2:một Ngày


Người đăng: Duboo

11h30 ngày 19 tháng 7 năm 2023 Tại quốc gia P thành phố X

"Tít...Sau cuộc họp nhóm G20 các nước phát triển đột xuất tại Hàng Châu,Trung
Quốc vào 22 tháng 6 và cuộc họp các Bộ trưởng Quốc phòng các nước trong khối
đồng minh NATO và Mỹ sau đó 2 ngày chưa bao giờ tình hình quân sự trên thế
giới trở nên căng thẳng như thế này,được biết cho đến nay đã có 10/17 nước
được cho là đã triển khai tên lửa mang đầu đạn hạt nhân và luôn trong trạng
thái sẵn sàng khai hỏa...Nhiều giả thuyết cho rằng đang có một hiệp định ngầm
giữa các bên nhằm phân chia lại quyền lực thế giới còn có giả thuyết phi thực
tế hơn về ngày tận thế hay sự xâm lược của người ngoài hành tinh...Bản tin
nhanh đến đây là kết thúc xin kính chào và hẹn gặp lại"

"Dậy muộn thế ông anh trai,chưa đi làm còn ngồi đó xem tivi" Một giọng nữ chợt
vang

"Tối qua chè chén với bọn bạn cũ hăng quá nên ngủ dậy hơi muộn,mà mày ko đi
học à?" giọng nam đầy vẻ biếng nhác cất lên

Đó là Tống Đán 22 tuổi vừa tốt nghiệp đại học xong và cô em Tống Tuyết Anh 17
tuổi đang còn học cấp 3

"Hay là nghe tin tình yêu một thủa dẫn trai về ra mắt nên buồn bực uống say"
cô em gái giọng đầy châm chọc

"Biết cái gì như anh mà còn phải thất tình á,mà sao mày biết được?" Tống Đán
buồn bực

"Anh quên ai đưa anh về à,đã không uống được còn uống.Chậc nghe đâu mới nhấc
chai bia uống còn chưa hết đã say..haha"

"Lại là con Thi Oanh kia,đúng là phản bạn mà"

"Dậy rồi thì sắm sửa chuẩn bị ăn cơm đi 2 đứa" Tống Mẫu gọi 2 đứa con

"Vang bọn con xuống liền đây mẹ"

Ngồi vào bàn đang ăn Tống Mẫu chợt nhắc

"Nhớ phải đi cảm ơn Thi Oanh nhé,ko có nó tối qua con ngủ ngoài đường rồi,mà
hôm nay ko đi làm thì tí đi mua đồ dùm mẹ,mẹ ghi trên giấy kìa"

"Vâng con biết rồi" Tống Đán cúi đầu đáp

Có lẽ trong nhà hắn sợ nhất là mẹ chứ không phải ba,ba hắn làm ở nhà máy điện
hạt nhân khu vực này thường cách xa nơi dân cư và do tính chất công việc nên
từ nhỏ hắn ít khi được gặp cha có hay chăng là những bữa cơm Tết vội vã rồi đi

"Con đi đây"

"Ừ,đi sớm về sớm nhé"

12h30 Siêu thị SC

"Chậc,mua gì đây dầu ăn,giấy vệ sinh,muối,...Sao lắm thế này"Tống Đán lau mồ
hôi chán

"Mua xong rồi,phù"

"Đi vệ sinh phát,buồn quá" hắn vừa nói vừa xoa bụng rồi nhanh chân vào nhà vệ
sinh,đang vi vu giải quyết nỗi buồn

Rầm...Bỗng có một người đàn ông mặc áo mang tô chùm kín người,đầu đội nón vành
tròn lao vô nhà vệ sinh đóng chặt cửa lại.Ông ta dựa lưng vào cửa,người mồ hôi
túa ra ướt đẫm chiếc áo,miệng há ra thở hổn hển rồi bất chợt cười khè khè

"Ông..." Tống Đán thất kinh định kêu bảo vệ

"Im miệng,muốn sống thì câm mồm" người đàn ông quát khẽ tay phải giơ lên 1 con
dao nhon hoắt,hắn rùng mình im tiếng

"Tìm xem,hắn ở đâu" ngoài cửa có tiếng người gọi lẫn cùng nhiều tiếng bước
chân

"Thôi xong tìm thằng cha này chắc,mịa kiếp dính phải bọn mafia đang thanh
trừng lẫn nhau rồi" Tống Đán thầm nghĩ lòng đầy chua xót

"Nhà vệ sinh này phá cửa vào tìm nhanh" bỗng có giọng đàn ông đầy rữ tợn quát

"Ôi chúa ơi xong đời con rồi" hắn ôm đầu chuẩn bị đợi bọn chúng xông vào

"Có dấu viết hắn này qua xem đi" giọng một trong số chúng kêu lên

Ngoài cửa có 5 người đàn ông mặc vest đen đang di chuyển về phía cửa sổ gần đó

"Khốn khiếp thằng cha này dật vòi chữa cháy buộc lại làm dây đu xuống tầng
rồi" một người có vết thẹo trên mặt tức giận nói

"Đi xuống tìm hắn nhanh"

Đợi 1 lúc không thấy động tĩnh Tống Đán mới ngẩng đầu nhìn lên,do dự 1 lúc hắn
mới cất tiếng

"ông chú à bọn chúng đi rồi giờ cho phép tôi đi được chứ"

Người đàn ông kia dựa cửa tay vẫn cầm con dao chậm rãi ngẩng đầu nhìn hắn rồi
nói

"Chàng trai cậu tin có sự sống ngoài hành tinh chứ"

"Thôi mà ông chú,tha tôi đi để tôi gọi người khác vào nói chuyện phiến với
ông" hắn giọng đầy thành khẩn

"Có lẽ cậu không tin..Khụ khụ nhưng mà nó có thật,không lâu nữa đâu cậu sẽ
thấy chúng.Cả đời tôi cống hiến cho khoa học nhưng giờ lại sắp chết như một
tên tù phạm.Nghe tôi này chuẩn bị đi bọn chúng sắp đến..khụ khụ"người này vừa
nói vừa ho kịch liệt

Tống Đán có chút trấn tĩnh lại rồi tò mò hỏi

"Chúng là gì?"

"Bọn quái vật ngoài hành tinh.Khụ"

"Được rồi câu chuyện hay lắm cho tôi đi được chưa ông chú?" Hắn mệt mỏi nói

"Đi đi,đừng nói với ai tôi ở đây,đi đi" người kia xua tau ý đuổi đi

Tống Đán rón rén đi vừa bước qua người kia thì người đó thò tay giữ tay hắn
lại.Hắn hoảng sợ:"Ông muốn làm gì?" Rồi bất giác rụt tay lại

Người đàn ông kia cố gượng dậy tựa vào tường rồi nhìn thẳng vào mắt hắn tay
trái lui vào áo rút ra 1 cái USB để lộ 1 vùng dưới bụng thấm đầy máu

"Đợi chút để tôi gọi xe cấp cứu" Tống Đán có chút quan tâm

"Không cần,một phát từ Px4 Storm cỡ đạn phá 11 li thì tôi không còn cơ hội
sống sót rồi" người đàn ông cười khổ rồi cầm lấy tay hắn nhét cái USB rồi nói

"Đó là những gì tôi nghiêm cứu và tập hợp từ trung tâm nghiên cứu toàn
cầu..khụ khụ thời gian nghiên cứu chỉ có 20 ngày và vật thể không hoàn chỉnh
cho nên chỉ có thế.Nếu muốn sống sót hãy xem nó" rồi người này gục xuống tại
chỗ

Tống Đán nhét USB vào túi rồi xách đồ nhanh dời khỏi nhà vệ sinh lòng miên
man.


Đại Kỷ Nguyên - Chương #2