Người đăng: nguyenphuong01234
Băng tạm cái băng cá nhân vì cũng chỉ sước nhẹ qua đó. Ngoảnh ra cái Hạnh đã
ngừng khóc, nhưng mắt vẫn còn ngấn lệ đỏ hoe.
_Giải quyết sao đây Minh? May mà gái xinh chứ xấu tao ném ra ngoài đường rồi.
Ông lùn đánh ánh mắt về phía Hạnh.
_Kệ đi. Dù gì trả liên quan đến mình. Tôi bơ
Một lúc sau khách bắt đầu đông hơn hẳn. Tôi chạy tới chạy lui phụ chị Hoà tiếp
khách, đến khi vãn khách thì Hạnh đã về từ lúc nào không biết. Mặc kệ tôi vẫn
hoàn thành công việc, cũng trả quen biết gì lên lo lắng làm gì cho mệt xác.
Ngày hôm sau, chúng tôi đi học buổi cuối để chuẩn bị nghỉ lễ 2-9 đến 5-9 khai
giảng năm học mới. Hơn một tháng sống ở cái Sài Gòn bon chen một mình cũng
không phải quá là khó khăn với tôi.
_Sắp tới có chương trình gì không chúng mày? Thằng Tân hỏi khi bọn tôi đang
ngồi quây quần trong lớp.
_Tao bận đi làm rồi mày ơi. Ngày đó quán tao nhiều khách chắc không bỏ được.
Tôi ngao ngán đáp.
_Tao phải theo gia đình về miền Tây thăm quê. Thằng An vẩu vừa nhắn tin với em
nào vừa nói.
_Chắc hôm đó tao cũng ra quán net cầy game. Thằng Ninh nói.
_Chán chúng mày quá. Thế còn mày Nam? Thằng Tân quay qua hỏi thằng Nam.
_Tao trả biết nữa. Hôm đó có gì tao qua quán mày làm chơi nhé Minh. Nó nói
tôi.
_Ừ, nhiều gái xinh lắm. Hehe.
_Thôi học đi, cô giáo vô kìa tụi mày. Thằng Nam nói.
Cả đám đang ngồi trên bàn quay đít phi hết về chỗ ngồi. Gì chứ tiết của bà chủ
nhiệm mà, lằng nhằng bà cho lên thớt.
_Xuống căngtin chơi đi mày ơi. Thằng An vẩu rủ cả đám.
_Đi. Cả đám đồng thanh.
5 thằng trẻ trâu đi trên đường cười nói. Mới quen biết chưa lâu nhưng tôi cảm
giác đám bạn này rất đáng chơi. Hoà đồng và tốt bụng là những gì tôi nhận xét
về chúng nó. Ví dụ ngay lúc chúng tôi đi ra căng tin, trả biết cái giày ở đâu
bay ra từ của lớp 12 nào đó trúng áo trắng thằng Tân. Cu cậu mỉm cười nhẹ phủi
đi cái vết giày trên áo, nhẹ nhàng cười rồi dẫm đạp cái giày, di di cái giày
nát bét rồi cho nó vào cái thùng rác bên cạnh trong cái nhìn tức tối của mấy
thằng lớp đó @@
_Dạo này không thấy thằng Kiên có động tĩnh gì nhở? Thằng Ninh què phát biểu
khi chúng tôi đang ngồi trong căngtin.
_Mẹ, đang yên đang lành không muốn hay mình thích nó gây sự. Thằng An vẩu vỗ
đầu thằng Ninh.
Đúng là oan gia ngõ hẹp, vừa nhắc đến tào tháo thì đến ngay. Thằng Kiên đi vào
căng tin xung quanh một đám lớp nào trông quen quen lại thêm mấy thăng lớp nó.
_Chúng mày nhìn bọn đi cùng thằng Kiên quen không? Thằng Tân hỏi.
_Hình như bọn lớp mày vừa cho giày vào thùng giác thì phải. Thằng An vẩu đáp.
_Đm, mồm tao thối thật mày ạ! Ninh què lúc này tự nhạn.
Đúng như suy nghĩ của bọn tôi. Đám thằng Kiên đi thẳng đến bàn phía bọn tôi
đang ngồi, chắc chúng nó đến gây sự đây mà.
_Tao nghe bọn này nói chúng mày vừa gây sự với đám bạn tao phải k? Thằng Kiên
đứng trước bàn chúng tôi nói.
_Mình thích thì mình làm thôi ( Trích STMTP ) thằng Tân cứng đầu đáp.
_Thế thì bọn mày ăn đòn là đúng rồi. Đánh chết con mẹ chúng nó đi. Thằng Kiên
không lằng nhằng nữa mà vào luôn vấn đề chính.
Lần này thì cả tôi cũng không tránh được rồi. Trận này chơi tới bến mà thôi.
Bên tôi đứng lùi lại bước ra khỏi căng tin để lấy không gian. Dù sao nếu thua
còn có đường mà chạy. Học sinh bắt đầu túa ra để xem. Mở đầu hai thằng lớp 12
nhảy vào khai cuộc, ba thằng bên tôi biết mà lùi lại. Tôi nhảy lên làm một cú
đá 360, với lực và tác động nếu trúng cú này vào bộ phận nhạy cảm thì chỉ có
đường xác định. Không ngoài mong đợi, một thằng quá phạm vi cú đá lên may mắn
tránh được. Thằng còn lại không được may mắn dính luôn vào bả vai bắn sang một
bên.
_Mày giấu nghề à? Thằng Nam trố mắt nhìn.
_Ăn may thôi, tập trung vào. Tôi đáp
_Cũng khá đấy, lên hết chúng mày. Thằng Kiên ra lệnh.
Cả một đám bậu xậu lao vào chúng tôi, đến nước này tôi chỉ có thể dùng cùi trỏ
thêm với đầu gối để dẹp loạn. Nhưng quân số bên nó quá đông lên tôi cũng bị
dính vài đòn. HỰ..
Đang không để ý tôi ăn một cước của thằng Kiên giữa ngực, cảm giác khó thở tức
ngực. Phía bên kia bọn bạn tôi cũng đang gồng mình 1 đấu 2.
_Thầy giám thị đến kìa... tiếng hô to từ đâu đó.
Nghe thấy nhắc đến thầy giám thị tất cả cũng dừng tay lại hết. ThẰng Kiên cũng
lừ mắt nhìn xung quanh.
_Chúng mày cứ chờ nhé. " Nó " sắp về rồi. Hahha. Thằng Kiên cười quay đầu đi
thẳng. Có vẻ cả thằng Kiên cũng rất coi trọng Nó.
_Đi thôi, Minh. Ngẩn ra đây lên phòng giám thị hết bây giờ. Thằng Nam kéo tay
tôi chạy.
5 thằng chạy thộc cứt về lớp, cũng không để ý có thầy giám thị hay không.
_Có thằng nào làm sao k? Thằng Nam hỏi tất cả.
_Không, bị dính mấy cái đạp cũng nhẹ thôi. An vẩu nhăn mặt.
M
_Xin lỗi, tại tao gây sự làm chúng mày bị dính vào. Thằng Tân hối lỗi.
_Mày hâm à? Không phải mày thì trước sau gì nó cũng tìm anh em mình mà gây
chuyện thôi. Bây giờ quan trọng là làm sao để đối phó khi nó trở về. Thằng Nam
nói.
_Gay thật. Thằng Ninh què đáp.
_Cứ mãi thế này cũng không ổn. Chắc phải làm một trận để kết thúc thôi, không
nếu nó về thì mình thua mất. Thằng Nam nêu ý kiến.
Phải thiết lập lại trạng thái cân bằng ngay khi có thể, nếu nên thằng Kiên
xuất hiện thêm một nhân vật nữa thì tôi không dám chắc có thể chiến thắng
được.
_Để tao hẹn nó một trận trước khi kỳ nghỉ. Thằng Nam đứng vụt dạy.
_Đi. Sang lớp nó. Hẹn một cái hẹn giải quyết cho xong. Thằng Tân đứng lên kêu
gọi. Tôi cũng muốn sớm kết thúc chuyện này, cứ mãi đánh nhau như này cũng
không phải cách giải quyết tốt.
Nhân lúc cô giáo chưa vô lớp, Năm thằng chúng tôi tay không sang lớp bạn khiêu
chiến. Vừa đi đến cửa lớp thì mấy thằng lớp nó cũng đứng hết cả dạy khi thấy
bóng năm đứa chúng tôi. Thằng Kiên đang chơi đùa ở cuối lớp cũng đứng dạy đi
lên trên.
_Nãy may mắn thoát khỏi tay tao bây giờ muốn ăn đòn thêm hả? Thằng Kiên hỏi,
nó nói cũng đúng. Nếu lúc nãy không có người hô có thầy giám thị thì đám tôi
ra bã rồi. Vì lực lượng bện nó gấp đôi bên tôi cơ mà.
_Tao muốn một trận giải quyết hết ân oán với mày. Thằng Nam tiến về phía trước
đối mặt với thằng Kiên.
_Nếu mày muốn, cho tao xin thời gian và địa điểm :j thằng Kiên nhếch mép.
_Tan học tại chỗ quyết đấu năm ngoái. Thằng Tân trả lời nhanh nhẹn. Theo như
lời thằng Tân thì chắc năm ngoái đã có một trận đấu xảy ra.
_Mày tự tin nhắm được tao k? Vừa nói dứt lời thằng Kiên tung một cú đá quét
tầm cao sượt mặt thằng Nam với thằng Tân nhằm đe dọa.
Hai thằng bất ngờ không kịp phản ứng, may thằng Kiên chỉ xuất cước không nhằm
thẳng người hai đứa nó, lực cũng mạnh và nhanh ngang tôi.
_Không có tao, thì sẽ có người khác nhắm được mày. Cứ chờ xem. Thằng Nam chắc
cú đi về trong sự tức giận của thằng Kiên. Lần này chắc không phải một trận dễ
thở đâu.
_Mày chắc nhắm ăn được nó không Nam? Thằng Tân quay qua hỏi thằng Nam.
_Đung đó, mấy lần giao chiến gần đây thằng Kiên toàn ăn đứt mày. Thằng An vẩu
nói. Cũng đúng thôi, trong 2 lần gần đây thẳng Kiên luôn là người chiếm thế
thượng phong. Cộng thêm nữa hôm trước tôi thấy thằng Kiên xử dụng boxing đấu
với thằng Nam, hôm nay lại sử dụng một cú đá quét mạnh như vậy khiến tôi cũng
phải dùng mình.
_Mà chắc thằng Kiên vẫn chiếu luật cũ mà làm chứ? Thằng Ninh què hỏi.
_Năm ngoái " nó " đã xử dụng luật này để đánh với tụi mình thì tao không nghĩ
thằng Kiên dám phá luật đâu! Thằng Nam chắc cú.
_Năm ngoái chúng mày đánh ra sao? Tôi hỏi chúng nó.
_Năm ngoái tao có quyết chiến với nó một trận. Và may mắn giúp tao thắng nó.
Từ đó gần như tao nổi tiếng nhất trường về đánh đấm. Nó cũng biết điều không
làm khó đám lớp mình nữa, nhưng khi nó chuyển đi. Thằng Kiên thường hay kiếm
cớ gây sự. Rồi mày thấy đấy, dù sao tao cũng không muốn gặp quá nhiều rắc rối
khi đi học. Thằng Nam tâm sự với cả đám.
_Lần này tao tin mày sẽ thắng được thằng Kiên. Tao giao hết trách nhiệm lần
này cho mày đấy Minh. Nam nghiêm nghị nói với tôi bằng thái độ thật sự nghiêm
túc.
_Há, thằng Minh á? Cả đám há hốc mồm ra nhìn tôi.
_Đúng, chỉ có thằng Minh mới có thể đánh bại thằng Kiên hoặc kể cả " Nó "