74:


Người đăng: nguyenphuong01234

Trả hiểu được cái suy nghĩ của mẹ tôi khi ném tôi vào cái lớp này. Tôi trốn
ngay ra một góc gọi điện sang Mỹ cho mẹ. Sau 1 cuộc không nghe máy thì mẹ tôi
cũng bắt máy.

_Con trai có việc gì mà gọi mẹ thế? Mẹ hỏi

_Mẹ đã sắp xếp tất cả cho con đúng không? Tôi hỏi mẹ.

_Ý con là chuyện gì? Mẹ hỏi

_Thì cái lớp quậy phá, những đứa bạn mới. Tất cả mẹ đã sắp xếp. Tôi đáp lại
câu hỏi của mẹ.

_Đúng vậy con trai. Mẹ đã tìm hiểu kĩ rồi. Lần này con sẽ không được nhận bất
kì sự trợ giúp nào. Con phải tự giải quyết vấn đề xung quanh. Mẹ nói

_Nếu con dùng bạo lực để giải quyết thì sao? Tôi hỏi lại mẹ.

_Mẹ sẽ tôn trọng quyết định của con. Đây là thử thách dành cho con để con
trưởng thành. Nhớ nhé... tút...tút

" Bực thật " tôi nghĩ trong đầu rồi quay về lớp. Một không khí ảm đạm bao trùm
lớp tôi, thằng thì tím mặt, thằng xây xước chân tay. Hai ae sinh đôi thì quần
áo nhem nhuốc. Nhìn mà tội.

Trống vào lớp, còn 1 tiết quốc phòng và thể dục nữa là ra về. Thằng lớp trưởng
biết ý lên xin cho chúng tôi được ở lại trên lớp, vác cái thân này xuống ông
quy cho tội đánh nhau còn nặng hơn.

_Mày có giải pháp gì không Nam? Thằng Tân hỏi khi lớp đã đi hết.

_Thật ra tao cũng trả biết đối mặt như nào với thằng Kiên. Nó ưu thế hơn hẳn
tụi mình. Thằng Nam đáp

_Tao nghĩ tìm cách nào đó để chơi nó thì dễ hơn. Phải bắt nó ló mặt ra ngoài.
Tôi nói

_Nghe hay đấy để tao nghĩ cách xem.. thằng An vẩu trầm ngâm.

_Cũng không được. Mà tụi mình thì làm gì được nó trong khi nó có thể bóp chết
tụi mình? Thằng An vẩu thở dài.

_Hay để tao đi nhờ anh tao lớp 12 nói chuyện với nó. Có lẽ sẽ dễ hơn đấy.
Thằng Tân nêu một ý kiến.

_Mày nghĩ thằng KIÊN nó bỏ qua cho mình dễ thế sao? Năm lớp 10 mình đã làm như
nào với nó? Thằng Nam nói.

Cả bọn lại suy nghẫm, còn tôi thì tò mò không biết đã xảy ra chuyện gì với cái
đám này. Thực sự tất cả đều bí ẩn.

Chiều hôm đó tôi vẫn đi làm bình thường, có tí đau đớn sao tôi nghỉ làm được.

_Đang đau ốm sao không nghỉ đi thằng kia? Ông lùn la khi thấy tôi.

_Em đỡ rồi mà anh. Tôi đáp, thật sự tôi chỉ hơi ê ẩm người một chút thôi.

_Thế làm việc nhẹ thôi, không cần tích cực quá như mọi ngày đâu. Ông dặn dò.

_Em rõ rồi. Tôi cũng đi luôn vào trong thay đồ.

Tiết trời hôm nay hơi khó chịu, 4h chiều mà cái nóng chưa hề có giấu hiệu giảm
sút. Ngồi một bàn trống, giờ này trả có ai để tôi động chân động tay làm việc
cả. Đúng lúc đó có tiếng người đi từ sảnh ngoài vào, tôi nghoảnh ra thì thấy 3
cô gái đang đi vào. Xinh hết xảy, một người thì tôi có quen, đó là Hân 11D. 2
người tiếp theo còn xinh sấp xỉ như Hân chứ trả thua. Một cô gái tóc đen để
dài thẳng, rẽ mái sang hai bên cộng thêm nước da trắng đôi môi đỏ mọng. Nhìn
đã thật, người bên cạnh thì để tóc ngắn ngang vai xoăn cụp, khuôn mặt bầu bĩnh
như con lật đật vậy.

Tôi cũng phải đứng lên để tiếp khách dù tôi không muốn chạm mặt với Hân chút
nào..

Quý khách dùng gì ạ! Tôi tiến lại gần bàn của 3 cô gái đó..

_Ơ, cậu làm ở đây à? Hân hỏi tôi.

_À, mình làm kiếm ít tiền tiêu vặt ý mà. Tôi trả lời.

_Thảo nào gặp cậu ở trường mình thấy quen mà không nhớ gặp ở đâu rồi. Thỉnh
thoảng mình cũng hay tới đây. Hì

_Ai vậy Hân? Em tóc ngắn hỏi

_Đây là... À mình vẫn chưa biết tên cậu. Hì hì. Hân cười hồn nhiên

_Mình tên là Minh, chào các bạn. Tôi giới thiệu

Tất cả đều nhìn vào mắt tôi trong khoảnh khắc tôi nói tên mình, chỉ là giới
thiệu bình thường nhưng hình như các cô nàng đang ngắm nhìn tôi lúc đó rất
chăm chú nếu không phải tôi quá ATSM..

_Giới thiệu với Minh, à à đây là Linh ( tóc ngắn ) và Hạnh ( tóc đen dài ).
Đều học cùng lớp học thêm với mình.hì.. Hân giới thiệu.

_Ừ, thế các bạn dùng gì để mình đi lấy. Tôi hỏi.

_Cho bọn mình 3 sinh tố dâu đi. Bạn Linh tóc ngắn gọi.

_Đợi mình một chút nhé. Tôi quay bước đi vào trong để lấy đồ.

5 phút sau thì tôi mang đồ cho mấy cô nàng, cũng cười xã giao cái rồi tôi lui
vào trong chỗ ông pha chế.

_Minh, mày quen mấy đứa kia à? Ông lùn ở đâu xuất hiện phía sau tôi.

_À, một đứa bạn học cùng trường. Còn 2 đứa kia em không quen. Tôi đáp

_Thế mà anh tưởng mày quen giới thiệu cho anh con bé tóc đen. Nó đẹp vãi mày
ơi. Ông nói.

Mặc kệ ông cứ rên rỉ bên tai khen con bé tóc đen. Tôi chỉ ngồi và ngắm ba
người bọn họ, mỗi người có một vẻ đẹp khác nhau. Hân thì xinh đẹp duyên dáng,
Linh nhí nhảnh, tươi mới như một đóa hoa. Hạnh thì lạnh lùng, cuốn hút, từ lúc
cô ấy bước vào quán hình như chưa nói một lời nào thì phải. Khá đặc biệt.

Ngắm họ vui đùa tôi lại nhớ đến em, người con gái mà tôi mắc nợ quá nhiều.
Những ngày tháng vui đùa bên nhau chợt ùa về trong nỗi nhớ, tôi có một cảm
giác nhói đau ở tim. Tôi thở dốc để lấy lại bình tĩnh, mất một lúc để tôi xoá
tan đi tất cả..

_Mày làm sao vậy? Ông pha chế hỏi.

_Em không sao đâu. Anh cứ làm việc tiếp đi.. tôi nói

Cứ mỗi lần nhớ em tôi lại thấy nhói ở tim, rồi có một cảm xúc dâng trào trong
tôi cực kỳ mạnh mẽ khiến mắt tôi cay xè. Tôi không thể diễn tả được cảm giác
đó, nhưng nó xảy ra thường xuyên với tôi từ ngày em đi. Mỗi lần như vậy, tôi
lại phải há mồm thật to thở dốc để dập tắt cảm xúc trong tôi. Đã gần 6 tháng
kể từ ngày em đi..

Ngồi thêm được 30 phút nữa thì Hân ra tính tiền khi tôi đang chạy bàn đằng
ngoài.

_Minh ơi, mình về nhé! Hân nở một nụ cười rực rỡ.

_Mình về nhé chàng trai ^^ Linh cũng vãy tay chào tôi.

_Ừ, về nhé lần sau đến chơi. Tôi cười chào bọn họ.

Còn con bé Hạnh thì đi thẳng không nói năng gì, mấy lịch sự thật. Trời bây giờ
cũng bắt đầu chuyển sang tối dần, công việc của tôi lại chạy vào guồng quay
như mọi ngày, thật ra thì cũng chán. Tôi như được lập trình sẵn vậy, không
giao du tiếp súc với bên ngoài. Nơi tôi đến chỉ có trường và quán cf.

Cầm những đồng lương tháng đầu tiên, tôi cũng trả có cảm giác gì lắm. Chỉ vui
một chút vì công sức của mình nằm trong mấy tờ tiền này. Còn tiền tôi vẫn đủ,
chưa cần dùng vào việc gì, lên tôi quyết định đi mua một con xe để thuận tiện
đi lại.

Cuối cùng tôi cũng dứt điểm một em cup 81 màu vàng nhạt mới toanh. Nhưng tôi
vẫn phải trả giá là gần hết Đống tiền hôm trước quy đổi và thêm tiền lương làm
ở quán cf của tôi. Bây giờ còn 1000$ với 5 triệu trong thẻ của mẹ cho vẫn chưa
dùng đến thêm nữa sắp hết tháng chắc lại có thêm 5 triệu mẹ chuyển sang nữa
chắc thoải mái dư tiêu sài.

Hôm sau lái con cup 81 đi học. Cảm giác đầu tiên là tôi không quen chút nào :3
Hồi ở HN đi R3 tốc độ như nào thì bây giờ con cup trái ngược như thế. Chạy max
ga vẫn ì ạch như rùa bò trên đường @@ thôi tập thay đổi sống chậm lại hít bụi
nhiều hơn vậy :3

Chạy đến trường đúng lúc bọn lớp tôi nó đang ngồi chỗ gửi xe. Mặt mũi có hăm
hở lắm khi thấy tôi chạy xe mới.

_Ê, xe mới à Minh? Thằng Tân hỏi tôi.

_Ừ mới mua con này chạy đi học chơi. Tôi đáp.

_Tao nghe nói mua xe mới mà không rửa thì nhanh hỏng lắm đó, hí hí. Thằng An
vẩu khoé tôi.

_Hay nhân dịp này 5 ae thằng mình nhậu một bữa cho tình cảm gắn kết thằng Ninh
đề xuất.

_Sao lại 5 thằng? Hai ae sinh đôi bọn kia đâu. Tôi tò mò hỏi.

_Mày không thấy dạo này 2 chúng nó không đi với tụi mình nữa hả? Thằng Tân
đáp.

_Hôm trước chúng nó có nói chuyện với tao. Chúng nó sợ dây dưa với thằng Kiên
nữa lên có lẽ không chơi được cùng tụi mình. Thằng Nam kể lể.

_Thôi kệ tụi nó. Chốt lại tí học xong về nhà một đứa nhậu, thằng Minh chủ chi
rửa xe mới. Còn bây giờ, lên lớp. Tiếng thằng Tân đóng chắc nịch.

_Đệt. Mặt tôi đúng kiểu mất sổ gạo.

Đi học về, 5 thằng đực lôi nhau về nhà tôi để nhậu, đây là lần đâu tôi nhậu ở
nhà, ngày trước toàn ngồi quán hay nhà hàng nhà tôi.

_Bây giờ chia ra, một đội đi kiếm ít mồi để nhậu. Một đội đi mua bia ở nhà sắp
đồ cho nhanh. Thằng Tân tỏ vẻ am hiểu cái vụ này

_Ninh què, An vẩu cả thằng Tân đi kiếm đồ đi. Tao đi mua bia rồi phụ thằng
Minh sắp đồ. Thằng Nam ra lệnh.

Cả đội bắt tay vào công việc vì đã gần 12h trưa thằng nào cũng đói. Sau khi ba
thằng kia đi mua đồ thì tôi với thằng Nam bắt đầu kê lại bàn ghế giữa nhà để
lấy khoảng trống, xong xuôi tôi lau dọn nhà cửa sắp bát đũa. Còn thằng Nam
chạy đi khênh một kiện Sài Gòn về.

_Mệt quá, bọn kia đi kiếm mồi lâu dữ mày. Thằng Nam than thở.

_Chắc chúng nó về bây giờ, mà chúng mày không gọi về nhà xin phép à? Tôi hỏi

_Nhà bọn tao bố mẹ đều đi từ sáng đến đêm mới về. Chán lắm. Nó thở dài

_Mà mày sống một mình hả Mịn? Thằng Nam hỏi tôi.

_Ừ, tao vào đây một mình mà. Tôi trả lời

_Thế mày vô đây có quen họ hàng bạn bè gì không vậy? Nó thắc mắc

_Không nốt. Tôi nhún vai.

_Mày giống bỏ nhà vô đấy lắm đấy con. Nó cười đểu.

Ngồi đợi thêm một chút ba thằng kia cũng phi xe về mỗi thằng xách một Đống đồ
ăn.

_Chúng mày mua gì mà lâu dữ. Thằng Nam giở bọc ra xem.

_Nhậu phải kiếm mồi ngon chứ mày. Đâu thể qua loa được. Thằng An vẩu vênh mặt.

Thằng Nam mở ra thì Ui choa. Bọn này nó mua một Đống đồ, nào thịt chó luộc,
vịt nướng, gà hấp lá chanh...

Sót ruột sắp đồ vào mâm.

_Uống đi anh em. Rửa cái xe cho thằng Minh nào. Thằng Tân dơ cao cốc bia.

Và rồi trận chiến bắt đầu. Không nhớ chúng tôi ngồi bao lâu, nhưng đến cuối
cuộc sát phạt thì bia hết, mồi cũng hết. Cả đám lê hết cả dưới sàn nhà. Không
dọn dẹp gì tôi cũng ngủ mất tiêu luôn.

_Ôi đau đầu quá. Tôi thức giác với cái bụng buồn.....

Nhìn quanh nhà không thấy đám kia đâu, đồ đạc cũng được dọn dẹp sạch sẽ cả
rồi. Vớ cháu nước tu một hơi cạn sạch, mệt thật.

Tôi lại đến quán cafe như bình thường dù trong người hơi khó chịu một chút.
Dạo này khách khứa đi đâu mà vắng vẻ lạ thường, cái giờ sớm như này thì chắc
chỉ có vài đứa học sinh vào ngồi buôn chuyện là cùng.

_Anh ơi cho em một nước cam, một cafe nhé.

Tôi nhìn ra một bàn góc trong cùng. Một thanh niên có vẻ sáng sủa đang ngồi
cạnh một cô gái vô cùng xinh đẹp. Đó là Hạnh, cô gái với đôi môi mọng đỏ.

_Mời anh chị dùng. Tôi bê đồ uống cho họ rồi trở lại bàn quản lí chém gió với
anh lùn.

Đang hăng say nghe sự tích cưa gái qua nhiều thời đại của ông lùn, thì tôi cả
ông lùn nghe tiếng " Choang " phát ra từ góc phòng. Nhìn ra thì bàn của đôi
kia vừa có cãi vãi thì phải, cái cốc " bay " chính là tác phẩm của Hạnh môi đỏ
@@. Đến lúc này thì cả ông lùn và tôi đều phải ra xem sự việc, không ảnh hưởng
đến khách xung quanh.

_Bình tĩnh lại đi. Không phải như em nghĩ đâu, bọn anh chỉ là bạn thôi mà.
Thằng đẹp trai đang giải thích.

_Bạn mà ôm ấp nhau tình tứ như vậy hả? Anh nghĩ tôi là con ngốc sao? Hạnh gào
thét.

Bây giờ tôi mới được nghe giọng của Hạnh, không nghĩ một người con gái lạnh
lùng thường ngày lại có thái độ giận dữ đáng sợ như vậy.

_Hai bạn có gì bình tĩnh giải quyết. Các bạn đang làm ồn quán của mình ảnh
hưởng đến khách đó. Ông lùn ra can.

_Em xin lỗi anh. Em thấy chưa, em bình tĩnh lại hộ anh cái. Đừng ầm ầm lên như
vậy. Đẹp trai quay qua Hạnh

Tôi chạy đi lấy chổi và hót rác để thu dọn Đống đổ vỡ này. Đang quát thì

_Anh cút đi, đừng để tôi nhìn thấy anh lần nữa. Choang

Đệch, vừa quét xong lại cái nữa. Mảnh vỡ bắn phát vào người tôi may không sao.

_Được rồi. Khi nào em bình tĩnh mình sẽ nói chuyện với nhau. Anh đẹp trai rút
lui ra về.

Còn Hạnh nhìn theo khi thấy hắn khuất bóng thì gục mặt khóc luôn. Tôi lại
thành thằng culi quét hót lần nữa. Dọn xong thì thấy Hạnh vẫn gục đầu trên bàn
may mà ngồi trong góc không ai để ý cho lắm.

_Tay mày chảy máu kìa Minh. Ông lùn chỉ vào tay trái của tôi.

_Ui,sao chảy nhiều thế này. Tôi giật mình khi tay trái tôi có một dòng máu
đang chảy từ ống tay xuống gần bàn tay.

_Chắc nãy bị mảnh cốc bắn vào, lấy hộ em cái băng cá nhân với. Tôi nói rồi
chạy bắn vào trong nhà vệ sinh rửa vết máu. Thế đéo nào cứ liên quan đến gái
là đen..


Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương #74