37:


Người đăng: nguyenphuong01234

Chương 37:

Những ngày hôm sau đi học Mai đều tránh mặt tôi, em k hề đi ra khỏi lớp. Tôi
cũng muốn để em suy nghĩ, k còn bóng em bên cạnh đã 3 ngày, 3 ngày tôi luôn
nhớ nhung mong ngóng từ em, bây giờ khi xuống căngtin mỗi đứa ngồi một nơi,
những lời rèm pha kiểu như " thằng này bị chị Hai đá đít rồi " " tao biết Mai
chỉ chơi đùa với thằng này thôi" nghe những lời đó lòng tôi như bị cắt từng
mảnh, còn e vẫn ung dung ngồi cười đùa vui vẻ như k còn biết chuyện gì đang
diễn ra xung quanh vậy.
Thất thểu đi về lớp, tiết này là tiết thể dục. Hai mấy mạng chui vào phòng
thay đồ đóng bộ thể dục. Vì hôm nay chỉ là tiết vận động nhẹ lên thầy cho tự
do tập trong nhà đa năng. Bọn con gái thì ngồi trong đó tán phét chụp ảnh các
kiểu, bọn con trai có 10 thằng các quả bóng ra sân Khu C đá. Khu C tách biệt
hẳn với các khu còn lại, vì khu này gồm sân bóng, bể bơi, nhà tập đa năng. Sân
bóng thì được xây cao bao quanh toàn bộ, chỉ có nối cửa nhỏ đẻ bước vào.
10 thằng chia 2 ra đá 5-5, vì sân trong trường lên diện tích cũng bị kéo nhỏ
lại. Từ bé tôi k được đá đi đá bóng, đơn giản bọn trong xóm thường chê nhà tôi
nghèo k cho tôi chơi cùng, lẽ đó lên tôi chỉ có một quả bóng nhựa mà chú Tư
tặng cho. Thỉnh thoảng hay ra sân nhà đá đập nẩy vào tường thôi.
Bọn lớp tôi thì khác, chúng nó được huấn luyện hoàn thiện tử nhỏ, các bạn nghĩ
các tiểu thư công tử nhà giàu chỉ biết tiêu tiền hư hỏng thôi sao? Đó là những
nhà chỉ mới phất lên hoặc những nhà hơi khá khẩm như đám thằng Thiện thôi. Còn
bọn thằng Hưng hay Mai đều vào khuôn khổ từ nhỏ, họ phải học rất nhiều thứ. Đa
phần thời gian dùng để học, họ có thể nói là hoàn mỹ về mọi mặt. Để trở thành
những người thừa kế xuất sắc sau này. Thôi lan man quá, trở lại câu chuyện.
Đá bóng giúp tập thể đoàn kết hơn, những tiếng hò hét chửi nhau cũng k thiếu,
chúng tôi đang hăng say với trái bóng thì cửa sân bóng mở ra. Thằng Thiện cùng
gần 20 thằng nữa bước vào, sao chúng nó biết chúng tôi ở đây được nhỉ. Với nụ
cười thằng Thiện chốt cửa sân lại rồi đi tới chỗ chúng tôi.
_Hôm nay tao sẽ giải quyết thù lẫn oán ở đây. Chúng m còn gì muốn nói k? Thằng
Thiện ra vẻ đắc thắng.
_M ỷ đông hiến yếu thì to mồm cái đeos gì? Giỏi thì cho một cái hẹn. Thằng
Hưng xửng cồ lên.
_M nghĩ tao ngu à? Đi hẹn đánh nhau cả con ông bộ trưởng công an? Nếu tao đánh
m lẻ đây. Cuối cùng một câu xin lỗi 2 bên lại hoà. Hâhha.
_THẰNG RẺ RÁCH. Thằng Hưng nhổ xuống sân
_Nhà tao đâu thể chơi khô máu cả chúng mày. Hâhha thằng Thiện cười.
Tôi bắt đầu có ác cảm với thằng này, thật sự mà nói tôi cũng k muốn gây khó dễ
cho gia đình nó. Nếu tôi lộ thân thế, bố nó khó mà giữ được chức hiện tại. Mà
đâu phải do bố nó gây ra. Mà là thằng con trai mà.
_Thôi, tao sẽ cho chúng mày một trận nhẹ nhàng thôi. Dù gì mình cũng là bạn mà
phải không? Thằng Thiện cười.
_Người m ghét tao nhất mà Thiện. Tôi mở lời
_Đm thằng chó. M có tư cách gì lên tiếng kẻ đây, nếu k núp váy Mai thì m làm
được Cc gì chứ? Thằng Thiện nóng máu.
Tôi rút từ trong túi ra một cái ví, đó là ví mà mẹ đã đặt riêng cho tôi trong
một lần công tác.
_M đang định rút tiền trong ví ra dọa tao á?
_M làm gì vậy Minh, thằng Hưng quay sang tôi hỏi.
_Tao sẽ giải quyết chuyện này, tin tao. Tôi quay sang thằng Hưng.
_M điên à? Dù có giỏi võ đến đâu nhưng m đâu thể đấu lại gần 20 thằng.
_Tao có nói tao sẽ đánh nhau sao. M cứ đứng yên ở đây. Tôi vỗ vai thằng Hưng
_M định làm super hero hả thằng ngu? Thằng Hưng hét lên,
Tôi vẫn cầm cái ví tiến tới chỗ thằng Thiện, nó vẫn nhếch mép cười kb tôi đang
định làm trò gì.
Tôi cầm cái ví phi một cái, cái ví quay quay rồi cứa đứt cổ 20 thằng... đùa
đấy =))
Dơ cái ví trước mặt thằng Thiện, nó vẫn k hiểu tôi định làm trò gì. Khẽ mở cái
ví đủ cho một mình nó nhìn trong 5S rồi gặp ví lại nhét vào túi.
Thằng Thiện lúc đầu mặt mũi ngơ ngác. 10s sau nó nghoảnh ra nhìn tôi tròn con
mắt. Mặt nó bắt đầu biến sắc k còn giọt máu. Khẽ tiến lại nói nhỏ vào tai nó.
_Im lặng và cút hết đi trước khi tao nóng.
Nở một nụ cười thật tươi tặng nó. Vỗ vài phát vào bả vai nó như các đồng chí
cách mạng ngày xưa vậy.
Thằng Thiện sợ hãi nói với quân của nó.
_Chúng chúng chúng.. mày.... về lớp... thôi.
Tất cả đều không biết chuyện gì xảy ra. Chỉ mình thằng Thiện hiểu, nhưng thách
nó cũng k dám hở một lời nào..
_Mày làm gì mà chúng nó bỏ đi hết thế? Cả thằng Sơn lẫn thằng Hưng thắc mắc.
_Tao dở ví cho nó xem ít tiền nó thấy sợ tiền của tao. Hâhha
Cả lũ mặt ngơ nhác vì k hiểu chuyện gì. Làm sao mà một thằng như thằng Thiện
lại có thể sợ tôi đến vậy? Các bạn thử đoán xem tôi cho nó xem cái gì đáp án
sẽ có ở chap sau..


Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương #37