Người đăng: nguyenphuong01234
Chương 26:
Lấy xe đi về mà tâm trạng cũng không khá hơn là mấy, trên con R3 tôi cứ phóng
như bay, tôi cảm nhận sự sợ sệt của Hoa khi đang ôm chặt cứng người tôi. Tôi
phi thẳng về nhà,đến nơi tôi gạt chân chống và nhìn Hoa, về đến nhà thấy Hoa
cũng ngưng khóc. Bỗng dưng Hoa lao vào ôm chầm lấy tôi lại khóc nức nở.
_Minh đừng bao giờ đánh nhau nữa. Huhu
_Minh xin lỗi, chắc Hoa sợ lắm à? Tôi vòng tay lại ôm Hoa
_Lúc đó nhìn Minh đáng sợ lắm. Híc
_Tại nó dám đánh Hoa lăn ra đất, thế là tôi mới nóng chứ. Hì
Nghe xong câu đấy Hoa mở to mắt ngước lên nhìn tôi, chạm phải một đôi mắt to
tròn long lanh vì ngấn lệ, tôi k kìm được lòng mình mà đặt vào môi Hoa một nụ
hôn. Hoa cũng nhắm mắt hưởng ứng, hai đứa cứ như thế ôm nhau đứng giữa sân hôn
gần 5p.
Một nụ hôn đúng nghĩa, k đá lưỡi k ngấu nghiến. Một nụ hôn thật ngọt ngào.
_Em yêu anh. Hoa rúc đầu vào ngực tôi thầm thì.
_Yêu anh em sẽ khổ đấy. Tôi xoa đầu Hoa thì thầm vào tai.
_Em chấp nhận tất cả để được yêu anh.
Hạnh phúc đơn giản là như vậy, có thể nhiều người phán tôi lăng nhăng đa tình.
Nhưng với một cậu bé 16 tuổi lúc đó, có một cô gái xinh đẹp bên cạnh yêu
thương chăm sóc, sao có thể cưỡng lại rung động được. Chở em về nhà và suy
tính cho tương lai, liệu cuộc tình này có đuọc mọi người và bố mẹ tôi chấp
nhận..
Thả em về nhà tôi cũng quay về nhà luôn, lúc này toàn thân mệt lử vì trận đánh
và trận hôn vừa nãy =))) nhắn một tin báo cho em rằng đã về tới nhà và chúc em
ngủ ngon. Ngày ấy tôi chỉ biết yêu và yêu, đâu nghĩ gì về địa vị và vị thế của
người thế là như nào.
Sáng hôm sau tôi thức dạy sớm để gọi em dạy đi học, bây giờ tôi cũng có nhiệm
vụ thay đồng hồ báo thức kiêm xe ôm free cho em luôn
Cưỡi lên con R3 chảnh chó, tôi lao thẳng với tốc độ tình yêu tới nhà e. Đến
nơi thì như mọi khi em đã đứng sẵn ở cổng đợi tôi rồi. Hai đứa lại tiếp tục đi
đến trường, giờ chúng tôi là một đôi. Nó cũng là một điều khiến trái tim tôi
ấm áp hơn cho mùa đông sắp tới. Cất xe rồi mỗi đứa một ngả lên lớp, vừa chia
tay em thì tôi nhận được một cuộc gọi từ anh quản lý nhà hàng.
_Minh à, có chuyện rồi.
_Sao vậy a? Bọn kia đến quấy à?
_K, bọn kia có cho tiền cũng k dám quay lại. Nhưng có chuyện với e đấy.
_Nói đi a, sao cứ úp úp mở mở vậy.
_Bố e vừa gọi cho a, a kb tại sao mà bố mẹ em biết hết chuyện ngày hôm qua. Và
hình như bố e hơi tức giận thì phải.
_Sao bố mẹ em biết được nhỉ, chắc trong nhà hàng bố mẹ e cử người theo dõi em.
_Bố e sẽ gọi cho em luôn đây. A nói trước để em chuẩn bị tâm lý đi.
_Ok, cảm ơn a. Thôi em vào học đây.
Tôi cũng hơi hoang mang, vì bố mẹ tôi chưa hề nổi giận với tôi bao giờ, chắc
chuyện này làm bố mẹ tức giận lắm thì phải. Suy nghĩ làm gì cho đau đầu. Tôi
gục xuống bàn ngủ mặc kệ lũ bạn k hiểu gì về thái độ của tôi ngày hôm nay.
Nằm được một lúc thì điện thoại của tôi rung, kiểm tra thấy bố tôi đang gọi.
Xin phép cô giáo ra ngoài nghe điện thoại. Trong lòng đầy lo lắng.
_Dạ con nghe.
_Minh, bố cần nghe con giải thích lý do vụ ẩu đả ở nhà hàng ngày hôm qua.
_Con xin lỗi, ngày hôm qua con có ít xích mích và k giữ được bình tĩnh.
_Không phải là vì cô gái đi cùng con hôm qua chứ. Bố hỏi
_Con con.... tôi kb trả lời ra sao khi bị bố bắt thóp.
_Thôi được rồi, mai bố mẹ sẽ bắt chuyến bay sớm nhất ra Hà nội rồi về thăm
con. Thế nhé.
_Dạ, Con chào bố... tút tút
Thở dài vì tạm qua kiếp nạn, tôi vào lớp với một tâm trạng hết sức nặng lề.
_Mày hôm nay sao thế? Thằng C quay sang hỏi.
_Hôm qua t đánh thằng Hùng trong nhà hàng cạnh quán karaoke.
_Uầy thế sao rồi, thằng nào thắng?
_Tất nhiên là tao thắng vì nhà hàng đó cũng của tao. Lên nhân viên tiếp ứng
kịp
_Vl mày, còn cái gì của mày mà mày giấu bọn t k? Nó bóp cổ tôi chêu
_Đm bỏ ra, nhưng đen một điều bố mẹ tao biết chuyện, mai sẽ về gặp tao. Haizz
_Thes đen cho m rồi. Thằng C nhún vai bất lực.
Chán bản tôi gục đầu xuống bàn. Ra chơi thì nhận tin nhắn của em rủ xuống căng
tin. Xuống đến nơi thấy em đã ngồi đợi sẵn rồi.
_Anh làm gì mà trông mặt mũi ỉu xìu thế kia. Em hỏi tôi.
_Hì, k có gì đâu.
Đúng lúc đó tôi nhìn thấy mấy thằng hôm qua đi sinh nhật thằng Hùng bước vào
căng tin. Mặt mũi thằng nào cũng tím bầm, nhìn thấy tôi chúng nó nghoảnh ra
chỗ khác. Đúng là bọn ăn theo, chỉ biết vào hùa theo thằng Hùng.
_À mà bọn thằng Hùng sao rồi? Tôi hỏi e.
_Thằng Hùng với ba thằng kia nghỉ học.
Theo tôi mẩm đoán chúng nó có thể nhập viện cũng lên, vì đội nhà tôi ra tay k
hề nhẹ chút nào.
Ngày hôm đó cũng trả còn gì đặc biệt, nhưng ai ngờ thằng Hùng cũng k phải dạng
tầm thường. Tan học tôi trở em về nhà. Em lại tạm biệt tôi bằng một cái thơm
má, nhưng ai biết cái thơm đó là cái thơm cuối cùng tôi nhận được từ em.
Ngoằn xe về lại nhà, tôi vẫn thong dong trên con đường quen thuộc, bất chọt 2
đoàn xe gần chục chiếc từ trong ngõ kẹp tôi cả trước lẫn sau, chân tay bắt đầu
run rẩy, thằng nào nói gặp trường hợp đó bình tĩnh thì tôi lạy nó mười lần.
Biết chuyện chẳng lành tôi dựng xe xuống và rút đt nhắn tin nhanh cho thằng C
địa chỉ. Chỉ làm được có thế, mỗi thăng lăm loe cây tuýp lao thẳng về phía
tôi, k cần giới thiệu như các phim kiếm hiệp. Một cây tuýp lạnh lụng nhắm vào
đầu tôi, bất lực chỉ biết dơ tay lên đỡ. Cảm giác đầu tiên là cái tay nó mất
luôn cảm giác ôm tay lùi lại, chưa kịp phòng thủ đằng sau thì thêm một nhát
vào lưng. Tôi khuỵu xuống bất lực, cả thân thể tôi mất dần cảm giác. Một tiếng
coong kêu lên, mắt tối sầm lại. Tôi cảm nhận được đầu tôi có nước chảy xuống
khắp mặt. Và tôi k còn biết gì nữa..