Người đăng: nguyenphuong01234
Chương 38:
Tôi đã cho thăng Thiện xem ảnh chụp cả gia đình tôi. Chắc nhìn thấy ngài chủ
tịch, nó trả vãi đái ra quần ý chứ. Ở ngoài bố tôi rất hiền và thân thiện,
nhưng trong công việc theo như mẹ tôi nói, bố lại là một người rất Hà khắc và
cực kì khó tính.
Trở lại lúc đó, cả bọn cũng mệt lên kéo hết nhau vào căng tin. K thằng nào
biết lý do thằng Thiện biết được chúng tôi đang đá bóng lúc đó. Chắc nó theo
dõi từ trước rồi.
Về phần Mai, đã 4 hôm tôi k thể nào nói chuyện hay tiếp cận được cô ấy, mọi
thứ dường như đang chạy ra khỏi tầm với của tôi. Bắt buộc tôi phải đi cướp
lại.
Gọi cả một két bò húc, chúng nó uống như trâu, thêm một lũ con gái cũng mò
vào. Đồ ăn thức uống bầy la liệt. Cuối trận tôi lại là người bị lột ví, sót
thương cho số phận. Cả bọn ôm vai bá cổ đi lên lớp. Cuộc sống cấp 3 là thế,
luôn có ae bạn bè sát cánh. Chuyện gì xảy ra cũng luôn bên nhau.
Ra về thì tôi gặp thằng Thiện đang đứng cổng, nó bây giờ k dám nhìn thẳng mặt
tôi nữa. Nó lướt ánh mắt qua thấy tôi rồi quay mặt đi. Coi như vì bố nó lên
tôi dạy một bài học nhẹ nhàng.
Buổi chiều trả có tâm trạng làm gì. Đánh một giấc đến tận tối, gọi điên hỏi
thăm mẹ một lúc rồi đi xuống làm bữa cơm với dì Nga.
Tối nay tôi quyết định đến bar, có thể đây là cơ hội để tôi gặp Mai. Vì tôi
nghĩ khi e buồn, e sẽ tới đây giải khuây.
Đúng 9h tối dặn dò dì đi ngủ trc đi tôi về muộn. Đeo cặp kính đen lên dắt con
R3 phóng thẲng đến bar quen thuộc. Vẫn phong cảnh mọi khi, tiếng nhạc chua
chát. Nhưng bây giờ tôi không đến vì thất tình, mà là đi tìm hạnh phúc của
chính bản thân mình.
Tiếng nhạc chát chúa đập liên hồi, chọn một góc bàn để đợi em xuất hiện. Đúng
như mong đợi 20p sau em đã đứng trước mặt tôi. Em hôm nay thật đẹp, với chiếc
áo sơ mi sọc với một chiếc quần bám sát tôn lên vóc dáng hoàn mỹ trên cơ thể.
Không khó để em biết sự hiện diện của anh chàng kính đen, vẫn như lần trước em
gọi một ly rượu rồi tiến lại phía tôi.
_Lâu lắm rồi mới gặp anh. Mai cụng ly
_À, dạo gần đây tôi đang vướng mắc trong chuyện tình cảm. Tôi đáp
_Anh đang thất tình sao. Mai hỏi
_Tôi yêu một cô gái, nhưng k chân trọng cô ấy, khiến cô ấy buồn. Và bây giờ cô
ấy đang tránh mặt tôi.
_Háha, trường hợp anh giống tôi quá. Tôi yêu một anh chàng. Không tiền tài, k
địa vị. Nhưng khi bên cạnh anh ta tôi luôn cảm thấy ấm áp và vui vẻ. Nhưng anh
ta làm tôi thất vọng. Và tôi cũng đang tránh mặt anh ấy. Mai kể với một đôi
mắt buồn.
_Cô có thể tha thứ và cho người yêu cô một cơ hội được mà. Tôi hỏi
_Nhưng anh ta còn chưa nói lời yêu tôi. Huhu
Lúc này Mai bật khóc, có vẻ bao nhiêu cảm xúc dồn lén từ nãy bây giờ đã bị bục
ra mất rồi. Không chần chừ tôi muốn năm lấy cơ hội này trước khi tuột khỏi tầm
tay.
_Nhưng bây giờ tôi muốn nói là tôi yêu em.
Tôi tháo chiếc kính đen ra và nhìn thẳng vào mắt Mai. Em ngạc nhiên k nói được
câu nào. Tôi liền đặt luôn lên môi em một nụ hôn. Nụ hôn có vị mặn của nước
mắt, nhưng đó là vị hạnh phúc chứ k phải cay đắng.
_Mai à, Anh yêu em. Tôi bỏ em ra và nhìn thẳng mắt em.
_Anh là đồ đểu. Mai ôm tôi và gục mặt vào ngực tôi khóc như một đứa bé.
_Anh xin lỗi từ giờ anh sẽ không làm em phải khóc nữa. Tôi vòng tay ôm chọn em
vào lòng.
_Đồ ngốc, em yêu anh. Mai thỏ thẻ
Cuối cùng chúng tôi cũng tìm lại được nhau. Tôi đã không để mất em một lần
nữa. Nhưng có vẻ chuyện này bắt đầu cho những rắc rối sau này của chúng tôi.
Một cuộc tình Trắc trở...