- Tu Luyện Chi Lộ 2


Người đăng: throne0

Lão Phạm Hải lấy một hơi và bắt đầu nói tiếp.

- Được rồi, giờ ta phải quay lại chủ đề chính đã.

Hồn Bá Luân tuy vẫn còn kinh ngạc bởi vì những gì Phạm Hải nói trước đó nhưng
cũng nhanh chóng bình tĩnh lại mà chăm chú nghe.

- Con cũng đừng nghĩ đâu xa chi, con đường đó còn quá xa so với con lắm, tốt
nhất là nên coi đó như kiến thức mở rộng nâng cao thôi. Chung quy hiện tại mới
là quan trọng nhất.

Hồn Bá Luân ngoan ngoãn gật đầu.

- Đại Thể là một giai đoạn rất quan trọng trong Tu Luyện Chi Lộ, bởi vì đến
bước này ai cũng đều bắt đầu khai thác tiềm năng cơ thể, mở ra những mầm mống
mà ta nói trước đó. Mục đích là để cơ thể tạo thành một mối liên hệ mơ hồ với
Đạo và vận dụng được lực lượng thiên địa, mà bắt đầu là Bát Quái như ta nói.

- Có thể nói ai ở giai đoạn Đại Thể được coi là Chuẩn Tu Luyện Giả, họ có thể
điều động một ít lực lượng tự nhiên và cơ thể sẽ sinh ra vài năng lực đặc thù
tương ứng với bản thân họ mà những năng lực này đều dựa theo thuộc tính đặc
trưng tương ứng tồn tại trong cơ thể từng người.

- Con người sinh ra đều có các thuộc tính riêng biệt nhưng nó bị dấu sâu
trong cơ thể, cùng nhau tồn tại với các thuộc tính tự nhiên khác. Có người cả
đời thậm chí còn không thể xác định được thuộc tính cơ thể của mình dù rằng
thông qua bên ngoài cơ thể cũng có thể đoán được phần nào. Trong khi muốn
thành Tu Luyện Giả là phải bắt đầu dung nhập được với Đạo. Thuộc tính đóng góp
vai trò rất lớn cho các Tu Luyện Giả, bởi nó là một phần của “thiên phú”,
thuộc tính đặc trưng càng rõ rệt thì họ càng nhận được nhiều ưu đãi từ thuộc
tính đó và việc tu luyện pháp quyết cùng thuộc tính đều là làm ít công nhiều.

- …Ừm, liệu có người mang thuộc tính đôi hay ba thuộc tính không vậy?

Hồn Bá Luân hỏi.

- Có, nhưng đó là thuộc phạm trù “Thể Chất Đặc Thù” rồi, cái này con cũng
chưa cần tìm hiểu sâu xa chi, cứ bắt đầu bằng những thứ cơ bản trước đã.

Hồn Bá Luân gật đầu và chăm chú nghe những lời kế tiếp của Phạm Hải.

- Linh hồn thì quá trừu tượng và mờ ảo nhưng cơ thể thì rất rõ rệt và thần
kỳ. Tại sao? Bởi cơ thể là vật chứa, là cơ sở căn bản nhất cho sự phát triển
một sinh linh, mỗi sinh vật dù nhỏ bé nhất đều chứa các tiểu vũ trụ bên trong.

- Tiểu vũ trụ!?

- Cơ thể con người không chỉ lục phủ ngũ tạng như bên ngoài đâu, mà nhìn vào
bên trong từng bộ phận đó con sẽ thấy vô số thế giới trống không vô biên vô
ngần có thể chứa được nhật nguyệt, tinh tú và tinh hà đang chờ con khai thác.
Nếu Bát Quái chính là vạn vật, thì chính các tiểu vũ trụ này lại là thành phần
cấu thành cơ bản cho mọi thứ mà Bát Quái diễn biến ra.

- Nói như vậy thì giờ này, ở bên cái ghế con đang ngồi hay trong cơ thể con
đều đang có vô số vũ trụ vô ngần vận chuyển? Vậy điều này có liên quan gì vậy?

Hồn Bá Luân không ngừng phải kinh ngạc từ lần này đến lần khác trước những
điều về Tu Luyện Chi Lộ và Tu Luyện Giả.

- Bởi vì điểm cuối của Tu Luyện Giả chính là siêu việt Chí Cao, mà muốn siêu
việt thì trước tiên Tu Luyện Giả phải đi tới Chí Cao. Cơ thể khi sinh ra luôn
luôn rời rạc và không có điểm liên kết với giữa giữa từng bộ phận. Thế nên,
khi bước lên Tu Luyện Chi Lộ là phải tiến hành hợp nhất và liên kết từng bộ
phận cơ thể lại thành một thể cho tới khi chỉ còn lại “Nhất” trong đó. Đây
cũng là một trong yếu tố tiên quyết để đáp ứng được vài điều kiện cơ bản để có
thể chạm vào Chí Cao. Thành ra, một phàm nhân chứa vô hạn vũ trụ trong cơ thể
lại yếu ớt vô cùng trước một Tu Luyện chỉ có hữu hạn vũ trụ trong cơ thể. Bởi
càng gần Chí Cao thì cấp độ tồn tại mới càng cao và càng mạnh mẽ, còn lại chỉ
là tiểu đạo mà thôi.

- Thuộc Tính lại chính là chất xúc tác và ngòi dẫn khi vừa bước vào Tu Luyện
Chi Lộ, mở ra được Thuộc Tính đặc trưng tương đương việc mở ra được các mầm
mống trở thành Tu Luyện Giả mà ông đã nói. Thuộc tính sẽ tạo ra mối liên kết
giữa mọi bộ phận cơ thể với nhau, định hình đặc điểm vốn phải có với các tiểu
vũ trụ trong cơ thể tạo điều kiện cho hợp nhất chúng sau này. Theo thời gian
thì cơ thể càng nhận được nhiều ưu đãi tương ứng của từng thuộc tính riêng
biệt và sinh ra năng lực tương ứng để dần dần hoàn thiện nền móng vốn có để
tới một giới hạn nào đó thì có thể đột phá Đại Thể để trở thành Tu Luyện Giả.

- Có thể tóm tắt giai đoạn Đại Thể là cả quá trình luyện thể đơn giản nhưng
lại ẩn chứa vô số huyền ảo trong đó. Giai đoạn này vô cùng quan trọng bởi một
cơ thể càng mạnh mẽ và càng nhiều tiềm năng thì dù yêu cầu tiến bộ và đột phá
có hà khắc đi nữa thì một khi bước lên Tu Luyện Giả tất sẽ thành cường giả
trong số đó nếu đủ thời gian.

Nghe xong những gì Phạm Hải nói làm ấn tượng Hồn Bá Luân về Tu Luyện Chi Lộ và
Tu Luyện Giả khác hẳn rất nhiều, không ngờ giai đoạn trước khi vào Tu Luyện
Giả lại phức tạp như vậy.

- Có nghĩa là ở giai đoạn Đại Thể thì việc cơ thể càng mạnh mẽ thì càng có
lợi?

- Nếu nói đúng thì phải cơ thể càng mở ra được nhiều mầm mống thì mới càng có
lợi. Thuộc Tính đặc trưng cần phải thông qua những mầm mống đó để không ngừng
thông qua chúng cải tạo cơ thể để mở ra nhiều liên kết với Đạo hơn để không
ngừng cải biến những mầm mống đó. Có thể nói đây là một vòng tuần hoàn làm một
người ngày càng mạnh hơn.

- Nói vậy là con chưa đạt tới trình độ đó rồi…

Hồn Bá Luân cảm thấy hơi ủ rũ khi biết rằng cơ thể mình không có những đặc
tính này.

- Hà hà, đây chẳng qua chỉ là hệ thống tu luyện phổ biến thôi. Còn ở những
đại tộc đặc thù đều có sẽ có hướng đi khác, tuy cũng lấy cơ sở hướng tới Đạo
nhưng cùng một đẳng cấp thì những người theo hệ thống tu luyện đặc thù này
hoàn toàn không thể so sánh được với những kẻ tu luyện theo những hệ thống tầm
thường kia.

- Có những hệ thống tu luyện khác luôn ư?

- Tất nhiên, bản thân mấy đại thế lực đều có thì sao đại đệ nhất thế lực của
Càn Thiên Đại Lục chúng ta sao lại không có?... Thế nhưng con chưa cần biết
đâu, ít nhất là chưa phải bây giờ.

Hồn Bá Luân vừa háo hức tính hỏi nhưng nghe câu sau thì lại ủ rũ im lặng.

- Được rồi, con cứ mở nội dung kế tiếp đi. Chúng ta phải cần nói về cảnh giới
của Tu Luyện Giả.

Nhờ vào sự giải thích trước đó của Phạm Hải nên Hồn Bá Luân dù không hiểu hết
được phần nội dung kế tiếp nhưng cũng nắm giữ phần cốt lõi.

Kế tiếp là những cảnh giới của Tu Luyện Giả.

Tu Luyện Chi Lộ tuy rằng yêu cầu phải vượt qua bốn trở ngại để siêu thoát Thái
Cực mà trở thành tồn tại ngang hàng với Đạo, Nhưng đẳng cấp và cảnh giới lại
nhiều hơn hẳn cho các giai đoạn, càng không nói các loại tên gọi khác nhau của
các cảnh giới ở những hệ thống tu luyện đặc thù.

Nhưng nếu nói về cảnh giới phổ biến thì Tu Luyện Giả chia làm các cảnh giới
như sau:

Tam Nguyên Cảnh.

Gồm có tam đại cảnh giới - Phàm Cảnh, Địa Cảnh và Thiên Cảnh, mỗi đại cảnh
giới chia làm bốn tiểu cảnh giới – Sơ Nhập, Tiểu Thành, Đại Thành và Viên Mãn.

Đây là cảnh giới thấp nhất của Tu Luyện Giả.

Đạt cảnh giới này thì ngoài việc thực lực tự thân tăng lên một mảng lớn so với
Đại Thể thì vượt qua mỗi đại cảnh giới và mỗi tiểu cảnh giới lại đại biểu cho
khả năng khống chế Bát Quái ngày càng thuần thục và đáng sợ.

Tại Phàm Cảnh, Tu Luyện Giả có thể tạo ra những ngọn lửa thiêu đốt cả ngọn
núi, một phất tay tạo ra cơn sóng thần nhấn chìm cả địa vực hàng dặm, một cú
đạp tạo ra động đất làm sạt lở cả mấy tòa thành nhân khẩu mấy chục vạn người,
một bước đi dễ dàng vượt qua mấy chục dặm để lại những cơn lốc khổng lồ.

Trong một tiểu quốc phồn hoa có vạn Tu Luyện Giả thì những cường giả ở Phàm
Cảnh này chiếm hơn chín phần trong số đó và là lực lượng trung kiên chủ chốt
có thể trấn thủ hàng trăm vạn dặm bằng sức một người.

Tại Địa Cảnh, ngoài việc lực công kích và phá hoại tăng thêm mấy tầng nữa thì
các Tu Luyện Giả lại thêm khả năng thay đổi địa hình, cải tạo vật liệu và chế
tạo vũ khí cho riêng mình và chưởng khống được các vật thể bằng uy áp cơ thể
mà không cần phải động tay động chân.

Những cường giả Địa Cảnh ở một tiểu quốc phồn hoa chỉ có vài chục người như
vậy, mỗi vị Địa Cảnh đều là những bá chủ tuyệt đối ở các tiểu quốc đó. Đến
tầng thứ này thì ngay cả kẻ tầm thường cũng có thể thâm nhập vào các lĩnh vực
ngoài Tu Luyện Chi Lộ như trận pháp, đan dược, luyện chế bảo vật, chế tác vũ
trang,…

Tại Thiên Cảnh, cường giả ở đẳng cấp e rằng phải mấy trăm tiểu quốc thì may ra
mới xuất hiện một người. Chỉ một người trấn thủ thì tiểu quốc đó sẽ có lực áp
không biết bao tiểu quốc khác không có cường giả Thiên Cảnh, bởi một cường giả
ở đẳng cấp này có thể hủy diệt hoàn toàn cả lãnh thổ cuả một tiểu quốc.

Họ lại có thể đoạt lấy tạo hóa thiên địa, cướp lấy Thiên Địa Linh Mạch mà cấy
ghép vào địa vực khác, xóa sổ “Vận Mệnh” trước đó của vùng đất bị cướp đi.
Ngoài ra họ tạo ra được các Động Thiên ẩn chứa các vùng tịnh thổ rộng lớn hàng
trăm vạn dặm rất thuận lợi cho việc Tu Luyện.

Có thể thấy ngay cả Tu Luyện Giả ở cấp độ thấp nhất mạnh mẽ như thế nào. Thế
nên mỗi một Tu Luyện Giả đều là kho báu mà mỗi thế lực đều phải trân trọng nếu
họ muốn tồn tại lâu dài.

Nhưng dù sao những Tu Luyện Giả ở cấp độ này chỉ hoành hành ở các tiểu quốc
hoặc thế lực nhỏ yếu dưới đáy của một nơi nhà quê hẻo lánh nào đó thôi.

Trên cao nữa còn có những cường giả mạnh hơn vô số lần nữa.

- Wa, vậy ra đây là thực lực của Tu Luyện Giả bình thường sao? Thực mạnh!

Hồn Bá Luân cảm thán trước những thông tin mới.

- Đây chỉ là những Tu Luyện Giả tu luyện theo hệ thống phổ biến và học những
pháp quyết và pháp môn tầm thường thôi. Như vậy những Tu Luyện Giả ở các thế
lực cao hơn hoặc tu luyện theo hệ thống đặc thù lại phải mạnh gấp hàng trăm
lần nữa là.

Phạm Hải giải thích.

- Nói vậy là trong tương lai con còn sẽ mạnh hơn những gì kể trong sách hàng
trăm lần?

- Không chỉ hàng trăm lần đâu, bởi hệ thống tu luyện của U Minh Thiên Điện
chúng ta càng mạnh mẽ hơn thế nữa. Chờ con bước vào Tu Luyện Chi Lộ là sẽ biết
rõ.

Cũng trong tích tắc này tia ý thức mỏng manh trong thức hải của Hồn Bá Luân
một lần nữa lóe lên.

- Hệ thống tu luyện phổ biến của thế giới này đáng sợ vậy mà các cường giả
trong đó còn thua các cường giả của hệ thống tu luyện đặc trưng hàng trăm lần
nữa ư?

Ngay sau đó thì tia ý thức đó chìm sâu vào thức hải của Hồn Bá Luân một lần
nữa.

Hồn Bá Luân lại háo hức mở ra nội dung kế tiếp của quyển sách nhưng sau đó lại
nhíu mày ngay lập tức.

- Sao không có gì vậy?

Lão Phạm Hải giải thích.

- Bởi vì con chưa còn chưa thành Tu Luyện Giả nên một số cấm chế trong sách
sẽ không hiển thị những nội dung quá xa so với con. Hiện tại thì con chỉ có
đọc được những điều cơ bản về Tu Luyện Chi Lộ và những cảnh giới đầu tiên của
hệ thống tu luyện phổ biến thôi.

- Vậy à…

Hồn Bá Luân nghe vậy thì thất vọng đóng lại quyển sách và để lên bàn, những
hình ảnh chân thật hiển thị trong thức hải của nó biến mất đi, chỉ chừa lại
thế giới ý thức vô biên trống không.

- Con cảm thấy thế nào?

Lão Phạm Hải mỉm cười hỏi.

- Như một thế giới mới mở ra trước mặt con vậy.

Hồn Bá Luân trả lời.

- Vậy giờ con muốn vào thế giới đó không?

Bỗng có tiếng nói của một người đàn ông phát ra từ sau Hồn Bá Luân.

Hồn Bá Luân nghe thấy giọng này không khỏi chảy mồ hôi lạnh, biểu cảm như là
một đứa trẻ bị bắt quả tang làm chuyện xấu vậy.

- Phụ thân, mẫu thân!!

Hồn Bá Luân quay đầu lại thấy một nam luân tuấn lãng mắt đen tóc đen dài tới
vai mặc y phục màu đen có đường viền màu vàng có điêu khắc hình ảnh mười tầng
địa ngục đang đứng cùng một phụ nữ diễm lệ đẹp đẽ có mái tóc đen trắng đan xoa
có đôi mắt trong trẻo màu ngọc bích.

Họ là Phong Đô Đại Đế và Minh Hải Vương Mẫu.

- Đứa bé này, lại cãi lời ta và mẹ con lén lén đi hỏi về Tu Luyện Chi Lộ.
Tưởng ta và mẹ con không biết à?

Phong Đô Đại Đế cười nói, lộ ra ý muốn phải phạt Hồn Bá Luân.

- Con thực sự coi hai chúng ta là ôn thần sao lại lén lén đi tìm trưởng lão
Phạm Hải hỏi vậy?

Minh Hải Vương Mẫu mỉm cười nói.

- Con…

Hồn Bá Luân lúng túng không biết trả lời sao với hai người.

- Ha ha, họ dọa con đấy, Hồn Bá Luân. Chính họ là người đã nhờ ta nói choc ho
về Tu Luyện Chi Lộ đấy.

Phạm Hải giải thích.

- Trưởng lão sao lại phá bầu không khí vậy? Lão làm mất tác dụng răn đe rồi.

Minh Hải Vương Mẫu nói.

- Thứ lỗi cho lão hủ.

Lão đáp lại.

- Nói vậy là… hai người cho phép con vào Tu Luyện Chi Lộ?

Phong Đô Đại Đế và Minh Hải Vương Mẫu gật đầu nhưng Hồn Bá Luân chưa kịp vui
bao lâu thì Minh Hải Vương Mẫu lại nói thêm câu nữa làm đứa bé cảm thấy bị đá
vào vực sâu vạn trượng.

- Nhưng vẫn phải phạt con về tội trốn tránh cha mẹ mình như ôn thần, đi nào.

Minh Hải Vương Mẫu lập tức kéo tay Hồn Bá Luân lại.

- Kkkhhôônngggggg! Con không bị nở tám cánh hoa đâuuuuu!!

Ngày hôm trong nhà lão Phạm Hải truyền tiếng trẻ con khóc do bị đánh vào mông.


Đại Hoang Chí Tôn - Chương #6