Người đăng: thedeonao01
Trời đã bắt đầu xẩm tối , từng tia nắng cuối cùng còn xót lại len lỏi qua khe lá hất bóng xuống dưới trước sân căn biệt thự . Ánh đèn trùm chiếu sáng cả căn phòng khách , nghe Đạt nói với quan sát xung quanh một nát thì Sơn nói :
- Cẩn thận không ngờ nhà này có người ở rồi , đám xác sống ngoài kia có thể là nhân viên sửa nhà . Còn người sống là tốt chứ biến thành xác sống thì cần phải cẩn thận . Đạt mày cùng anh nên lầu , hai em xử lí dưới này cẩn thận nha .
Nói rồi hắn ra hiệu cho ba người , hắn đi nên tầng vừa tạo tiếng động dụ xác sống và còn cẩn thận cầm đèn soi quanh quất vào mấy góc khuất không có ánh đèn điện chiếu đến được , Đạt cũng cầm đèn theo sau hắn chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu . Cả hai men theo cầu thang nên tầng trên không có động tĩnh gì , rồi còn đi từng phòng đánh động rồi kiểm tra kĩ lưỡng cũng không thấy .
Nên đến tầng ba sau khi mở cánh cửa căn phòng đầu tiên thì đập vào mắt hắn là một đống vỏ cam cùng mấy trai nước khoáng uống rở vứt bừa ra nền nhà , đây là một cái phòng ngủ trang hoàng toàn màu hồng hình mèo Hello Kitty soi đèn nên trên dường thì thấy một người đang ôm một con gấu bông chăn đắp nửa người mặt mày hơi nhợt nhạt không biết ngủ hay đã chết .
- Ah .. Mẹ nó làm tao giật cả mình , còn tưởng là cái nữ quỷ nữa chứ .
Sơn quay ra mở đèn trong phòng nên .
- Để em cho nó trước một nhát nha .
- Khoan đã để anh xem còn sống không .
Hắn tiến lại gần đập đập vào người cô gái đó , cũng không thấy động đậy hắn liền thò tay sờ vào cổ thì thấy mạch vẫn đập cơ thể vẫn còn hơi ấm .
- Đưa anh chai nước khoáng mày .
Đạt móc chai nước khoáng sau lưng ném cho Sơn , hắn bắt lấy rồi đổ nên mặt cô gái nàng ta ngủ quá sâu nhưng bị kích thích nhiều như vậy nên cũng bắn người tỉnh dậy , lúc tỉnh dậy thì theo phản ứng nàng ta co rụt người lại một góc ôm con gấu bông chắn trước người . Tay che mắt tránh ánh sáng đèn điện chiếu vào mắt , rồi mở miệng uể oải nói :
- Ah các ngươi là ai …Các ngươi có phải là người được ba ba ta cử tới đón ta sao , sao các ngươi giờ mới đến đón ta hu hu … các ngươi có biết tháng này ta sợ nắm không , có một đám xác sống lúc nào cũng đập cửa cổng nhà ta ta không dám đi ra ngoài đó luôn , sao không đón ta sơm hơn . Các ngươi có gì ăn không cho ta một ít ta đói quá .
Rồi bụng nàng ta sôi nên ùng ục , Đạt thấy đó là một cô gái trắng trẻo mặt mày xinh xắn , mắt to mũi cao mặt vline ngực cũng thuộc cỡ D chứ ít à lại còn mặc áo ngủ khá đơn giản có thể nhìn thấp thoáng một phần da thịt trắng lóa bên trong , nó liền lại gần ôm cô gái rồi đưa cho cô gái đó một gói bim bim :
- Em yên tâm bọn anh được ba em cử đến đón em , từ sau này theo anh anh sẽ bảo vệ em .
Liếc qua khuôn mặt nàng ta Sơn cũng biết nó thẩm mỹ không biết bao nhiêu lần mới được như vậy rồi , còn hai cái quả bưởi kia không biết có phải thật hay chỉnh sửa hay không . Tóm lại là hắn không thích thể loại như vậy rồi liếc tên Đạt với ánh mắt khinh bỉ kiểu ‘ Thì ra chú mày thích bòng a ’ và sao con bé đó dễ tin người như vậy .
Cô gái có vẻ lâu không gặp người thấy Đạt ôm thì cũng không chống cự ngược lại còn dựa vào vai hắn rồi ăn gói bim bim hắn đưa cho , thấy nàng ta tâm chí tỉnh thần lại được đôi chút Sơn mới hỏi :
- Cô bé nhà này còn ai không , hay chỉ có mình cô ở , kể sơ qua tình huống của cô xem nào . Mà thôi xuống nhà còn có thêm vài người bạn của tôi nữa , xuống đó ăn uống rồi chúng ta nói chuyện sau .
Đánh mắt ra hiệu cho Đạt đưa cô gái xuống tầng dưới , hắn thì tìm mấy phòng còn lại thêm một lượt đề phòng xem có gì bất chắc nữa không thấy được tấm ảnh gia đình ba người nhà cô gái hắn mới yên tâm rồi đi xuống dưới đại sảnh chỗ phòng tiếp khách .
Xuống đến nơi thì cả đám đang ngồi quây quần dưới đó , đồ đạc linh tinh dưới sàn đã được dọn qua , trước mặt được để một cái bếp điện khá to đang đun gì đó mà hương khói nghi ngút , vỏ đồ hộp vứt đầy xung quanh .
- Xuống ăn đi anh , em và Ngân kiểm tra xung quanh nhà rồi tường bao khá kín với cao , chắc không có điều gì nguy hiểm cả chúng ta có thể yên tâm nghỉ ở đây đêm nay .
Thấy Sơn trên cầu thang đi xuống Phương mới ngẩng đầu nhìn hắn rồi nói .
- Đại ca , đại ca nhìn xem em tìm thấy cái gì này .
Đạt giơ cao cao hai tay đó là hai cái hộp , lại gần thì hắn mới thấy ghi trên bao bì dòng chữ
‘ Rượu Cao Lương chất lương hảo hạng được ủ gần 50 năm ’ thấy vậy hắn cũng xuýt xóa :
- Mẹ rượu này đắt nắm đó thằng em à có khi cũng phải gần bảy trăm đô 1 lít chứ ít à .
Rồi hắn nhìn cô gái chủ nhà kia , giờ thì nàng ta đã quấn thêm một cái choàng ngủ nỉ màu xám mặt mày có vẻ có sức sống thêm đôi chút ngồi cạnh Đạt rồi nhìn nồi nước đang sôi kia ra chiều chờ mong nắm .
- Mọi người nói qua cho cô ấy tình hình ngoài kia rồi anh à , cả việc chúng ta không phải người được ba cô ấy cửa đến đây giải cứu .
Hắn trừng mắt nhìn Đạt bỏ để đồ đạc một góc rồi ngồi xuống cạnh Phương , Đạt rót rượu đưa cho từng người , xong thì Sơn giơ chén nói :
- Vì chúng ta vẫn còn sống nào cạng chén .. dô dô ..
Tất cả cùng giơ chén cạng rồi ngửa đầu uống hết , sau đó ai đấy cũng bắt đầu ăn uống khí thế , một nát Sơn châm một điếu thuốc rồi nhìn cô gái kia nói :
- Em gái em không giới thiệu mình với mọi người sao .
Cô gái đang rót rượu thay Đạt thấy vậy thì cũng giơ chén của mình rồi nói :
- Cám ơn mọi người đã đến đây , nếu mọi người không đến đây sớm vài ngày chắc em cũng sẽ chết mất .
Nói xong Ánh ngửa cổ uống hết chén rượu đó bắt đầu kể :
- Như lúc nãy em mới giới thiệu với mấy người chị Phương rồi , thôi thì em xin giới thiệu lại một lần tên là Ngọc Ánh năm nay mười chín tuổi , em chuyển đến đây từ lúc dịch bệnh chưa bùng phát vài hôm nhà của ba ba em mua cho . Em chuyển đến ở được một ngày thì ba em gọi điện cho em có bênh dịch đang lan tràn trong thành phố bảo em không được ra ngoài , ba ba sẽ cử người đến đón em nhưng mãi mà không thấy ai đến đón . Trên mạng em xem tràn ngập tin tức nói là xắp tận thế , và hỗn loạn , sau đó vài tiếng thì không còn gọi được điện thoại nữa , mạng internet cũng vậy không liên lạc được với ba em nên em chỉ biết ở đây chờ đợi thôi . Không biết ba ba em có sao không nữa ….
Lắc đầu thở dài rồi nàng ta kể tiếp :
- Em ăn hết cả đồ ăn tích chữ trong nhà luôn , may sao còn có cây cam với hồng ngoài vườn sau nhà có quả nên em ăn cầm cự được đến hôm qua . Em đói quá không biết làm gì chỉ biết ngủ và uống nước để bớt tiêu hao năng lượng với bớt đói hơn rồi mọi người đến đây .
- Em ở đây thì lấy nước đâu mà sinh hoạt , mà sao nhà em vẫn còn điện vậy .
Đạt thấy vậy quan tâm hỏi một câu :
- Ở đây quá xa với lại ít nhà nên điện nước họ không kéo dây đến đây được nên công ty xây dựng tự xử lí vấn đề đó . Nước là do ở đây có một cái giếng khoan , nước thì có một cái máy lọc nước cỡ lớn em dùng nước từ đó . Điện thì dùng pin mặt trời , pin mặt trời trên đó còn chưa nắp hết nữa còn thiếu vài tấm cả cái cửa cổng ngoài đó nữa cũng chưa được nối điện với sửa sang lại xong nên em khóa bằng khóa dây tạm vào đó . Mà mọi người có thấy đám xác sống đó lúc vào đây không ...
- Người trong thời gian đầu mà dùng nước từ ao hồ hay nước máy thì có tỷ lệ thành xác sống là 90% đó em gái may cho em là nhà em có cái máy lọc nước , có vẻ nó tịnh hóa được hết chất độc và vi – rut rồi . Đám xác sống đó là nhân viên công ty xây dựng đó hả , bọn anh đã giải quết rồi .
Sơn phì phèo điếu thuốc rồi trả lời , Ngân nghe kể vậy cũng xen vào nói :
- Chị gái chị có còn thấy người khác sống quanh khu này nữa không , sao không gọi họ chợ giúp .
- Có chứ trước đó có vài người nữa cũng chuyển đến đây ở , sáng hôm đại dịch bùng phát chị thức dậy ra ngoài ban công thì thấy có vài người tập thể dục buổi sáng bị đám xác sống là mấy người xây dựng đó đuổi cắn rồi ăn thịt . Có người chạy ra giúp nhưng rồi cũng bị chúng cắn rồi biết thành hoạt thi , nghe lời ba em nên em cũng không dám ra ngoài chỉ biết lấy khóa dây khóa lại cổng rồi ở trong nhà chờ ba ba đến . Vài ngày thì có vài người sống sót chắc không chịu được nên đã lái xe rời khỏi khu này , em có gọi chợ giúp thì chả ai nghe mà còn kéo thêm càng nhiều xác sống đến cổng nhà em hơn .
Cả đám lại ăn uống rồi trò chuyện với nhau , Sơn kể sơ qua về họ cho cô gái đó nghe , Đạt vẫn kè kè ngồi cạnh sát cô gái đó chăm chỉ gắp đồ ăn với tích cực rót rượu cho nàng . Hai cô gái thấy vậy thì đều nhìn hắn với ánh mắt kiểu ‘ đúng là tên háo sắc ’ , Sơn nhìn thấy Đạt làm vậy cũng học theo chuốc rượu Phương nhưng không thành Ngân thấy vậy thay chị gái uống với hắn .
Ăn uống no say thì Đạt rìu Ngọc Ánh đã say nên phòng con bé đi qua Sơn thì hắn rúi cho Đạt mấy cái BCS rồi nháy mắt ra chiều chú mày tự hiểu rồi cười bỉ ổi . Ngân vì giúp chị gái uống rượu cũng không ít mà rượu cao lương đó nồng độ khá cao nên cũng say mơ mơ màng màng cầm chén không đưa về phía hắn chúc rượu , thấy em như vậy Phương cũng lắc đầu rồi cất dọn sơ qua rìu con bé nên lầu kiếm một phòng ngủ trống để con bé vào đó .
Giúp con bé ngủ xong Phương đi xuống dưới lầu thì thấy Sơn đang ngồi trước cửa nhà châm thuốc hút , chiến trường lúc nãy hắn đã cất dọn còn tắt bớt đèn xung quanh nhà chỉ để lại một cái đèn ngủ mờ mờ ảo ảo dưới nhà .
- Em không đi nghỉ sao , để anh gác đêm cho , cả ngày nay mệt mỏi rồi mau đi nghỉ đi .
Sơn thấy nàng đi xuống thì quay đầu lại nói , Phương tiến lại gần hắn rồi cũng ngồi xuống sát bên hắn .
- Không sao em ngồi với anh một nát , nát em mới đi nghỉ .
- Cám ơn anh hôm nay đã cứu em lúc ở showroom ô tô đó , lúc đó thật sự em rất sợ rất tuyệt vọng trong đầu không nghĩ ra được gì cả may mà có anh .
Rồi Phương tựa đầu vào vai hắn , hắn thấy vậy cũng rất bất ngờ nhưng không nói gì chỉ khẽ lấy tay vuốt nhẹ mái tóc của cô . Phương thấy hắn vuốt tóc thì hơi run người rồi sát lại gần ôm cánh tay của hắn , trăng đã bắt đầu nên trăng hôm nay khá tròn và sáng trời cũng khá quang mây hai người sát lại nhau hơn tựa đầu nên cùng nhau ngắm ánh trăng đó thưởng ngọan sự an bình dịu nhẹ đẹp đẽ nhất trong ngày của họ .