- Tộc Tàng Kinh Các 1


Người đăng: throne0

Áng sáng bình minh lên cao, rọi sáng toàn bộ những nơi nó chiếu qua, báo hiệu
cho tất cả rằng ngày mới đã bắt đầu.

Khu vực ngàn dặm nơi Long thị gia tộc ở cũng đón ánh sáng bình minh, năng
lượng Dương mạnh mẽ từ Thái Dương Tinh chiếu xuống làm Thiên Địa Long Mạch dày
đặc trong nơi này tỏa ra một loại năng lượng kỳ lạ mãnh liệt có hiệu quả hỗ
trợ cho các pháp môn liên quan tới chí cương chí dương.

Tòa thành dưới chân dãy núi lúc này rất náo nhiệt, những đệ tử Long thị gia
tộc thức dậy làm các công việc khác nhau như đi thi đấu, đi tu luyện, hoặc đi
ra khỏi nơi này để đến Long Thành.

Mỗi người đều còn rất trẻ, nhiệt huyết vô cùng, họ muốn làm mọi cách để trở
nên mạnh hơn, không chỉ để cải thiện địa vị bản thân và gia đình họ, mà còn
muốn trở thành một cường giả mạnh mẽ để khống chế tất cả.

Tại nơi có Tu Luyện Trường – một nơi rộng lớn dành cho các đệ tử Long thị gia
tộc luyện tập với nhau, đồng thời nơi đây còn có nhiều tòa nhà chứa các loại
công cụ, Khôi Lỗi và cơ quan tinh xảo và mạnh mẽ cho luyện tập.

- Hây…!!

Trên mặt đất Tu Luyện Trường hiện tại có mấy ngàn đệ tử nhỏ tuổi đang luyện
tập rất hăng say theo từng nhịp.

Những đệ tử đang luyện tập trên sân đều còn rất nhỏ, có người thậm chí mới bảy
tuổi, nhưng chúng đều không hề có chút ca thán gì, bởi chúng biết nếu muốn tồn
tại trên thế giới này thì vũ lực là không thể thiếu được, càng đừng nói là để
thành người có ích cho gia tộc và gia đình.

Nhưng những động lực thế này dành cho người lớn hơn thì may ra thích hợp, động
lực chính của chúng là một cái gì đó nhẹ nhàng hơn cả.

Chúng muốn học theo vị siêu thiên tài của gia tộc, cùng so ra thì chúng bắt
đầu đều muộn hơn, mà cũng ít cực khổ hơn so với lúc vị thiên tài đó khi còn
nhỏ, lại nghe về chiến tích vang dội của người đó làm bọn chúng kích động muốn
tu luyện không thôi.

Ngày hôm này, chúng lại càng kích động hơn nữa bởi vị thiên tài đó hiện đang ở
trong tòa nhà chính trong Tu Luyện Trường để giảng giải về cảnh giới Tiểu Thể
thay cho sư phụ ở đây tạm thời.

Tòa nhà chính nằm ở trung tâm Tu Luyện Trường vừa cao vừa lớn, nhưng lúc này
lại có chút chật cứng khi mấy ngàn đệ tử nhỏ chen chúc vào sảnh lớn để nghe
Long Bá Thiên giảng dạy về cảnh giới Tiểu Thể.

Ở trong một hội trường, Long Bá Thiên đang ngồi trên một cái bồ đoàn, xung
quanh là vô số hình ảnh lập thể ba chiều, trên từng cái đều có dày đặc hoa văn
thâm ảo, tất cả đều lấy hình ảnh lập thể cơ thể con người làm trung tâm.

- Tiểu Thể, chính là cảnh giới của đa số người bắt đầu tu luyện, việc tu
luyện thân thể tới cực hạn chính là điều quan trọng nhất của giai đoạn, bởi
đây chính là căn cơ cho việc đột phá lên cảnh giới Đại Thể sau này…

- Việc tu luyện thân thể tới cực hạn ở cảnh giới này, chính là để nuôi dưỡng
mầm mống và tích lũy tiềm lục của mọi mầm mống Tu Luyện trong cơ thể, đồng
thời cũng để thức tỉnh toàn bộ kho tàng trong cơ thể, mục đích là để các tiểu
vũ trụ ngủ sâu trong cơ thể bắt đầu hoạt động và hình thành liên hệ đầu tiên
với các mầm mống Tu Luyện…

- Nhưng chúng ta cần phân biệt giữa rèn luyện cơ thể bình thường và cảnh giới
Tiểu Thể, bởi cơ thể con người dù rèn luyện bằng phương pháp thông thường tốt
nhất thì suy cho cùng đều có cực hạn và vẫn bị giới hạn bởi mọi điểm yếu cơ
thể vật chất…

- Tiểu Thể thì khác hẳn, chúng ta nuôi dưỡng mầm mống trở thành Tu Luyện Giả,
những giới hạn về cơ thể chúng ta hoặc là ít hơn hoặc là gần không có so với
người bình thường, bởi cơ thể chúng ta đã bắt đầu có dấu hiệu siêu thoát một
số hạn chế thông thường nhờ việc nuôi dưỡng mầm mống Tu Luyện.

- Có thể tóm gọn Tiểu Thể chính là giai đoạn tích lũy kho tàng cơ thể để
chúng ta có thể hưởng thụ một ít lợi ích nhỏ của việc Tu Luyện, việc tích lũy
dày đặc sẽ giúp một người đạt được lợi ích cực lớn khi lên giai đoạn Đại Thể,
bởi đây là lúc chúng ta bắt đầu khai thác tiềm năng cơ thể, đào được kho tàng
lớn bao nhiêu thì sẽ giàu có bấy nhiêu…

- Đây chính là những lý do mà cảnh giới Tiểu Thể cần được đặc biệt quan tâm
và tích lũy, tất nhiên là mỗi người đều có cực hạn tích lũy khác nhau, muốn
cải thiện chỉ có thể dùng kỳ trân thiên địa, nhưng càng lên cao càng khó, thậm
chí đến giới hạn nào đó thì việc tăng thêm một chút khả năng tích lũy cũng đủ
làm không chỉ Long Thị Gia Tộc, mà cả Thiên Minh Quốc tán gia bại sản…

- Thế nên tất cả đừng có quá tham lam dẫn đến tổn hại bản thân bởi ráng tích
lũy vượt giới hạn chứa đựng hoặc vì ráng tăng cường khả năng chứa đựng, rõ
chưa?

Long Bá Thiên kết thúc giảng giải, còn hàng ngàn đệ tử nhỏ tuổi ngồi đây đều
sáng mắt bởi chúng đạt được những hiểu biết mới.

- Tất cả cứ từ từ tiêu hóa những kiến thức đó đi, ráng tu luyện cho tốt để
trở thành niềm tự hào của Long Thị Gia Tộc chúng ta tương lai, hiểu chưa?

Nói rồi Long Bá Thiên rời đi khỏi hội trường này, để cho các sư phụ và đệ tử
trong Tu Luyện Trường tiếp tục việc của họ.

Long Bá Thiên lấy cỗ xe Xích Hỏa từ trong túi Thế Giới, hắn vào trong gian
nghỉ ngơi, để cho khôi lỗi tự động đánh xe đến Tộc Tàng Kinh Các.

Cỗ xe Xích Hỏa đi vào dãy núi ở phía sau tòa thành, đi qua một ít núi nhỏ và
sơn cốc nhỏ, cuối cùng nó dừng lại ở một hẻm núi.

Hẻm núi không lớn không nhỏ, ở dưới là một dòng nước chảy nhẹ nhàng có nhiều
loại động vật và thực vật sống dưới nước, từng loài đều kỳ lạ và đặc thù, trên
vách núi lại có cầu gỗ nhỏ được đóng trên đó, cao hơn có những hàng rêu có
loại cây leo và hoa cỏ nhiều loại màu sắc, ánh sáng ban ngày làm hẻm núi như
tiên cảnh tràn đầy màu sắc hoa lệ của cảnh quang thiên nhiên.

Long Bá Thiên đi ra, cất cỗ xe vào trong túi Thế Giới, hắn dựa theo bờ đi lên
một cây cầu gỗ ở vách núi bên trái.

Long Bá Thiên có thể chọn cách nhanh chóng đi tới Tộc Tàng Kinh Các, nhưng hắn
muốn chậm rãi di chuyển, vừa cảm nhận đại đạo tự nhiên, vừa thưởng thức sự phi
phàm của thiên địa thai nghén ra tiên cảnh thế này.

Chỉ có ở gần tự nhiên mới cảm ngộ được Đạo rõ nhất.

Càng đi theo cầu gỗ thì Long Bá Thiên càng lên cao, dần dần hắn cũng ra khỏi
hẻm núi đi lên một đường đá lõm vào trên vách núi.

Long Bá Thiên nhìn bên phải mình thì ngoại trừ các dòng thác nước chảy từ trên
xuống, hắn còn thấy dòng sông ngày càng lớn khi ngày càng đi xa hẻm núi, bên
bờ là những hàng cây nguyên thủy xanh tươi rộng lớn, thi thoảng còn thấy một
ít động vật hoang dã bình thường.

Hắn rốt cuộc cũng đi tới một hang núi lớn, cửa miệng được dòng thác nước khổng
lồ che đi, xung quanh cửa miệng hang có nhiều thực vật hoa cỏ thần kỳ tỏa ra
linh khí nồng đậm và một số loại kỳ thạch dùng để thiết lập trận pháp.

Bằng linh cảm bản thân, hắn có thể cảm nhận được xung quanh đây có rất nhiều
cao thủ tuổi cao, không thiếu cường giả Địa Cảnh đều đang tĩnh tọa ở một góc
khuất nào đó trong và ngoài hang núi, lại thêm nơi này còn có một trận pháp
cực mạnh có thể đánh chết được bất cứ cường giả nào dưới Thiên Cảnh.

Từ đây có thể thấy mức độ quan trọng của Tộc Tàng Kinh Các của Long thị gia
tộc khủng khiếp tới mức nào.

Cửa hang núi bao phủ trong một làn sương mù dày đặc do trận pháp tỏa ra, làm
cho bên ngoài không thấy gì được bên trong. Tộc Tàng Kinh Các của Long thị gia
tộc nằm sâu ở bên trong hang núi.

Cũng lúc này ở trước mặt hắn có một bà lão mặc trang phục màu đen khắc hình
Thăng Long vô cùng long trọng, biểu hiện rõ quyền lực và uy thế đích thực của
người chủ trì bảo vệ Tộc Tàng Kinh Các.

Bà lão là Long Ưng Tuyền – một trong những cường giả mạnh nhất của Long thị
gia tộc, người quản lý và chủ trì bảo vệ Tộc Tàng Kinh Các và cũng là một
trong các Thái Thượng Trưởng Lão cực kỳ ủng hộ Long Bá Thiên.

- Tốt, ngươi đã đến rồi... Theo lệnh của gia tộc, ngươi sẽ được một lần cơ
hội đi đến nơi sâu nhất trong Tộc Tàng Kinh Các để tìm cơ duyên, hãy cố gắng
thật tốt vào, trong Tộc Tàng Kinh Các không thiếu cơ duyên có thể làm cả cường
giả Thiên Cảnh điên cuồng đâu.

Long Ưng Tuyền tuy ngày thường lãnh khốc, nhưng với Long Bá Thiên bà luôn hiện
ra nét thiên vị và khích lệ, cho thấy bà ta coi trọng hắn thế nào.

Long Bá Thiên gật đầu đáp lại.

Bà tay phất tay áo, làn sương che miệng hang núi đột nhiên tách thành một
đường đi nhỏ dẫn vào sâu bên trong.

Long Bá Thiên không chần chừ bước vào con đường ở giữa làn sương mù đó, tiến
vào đó để tìm cơ duyên cho bản thân.


Đại Hoang Chí Tôn - Chương #24