Phương Pháp


Người đăng: Gmk26

Phải mất trọn vẹn hai tuần để Ngọc có thể sắp xếp và hiểu một
cách sơ lược về kẻ suýt nữa đã đoạt được thân xác hắn. Tên đó là
một ma pháp sư bốn sao. Cấp độ như vậy đặt ở lục địa San de Rawpid -
quê hương của hắn cũng không tính là cao nhưng cũng không thấp.

San de Rawpid là một mảnh đất kì diệu. Ở nơi đó cứ khoảng trăm
người thì có vài người đủ năng khiếu để tu luyện. Có nhiều tu
luyện nghề nghiệp nhưng về cơ bản chúng được chia thành pháp hệ như:
ma pháp sư, thuật sĩ,... và thể hệ như: võ giả, kỵ sĩ,... Họ có
thể hấp thụ những năng lượng tự do trong không khí để rèn luyện,
làm lớn mạnh bản thân và sở hữu những năng lực to lớn. Có chín
cấp độ cơ bản chung cho mọi nghề nghiệp từ một sao đến chín sao. Và
Ngọc đoán khi hắn đạt đến chín sao thì hắn cơ bản có thể hoành
hành ngang ngược trên cả thế giới rồi.

Tuy nhiên Ngọc lại phát hiện một vấn đề mới. Không biết tại sao
nồng độ năng lượng tự do trong không khí trên trái đất quá thấp.
Thấp đến nỗi hắn không chắc có thể đạt đến ba sao không nữa. Vì
hầu như tất cả mọi phương pháp tu luyện của pháp hệ đều thông qua
minh tưởng để dung luyện năng lượng tự do với tinh thần lực của
người luyện để hình thành pháp lực. Pháp lực tăng trưởng tới số
lượng nhất định thì sẽ sinh ra biến chất lúc đó người luyện pháp
hệ mới có thể lên cấp. Chín cấp độ cũng tương đương với chín lần
pháp lực biến chất. Đừng nói chín lần, mỗi lần biến chất đều cần
số năng lượng tự do vô cùng lớn. Đặc biệt là lần cuối, Ngọc tính
sơ sơ nó cũng phải tương đương tổng sản lượng năng lượng của cả châu
Âu trong vài năm. Còn phương pháp tu luyện của thể hệ thì trong kí
ức không hề có chút thông tin. Tưởng chừng mọi thứ đã vô vọng thì
hắn phát hiện được từ trong mớ kí ức một phương pháp minh tưởng
đặc biệt được gọi là "Từ Thiên Bí Pháp".

Phương pháp này không dung luyện tinh thần lực với năng lượng tự do
mà cho phép người luyện đồng hóa lực từ trường và tinh thần lực
của người khác thành tinh thần lực của bản thân rồi hấp thu. Giống
như pháp lực khi tinh thần lực đạt đến số lượng nhất định thì sẽ
sản sinh biến chất và người luyện cũng có thể lên cấp. Nghe thì có
vẻ khá là trâu chó nhưng thực ra nó chỉ là bản cải biến từ một
pháp thuật phụ trợ tên là "Phệ Từ Thuật" dùng để làm tăng tốc độ
hồi phục tinh thần lực nhờ từ trường. Tên ma pháp sư kia có nghiên
cứu qua phương pháp này nên Ngọc cũng biết vì sao gần như không có ai
chọn nó để luyện. Lí do rất đơn giản đó là tính bùng nổ và sát
thương cuả tinh thần lực chỉ bằng hai phần ba pháp lực mà phương
pháp này chỉ luyện tinh thần lực không luyện pháp lực. Nên dù tốc
độ hồi phục của người luyện phương pháp này gấp năm lần người
luyện pháp hệ bình thường cùng cấp thì vẫn hiếm có người đi luyện
nó.

"Sao mình thấy cái này cứ giông giống hấp tinh đại pháp nhỉ? Tu luyện xong
không biết có bị tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết không nữa?" Ngọc đã hơi
chần chừ khi "xem" xong giới thiệu về phương pháp này. Nhưng hết cách rồi nếu
tu luyện theo các phương pháp kia thì có luyện tới tám mươi tuổi cũng không
lên được ba sao. Bỏ hết các suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu hắn nắm chặt rồi
tập trung hết tinh thần vào hai chiếc nam châm trong lòng bàn tay và tưởng
tượng theo cách giống như trong kí ức.

"Mày đang làm cái trò gì đây? Sắp thi đến nơi rồi mà không chịu học
hành gì cả." Giọng lão tía vang lên sau lưng làm cho Ngọc giật mình.

"À con đang thư giãn đầu óc một chút rồi đi học ngay đây." Hắn trả
lời qua loa vài câu. "Mà sao hôm nay ba về sớm thế?"

"Về sớm để kiểm tra mày có được không?" Không để hắn trả lời ông
quát: "Đi học nhanh!"

"Dạ dạ! Con học ngay,
học ngay đây!" Sau khi trả lời lão tía bằng giọng thà khẩn, hắn
chuồn thắng vào phòng của mình để tiếp tục công việc hết sức quan
trọng cho tương lai của bản thân. Sau khoảng chục lần thất bại Ngọc cuối
cùng cũng cảm nhận được một luồng hơi man mát trong hai tay. Hắn lập tức thả
lỏng cơ thể và hít một hơi thật sâu ý đồ hút cả luồng hơi ấy vào cơ thể. Đến
khi cảm nhận được một luồng hơi mát lạnh chảy qua lòng bàn tay, cánh tay
rồi ngưng tụ ở trái tim. Cảm nhận đượn một luồng hơi lạnh trong cơ
thể hắn biết mình đã bước đầu thành công rồi.

" Ha ha mình thành công rồi! Các mĩ nhân hãy chờ ta, ta rất nhanh sẽ đến
với các ngươi thôi!"


Đặc Dị Siêu Năng - Chương #4