Băng Hoàng


Người đăng: nionyan

- Xin hỏi tiền bối, ngươi là...?

Dạ Hàn Thiên nghi hoặc.

- Ta tên Long Vân Dương, người đời gọi ta Băng Hoàng.

Băng Hoàng vuốt cằm, khinh khinh cười.

- Băng Hoàng !!!

Không ai không biết Băng Hoàng a, đây là cường giả uy tín ở Trung Châu. Người
đắc tội Băng Hoàng không thể thấy ánh mặt trời hôm sau, là một người thập phần
đáng sợ. Mọi người gọi ông Băng Hoàng vì ông chủ tu công pháp Băng Hoàng Đại
Pháp.

Chỉ là hai mươi năm trước Băng Hoàng đột nhiên biến mất, mọi người cho rằng
ông đắc tội với cường giả nên bị sát, có người lại nói ông đã ngã xuống, không
biết đâu là thật, đâu là giả. Không ngờ chủ nhân thạch thất này lại là Băng
Hoàng, Dạ Hàn Thiên giật mình không thôi.

- Ngươi tới được nơi đây, xem như ta và ngươi hữu duyên. Ta hiện tại chỉ là
một tàn hồn, không tồn tại được bao lâu. Ta chưa từng thu qua đệ tử, ta cũng
muốn có người kế thừa y bát của ta . Ngươi nguyện ý trở thành đệ tử của ta
sao?

Băng Hoàng đôi mắt sáng nhìn Dạ Hàn Thiên.

- Sư tôn ở trên cao xin nhận một lạy của đồ nhi.

Dạ Hàn Thiên vội vã quỳ xuống, khuôn mặt thần sắc cung kính.

- Tốt! Tốt!

Băng Hoàng thanh âm kích động, tiến đến đỡ Dạ Hàn Thiên đứng lên.

- Sư tôn, ta có nghi vấn muốn hỏi người. Người đã mạnh mẽ như vậy tại sao lại
ngã xuống ở Nhật Nguyệt sâm lâm?

Dạ Hàn Thiên nghi vấn đạo.

- Trong thời gian ta tung hoành ở Trung Châu ta gặp được Lâm Minh và Vân
Khinh, từ đó chúng ta luôn chiến đấu cùng nhau. Ta xem hai người là bằng hữu
đồng sinh cộng tử. Cho đến một lần đi lịch lãm ở Hắc Vụ Sâm Lâm, chúng ta vô
tình gặp được một cây Lang Nha thảo, linh dược này rất là trân quý, có thể
dùng nó để luyện chế Phá Vương Đan. Lúc đó ta và Lâm Minh đều là Cửu tinh Võ
Hoàng, Vân Khê thì là Bát tinh Võ Hoàng, chỉ cần có Phá Vương đan là có thể
tấn chức Đấu Vương. Nhưng ta không ngờ Lâm Minh lại nhân cơ hội ta sơ ý mà đột
kích cướp lấy Lang Nha thảo, lúc ấy ta bị thương rất là nghiêm trọng.

Khi Lâm Minh ra đòn hiểm thì Vân Khinh lại thay ta đỡ một đòn, nàng chỉ là Bát
tinh Võ Hoàng sao có thể thừa nhận kích này của Lâm Minh, vì thế mà nàng hương
tiêu ngọc vẫn. Ta thì nhân lúc ấy mà bỏ đi, không phải là ta hèn nhát mà ta
nghĩ rằng với tình trạng lúc ấy làm sao có thể địch lại Lâm Minh, làm sao có
thể trả thù cho Vân Khinh. Ta đi đến nơi này, nhân cơ hội chữa thương, nhưng
không ngờ Lâm Minh hắn lại tu luyện Âm Sát Công, dù ta mượn hàn khí của giường
hàn băng nhưng cũng không thể loại trừ hết âm khí khỏi cơ thể. Sinh cơ cứ từ
từ mà trôi đi, ta không cam lòng mà chết như thế này vì thế mà ta thiêu đốt
thân thể chừa lại một tia tàn hồn, mong là có hậu nhân đi vào nơi này.

Băng Hoàng thở dài, không khí tràn đầy tang thương, đôi mắt trở nên ươn ướt,
khi nhắc tới Vân Khinh mặt ông lại tràn đầy ôn nhu. Sau đó lại tràn đầy sát
khí, Dạ Hàn Thiên cũng bị sát khí dọa đến sau lưng trở nên ướt đẫm.

- Hàn Thiên, ta mong ngươi có thể đáp ứng ta một chuyện.

Băng Hoàng lời nói mang theo một đạo khẩn cầu.

- Sư tôn mời nói.

Dạ Hàn Thiên nhìn Băng Hoàng.

- Sư tôn mong ngươi sau này có thể thay ta giết chết Lâm Minh để báo thù cho
ta và Vân Khinh. Cái này ngươi cũng có thể từ chối, ta không ép ngươi.

Băng Hoàng giọng khàn khàn đạo.

- Sư tôn, ta hứa với ngươi, nếu như thực lực ta cường đại ta sẽ giết chết Lâm
Minh báo thù cho ngươi và sư mẫu.

Dạ Hàn Thiên thần sắc kiên định nhìn về Băng Hoàng.

- Khụ... khụ! Cái gì sư mẫu?

Băng Hoàng ho khan, khuôn mặt ửng đỏ nhìn Dạ Hàn Thiên.

- Sư tôn, người cũng biết ngại a~

Dạ Hàn Thiên cười lớn.

- Hàn Thiên, trong Linh Giới Trữ Vật có những thứ mà ta cùng Vân Khinh tích
lũy, còn có cả Băng Hoàng Đại Pháp. Những thứ tâm đắc tu luyện ta cũng ghi
lại, ngươi tùy thời lấy ra xem. Đây cũng là kinh nghiệm của sư tôn tích lũy cả
đời. Ta mong rằng nó sẽ giúp ngươi trên con đường tu luyện. Ta biết ngươi kinh
mạch bế tắc, trong Linh Giới có một viên Tẩy tủy đan, ngươi ăn vào có thể giúp
ngươi cải biến thể chất. Còn đây là thứ ta mua được trong Đấu Giá Hội, tên là
Thôn Thiên Pháp Quyết, có thể giúp tăng tốc độ hấp thu linh khí. Tuy chỉ là
tàn quyển nhưng ta thấy nó rất là lợi hại, ta một thân có được thành tựu như
vậy một phần cũng nhờ nó, nay sư tôn cũng truyền lại nó cho ngươi. Sư tôn chỉ
có thể giúp ngươi bấy nhiêu đây.

Băng Hoàng đôi mắt hiền hòa nhìn Dạ Hàn Thiên.

- Sư tôn...

Dạ Hàn Thiên thanh âm trở nên nghẹn ngào.

- Đồ nhi ngoan, sư tôn tin rằng ngươi có thể trở thành nhân đỉnh thiên lập
địa. Sư tôn cùng sư mẫu trên trời sẽ phù hộ cho ngươi...

Thân ảnh Băng Hoàng dần dần biến mất.

- Sư tôn... Người yên tâm, ta sẽ không phụ lòng của người!

Dạ Hàn Thiên quỳ xuống, nhìn về khoảng không.

Tuy chỉ mới gặp mặt Băng Hoàng, nhưng lại để cho Dạ Hàn Thiên ấm áp vô cùng.
Trừ Dạ Quân bên ngoài, Băng Hoàng là người thứ hai đối xử tốt như vây với hắn.
Dạ Hàn Thiên khuôn mặt non nớt nhưng thần sắc vô cung kiên định, hắn thề phải
trở thành cường giả đứng trên đỉnh đại lục này.

...


Dạ Thiên Chiến Tôn - Chương #4