Tiếp Tục Nên Đường


Người đăng: thedeonao01

Trăng cũng đã nên cao , tiếng côn trùng bên ngoài kêu rộn ràng , cặp đôi trẻ vẫn ngồi trước hiên cửa nói truyện với nhau . Sơn ôm Phương vào lòng rồi kể cho nàng những câu truyện tiếu lâm mặn trọc nàng cười khanh khách thỉnh thoảng còn đánh hắn như trách hắn kể chuyện quá là ‘ mặn ’ a .



Cả hai cười đùa vui vẻ thì nghe có tiếng rên nhẹ ở tầng trên , lúc đầu còn kìm nén rồi về sau càng mãnh liệt không kiêng kị gì cả rồi cả tiếng thở dồn dập của cả hai lúc đang làm chuyện đó .



Đôi bên trên đang làm chuyện đó còn đôi bên dưới thì ngơ ngác quay ra nhìn nhau , một nát thì Phương hiểu là chuyện gì mặt mày đỏ bừng chui vào ngực hắn không nói gì cả .



Ôm Phương trong lòng thì hơi thở của hắn càng lúc nặng lề hơn , hắn hơi nâng nhẹ cằm nàng rồi nhìn vào đôi mắt đó với đầy sự nhu tình , Phương nhìn hắn ngượng ngùng, thấy vậy hắn tiến sát lại nàng hơn chao cho nàng một nụ hôn thật sâu , nó càng lúc càng triền miên hơn Phương cũng đáp lại hắn hai tay choàng qua cổ hắn .



Được một bước hắn đang định tiến hơn một thước tay đang ôm eo nàng thì tiến dần nên phía ngực bắt đầu xoa nắn nhũ hoa , Phương hơi thở càng nặng hơn ánh mắt mê li chìm trong khoái cảm . Bỗng nàng đẩy hắn ra thở hổn hển nhìn hắn rồi nói :



- Anh có thể cho em thêm một thời gian nữa được không , em cảm thấy mình chưa sẵn sàng cho việc đó .



Chưa kịp để hắn định thần lại Phương đã hôn hắn một cái vào má chạy thẳng nên tầng trên , chắc về phòng ngủ với Ngân , còn lại mình hắn ngơ ngác với cơn dục hỏa chưa được dập người anh em bên dưới vẫn đang dựng lều .



Tay sờ trên má chỗ Phương vừa hôn cùng khóe miệng hắn mỉm cười , từ trước đến giờ hắn ngủ với đàn bà không cần biết họ có tình nguyện ngủ với hắn hay không hắn chỉ cần thỏa mãn nhu cầu tình dục của mình là được nhưng lần này hắn để ý đến cảm thụ của Phương hắn muốn nàng tình nguyện nên lúc nãy cũng không bắt ép nàng mà để nàng rời đi .



Hắn đã có cảm tình với nàng rồi chăng , từ lúc nào nhỉ chắc từ lúc gặp lại nàng trên cái du thuyền đó hoặc tình cảm đó có trong một góc tim hắn từ lâu rồi vì nàng giống người kia chăng , hít một hơi thuốc cố chấn tĩnh lại nhưng tiếng rên rỉ vẫn không ngớt khiến hắn càng điên tiết hơn.



Không chịu được nữa hắn ra xem lại cửa cổng , thấy chắc chắn không có gì nguy hiểm nữa hắn đóng cửa nhà lại vào nhà tắm xả nước lạnh cố tắm để xua tan cơn ham muốn trong người . Tắm xong hắn mới cảm thấy thoải mái hơn , kiếm tạm một phòng ngủ châm một điếu thuốc ngồi hút cạnh cửa sổ phì phèo , đôi bạn trẻ bên cạnh có vẻ xong rồi nên không còn động tĩnh gì nữa .



Hút thêm vài điếu nữa chờ cho khô tóc thì hắn lại nghe thấy tiếng rên rỉ và tiếng da thịt ca chạm nhau chan chát … hắn quá là điên liền đóng cửa lại rồi chùm chăn gối nên đầu bắt đầu ngủ , chằn trọc mãi rồi hắn ngủ lúc nào không hay .



Sáng hôm sau khi từng tia nắng len lỏi qua khe cửa sổ chiếu vào mắt hắn thì hắn mới bừng tỉnh dậy , mặc lại cái áo thể thao rồi hắn mới đi xuống dưới nhà , bên dưới hai cô gái đã dậy từ lúc nào Phương đang loay hoay nấu cơm trong bếp .



Thấy hắn đi xuống Ngân đang dọn bát đũa nhìn hắn chằm chằm , thấy ánh mắt hắn cũng thâm quầng thì nàng càng nhìn hắn với ánh mắt phẫn nộ hơn .



- Đêm qua ngươi là đã làm gì với chị của ta hừ hừ . Đồ bỉ ổi dám chuốc say để ta ngủ đến sáng không biết gì rồi dụ dỗ chị của ta có phải không .



Phương bê một đĩa trứng rán ra bàn thấy Ngân nói vậy thì lạt con bé rồi nói với hắn :



- Anh nên gọi Đạt với Ánh xuống ăn cơm đi . Lâu nắm chúng ta không ăn cơm rồi may mà hôm qua ở nhà hai vợ chồng kia Đạt nó tìm được ít gạo với ít măng khô nên em nấu cơm cho mọi người ăn cải thiện một bữa .



Nhìn thấy mắt Phương cũng có hai cái quầng thâm , hắn cũng hiểu ra Ngân nghĩ bậy bạ rằng hắn đêm qua đã thịt được Phương nhưng nàng ta đâu biết đêm qua hắn có làm được gì đâu thật là oan uổng mà . Hắn gật đầu rồi phẫn nỗ đi nên phòng tên Đạt đang ngủ dồn tất cả sự phẫn nộ hắn gõ cửa rất mạnh :



- Mở cửa kiểm tra phòng đây . Đội phòng tránh mại dâm đang đi càn quét yêu cầu phòng mở gấp không chúng tôi sẽ phá cửa vào trong đó nha .



Nghe tiếng gọi bên ngoài thì bên trong bắt đầu có tiếng nói rồi tiếng mặc quần áo soàn soạt , một nát sau thì Đạt ra mở cửa ngó đầu ra :



- Đại ca sáng ra gì mà đã nóng tính thế . Ui … mắt anh làm sao thế kia .



Thấy tên Đạt mặt mày hớn hở hồng quang đầy mặt chắc tối qua lâu nắm mới thỏa mãn thú tính nên mới vậy , nghe hắn nói được câu sau càng tức hơn Sơn mới cho hắn một đấm vào đầu rồi mắng :



- Mẹ nhà chú đêm qua có nhà nào nó giết lợn kêu inh ỏi cả đêm khiến anh mày không ngủ được nên nó mới vậy . Mau mau gọi Ngọc Ánh dậy rồi xuống dưới nhà ăn cơm .



Đạt nghe hắn nói vậy thì hiểu ra chuyện gì mặt mũi đỏ bừng xoa mặt nói :



- Đêm qua hai đứa uống chút rượu nên hơi hứng quá trớn anh à .



Mặc kệ Đạt hắn đi xuống dưới nhà đánh răng rửa mặt qua rồi ra bàn ăn cơm . Có điện nước đoàng hoàng thật thích , Phương chổ tài nấu ăn của mình nàng tìm hết những đồ có thể nấu ăn được tìm thấy trong ô tô hôm qua lựa mỗi thứ một ít nấu mấy món thật phong phú .



Hắn ngồi xuống thì đôi bạn kia cũng xuống đến nơi bàn bày la liệt thức ăn nào canh măng , măng xào mì xào trứng rán , xúc xích rán … trọn một bàn cả đám quây quần xới cơm ăn . Ngọc Ánh mặt mày tươi tắn hơn đêm qua có vẻ được đạt tưới tắm quá đà , chắc nghe Đạt kể chuyện đêm qua nhìn thấy hắn và Phương mắt thâm quầng thì càng cúi đầu thấp hơn .



- Thôi ăn cơm đi , ăn xong rồi chúng ta nên đường tiếp .



Không biết có vẻ lâu không được ăn cơm hay do Phương nấu ăn ngon hoặc cả hai mà cả đám ăn sạch bách cả bàn đồ ăn cùng cơm do nàng nấu . Thấy mọi người đã ăn xong hắn mới mở miệng nói :



- Ánh này chắc Đạt nó nói với em rồi đó , bọn anh cũng là đám người tị nạn mà thôi . Bọn anh đang trên đường đi đến căn cứ ‘ Hy Vọng ’ chắc nó chỉ gần đây thôi trên đường đi thì anh không chắc có an toàn hay không , em có muốn đi với bọn anh thì đi mà em muốn ở lại chờ ba em đón thì anh sẽ cho em đò ăn đủ cho em ăn một thời gian , ở lại đây thì sẽ an toàn hơn .



Thấy Ngọc Ánh không nói nhìn Đạt rồi lại cúi xuống ra chiều xuy nghĩ gì đó , Đạt nắm lấy tay nàng ta rồi nói :



- Em đã là người của anh , anh sẽ chăm sóc cho em , đi với bọn anh đến khu an chí doanh đó đi đến đó sẽ an toàn hơn ở đây mà đến đó có khi lại có người biết được tin tức của ba em rồi từ đó tìm được ba em thì sao .



Nghe Đạt nói vậy thì nàng ta cũng nhìn lại hắn với ánh mắt thâm tình đầy cảm kích ,gật gật đầu rồi quay ra nói với Sơn :



- Cám ơn mọi người , mong mọi người sẽ cho em đi cùng đến căn cứ đó em sẽ không kéo chân mọi người đâu , em sẽ cố gắng theo kịp mọi người trên đường cần hỗ trợ việc gì thì cứ bảo em .



Thấy đôi này sau một đêm mà nó lại dính nhau đến thế , lại còn cử chỉ hành động tình tứ quá đà rất là mập mờ , hắn nghĩ ‘con mẹ nó thật là kì hoa không nhẽ hai đứa nó chơi nhau một đêm mà cũng ra cảm tình sao ’ . Quay ra nhìn lại Phương hắn lại thấy hối hận rằng đêm qua không ‘bá vương ngạnh thượng cung ’ cho rồi , thấy ánh mắt tên Sơn quá mập mờ Phương đỏ mặt quay đi không giám nhìn lại hắn.



- Được rồi nếu em đã quyết vậy thì sau này em đi theo bọn anh , nghe chị Phương quản với cả chia sẻ kinh nghiệm giết xác sống với chạy chốn .



Nghe thấy mấy chữ chữ giết xác sống Ngọc Ánh hơi tái mặt một chút rồi cũng kiên cường gật đầu .



- Được em sẽ cố gắng . Mong chị sau này chỉ dạy em nhiều hơn .



Xong xuôi cả đám lại chuẩn bị nên đường ai cũng ăn mặc gọn gàng đồ thể thao hôm qua kiếm được cho dễ hoạt động . Ngọc Ánh cũng ăn mặc gọn gàng hơn rồi choàng thêm một cái áo thể thao hơi rộng để che bớt cái trái bưởi cỡ D của mình . Mỗi đứa một ba lo chứa đồ ăn , rồi lấy thêm xăng với nước uống chất ra sau cốp xe , hắn còn chuẩn bị cho mỗi nàng một cái gậy sắt mài nhọn đầu để giết xác sống dễ hơn .



Ngọc Ánh trước khi đi còn phun sơn nên tường với lời nhắn ‘ ba ba con sống rất tốt , con đã được người yêu của con đón đến khu an chí doanh Hy Vọng gần đây rồi , ba ba hãy yên tâm . Ba ba thấy được thì mau đến đó với con nha , con gái của ba .Yêu ba nhiều ’ . Kiểm tra lại khẩu súng lục gạt lại chốt an toàn vứt cho Đạt cái rìu chữa cháy hắn mở cổng rồi nên xe , hai người đàn ông ngồi phía trước ba cô gái ngồi phía sau .



Sơn lái xe băng băng qua cái tiểu khu đó rồi vòng lại cái đường quốc lộ tối qua lái vào trong này , Đạt uống hết non nước tăng lực thì mở cửa vứt non ra ngoài châm điếu thuốc rít một hơi đưa cho Sơn châm thêm điếu nữa . Nhìn bản đồ từ di động của Ngân rồi hắn nói :



- Tưởng đi đến đó gần với đơn giản mà mẹ nó nghe vẻ khó khăn anh nhỉ .



- Cuộc sống mà ! ( @.@ thấy câu này quen không ) . Ai mà biết trước được chứ thằng em mẹ nó trên cái đường qua cái khu đô thị mới đó trên đường nó đầy xác sống muốn nhanh cũng không được , tận thế này thì cẩn thận mới sống được lâu thằng em à .



Cả hai lại tám vài chuyện linh tinh chuyện của đàn ông mới biết được ,còn phía sau thì ba cô gái bàn luận sôi nổi chuyện gì đó về mĩ phẩm nào đó , còn chị chị em em ra điều rất thân thiết , hắn nghĩ mẹ sao nhanh thế đúng là con gái có chung vấn đề tám chuyện với làm thân nhau nhanh thật .


Đại Ca Thời Mạt Thế - Chương #10