Chương 9: Khúc Hát Phân Li, Bạch Huyền Nguyệt... Vĩnh Biệt


Người đăng: cengtianfengHiện tượng ngũ hành kì bí xuất hiện đã khiến cho trời đất lâm vào cảnh lầm than, càng làm cho bốn vị giới chủ phải chật vật dùng tất cả thuật pháp mà tránh né.

Nhưng duy nhất chỉ có nơi ở của Hồ Ly trắng là vẩn bình an vô sự, và một người nữa chính là Quỷ Chủ, dường như các hiện tượng ngũ hành này không hề cảm nhận được sự hiện diện của y, mà vẩn bình thường lướt qua như chổ không người, hoặc có thể Quỷ Chủ không hề bị ảnh hưởng bởi những sức mạnh ngũ hành khủng bố ấy.


  • làm sao có thể... ta... sắp phạm phải một sai lầm lớn nhất từ khi được tạo ra đến giờ sao.

từ khi hiện tượng ngũ hành xuất hiện trong trời đất đến hiện tại, Quỷ Chủ vẩn một mặc thì thầm trầm ngâm tự nói với với bản thân, mà không hề hay biết y đang bị hành kim lướt qua. Nhưng mà tiết thay hình ảnh này không một ai rảnh rỗi mà chú ý tới.

Sau khi tất cả thuộc tính ngũ hành lần lượt xuất hiện và giao tranh với nhau. Thì ngay sau đó mỗi một thuộc tính trong ngũ hành dị tượng, đều dẩn xuất ra một tinh linh mang màu sắc khắc nhau và đối xứng với mỗi một hành trong ngũ hành. Rồi lần lượt dùng tốc độ cực nhanh mà bay về hướng của

Hiện tượng ngũ hành kì bí xuất hiện đã khiến cho trời đất lâm vào cảnh lầm than, càng làm cho bốn vị giới chủ phải chật vật dùng tất cả thuật pháp mà tránh né.

Nhưng duy nhất chỉ có nơi ở của Bạch Linh Nhi là vẩn bình an vô sự, và một người nữa chính là Quỷ Chủ, dường như các hiện tượng ngũ hành này không hề cảm nhận được sự hiện diện của y, mà vẩn bình thường lướt qua như chổ không người, hoặc có thể Quỷ Chủ không hề bị ảnh hưởng bởi những sức mạnh ngũ hành khủng bố ấy.


  • thật không ngờ được lại ở ngay trước mắt ta... đây là hạt giống mà người đã chọn sao?

từ khi hiện tượng ngũ hành xuất hiện trong trời đất đến hiện tại, Quỷ Chủ vẩn một mặc thì thầm trầm ngâm tự nói với với bản thân, mà không hề hay biết y đang bị hành kim lướt qua. Nhưng mà tiết thay hình ảnh này không một ai rảnh rỗi mà chú ý tới.

Sau khi tất cả thuộc tính ngũ hành lần lượt xuất hiện và giao tranh với nhau. Thì ngay sau đó mỗi một thuộc tính trong ngũ hành dị tượng, đều dẩn xuất ra một tinh linh mang các màu sắc đối lập và cùng tương xứng với mỗi hành trong ngũ hành.
Rồi lần lượt dùng một tốc độ không thể nào hình dung được sau đó vượt qua bốn vị giới chủ, mà hóa thành các đạo lưu tinh bay về phương hướng của Bạch Linh Nhi.

Sau khi đến nơi chỉ thấy những đạo lưu tinh ngũ sắc lần lượt chui vào bụng của nàng ta, rồi biến mất không một chút dấu vết. lại bất chấp nàng ta đang kiêu gào vô cùng thê lương, toàn bộ thân thể màu trắng thuần khiết lẩn lộn với màu máu tươi đỏ chót, lại có mùi huyết tanh nồng nặc khó ngửi vô cùng.

Trên người còn có những chổ bị nhiều vết thương để lại trông cực kì xấu xí và tàn tạ. Một tuyệt sắc mĩ nhân được Tứ Đại Giới ca tụng, chính vào ngày hôm nay có lẽ sẽ không còn trên thế gian này rồi. Nhìn biểu hiện của nàng ta hiện giờ, có lẽ không lâu nữa là đứa bé có thể được sinh ra.


  • grao... á...


  • oa... oa...


Đó là tiếng khóc đầu đời của một đứa bé mới sinh, cùng hòa quyện với tiếng kiêu đau đớn của một người mẹ. Đứa bé sinh ra đã mang hình hài của một con người có đầy đủ tứ chi hoàn chỉnh, nhưng điểm khác biệt duy nhất lại chính là năm chiếc đuôi màu trắng phía sau.

Năm chiếc đuôi ấy giống như những bông tuyết giữa mùa đông lạnh giá, vừa mịn màng lại vừa xinh đẹp đến bất ngờ, lại nhìn lên gương mặt của đứa nhỏ, tuy là mới sinh ra nhưng ngũ quan đã cực kì tinh xảo, đôi mắt rất cuống hút người nhìn, tận sâu bên trong có thể thấy được năm điểm sáng đang giao thoa với nhau, năm điểm sáng ấy chính là đại diện cho năm loại thuộc tính ngũ hành trong trời đất.
Nó được gọi là ngũ hành linh nhãn, linh nhãn này có thể nhìn thấu mọi sự vật trên thế gian ẩn trong ngũ hành thiên địa. Thân hình tuy rất nhỏ nhưng vừa trắng trắng lại mềm mềm, còn có từng luồng ánh sáng ngũ sắc không ngừng tỏa ra, đã gớp phần tạo nên một sức hút kì lạ mà không thể nào nói thành lời. Dám chắc sau này khi trưởng thành chính là một tuyệt sắc cực phẩm của thế gian.

Còn Bạch Linh Nhi nàng từ bản thể là một con hồ ly trắng, sau khi thành công sinh ra đứa bé đã trở lại hình thể của một con người. Thân thể của nàng ta trần trụi trong luồng ánh sáng ngũ sắc, và được ba cái đuôi hồ ly rách nát bị nhiễm máu che chắn. Đôi cánh tay thì đang ôm ấp đứa nhỏ trong lòng, cùng những giọt mồ hôi nhễ nhại, lại pha lẩn những giọt nước mắt chan chứa tình yêu thương vô bờ của một người mẹ dành cho con của mình.


  • con ngoan, con thật khổ sở... sinh ra đã không có cha bên cạnh, lại còn trong hoàn cảnh nguy hiểm... tính mạng khó bảo toàn. Nhưng con yên tâm, mẹ sẽ dùng cả sinh mạng của bản thân để bảo vệ con... tên của con sẽ là Bạch Huyền Nguyệt, giống như ánh trăng trong đêm tối u ám cùng sự huyền bí ngày hôm nay... sẽ có một ngày, dùng ánh sáng của con mà xua đi tất cả.

Bạch Linh Nhi nhìn đứa con của nàng mà lòng đau nhói, trái tim nàng lại một lần nữa giống như bị dao cắt đao đớn đến tận cùng. Nước mắt của nàng từng giọt lại từng giọt mà rơi xuống trên gương mặt tuyệt mĩ của đứa bé, nó đang cười, nụ cười của nó rất hồn nhiên. Giống như thế gian đầy màu sắc trước mắt kia, là một cái gì đó rất mới mẽ đối với nó. Nhưng thế giới này thật sự như giống như trong suy nghĩ của đứa bé sao, hay luôn đầy rẫy những cuộc tranh dành đấu đá ta sống ngươi chết, kẻ thắng thị làm vua có thể quyết định sinh tử của một người chỉ bằng một ý niệm, còn kẻ thua thì chính là bị chà đạp không còn gì cả.

Nàng dùng lời nói nhẹ nhàng đầy trìu mến của một người mẹ, mà thì thầm vào đôi tai bé nhỏ của nó. vừa cảm nhận sự tàn bạo của thế gian, lại vừa suy nghĩ đến làm sao có thể thoát được một kiếp mà số mệnh đã an bài cho gia đình của nàng.
Cũng nhân lúc này nàng đã cấp tốc triệu hồi viên Nữ Oa Thạch từ trong người ra ngoài, Nữ Oa Thạch được Thanh Vân Thái Tử dùng lá sen vàng trên giao trì mà cẩn thận thu lấy, rồi giao lại cho nàng cất giữ.

Các lá sen màu vàng đang dần dần mở ra, cũng giống như một đóa hoa nở rộ giữa mùa xuân ấm áp. Giữa những kẻ lá có thể thấy được ánh sáng năm màu đang từ từ hé lộ, cho đến khi hoàn toàn mở ra, thì bỗng nhiên ánh sáng năm màu trên người của đứa nhỏ, giống như đang cộng hưởng với ánh sáng năm màu từ viên Nữ Oa Thạch phát ra. Mà tạo thành một cột sáng ngũ sắc xông thẳng lên tận trời cao lan tỏa ra một vùng rộng lớn rồi bao quanh mẹ con Bạch Linh Nhi vào bên trong.


  • a... khặc... hì... oa...


  • ha... há... ha
    Ha... hà... ha
    Bầu trời hôm nay, quá u ám
    Có Một đứa nhỏ, vừa chào đời
    Cái miệng nho nhỏ, chúm chím cười
    Đôi má hồng hồng, đôi môi đỏ
    Ha... há... hà
    Ha... hà... ha
    Nữ nhi của ta, nữ nhi của ta
    Cho dù thế gian này, có bạc bẽo.
    Cho dù bên cạnh, không có cha mẹ.
    Con cũng phải sống, thật bình an.
    Giống như ánh trăng, trên bầu trời đêm.
    Cho dù có bị mây mù che khuất.
    Thì ánh sáng của con, cũng có thể xua đi.
    Cha mẹ yêu thương con rất nhiều.
    Hà... ha... ha
    Há... hà...ha


Đứa nhỏ đang cười, nhưng lòng nàng đang khóc, đó là tiếng khóc của sự ly biệt. Tiếng khóc của một người mẹ sắp xa con, nàng cất tiếng hát, tiếng hát của nàng nghe thật ai oán mà não nề. Tiếng hát của nàng dường như thấu tận trời cao mù mịt, mưa đã rơi, từng hạt lại từng hạt, thấm xuống mặt đất cằn cỗi cũng thấm vào lòng người nhỏ nhen. Nhưng những hạt mưa chỉ rơi bên ngoài cột sáng năm màu, mưa rơi càng nặng hạt, giống như nước mắt của trời cao cũng bị tình mẫu tử của nàng mà rơi xuống.

Cột ánh sáng ngũ sắc đang dần dần tan biến, Nữ Oa Thạch cũng từ từ được đứa nhỏ hấp thu. Chỉ cần tất cả kết thúc, cũng chính là lúc Tứ Đại Giới Chủ có thể động thủ, mà không bị cản trở bởi kết giới do Nữ Oa Thạch cùng Thân Thể ngũ hành của đứa nhỏ cộng hưởng mà hình thành.

Tới lúc đó chính là thời khắc sinh tử của mẹ con nàng.

Và thời khắc đó cuối cùng cũng đã đến, sau khi cột sáng năm màu hoàn toàn tan biến trong trời đất, những hạt mưa từ bầu trời cao cũng đã rơi trên người của mẹ con nàng. Khi ấy chỉ thấy nàng hóa thành bản thể của một con hồ ly trắng, nhưng đó có lẻ chỉ là quá khứ tươi đẹp của trước kia, mà hiện tại chỉ là một con hồ ly thân thể rách nát, trên người có nhiều vết thương thô bạo cũng dần bị lỡ loét đi. Bạch Linh Nhi sau khi trở lại Bản thể của hồ ly, đã dùng một tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay mà chạy đi trong màn mưa gió, cuốn theo sau chính là đứa nhỏ, nó được nàng bảo hộ trong ba cái đuôi vô cùng ấm áp, cho dù mưa to cở nào cũng khó lòng mà thấm ướt.

Nàng chạy rất nhanh,rất nhanh... chạy trong màn mưa lạnh lẽo, chạy qua một ngọn núi âm u, rồi lại chạy qua một cánh đồng úng nước, cuối cùng lại chạy đến nơi sơn cùng thủy tận. Không biết qua bao lâu, có lẽ là một ngày cũng có lẽ là một năm, trăm năm hoặc hàng vạn năm. Nàng đã mệt mỏi, đã kiệt sức rồi... không thể chạy nữa... cuối cùng chỉ còn rụt trước số phận, rụt trước số mệnh đã an bài. Trước khi nhắm mắt những hình ảnh cuối cùng mà nàng thấy... cũng chỉ làm cho lòng người bi ai... nàng thấy được trước mắt có một hình dáng vô cùng quen thuộc, ánh mắt ấy khi nhìn nàng lại rất triều mến, y dùng bàn tay thô ráp của bản thân mà vuốt ve lên gương mặt của nàng. Những giọt lệ của y lại không ngừng rơi xuống trên gương mặt của nàng, rơi vào miệng của nàng. Vị mặn của nó làm lòng của nàng như chết lặng, nàng cố gượng người nhìn xuống bụng của y, chỉ thấy nơi đó có một thanh kiếm sắc bén đang xuyên qua thân thể của y.

Kết thúc rồi... thế gian này sao lại bi ai đến như vậy!

(Chỉ là kết thúc cuộc đời của Bạch Linh Nhi và Thanh Vân chứ không phải kết truyện nhé mn)


Cữu Vĩ Niết Bàn - Chương #9