- Tộc Tàng Kinh Các 2


Người đăng: throne0

Long Bá Thiên mở mắt ra nhìn cảnh tượng phía trước hắn, cảm nhận được rằng
linh khí ở đây có mật độ và chất lượng cao hơn hẳn bên ngoài, rất thích hợp
cho việc nuôi dường và bảo quản kỳ trân dị vật.

So với bên ngoài thì bên trong hang động này quá lớn, chiều dài hang động đã
ngoài tầm nhìn của Long Bá Thiên, trong khi bản thân hắn nếu tập trung thì có
thể thấy một vật nhỏ cách bản thân vạn dặm.

Hắn còn thấy nhiều ngã rẻ khác nhau, mặt đất hay vách tường hang động đều có
các loại ngọc thạch phát sáng, trên đỉnh hang núi còn có nhiều lỗ thủng đủ
loại kích cỡ có ánh sáng từ trên rọi xuống.

Thậm chí, còn có nhiều luồng sáng lạ có hình dạng một khối cầu bao bọc bên
trong chúng một số loại đồ vật như sách, tháp, kiếm, tài liệu, trân bảo,…

Long Bá Thiên không mấy ngạc nhiên về cảnh tượng trước mặt mình, bởi đây là
một Động Thiên Phúc Địa được tổ tiên cải tạo thành hình dạng thế này để vừa
làm nơi cất giữ các loại kinh thư liên quan tới Tu Luyện Chi Lộ quan trọng
nhất và cũng là nơi tàng trữ mọi loại kỳ trân dị vật của Long thị gia tộc.

Long thị gia tộc trải qua hàng trăm năm phát triển cường thịnh, bảo vật có thể
nói là vô số, chỉ có Động Thiên Phúc Địa mới có thể đảm bảo không gian cất
chứa, điều kiện bảo quản và độ an toàn bảo lưu.

Thông thường mà nói thì những vật ở ngoài tận cùng thế này thì thường đều có
giá trị với cường giả Phàm Cảnh, nhưng với Long Bá Thiên thì chúng không có
đủ, hơn nữa hắn đã từng đến đây nhiều lần, biết rõ là những thứ có giá trị
thật sự đều nằm ở sâu bên trong nơi này.

Hắn không nói gì liền lập tức di chuyển nhanh nhất có thể, động một cái là
vượt qua mấy dặm, một bước đi là vượt qua hàng chục dặm.

Tuy tốc độ một cường giả Phàm Cảnh Tiểu Thành đỉnh phong rất nhanh, nhưng ở
trong Động Thiên Phúc Địa tới mấy ngàn vạn dặm được chia thành nhiều khu vực
và ngả rẽ, lại thêm được gia trì và áp chế mạnh mẽ càng đi vào sâu thì rõ ràng
hang động này vẫn quá lớn.

Bù lại vào đó cảnh quan trong hang động rất đẹp, rong rêu bám quanh tường,
thạch nhũ nhỏ từng giọt nước do linh khí hóa thành, một số loài hoa cỏ nhỏ
sinh trưởng tòa ra mùi thơm ngắt, vài loại côn trùng sống dưới lòng đất, nhiều
ao hồ lớn nhỏ có các loại dược thảo sinh trưởng và các loại động thực vật sống
dưới nước nên việc đi lại không buồn tẻ cho lắm.

Sau không biết bao lâu thì hắn đi tới một miệng hang lớn màu đen, nơi đây nằm
ở chỗ sâu nhất của hang động này, cách vị trí cửa vào hơn ngàn vạn dặm và
không biết bao khu vực lẫn ngả rẽ.

Những người thủ hộ bên ngoài đã mở trận pháp bảo vệ nơi này, nên hắn đi vào
trong rất dễ dàng, không có bị ngăn trở gì.

Bên trong lại là một không gian lớn hơn bên ngoài rất nhiều nữa, tuy đây không
phải Động Thiên Phúc Địa, nhưng cường giả Thiên Cảnh bằng thủ đoạn của họ vẫn
có thể tương tác với thiên địa, cho phép họ điều khiển được một phần của pháp
tắc Không Gian và Thời Gian để tạo ra những nơi có không gian lớn hơn so với
hình dáng bên ngoài.

Nội bộ hang động dài rộng trăm dặm, dưới đất là bề mặt phẳng, một ít vết nứt
trên đỉnh hang có nước chảy xuống, dây leo bám khắp tường, hai vách tường lớn
như những ngọn núi có nhiều lỗ thủng nhiều loại kích cỡ.

Trung tâm hang động có một khu vực mười dặm bị sương mù dày đặc bao phủ, thấp
thoáng có bóng dáng của một hồ nước lớn có một hòn nòn bộ khổng lồ ở giữa.

Long Bá Thiên biết nơi đó mới thực sự là toàn bộ những gì trân quý nhất của
Long thị gia tộc, đáng tiếc là người nhà hay tộc trưởng đều không nói gì với
hắn ngoài câu nói này “hữu duyên tất có, vô duyên tất không”.

Nghe rằng đó là câu nói cuối cùng của vị tổ tiên Thiên Cảnh Viên Mãn của Long
thị gia tộc ba trăm năm trước khi người rời đi về phương xa, đi tới một thế
giới khác tràn đầy kỳ ngộ và sắc màu hơn thế giới này.

Các đời Tu Luyện Giả của Long thị gia tộc, từng người nào có cơ hội đến đây
đều thử đi vào nơi đó đạt được cơ duyên, chỉ tiếc rằng tuy họ cũng đoạt được
một số thứ trân quý, nhưng những vật này chẳng đáng bao giờ so với giá trị
thực sự của khu vực đó.

Long Bá Thiên từng có cơ hội tới đây và đi vào nơi đó, nhưng hắn chỉ đoạt được
một khối nguyên liệu trân quý vẫn để ở túi Thế Giới, bởi hắn chưa tìm được dịp
sử dụng, nhưng lần này với lời từ gia tộc thì hắn có cơ hội sử dụng rồi.

Hắn ngước nhìn lên những màn ánh sáng hình dáng quả cầu, cảm nhận dao động yếu
mạnh của chúng.

[VÙ]

Đồng thời, đột nhiên từ những lỗ trên vách tường đá hang động bắn ra các quả
cầu ánh sáng qua lại với nhau, bên trong bao bọc các loại đồ vật tỏa ra dao
động mạnh yếu khác nhau.

- Qủa nhiên là ngay cả một gia tộc như Long thị gia tộc cũng không thể dễ
dàng để thứ dành cho cường giả Địa Cảnh sử dụng dễ dàng xuất hiện vậy được…

Long Bá Thiên lắc đầu, những thứ bảo vật dành cho cường giả Phàm Cảnh khó mà
sử dụng lâu dài được với hắn, bảo vật dành cho cường giả Địa Cảnh thì quá
hiếm, còn thứ dành cho cường giả Thiên Cảnh thì có thể bỏ qua.

Thiên Minh Quốc hùng mạnh thế nào chứ? Dù họ thống trị vô số quốc gia xung
quanh, nhưng mấy trăm nay rồi không hề xuất hiện cường giả Thiên Cảnh khác,
phóng mắt khắp cương vực này hay các cương vực khác cũng khó có được mười vị
Thiên Cảnh tồn tại.

Thiên Minh Quốc hoàng tộc và Long Thị Gia Tộc vượt qua bốn thế lực kia bởi họ
từng sinh ra cường giả Thiên Cảnh, nhưng họ đều đã rời đi khỏi thế giới này từ
lâu đi đến thế giới khác, nên bảo vật dành cho cường giả Thiên Cảnh xài một là
mất một.

Tuy rằng kho tàng Long Thị Gia Tộc từng tăng lên một mảnh lớn vì hủy diệt
Triệu Quốc và đoạt lấy bảo tàng của vị cường giả Thiên Cảnh đã chết từ xưa
kia, nhưng gia tộc phân cho nhân vật cao tầng là chủ yếu, bảo vật dành cho
cường giả Địa Cảnh cũng chỉ thêm được chục bộ thôi.

Mà những quả cầu ánh sáng bay rất nhanh, số lượng nhiều khiến cho dao động
chúng đan xen với nhau, có thể làm ngay cả một cường giả Địa Cảnh bình thường
sơ sẩy một chút là hụt ngay bảo vật có giá trị.

Đây cũng là một dạng thử thách do gia tộc bày ra.

Long Bá Thiên nhắm mắt lại, đóng chặt hết tất cả mọi suy nghĩ tạp nham, hắn
tăng cường độ nhạy cảm của các giác quan lên cao nhất, chìm vào trạng thái
Không Minh làm cho giác quan thứ sáu của hắn cũng trở nên nhạy bén.

Các quả cầu sáng cứ bay qua bay lại không ngừng, dao động dày đặc mạnh yếu
không rõ đan xen nhau liên tục.

Đột ngột Long Bá Thiên mở mắt ra, hắn nhảy lên bằng tất cả sức mình, hai tay
nhanh nhẹn chộp lấy một quả cầu có dao động kỳ dị.

- Chạy à? Đáng tiếc là ta đã tập trung vào ngươi ngay từ đầu rồi, ngoan ngoãn
để ta bắt đi!!

Qủa nhiên khi Long Bá Thiên vừa chạm vào quả cầu thì nó lập tức tăng tốc, định
chen lẫn vào những quả cầu sáng khác làm mất dấu Long Bá Thiên.

Đáng tiếc là Long Bá Thiên đã có kinh nghiệm từ lâu, lại lấy thân phận hắn thì
quả thực trừ khi loại vật dành cho cường giả Địa Cảnh Viên Mãn trở lên, còn
không thì ngay cả bảo vật dành cho cường giả Địa Cảnh khác thì sáu trên mười
hắn đều có thể bắt gọn được.

Đừng có nghĩ rằng tỷ lệ sáu trên mười không cao, bản thân bảo vật dành cho
cường giả Địa Cảnh trong Long thị gia tộc chỉ có hơn ba trăm bộ, mà đây là
thời gian không biết bao nhiêu trăm năm các đời cường giả thay phiên nhau tích
lũy, mà đa số chỉ là loại vật hộ thân xài được một lần.

Với tỷ lệ bắt được bảo vật dành cho cường giả Địa Cảnh của Long Bá Thiên thì
quả thật hắn có thể đoạt được vài chục món như vậy, khi đó ngay cả cường giả
Địa Cảnh bình thường có khi còn bị hắn dùng một mớ bảo vật giết ngược lại.

Tất nhiên là không có chuyện tốt như vậy, Long thị gia tộc dù sao cũng không
có xa xỉ tới mức cho một siêu thiên tài gia tộc mấy chục món được, cùng lắm là
họ cho phép hắn bắt được hai, ba món bảo vật cùng một số pháp môn pháp quyết
dành cho cường giả Địa Cảnh thôi.

Bắt được quả cầu kia thì hắn kiểm tra xem bên trong có gì, quả nhiên là một bộ
áo giáp hiếm có, hoàn toàn có thể dùng để chống được công kích cường giả Địa
Cảnh Tiểu Thành.

Long Bá Thiên cố bắt được quả cầu kế tiếp, xém chút nữa thì vồ hụt nhưng cũng
may hắn phản ứng nhanh bay trước một khoảng tóm gọn lại, hắn thấy bên trong là
một chiếc phi thuyền cao cấp, có thể bay lên trời cũng như có thể lặn xuống
nước, lại kiêm nhiều công năng và tiện dụng khác nữa.

Tất nhiên theo thời gian thì số lượng quả cầu ánh sáng ngày càng ít, nhưng tỷ
lệ dao động mạnh mẽ ngày càng cao.

Cuối cùng, Long Bá Thiên thay đổi mục tiêu, hắn chờ tới thời điểm này để có
thể bắt được một bộ pháp môn pháp quyết.

Bảo vật suy cho cùng là ngoại vật, tăng cường thực lực có hạn, chỉ có kinh thư
dành cho Tu Luyện mới tăng cường thực lực tự thân, nên vì lẽ đó các quả cầu
chứa kinh thư hoàn toàn khó bắt được hơn loại chứa bảo vật.

Có điều hắn vẫn có niềm tin làm được việc này, cuối cùng trải qua mấy lần vồ
hụt thì rốt cuộc cũng lấy một quả cầu ánh sáng chứa kinh thư có dao động mạnh
mẽ kỳ lạ không rõ của cường giả đẳng cấp nào.

- Pháp Môn Thượng Cấp – Hồn Thai, một loại pháp môn có công dụng nuôi dưỡng
và tu bổ linh hồn bản thân và người khác, vùa làm cho thần hồn và thần thức
bản thân trở nên mạnh mẽ, đồng thời có thể cứu chữa linh hồn người khác. Lai
lịch không rõ, được vị tổ tiên Thiên Cảnh của gia tộc ba trăm năm trước trong
một lần tử chiến tại một thế giới khác đem về.

Long Bá Thiên ngạc nhiên, bởi pháp môn dành cho linh hồn cực hiếm, bởi linh
hồn quá mờ ảo và khó tu luyện, nhưng Hồn Thai còn kiêm thêm mấy chức năng
khác, lại thêm lai lịch không rõ.

Hắn biết rằng mình chó ngáp phải ruồi mới được một bộ pháp môn lợi hại vậy,
chỉ là ở đẳng cấp này linh hồn khó có tác dụng gì trong chiến đấu, càng không
pháp môn này chỉ nuôi dưỡng và tu bổ, thích hợp cho hỗ trợ hơn là chiến đấu.

Chỉ là hắn không muốn dứt bỏ thứ này, từ nơi nào trong linh hồn hắn cảm nhận
một mùi vị quen thuộc từ lâu lắm rồi, càng không nói xét theo lý trí thì pháp
môn này rất đặc thù, lại có lai lịch không rõ, rất có thể nó là một hồi cơ
duyên không biết chừng.

Cuối cùng thì làn mưa quả cầu ánh sáng chấm dứt, cũng báo hiệu rằng ở đây
không còn gì để Long Bá Thiên đạt được nữa.

Trước khi đi hắn nhìn vào khu vực bị sương mù dày đặc che phủ.

- Coi bộ mình không có cơ duyên với nơi đó, nhưng nếu mình đoán không lầm…
chắc chắn nơi đó sẽ “hữu duyên” với vị “nhân vật chính” của Phân gia kia, hoặc
không cũng phải đạt được cái gì đó nghịch thiên…

Long Bá Thiên lắc đầu, rồi hắn rời đi, mặc cho vị “nhân vật chính” đạt được
cái gì đi nữa thì hắn cũng không đời nào để bản thân dễ dàng bị vượt qua vậy,
chỉ cần thực lực tăng tiến và giữ được mạng sống thì dù sau này hắn bị cô thân
đi nữa thì vẫn có thể tự thân chống đỡ.

Tuy suy nghĩ hắn có vẻ chán nản, nhưng ánh mắt vẫn lóe lên một ít hàn quang đủ
làm người khác run sợ…


Đại Hoang Chí Tôn - Chương #25