Mô Kim Hiệu Úy


Người đăng: buitruongthanh

Bỗng một tiếng thét chói tai vang lên mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại
thấy tú linh ngã vật ra,khuôn mặt thất kinh miệng ú ớ tay chỉ về phía trước
mặt.Trần tuấn vội chạy qua đỡ tú linh dậy,bây giờ nguyên thăng mới chạy đến
nơi soi đèn nhìn về hướng tú linh chỉ thì thấy một cảnh tượng cũng làm hắn nổi
da gà, ngay phía trước trong hốc hạng động nhìn thấy có ba thi thể người đứng
rũ xuống,tóc tai lòa xòa làn da như khô héo chỉ còn bọc vào bộ xương trên
người quần áo đã mục nát,hai hốc mắt không có con ngươi đen hoắm một đôi răng
nanh dài và một bộ móng tay nhọn như là dao vậy.Ba thi thể này lại được đóng
đinh cố định vào ba cây cột gỗ tạo thành một hình tam giác đều,xung quanh ba
thi thể xương người chất thành đống nhiều đồ vật như bát đũa gươm giáo bình
gốm đổ nát ngổn ngang.Tú Linh bây giờ mới định thần lại,nguyễn thăng tiến lại
gần đánh giá một hồi, ba thi thể đóng trên ba chiếc cột này đều có những đồ
hình kỳ dị vẽ khắp người.Trần Tuấn Tú Linh và Văn Dân bất động một chỗ quan
sát,hai pháp sư áo đen còn lại đi một vòng quanh dò xét thấy trong huyệt mộ có
rất là nhiều cổ vật liền đưa tay với lấy một thanh kiếm đưa lên ngắm nghía,vừa
nhấc lên thì có một trận âm phong lạnh thấu xương thổi tới ba cái xác rung lắc
dữ dội khiến mọi người bất giác lùi lại ,Trần tuấn thấy vậy liền tiến lên ngăn
lại

-Pháp sư đại ca là không nên đụng vào đồ của người chết vẫn hơn bất quá ba cái xác này có thể là đang trấn thủ ở đây đó,nhìn bộ dạng của chúng nó tôi thấy là không có hiền mọi người cũng nên là mau mau rời khỏi đây

Pháp sư áo đen nọ quắc mắt nhìn trần tuấn

-Nếu ta cứ thích lấy thì sao?

Nguyên thăng cảm thấy có tiếng ồn ào liền quay lại hướng hai người nói

-Không có thời gian đâu! mau xử lý chỗ này rồi ra khỏi đây.Những cái xác ở đây tám phần là thuộc một tà thuật nào đó dùng để tụ âm dưỡng thi quỷ,mau dùng hỏa phù đốt nó đi

Pháp sư áo đen nọ lườm trần tuấn ánh mắt khinh khỉnh nhét thanh kiếm kia vào
ba lô đoạn lấy ra một tấm hỏa phù đang định làm phép
Bỗng có một tiếng hô lớn

-Tuyệt đối không được đốt

Mọi người giật mình quay lại thì thấy có một bóng người từ trên đỉnh hang động
đang theo dây ròng rọc mà trượt xuống,bất giác tất cả mọi người tụ lại một chỗ
Nguyên Thăng lấy thanh kiếm dắt ở bên hông ba lô chỉ về phía bóng người tay
lăm lăm nói

-Ngươi là ai,tại sao ngăn cản bọn ta phá huyệt?

Bóng người vội tiến đến xua tay giải thích

-À không tôi chỉ là một nhà khảo cổ bình thường ba cái xác này là không thể đốt được

Trong ánh sáng của bóng lửa cùng với ánh đèn pin rọi sáng có thể thấy rõ người
vừa đến là một cậu thanh niên nhìn qua còn khá trẻ đầu cắt tóc húi cua,trên
người đeo rất nhiều dây dựa cùng các dụng cụ nhìn như đồ nghề làm nông vậy,cậu
ta mặc quần đùi áo phông bất quá đám dụng cụ lỉnh kỉnh được cậu ta đeo bởi một
đai lưng to nhìn khá là kỳ cục
Nguyên thăng sắc lạnh

-Tại sao lại không ? phải chăng ngươi và lũ thi quỷ này có liên quan

Cậu thanh niên vẻ mặt lại càng bối rối

-Không không...tôi đến đây đã trước các vị rồi,lúc trước có 5 thi thể đi đến rồi nằm vào quan tài sau đó được một lúc thì các vị đến bất quá không biết các vị là người tốt hay người xấu nên tôi trốn lên nóc hầm

-Vậy ngươi giải thích tại sao bọn ta không thể đốt

Nguyễn thăng không kiên nhẫn nói,cậu thanh niên kia liền giải thích

-Ba thi thể này căn bản không phải là thứ tụ âm,bất quá bọn chúng đã bị ai đó phong ấn lại bởi các đồ hình trên cơ thể,thứ tụ âm ở đây chính là trận pháp mà bọn chúng trấn giữ,nếu dùng hỏa phù đốt chỉ khiến cho phong ấn bị phá bỏ bọn chúng sẽ thoát ra ngoài,nhìn bộ dạng bọn chúng nhe nanh như vậy nếu để chúng thoát ra ngoài tôi không nghĩ là ý kiến hay đâu!

-Ngươi biết trận pháp này sao?

-Khi các vị vào đây tôi đã ở đây xem qua một lượt,trận pháp này chính là do Cao Biền năm xưa dùng để điểm huyệt đất chặn long mạch nhằm cắt đứt vượng khí nước ta

Nghe đến 2 chữ Cao Biền mọi người ai nấy đều kinh ngạc,rất lâu về trước Năm
Giáp Thân (864), vua Đường cho Cao Biền là một nhà phong thủy đại tài của
Trung Quốc thời đó đến Giao Châu tức miền bắc việt nam ta hiện nay làm Tiết Độ
Sứ.Cao Biền đi khắp nơi xem xét địa thế và phát hiện ở nước Nam ta có rất
nhiều linh khí,khi xây dựng thành Đại La bên dòng sông tô lịch biết đất ở đây
có khí tượng đế vương nên đã cắt đứt long mạch bằng cách đào đứt con sông Điềm
tức sông đuống ngày nay và điểm 19 âm huyệt Từ nhánh sông Thiên Phù và dọc
sông tô lịch để trấn yểm,Năm xưa sông Tô chia làm hai nhánh,một nhánh bắt
nguồn từ sông thiên phù chảy dọc đường bưởi quan hoa của đông kinh hiện
nay,cho đến nay thì sông thiên phù bị bồi lấp còn sông tô lịch giờ chỉ là một
kênh mương có điểm đầu tại nút giao đường Hoàng Quốc Việt với đường Lạc Long
Quân còn một nhánh sông cổ từ nhánh sông thiên phù rẽ sang chảy ngang phía bắc
thành thăng long được cung cấp thêm lượng nước từ cửa hạ khẩu bắt nguồn từ hồ
tây và đổ ra sông Nhĩ Hà (sông hồng) tức cửa giang khẩu.Để cho dễ hình dung
thì tuyến đường Hoàng Hoa Thám hiện nay chính là dấu tích con đê cổ mà vua Lý
cho đắp để ngăn nước sông tô lịch mỗi khi mưa lũ có thể tràn vào thành thăng
long.Xưa nước ta có một đại long mạch bắt nguồn từ núi Tản Viên và các rặng
núi phía Tây,Tây bắc của thành Đại La kéo dài qua thành Đại La dọc sông tô
lịch chảy qua khu vực Hồ Tây trước kia là một khúc của sông Hồng sau đó sang
tới tận địa phận Cổ Loa Đông Anh và theo hướng Đông,Đông Bắc đi tiếp.Thấy mọi
người trố mắt ngạc nhiên thanh niên kia giải thích tiếp
-Việc Cao Biền phá hủy long mạch cũng đã được tiên đoán trước,pháp thuật giới thời đó mạt pháp vốn không ai đủ sức chống lại Cao Biền sau thiền sư Đinh La Qúy hao tâm cả một đời mới hàn lại được long mạch bất quá vẫn còn 19 âm huyệt mà Cao Biền để lại các pháp sư đời sau cũng đã nỗ lực tìm kiếm mà phong ấn lại đây là một âm huyệt như thế
Tú linh liền hướng nguyên thăng lên tiếng

-Hay là chúng ta đợi tiếp viện rồi dọn dẹp cho sạch chỗ này sau!lũ thi quỷ kia không biết là lúc nào chúng sẽ tỉnh lại
Bỗng có một tiếng cười lớn từ bên cửa địa đạo vọng vào mọi người quay lại nhìn
người đến là một lão già lọm khọm cùng một người đàn ông trung niên,trên người
mặc đạo tràng tay cầm thứ gì đó nhìn rất quỷ dị,người đàn ông trung niên giọng
ồm ồm nói

-Không có ai đến tiếp viện cho các ngươi đâu! đây sẽ là mồ chôn của các ngươi

Nói rồi lại cười lên ha hả,mọi người ánh mắt nhìn nhau Nguyên Thăng tiến lên
quát lớn

-Ngươi là ai?

Lão già bên kia giọng khô khốc nói

-Dám phá chuyện tốt của bọn ta kết cục chỉ có như vậy

Nói đoạn quăng cái thứ gì đó mà lão cầm ở tay sang bên bọn nguyên thăng,cái
thứ đó lăn lông lốc dưới chân của nguyên thăng mọi người bất giác chiếu đèn
pin để quan sát thì trước mắt,một cảnh tượng kinh hãi bày ra Văn Dân không
chịu được rú lên một câu

-Trời ơi...đây là...là cái đầu người

Trước mặt mọi người,ngay dưới chân của nguyên thăng một cái đầu người mắt còn
đang trợn trừng cái miệng há ra đầy máu tươi không ai khác chính là đầu của
Phan Anh.Nguyên Thăng giận dữ hét lên

-Các ngươi..các ngươi dám giết người

Lão già kia lại bày cái giọng khinh khỉnh nói

-Hết giá trị lợi dụng rồi để lại sẽ thành mối họa,các ngươi phải thấy vui mới đúng hắn cũng chỉ vì tiền mà bán đứng các ngươi mà thôi,nếu không có hắn các người có thể phát hiện ra mật đạo của bọn ta dễ dàng vậy sao?dụ các ngươi vào đây một mẻ giết sạch để xem bộ pháp thuật có mấy cân lượng

Mọi người cũng dần hiểu ra vấn đề tám phần khu vực tình nghi cũng là do phan
anh tiết lộ,đến khi hành động từng thời điểm cũng là hắn góp ý.Trong khi mọi
người đang tìm đường đỏ mắt xung quanh thì hắn chính là người chỉ ra cửa hang
động cũng chính hắn xung phong quay lại cầu cứu tiếp viện, nhưng khả năng cao
đấy chỉ là cái cớ để hắn đi thông báo cho hai tên gia hỏa này đến,có thể do sơ
hở nào đó hoặc đã bị hai tên này chuẩn bị từ trước,một kích tất sát lấy mạng
hắn không kịp trở tay nên trước khi chết đôi mắt mới mở trừng trừng như vậy


Đại Việt Anh Linh - Chương #24