3:mẫu Vật 1


Người đăng: Duboo

"Về rồi à,mua đủ đồ cho mẹ chưa đấy?"

"Rồi mẹ ơi,đồ con để đây nhé"

Để đồ ở bàn xong Tống Đán liền vội vàng vào phòng riêng mở chiếc máy tính

"Có nên cắm cái USB không nhỉ.Lỡ cài phần mềm theo dõi thì sao?" Hắn nhau mày
suy nghĩ

"Thôi kệ,chắc người sắp chết cũng ko hại mình đâu"

Cắm USB vào xong Tống Đán link vào kiểm tra ổ trong ổ chỉ có duy nhất 1 thư
mục "Mẫu vật 1".

"Báo cáo: Mẫu vật 1

Ngày thứ nhất

tín hiệu sống: không

tình trạng hư hại nặng phần chân và ngực,não có hiện tượng tụ dịch,...

...

Đại khái sau hơn 4 tiếng ngồi đọc và phân tích hắn hiểu được "Mẫu vật 1" không
phải là con người nó có hình dáng theo mô tả là đầu Rắn thân thú đuôi thằn lằn
được bảo vệ bởi lớp vảy dầy màu xanh lá xếp lớp như rắn,2 chi trước của nó có
các khớp cũng như sợi cơ như con người thay vì 5 ngón tay thì nó có 4 móng
vuốt.Bọn chúng không có phổi chúng hít thở thông qua các lỗ khí 2 bên cổ.Chiều
dài tính cả đuôi của mẫu vật khi di chuyển bằng tứ chi là 3m2 chiều cao 1m4
khi ở trạng thái đứng nó có thể cao đến 2m3, cân nặng khoảng 800 kg,dựa theo
mô phỏng tốc độ tối đa của nó đạt được là 86km/h tức khi bị truy đuổi con
người gần như ko có cơ hội trốn thoát,thị lực của chúng khá kém tầm nhìn tối
ưu trong khoảng 20m thay vào đó chúng có thính giác cực tốt,có khả năng phát
ra các âm thanh có tần thích hợp nhằm xác định vật thể những âm thanh đó nghe
như những tiếng gió rít mạnh.Súng lục thường gần như không có khả năng gây
thương tổn trí mạng tới nó trừ khi nhắm vào 2 con mắt...Cuối hồ sơ là một
video quay cảnh giải phẫu mẫu vật

"Chậc..nhìn gớm chết đi được" Tống Đán nhăn mặt

"Đán à,ra chuẩn bị ăn cơm đi con" Tống mẫu gọi

"Vâng con ra luôn đây"

Hắn tắt máy rồi ra phụ mẹ mình dọn cơm chuẩn bị cho bữa tối.

"Ra ăn đi con kia"

Cô em uể oải bò dậy từ ghế sopha nhăn nhó đáp "Hừ,chả cần anh phải nhắc"

Tống Đán hững hờ chả thèm quan tâm, có thể nói quan hệ 2 anh em hắn lúc lạnh
lúc nóng có lẽ là do từ nhỏ em gái hắn sống bên ông bà nội mãi 3 năm trước khi
cả 2 cụ lần lượt mất rồi người đi kẻ nhớ thương thì em hắn mới về đây

"Cuối tuần bố con về đấy,mấy đứa ko có gì thì về nhà sớm nhé" đang ăn Tống mẫu
dừng lại nói

"Con tưởng ông ấy cuối tháng sau mới về" Tống Đán lạnh nhạt

Ai hiểu con mình hơn người mẹ,Tống mẫu luôn biết hắn không bao giờ thích nhắc
đến ba mình.Tống mẫu thở dài

"Thôi cố hôm đó đi đâu thì về nhà sớm nhé mẹ không muốn có chuyện như hôm qua
đâu hiểu không?"

"VÂNG" cả 2 anh em nhỏ giọng nói rồi tiếp tục bữa cơm

"Mai con nghỉ làm phải không?"

"Vâng"

"Vậy mai giúp mẹ dọn dẹp đống đồ trong nhà kho nhé"

"Vâng,thôi con đi nghỉ đây"

"Ừ,nghỉ sớm đi"

Dọn dẹp sau bữa ăn xong nhanh chân chạy vào phòng.Vứt tấm thân lên giường hắn
mở điện thoại lướt danh bạ rồi gọi

"Alo,ai vậy" đầu dây bên kia có giọng nữ nói

"Tôi Đán này,cảm ơn vì hôm qua dắt tôi về nhà nhé,bận quá mãi tối mới gọi cho
bà được"

"Không có gì,cũng chỉ là tiện đường đưa ông về nhà thôi mà" giọng nữ bên kia
trả lời

"Uh,nhưng nói chung vẫn cảm ơn nhé,thôi tôi cúp máy đây chúc buổi tối tốt lành
nhé Thi Oanh"

"À khoan..uu" Thi Oanh gấp giọng nói

"Chuyện gì vậy?"

"Mai ông có bận không đi chọn giúp tôi ít đồ,tôi mới chuyển nhà"

"Ok vậy mai 9h sáng nhé hẹn chỗ cửa hàng K nhé,bye"

"Uk,bye"..."Tút..tút"

Tắt điện thoại trong đầu Tống Đán chợt lóe lên ý nghĩ:"Không biết những sinh
vật đó có thật sự tồn tại không,ông chú kia bảo sắp đến là sao,không lẽ chúng
sống đc ngoài không gian rồi rơi xuống trái đất à.Hừ,như thế có mà tan xác,hóa
thành tro lâu rồi"

"Thôi suy nghĩ nhiều làm gì,đi ngủ thôi sống được ngày nào hay ngày đó"

Tắt đèn Tống Đán nhanh chóng chìm vào giấc ngủ


Đại Kỷ Nguyên - Chương #3