Di Khí Đồng Nhân


Người đăng: buitruongthanh

Lúc này Nguyên Thăng người đã như bốc hỏa trên mặt sát khí bốc lên ngùn ngụt
không nói câu nào Nguyên thăng tuốt kiếm lăng không hướng hai tên đạo sĩ mà
phóng đến,lão đạo sĩ già liền lui lại nhường cho đạo sĩ trung niên tiến
lên,lão ta vẻ mặt điềm tĩnh không nhanh không chậm tay bắt pháp quyết hô lớn

-Khởi…

Lập tức có 3 thi thể từ ba cỗ quan tài vùng dậy vút đến Nguyên Thăng, hai tay
bọn chúng nhắm thẳng yết hầu mà đâm,Nguyên Thăng quét ngang lưỡi kiếm phá thế
công của bọn thi quỷ đồng thời mượn lực phản kích tiếp tục mà lăng không lao
đến cường kích kẻ địch.Lão đạo sĩ trung niên vẻ mặt hơi động

-Có chút bản lĩnh

Đồng thời hai tay liên tục biến ảo pháp ấn tiếp tục là một tên thi quỷ 2 tên
thi quỷ rồi 3 4 5 tên thi quỷ vùng dậy lao lên giáp công Nguyên Thăng trước
sau đều hung hãn không có kẽ hở,2 pháp sư áo đen nọ cũng không có đợi liền rút
kiếm lao đến trợ giúp quần chiến ác liệt diễn ra ấy thế mà những tên thi quỷ
này cơ thể lại cứng như sắt vậy, đôi tay trần của bọn chúng chạm nhau với kiếm
phát ra những tiếng leng keng.Ở bên này Văn Dân núp sau lưng Trần Tuấn cậu
thanh niên kia ánh mắt cũng không có động ,Tú Linh vẻ mặt khẩn trương rút súng
ra bắn về hai lão đại sĩ bất quá xung quanh hai tên đạo sĩ kia có một đạo kết
giới đạn súng không thể xuyên qua được,tiếng súng lại còn thu hút mấy tên quỷ
thi thoát ra khỏi quần chiến hướng Tú Linh mà bổ nhào tới.Bên trong chiến đấu
Nguyên Thăng cũng đã giết được một vài tên quỷ thi xác bọn chúng lập tức thối
rữa hóa thành một đống bầy nhầy máu thịt rơi xuống đất đồng thời điểm điểm
tinh phách thoát ra bay múa như một lũ đom đóm nhưng vừa một tên này chết lại
có 2 tên khác bật nắp quan tài mà lao lên tên pháp sư trung niên nọ cũng đã
huy động hết bọn quỷ thi trong hang động lên tấn công.Đối phó với đám thi quỷ
này cũng không còn cách nào là dùng pháp khí tấn công trực diện bọn chúng Tú
Linh cũng đã tế ra đoản côn của mình lao lên triền đấu.Lão đạo sĩ trung niên
bên kia nở nụ cười nhàn nhạt

-Để ta xem các ngươi chịu đựng được bao lâu,tinh anh của bộ pháp thuật hóa ra cũng chỉ có như thế

Bên kia trận chiến hai pháp sư áo đen đã xuống sức không còn nhanh nhẹn bắt
kịp nhịp độ trận đấu dưới sức công mãnh liệt của đám thi quỷ trực tiếp bị đánh
văng qua bên này nằm lăn lộn trên đất miệng phun ra một búng máu,Nguyên Thăng
dù có pháp lực cao thâm bất quá những mấy chục tên thi quỷ này tấn công không
có hề đơn giản mà là đều theo một thế trận nào đó công thủ ra vào rất hợp lý
Nguyên Thăng dùng thân pháp nhanh nhẹn miễn cưỡng có thể chống cự được nhưng
về lâu dài chắc chắn sẽ không chịu nổi Tú Linh chỉ có thể tham gia ngoài rìa
trận đấu tìm cơ hội để nã súng về hai tên kia nhưng lũ thi quỷ không có để cho
cô rảnh tay,đánh được một chút quay về chỗ Trần Tuấn thở hồng hộc

-Cậu..Cậu mau giúp tôi một tay

Trần tuấn nhăn mặt

-Thì tôi cũng chỉ còn có một tay đây này

Nói rồi giơ cái tay bó bột lên quơ quơ
Tú Linh giận tím mặt

-Lúc nào rồi mà cậu còn đùa được là mau nghĩ cách không là chết cả lũ đó

Bỗng một tiếng binh binh mọi người liền nhìn sang thấy Nguyên Thăng lúc này đã
bị trúng chiêu máu me be bét khắp người một chân khuỵa xuống một tay ôm ngực
tay kia cầm thanh kiếm chống xuống mặt đất mới có thể trụ vững Nguyên Thăng
khóe miệng đã trào máu,nhìn bên kia lão đạo sĩ cười lên khằng khặc

-Cho các ngươi biết thế nào quỷ thi sát hồn trận

Dứt lời pháp quyết biến ảo càng nhanh như gia trì thêm sức mạnh cho đám thi
quỷ,lũ bọn chúng con nào con đấy đều đã đạt đẳng cấp quỷ thiên linh đôi mắt
xanh lè lè cái miệng há rách đến mang tai nước dãi nước miếng nhểu ra vô cùng
kinh dị.Mấy chục con đồng loạt nhảy lên một lần cường kích,Trần tuấn cầm 8 lá
tinh phù định xử ra huyết trận bát phương thì Nguyên Thăng đứng vụt dậy ánh
mắt căm giận gằn lên từng tiếng
-Được lắm..đã lâu ta chưa có gặp đối thủ
Nguyên Thăng cố gắng đứng dậy vung trường kiếm chỉ ngang mặt đoạn cắn đầu ngón
tay trực tiếp viết phù văn lên trường kiếm hô lớn

-Thiên linh linh,khởi linh linh

Thử thủy phi phàm thủy

Nhất điểm tại nghiêm trung

Vân vũ tu tẩn chí

Bệnh giả thôn chi

Bách quỷ tiêu trừ

Tà quỷ phấn đoái

Cấp cấp như luật lệnh

Chú ngữ vừa đọc xong thanh trường kiếm lóe sáng phát ra hào quang làm tiết tấu
lũ thi quỷ bị chậm lại,lúc này chỉ thấy Nguyên Thăng 1 mình tả xung hữu đột
một người mà như nhiều người tàn ảnh hư ảo mấy chục tên quỷ thi ấy vậy mà rơi
vào hạ phong bị chém giết phân nửa,hai pháp sư áo đen lúc này cũng đã điều tức
được phân nửa cũng thừa thế công mà xông lên chém giết.Trần tuấn cùng Tú Linh
đứng một bên nhìn một màn này cũng cảm khái không tự nhiên mà hành tẩu trong
giới Nguyên Thăng được mệnh danh là thiên thủ,thủ pháp kết hợp với kiếm pháp
của hắn đúng là biến ảo khó lường vạn chiêu đều hung hiểm.Lão pháp sư trung
niên bên kia bây giờ đã tái mặt miệng phun ra một búng máu tức giận chửi

-Con mẹ,nếu có thời gian dưỡng thi thì ngươi cũng chỉ là một con tép

Thấy đồng đạo của mình không còn trụ được bao lâu lúc này lão đạo sĩ già mới
bước đến phất tay áo ném ra một thứ gì đó đồng thời tay còn lại cầm mộc trượng
chỉ về phía thứ kia trong không gian mà họa bùa,vật kia vừa chạm đất liền hóa
thành một đồng nhân to lớn toàn thân toát ra một luồng khí vàng nhạt khuôn mặt
dữ tợn với hai hàm răng nanh dài.Đồng nhân vừa xuất trận đã chặn đứng thế công
của Nguyên Thăng và hai pháp sư nọ,đồng nhân tuy to lớn nhưng ra chiêu lại cực
kỳ nhanh căn bản là những chiêu thức của Nguyên Thăng đánh lên người nó đều
không có tác dụng một mảy may thương tổn cũng không có.Nguyên Thăng bây giờ
mới thu chiêu lùi lại ánh mắt thất kinh

-Ngươi..Ngươi là di khí lão tiên

Trần Tuấn và Văn Dân lúc này vẻ mặt ngạc nhiên nhìn sang tú linh hỏi

-Di khí lão tiên là ai vậy?

Tú Linh vẻ mặt phức tạp đối với Trần Tuấn bất quá những nhân vật có tên tuổi
trong giới pháp thuật hiện nay hắn cũng không có biết ai lại càng chưa có gặp
qua bao giờ nên hỏi như vậy cũng dễ hiểu Tú Linh giọng hơi trầm nói

-Di khí lão tiên là một trong thập bát cao thủ của thiên ngoại thiên, bên trên ông ta còn 17 người nữa cũng rất lợi hại pháp lực là đã đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực biến hóa khôn lường,bên trên thập bát cao thủ còn có thất tinh trưởng lão,tả hữu sứ quân cuối cùng mới là thiên ngoại giáo chủ. Là không thể ngờ lần hành động này lại gặp ngay một đỉnh cấp cao thủ như vậy,không lẽ chúng ta sẽ phải chết ở đây

Văn Dân lúc này sợ hãi tột độ kéo tay Trần Tuấn giọng run run

-Tôi không muốn chết đâu,đời còn đẹp lắm cậu mau nghĩ cách mau lên không là chết cả nút

Trần Tuấn vẻ mặt hơi động bất giác nhìn qua cậu thanh niên khảo cổ bên kia nãy
giờ vẫn đứng bất động vẻ mặt không có gì là biến đổi,nhưng khi nghe nói đến di
khí lão tiên thì dường như ánh mắt cậu ta biến đổi 180 độ trở nên hằn học đến
khó hiểu.Ở bên kia di khí lão tiên cũng chưa có gấp rút giọng cười nhàn nhạt
nói

-Trước khi chết cũng nên để cho các ngươi biết một chút,ngươi nói không sai ta chính là di khí lão tiên bất quá những người trẻ như các ngươi ấy đúng là tiền đồ vô lượng giết đi thì thật đáng tiếc,chi bằng dâng hiến nguyên thần làm tay sai cho ta,ta sẽ không để các ngươi chịu thiệt

Nguyên Thăng cười khỉnh

-Còn chưa biết mèo nào cắn mỉu nào! cùng lắm là hồn phi phách tán chứ há ta lại làm tay sai cho lũ chó các ngươi

Mọi người nghe Nguyễn Thăng nói vậy cũng nhiệt huyết trào dâng,Trần Tuấn cũng
cảm khái cái tên Nguyễn Thăng này tuy có vẻ kiêu ngạo nhưng tính ra cũng không
đến nỗi nào.Di khí lão tiên cười khẩy

-Được.. vậy lão tử ta sẽ cho các ngươi toại nguyện

Dứt lời trường mộc trong tay lão ta cắm mạnh xuống đất hai tay bắt pháp ấn hô
lớn

-Cẩn thỉnh tiên quang đào nguyên động

Cấp cấp quy lại phó ngã cơ

Chú ngữ âm vang như sấm động,đồng nhân như được tăng thêm sức mạnh hào quang
tỏa ra chói mắt,Nguyên Thăng cùng hai pháp sư áo đen cắn đầu ngón tay họa phù
lên kiếm để gia trì thêm linh lực trực tiếp tế ra thiên thủ giáp công đồng
nhân,ở bên này Tú Linh toan lao lên tham gia chiến đấu thì bị Trần Tuấn kéo
lại

-Cô lên chỉ làm vướng chân vướng tay họ thôi cho ta mượn đoản côn của cô

Tú Linh đưa đoản côn của mình cho Trần tuấn,vừa định lao lên thì bất ngờ ở đâu
lão đạo sĩ trung niên vọt tới chặn ngay trước mặt nhìn Trần Tuấn mà phá lên
cười

-Một tên pháp sư què tay mà định anh hùng cứu mỹ nhân hay sao?


Đại Việt Anh Linh - Chương #25