Trọng Thủy Tới Tay.


Người đăng: huyh0ang2993@

Trọng thủy sâm lâm, biên giới Vùng Trung Tâm.

Một đường an toàn đi tới đây, Lê Thành chiến đấu qua vài cuộc nhưng hữu kinh
vô hiểm, lúc này ở biên giới Vùng Trung Tâm, linh khí trong thiên địa ở đây
nhiều thêm vài phần so với Vùng Giữa.
Trọng thủy sâm lâm là một tuyệt địa cho cảnh giới Nhân Binh, Vùng Trung Tâm
nơi này thường tồn tại Yêu Thú cảnh giới Nhân Tướng Cao Giai trở lên, chiến
lực vẫn duy trì ở Nhân Binh, nhưng cảnh giới cao hơn, dẫn đến việc, cơ thể và
niệm lực cường độ cao hơn cùng với lượng linh lực dự trữ nhiều hơn.

Tuy nhiên, do đã chuyển hóa linh lực, nên Lê Thành không ngại vấn đề linh lực,
cường độ cơ thể cũng là vấn đề, nhưng sau khi mua được giáp da, nó đã không
còn quá chênh lệch như trước nữa.

Thường thì, Vùng Trung Tâm đã sớm được chia thành các khu vực lãnh địa, các
Yêu Thú dựa vào thực lực, tự thân chiếm cứ một vùng lãnh địa, an toàn tu luyện
hoặc lĩnh ngộ thủy nguyên nơi này, lãnh địa càng gần hành nguyên thì càng tốt,
thực lực Yêu Thú chiếm giữ càng mạnh mẽ.

Hiện tại, tự thân Lê Thành đã đạt cảnh giới Nhân Binh Cao Giai, dựa vào kinh
nghiệm thực chiến phong phú, chiến lực phát huy được đã là Nhân Binh Cao Giai,
mặc dù kim nguyên của cậu là ngụy hành nguyên, tất nhiên, việc là chân hành
nguyên hay ngụy hành nguyên, hoàn toàn không ảnh hưởng quá nhiều đến chiến
lực, tuy nhiên thường thì những tu luyện giả chọn học tập ngụy hành nguyên,
kinh nghiệm thực chiến của những người này không cao, phát huy uy lực hành
nguyên cực thấp.

Một nguyên nhân nữa, do là hành nguyên học tập từ công pháp, không phải chân
chính người học tập lĩnh ngộ ra từ khí tức chân hành nguyên tại tuyệt địa, mà
chỉ thông qua cảm ngộ của người khác, sao chép lại, nên có khi, việc sao chép
này diễn ra không trọn vẹn, làm suy giảm chiến lực.

Sau khi vào đến Vùng Trung Tâm, Lê Thành thử tìm đến vài khối lãnh địa vùng
biên, chiếm giữ các lãnh địa nơi này là những Yêu Thú, cảnh giới Nhân Tướng
Cao Giai, cùng cảnh giới với Lang Yêu đầu lĩnh mà cậu chém giết lần trước, tuy
nhiên, lần này, Lê Thành đã chuẩn bị kĩ càng, giáp da mới mua phát huy hiệu
quả quan trọng.

Không còn phải né tránh hoàn toàn như trước nữa, giờ đây, Lê Thành đã có thể
cứng đối cứng cùng Yêu Thú, trong trường hợp trao đổi có lợi, lấy mình thương
đổi địch trọng thương.

Sau một hồi đại chiến, Lê Thành đã thành công, giết chết một đầu Yêu Hồ, chiếm
giữ khối lãnh địa của nó, đầu Yêu Hồ này tương đối là yếu nhất trong số Yêu
Thú chủ nhân các lãnh địa biên giới mà cậu đã thăm dò.

Ngồi ở động phủ của Yêu Hồ, sau khi đã dọn dẹp một chút, Lê Thành không phải
không muốn vào sâu hơn, như vậy sẽ dễ dàng lĩnh ngộ hơn, nhưng mà với thực lực
của cậu bây giờ, muốn giết chết một đầu Nhân Soái Yêu Thú, cũng phải tiêu hao
gần hết mới có thể ổn thắng, mà việc tiêu hao hết linh lực, ở trong Vùng Trung
Tâm, đầy rẫy nguy hiểm này chả khác gì tự sát.

Thế nên, Lê Thành quyết định chiếm giữ một khối lãnh địa nơi biên giới này, có
thể bảo trì phần lớn thực lực, nhằm ứng phó với những tình huống bất ngờ có
thể phát sinh.

Ngồi xuống, cảm ngộ thủy linh khí mang theo khí tức Thủy Nguyên trong không
khí, lại nói thêm, một phần nhỏ nguyên nhân mà chân hành nguyên, phát huy uy
lực lớn hơn ngụy hành nguyên, cũng là vì người muốn nhận được hành nguyên nơi
tuyệt địa thường phải giao chiến với đối thủ, đã lĩnh ngộ hành nguyên này.

Trong thực chiến, tu luyện giả muốn đạt được chân hành nguyên sẽ thông qua
quan sát đấu pháp, va chạm, tiến cận đến chân hành nguyên nơi tuyệt địa một
cách đầy đủ nhất.

Không chỉ là quan sát rồi tưởng tượng trong đầu như học theo công pháp, cũng
là nguyên nhân này, thông qua cuộc chiến vừa xong với Yêu Hồ, Lê Thành đã có
được khái niệm đại khái về Trọng Thủy, chỉ một chữ “Trọng”, lúc trước, Yêu Hồ
chủ yếu dùng Trọng Thủy như một viên đạn pháo, ngưng tụ Trọng Thủy thành dạng
cầu nước cỡ nhỏ, như nắm tay, dùng ý niệm thao túng, Trọng Thủy sẽ bay thẳng
đến mục tiêu.

Dạng tấn công này nhìn như đơn giản, nhưng cực kì mạnh mẽ, mỗi cầu nước cực kì
năng nề, dễ dàng đục lõm mặt đất, chỉ cần một quả cầu nước đánh trúng, một cây
đại thụ hai, ba người ôm ngay lập tức gãy đổ.

Tuy mạnh mẽ, nhưng lại thiếu sự linh hoạt, nếu con Yêu Hồ này gặp dạng đối thủ
di chuyển không nhanh nhẹn, nhưng khả năng phòng thủ cao thì với sự mạnh mẽ
của thủy cầu, nó có thể an toàn thủ thắng, tuy nhiên, nó lại gặp phải Lê
Thành, từ trước tới giờ, cậu chiến đấu hoàn toàn theo phong cách linh hoạt, dễ
dàng né tránh những cầu nước này, tiếp cận mục tiêu, kết thúc chiến đấu trong
thời gian khá ngắn.

Lê Thành không bị chân chính thương tích, tuy nhiên mảnh đất khu vực quanh nơi
chiến đấu thì đã cực kì tàn tạ, cầu nước không đập trúng Lê Thành, phá hoại
phần lớn cảnh quan xung quanh, từng lỗ sâu trên mặt đất, cây cối gẫy đổ ngổn
ngang.

Trở lại hang động của Yêu Hồ, Lê Thành dựa theo khí tức của Thủy Nguyên dẫn
dắt, sau hai tháng cảm ngộ, thành công thu được Trọng Thủy, do đây chỉ là hành
nguyên cấp thấp nhất nên lĩnh ngộ không khó, nếu vào sâu bên trong, thời gian
lĩnh ngộ sẽ ngắn hơn.

Thử vận dụng, một cầu nước mờ ảo ngưng tụ nơi bàn tay Lê Thành, dùng ý niệm
khống chế, cầu nước phóng tới vách động.

“Rầmm!!”

Vách hang ngay lập tức bị lõm sâu vào, đá vụn rơi lả tả, hài lòng mỉm cười, Lê
Thành xuất phát rời đi, cậu cần luyện tập sử dụng Trọng Thủy, mục tiêu tiếp
theo của cậu là một khu Hỏa Nguyên cấp Nhân Tướng, nếu cậu thành thạo sử dụng
trọng thủy, có thể nhờ đến thủy khắc hỏa, thành công lấy được hỏa nguyên này.

Trong phòng đơn, trên một chiếc thương thuyền lớn.

Thiếu nữ tựa đầu vào khung cửa sổ, ngắm nhìn hoàng hôn, đáy mắt mang theo ưu
phiền, đã một khoảng thời gian rồi, từ khi đầu cô đột nhiên đau như búa bổ, cô
ngất liền hai ngày.

Ngay lúc bắt đầu tỉnh lại, một đoạn kí ức đã tràn vào đầu óc cô, cô thấy được
bản thân mình tiếc nuối, cố gắng quay ngược thời gian, nguyên nhân và mục đích
thì cô hoàn toàn không biết, cô chỉ biết, đây là kí ức của mình mang về từ
tương lai, phần kí ức này chỉ là một mảnh rất nhỏ, trong mớ kí ức khổng lồ còn
lại, nhưng cô hiện tại không cách nào mở ra lượng kí ức này, mỗi khi đụng chạm
đến phần kí ức này, đầu cô đều đau như búa bổ.

Cô suy đoán, cảnh giới của mình còn quá thấp, linh hồn không thể chịu được
trùng kích lớn từ việc tiếp nhận kí ức, nếu cưỡng ép tiếp thu, có thể dẫn đến
linh hồn trướng quá độ rồi nổ tan.

Việc đã rồi, nghĩ gì cũng là thừa, dù sao đây cũng là kí ức tương lai, có thể
vì một lý do nào đó rất quan trọng, cô của tương lai, quyết định như vậy,
nhưng cưỡng cầu cũng không giải quyết được gì, không bằng tăng cường thực lực
để sớm tiếp nhận lượng kí ức còn lại.

Đang nghĩ vẩn vơ, đột nhiên tiếng tù và vang lên, kèm theo tiếng hò hét, cảnh
báo có đàn Yêu Thú cản đường thương thuyền, một số con đã bắt đầu leo lên
thuyền.

Cô lập tức thu xếp tư tưởng, cầm lấy vũ khí của mình rồi gia nhập vòng chiến,
đây là lần đầu tiên thương thuyền gặp phải tập kích, nhưng do đã được phổ biến
trước, mọi người trên thuyền đều có nhiệm vụ riêng, chỉ hơi hỗn loạn lúc đầu,
một lúc sau rất nhanh đã bình ổn.

Trở lại với Lạc Nhật đảo, lúc này, ở bãi đất trống trong khu rừng sau nhà, Lê
Thành đang tập luyện Trọng Thủy, tác dụng duy nhất Trọng Thủy có là nặng, việc
sử dụng Thủy cầu bắn từ xa, tuy khá mạnh mẽ, nhưng cực kì hao tốn linh lực,
cảnh giới hiện giờ của Lê Thành không thích hợp đấu pháp hao tốn như thế.

Nhưng muốn áp dụng Trọng Thủy vào những vũ khí hiện giờ của cậu là không khả
thi, dao găm, yêu cầu nhanh, sắc bén, cung tên, yêu cầu mạnh mẽ, chính xác.

Trọng Thủy không thích hợp cho một thứ vũ khí sắc bén, nó chú trọng nội
thương, thích hợp với vũ khí cùn, như là côn, búa, chùy...

Tuy nhiên, lực lượng của Lê Thành không phải là quá mạnh mẽ, cảnh giới cũng
thấp hơn phần lớn Yêu Thú, nên việc sử dụng vũ khí nặng dễ dẫn đến sụt giảm
thảm hại tốc độ, có mạnh đến mấy mà không đánh trúng thì cũng vô ích.

Lê Thành sau một hồi suy nghĩ, vẫn thấy sử dụng côn là khá hợp lý, cho nên,
hiện tại cậu đang sử dụng một cây Thiết Côn đen tuyền, thử vung vẩy vài lần
cho quen tay, cách sử dụng Trọng Thủy mà cậu hướng tới là lợi dụng trọng lực
hướng xuống dưới, mỗi khi vung côn sẽ gia trì Trọng Thủy lên thân côn, khi hạ
xuống sức nặng của nó sẽ giúp tăng lực sát thương lên lớn nhất, đồng thời gây
nội thương nghiêm trọng.

Bởi vì Trọng Thủy trước khi được linh lực ngưng tụ thì không có sức nặng, chỉ
khi ngưng tụ thành công, mới có sức nặng này, nên theo lý thuyết, trong quá
trình vung côn, sẽ không gặp trở lực, chỉ khi hạ xuống, do sức nặng kéo thân
côn hướng xuống đất, nên sẽ tăng lực sát thương.

Nói thì dễ, mà làm thì khó, không như Duệ Kim, Lê Thành hoàn toàn có thể ngưng
tụ liên tục trên mũi dao, còn với Trọng Thủy, cậu phải khống chế hoàn mỹ thời
gian ngưng tụ của Trọng Thủy, cần bắt đầu ngưng tụ khi vung côn, hoàn thành
ngưng tụ khi hạ côn, và giải tán Trọng Thủy trên thân côn khi kết thúc công
kích.

Không nghĩ tới áp dụng nó lại mất công đến vậy, Lê Thành tập nguyên một ngày,
nhưng tỷ lệ thành công của chiêu thức mới chỉ khoảng bốn thành, thất bại là
chỉ một khâu trong ba bước xuất hiện sai sót, mà hiện tại cậu muốn thăm dò
Tuyệt địa cảnh giới Nhân Tướng, nguy hiểm hơn Trọng Thủy Sâm Lâm nhiều, nên
không được phép xuất hiện sai sót dù là nhỏ nhất.

Cuối cùng, sau một tuần luyện tập, xác suất thành công đã gần mười thành, còn
lại chỉ là do cậu tập luyện quá mệt mỏi, dẫn đến niệm lực và linh lực tiêu hao
quá độ.

Hiện giờ cậu cần tài nguyên, thăng cấp cảnh giới Nhân Tướng, bởi vì dù cho có
thành công lĩnh ngộ Hỏa Nguyên thì cũng không sử dụng được, do cảnh giới không
đủ, và lý do quan trọng hơn là tăng cảnh giới có thể tăng mạnh thực lực.

Ba ngày sau, Minh Nhân Công Hội.

Bước tới quầy quen thuộc, nhưng lúc này, vị nhân viên trực quầy đang bận tiếp
một hội viên khác, nên chỉ dùng ánh mắt thay lời chào hỏi, Lê Thành thấy vậy,
bước tới bảng nhiệm vụ, tìm kiếm một nhiệm vụ cấp E, trực tiếp bỏ qua nhiệm vụ
không thời hạn, đọc lướt qua các nhiệm vụ có thời hạn.

Ngay lập tức, Lê Thành trông thấy một nhiệm vụ trông có vẻ rất hợp với cậu,
Chém giết một đầu Hỏa Viên hoành hành tại Rừng Lá Đỏ, thực lực ước đoán: Nhân
Tướng Sơ Giai, cảnh giới: Nhân Soái trở lên, phần thưởng: ba ngàn Linh Thạch
Hạ Phẩm.

Đúng lúc cậu đang cần chiến đấu rèn luyện Trọng Côn mới thu được, không chần
chờ, giật lấy một phần thông báo, đi về phía quầy mọi khi, lúc này, vị nhân
viên đã nhàn rỗi, Lê Thành ngay lập tức được xác nhận là tiếp nhận nhiệm vụ
cấp E này cũng với lấy từ người nhân viên chiếc huy hiệu dành cho màu cam hội
viên.


Đại Nhất Thiên - Chương #13