Tu Luyện


Người đăng: Tn0125

Từ thuở sơ khai bắt đầu, thế giới tổng cộng diễn dịch đi ra chín kỷ nguyên. Mà
trong Thiên Địa này, chín luôn luôn là con số lớn nhất. Nó cũng đã đi theo
những truyền thuyết bất hủ đầy xương máu tội lỗi từ xưa tới nay. Mỗi kỷ nguyên
là một thời đại, và mỗi thời đại đều sản sinh ra cửu Đế thống trị tinh hà,
được mệnh danh là Tinh Hà Cửu Đế.

Bản thân nàng trước kia vốn không phải ngủ say gì cả, mà không hiểu sao bị
Thiên Phong, tức là bị trời phong ấn lại, dường như mãi không tỉnh được.

Dần dần, nàng bắt đầu sinh ra trí tuệ, mơ hồ biết hoàn cảnh của mình, nhưng vì
không phá được phong ấn, mới làm liều dung hoà vào trong đó. Phải biết rằng
dung hoà vào phong ấn của Thiên là chuyện dại dột như nào, đáng tiếc là lúc đó
linh trí nàng không cao nên chỉ nghĩ được đến đó là cùng, thành ra là lao đầu
đi mạo hiểm mà không biết chữ "chết" viết như thế nào.

Sau này nghĩ lại cũng làm nàng đổ mồ hôi lạnh nghĩ đến mà sợ, bản thân cũng âm
thầm cảm thấy may mắn vận may chính mình.

Cũng không biết ăn chúng phải vận gì đó mà nàng cảm ngộ ra một môn mở đầu công
pháp rồi kéo luôn bản thân vào đường hầm thời không đi đến ngay kỷ nguyên đầu
tiên. Sau khi ngã xuống ở kỷ nguyên này thì nàng lại sống lại ở kỷ nguyên tiếp
theo và cứ thế cứ thế cho đến kỷ nguyên cuối cùng đây.

Dọc theo tám kỷ nguyên trước đến bây giờ, nàng đã hoàn thành bộ công pháp mà
bản thân sáng chế, mơ mơ hồ hồ đột nhiên chế tạo một con đường tu luyện mới
khủng bố hơn cả con đường tu luyện của kỷ nguyên thứ nhất từng được coi là kỷ
mạnh nhất.

Con đường này dường như đi theo một lộ trình nào đó không lối về, bước sai một
bước thôi cũng đã là vạn kiếp bất phục. Kỳ thật, nó cũng không rắc rối phức
tạp như giới tu chân, không nói tới cửu tử nhất sinh nhưng vô cùng khó đi, đến
cả nàng cũng không dám chắc bản thân có đi được hết con đường này hay không.


  • Bước đầu tiên vốn là vững chắc cơ sở. Dọc theo con đường này đi, ta đã làm
    ra một bước quyết đoán nhất.


  • Từ khi sinh ra con người vốn là sạch sẽ không có tạp chất. Nhưng dần dần
    lớn lên, con người đều là ăn cơm uống nước để sống, thế cho nên trong cơ thể
    có lưu rất nhiều tạp chất.


  • Đại đa số người dùng đủ loại thủ đoạn để bài trừ toàn bộ tạp chất, lúc đầu
    tưởng đã hết rồi, ai ngờ sau này mới phát hiện ra bản thân khu trừ tạp chất
    trong cơ thể vẫn còn, thế là bị tạp chất ngăn trở không thể tiến thêm được
    nữa, thậm chí là bị phế đi, lúc đó mới nhận ra có lẽ đã muộn.


  • Vì tạp chất là vô cùng khó luyện hoá bài trừ, bám vào cơ thể dai như đỉa
    vậy nên đây là công đoạn làm người ta đau đầu nhất.


  • Nhưng ta sáng tạo ra con đường tu luyện này, cộng thêm công pháp của bản
    thân dựa theo đặc điểm Tiên Thiên sinh linh được sinh ra trong hỗn độn mà
    phỏng chế ra, đã hoàn toàn giải quyết vấn đề này.


  • Dùng thân vi lò, cửu hoả thiêu chín lần, mỗi lần đều luyện hoá sạch sẽ tạp
    chất trong kinh mạch, đan điền, xương cốt, cốt tuỷ, máu huyết, lục phủ ngũ
    tạng, óc, ngũ giác quan, da bì.


Nếu sau khi hoàn thành xong những công đoạn này, Liên Mộng Vũ tin chắc chắn
rằng bản thân có thể trở nên vô cùng cường đại, căn cơ trở nên kinh khủng hơn
bất cứ ai.


  • Trước hết không có hoả, cũng không có tu vi mạnh mẽ để chiếm được, chắc là
    chưa tới gần đã bị thiêu thành tro tàn rồi. Mà muốn có hoả, với hoàn cảnh bây
    giờ của ta, ngoài thiêu đốt sinh mệnh của bản thân ra cũng không còn cách nào
    khác.


  • Chỉ là một khi thiêu đốt sinh mệnh, ta sẽ chỉ còn năm năm thọ nguyên, tức
    là chỉ sống được năm năm nữa. Như thế cũng đủ để bản thân ta hồi phục như cũ
    rồi.


  • Với lại mỗi một lần thiêu đốt là đổi lấy một lần Niết Bàn sinh cơ, quá đủ
    rồi.


Đến tầm mắt như Mộng Liên Vũ, một khi đã quyết định điều gì thì sẽ làm. Những
kẻ có thể biết đến đạo lý này, làm việc quyết đoán không dung bất kỳ do dự, ai
ai đều không phải là cường giả xưng bá một phương.

Nói làm là làm, không hề lôi thôi dài dòng, Liên Mộng Vũ lập tức vận chuyển
nhất chuyển của công pháp mà nàng sáng tạo, có tên là "Cửu Thế Chuyển Thiên
Kinh".

"Cửu Chuyển Hóa Thiên Kinh" gồm có chín Kinh theo chín thế của nàng nhưng nó
vẫn chưa được hoàn thiện bởi thiếu thứ chín Kinh. Nhưng điều đó cũng không thể
ngăn chặn sự thần kỳ của bộ Kinh Thư này. Bộ này được sáng tạo theo từng Đại
Đạo, không có theo thứ tự của nó nhưng lại có thể đi thông với nhau.

"Cửu Chuyển Hóa Thiên Kinh" Kinh thứ nhất, "Tạo Hoá Kinh", tương ứng với đại
đạo thế thứ nhất mà nàng đi, đến đại thành chính là có thể từ không biến thành
có, lấy ra bất cứ đồ vật mà bản thân muốn có từ trong hư vô. Người ta thường
nói con gái có sức sáng tạo cao vô cùng cho nên Đại Thành càng có thể sáng tạo
ra nhiều thứ đồ vật thiên kỳ bách quái hoàn toàn phù hợp với thiên tính của
con cái.

Bây giờ cách tu luyện đến sơ kỳ cũng không xa, chỉ cần mở ra Tiên Thiên thể
chất, đi ra một bước con đường trở thành cường gia, mở ra chín lần Niết Bàn là
có thể hoàn thành.

Vận chuyển "Cửu Chuyển Hóa Thiên Công", Liên Mộng Vũ thiêu đốt sinh cơ của
mình. Cái này một khi ra, chính là cần phải tinh tế tính toán chuẩn xác từng
ly từng tý một, kể cả việc nhỏ nhất.

Ví dụ như hiện tại, nếu nàng thiêu đốt quá nhiều sinh mệnh, tuổi thọ sẽ ít
hơn, lửa cũng nhiều lên, đến thời điểm tu luyện xong mà thừa hoả thành ra là
không công lãng phí mất thọ nguyên.

Còn nếu mà thiếu thì việc tu luyện sẽ bị đánh gãy, thất bại trong gang tấc,
không những lãng phí mất tuổi thọ mà còn sẽ chết nhanh nữa. Cái này còn kinh
khủng hơn bên trên.

Liên Mộng Vũ bắt đầu tu luyện, nếu nói thứ cần thiết nhất để bước vào giới tu
hành thì nó gọi là linh căn. Cái linh căn này dấu trong cơ thể, nói chính xác
hơn chính là căn cốt của một tu sĩ, là căn bản của một người vừa mới nhập môn.

Linh căn xác định tư chất tu sĩ mà có. Nếu linh căn thấp thì con đường tu hành
mai sau sẽ rất khó có thể đột phá cao hơn, còn nếu linh căn cao thì ngược lại
đột phá cảnh giới như cơm bữa vậy.

Giống như xây nhà, tầng một xây càng chắc thì ngôi nhà xây lên sẽ càng cao, mà
nếu tầng một xây dựng lỏng lẻo thì muốn xây dựng nhiều tầng hơn sẽ bị sụp đổ,
đạo lý này nàng hiểu rõ hơn bất cứ ai. Thế nên, linh căn là vô cùng trọng yếu.

Linh căn chính là đại diện cho tư chất!

Nhưng con đường mà nàng sáng tạo ra lại phá huỷ đi linh căn của chính mình mới
có thể tu luyện, phàm nhân cũng có một cơ hội đi con đường này. Bởi đa số
người trời sinh linh căn gọi là tiên thiên linh căn muốn nâng cao linh căn
tăng lên tư chất cơ bản là bị giới hạn khiến cho không gian tăng lên có hạn,
khó khăn chồng chất. Phàm căn thì lại khác, bởi vì không có linh căn, một bên
bị gọi là phế vật, bên kia lại là vô hạn tăng lên tư chất của mình.

Nhưng dù vậy, con đường nàng sáng tạo ra lại không cần đến linh căn, bởi vì
sao?

Nguyên do chính là linh căn nàng vô cùng yếu, phải tu luyện tới mức cửu tử
nhất sinh mới tu luyện đến Thiên Đế, thế nên vô cùng chướng mắt những kẻ xưng
là linh căn siêu phàm, tư chất vô địch, cuối cùng sáng tạo ra cảnh giới này
chọc tức những kẻ kia, thành ra khai sáng một con đường tu luyện khác.

Đoán chừng "những kẻ kia" trong miệng nàng nói chỉ vì khoe khoang tư chất của
bản thân lại là nguyên do một con đường tu luyện mới bị sáng tạo ra không biết
có cảm tưởng gì đi?

Vì để cho cơ thể nhận được rèn luyện ở phẩm chất cân bằng, ví dụ như linh căn,
huyết mạch, thể chất. Còn ngộ tính không cần bởi nó liên quan đến phương diện
thần hồn thần bí hơn.

Linh căn được chia ra làm nhất đẳng đến cửu đẳng. Cửu đẳng là yếu nhất chỉ có
thể Luyện Khí, Bát đẳng đến Trúc Cơ và cứ thế lên. Còn huyết mạch có quý hay
không hoàn toàn là do tổ tiên nhà người đó mạnh hay yếu, cũng được chia ra làm
cửu cấp và cửu cấp yếu nhất.

Dù bất cứ tình huống nào thì linh căn và huyết mạch không thể ở cùng một thế
cân đối được, thế nếu còn thêm thể chất đâu này. Vì nó chính là căn nguyên của
việc hạn chế tư chất trở thành cường giả, hay chính là việc quá dựa vào thiên
tư của mình, chỉ biết dùng đan dược dược lực nâng lên đột phá tu vi, ngoài kẻ
có đại khí vận ra thì không ai đủ trở thành Chưởng Khống Giả. Vậy nên, nàng
phá huỷ hết toàn bộ căn cơ của mình, phá sạch hoàn toàn, sáng tạo ra cảnh giới
này gọi là Đoạn Căn.

Sau đó nàng bắt đầu sử dụng Phàm Thai bước đi một bước dài, vượt qua từng cảnh
giới là từng cái lột xác không ngừng mới có thể trở thành Chí Cao tồn tại.

Liên Mộng Vũ không biết linh căn, huyết mạch, thể chất của mình kiếp này ra
sao. Nhưng nàng biết bản thân kinh mạch nát từng khúc, coi như có chữa được
cũng phế mất rất nhiều tài nguyên, mà gia cảnh bây giờ lại không cho phép đành
lao vào làm liều.

"Phập", một ngọn lửa nhỏ, màu xanh lục, trông rất yêu dị, trôi nổi ngay trước
mặt của Liên Mộng Vũ. Nhưng kỳ lạ là, ngọn lửa vô cùng bình thường, không có
uy thế gì đáng nói. Nhưng nếu dụng tâm cảm nhận thì sẽ phát hiện, ngọn lửa
tràn ra một luồng sinh mệnh khí tức vô cùng khủng bố, đây chính là ngọn lửa
thọ nguyên của nàng.

Phàm thọ trăm năm, Liên Mộng Vũ lại muốn thiêu đốt gần trăm năm thọ nguyên của
mình để mở ra cánh cửa tu luyện, có thể nói là kẻ điên.

Nhưng nếu có ai đó ở đây nhìn thấy ngọn lửa, đều cực lớn sinh ra cảm xúc sùng
kính có vọng động muốn quỳ bái ngay tại chỗ. Phải biết, ngọn lửa này chính là
dùng thọ nguyên, bởi nó dùng sinh mệnh của Liên Mộng Vũ để châm lên, nó cũng
được sắp xếp vào mục thần hoả rồi. Đối diện với người mà nói, Thần Linh là cao
cao tại thượng tồn tại, nếu đối diện Thần mà không quỳ xuống thì chính là
khinh nhờn. Không quỳ không được, trừ phi là có ý chí vô cùng kiên định người.

Ngọn lửa dần được mở rộng, ôn hoà bao bọc cơ thể của Liên Mộng Vũ, từng đợt âm
thanh nhỏ "xèo xèo", "lách cách" vang lên trong cơ thể nàng, ngoài bản thân ra
chẳng có ai nghe rõ cả.

Mái tóc đen nhánh trong mười lăm năm không cắt gọn gàng nên đã dài đến mức bao
phủ toàn bộ giường đang lấy một cái tốc độ mắt thường có thể thấy được trở
thành màu trắng xoá.

Cơn thống khổ đột nhiên dâng lên, rất đột ngột nhưng không thể tránh, dù sao
đây là muốn đi con đường thành tựu nhất định phải chịu đựng.

Thành, bắt đầu bước ra con đường mới khai sáng kỷ nguyên!

Bại, chết!

Chìm ngập trong cơn đau đớn, Liên Mộng Vũ không thèm nhíu mày một cái. Dù sao
một vị Thiên Đế có cái nào đơn giản!? Đặc biệt là một người đã từng trải qua
tám lần Đế! Chút thống khổ này có là gì?!

Từng đoạn kinh mạch bị huỷ trong cơ thể nàng bắt đầu trải qua thiêu đốt vô
cùng mãnh liệt. Đồng thời, từng cái huyệt vị trên người, là nơi mà không khí
hô hấp được lưu thông với khí tức của cơ thể cũng bị nung luyện đến cực hạn.

Xương cốt đan điên cuồng thu nhỏ lại, và nếu có ai nhìn thấy đều sẽ giật mình,
bởi vì nó càng ngày càng trắng sáng.

Máu và tuỷ sống cũng đang lấy tốc độ hoả tiễn giảm bớt.

Ngũ giác quan và óc đều đang bị thiêu đốt nghiêm trọng, da bì trở nên khô quắt
và đen sì.

Bây giờ, Mộng Liên Vũ trông vô cùng đáng sợ, giống như một cỗ thây khô, lúc
nào cũng có thể bị đốt thành tro bụi.

Đến lúc này, Liên Mộng Vũ mới ấn "Tạo Hoá Quyết", điều thần kỳ đã xảy ra. Chỉ
thấy Sinh Mệnh từ Tử Khí trong người diễn hóa ra, lấy Tử cực tất Sinh, dùng
Sinh Mệnh lấy ra cọ rửa thân thể, khắp nơi đi qua là một mảnh sinh cơ bừng
bừng.

Chỉ thấy kinh mạch đang bị hoà tan khi sinh mệnh khí tức lao qua chợt dung
nhập vào nhau bắt đầu hoàn thiện và trở nên to ra, dẻo dai hơn. Các nơi huyệt
vị cũng đều được mở rộng chút xíu.

Xương cốt cũng dừng thu nhỏ lại mà dần dần phình to lên, thình lình màu sắc
lại là ôn nhuận như ngọc, trông vô cùng đẹp mắt.

Huyết, tuỷ sống vừa mới biến mất lại bị ngưng tụ ra, khác nhau là huyết và tuỷ
sống được ngưng tụ ra mang lại một loại uy áp khủng bố nào đó vô cùng đáng sợ,
giống như không có bất kỳ sinh linh nào có thể chống cự loại uy áp này mà
nguyện ý thuần phục.

Vì ngũ giác quan và óc dều là bộ phận yếu nhất và cũng là trọng yếu nhất trên
thân thể người, thế nên nàng vừa thiêu đốt ngũ giác quan và óc vừa chữa trị nó
chung một chỗ, rèn luyện được đến tận cùng.

Còn da bì, nhìn bề ngoài khô quắt khô queo trông thật đáng sợ, nhưng bên trong
lại đã sinh ra da non.

Lập tức, Liên Mộng Vũ đứng lên, làm một vài động tác uốn người. "Răng rắc" một
tiếng, lớp da bên ngoài của nàng dần hiện ra rất nhiều khe rãnh, càng lúc càng
nhiều, cho đến khi bị nàng phủi đi lộ ra thân người trắng nõn trần truồng vì y
phục đã bị hoả diễm đốt không còn tăm hơi và khuôn mặt hồng hào như da em bé.
Còn mái tóc trắng cũng đen nhánh trở lại.

Không nghĩ tới, Tử cực tất Sinh đầu đại đạo này, tuy chưa dùng đến nhưng lại
đã giúp một đại ân.

Đúng vậy, sau một trận Niết Bàn, sinh cơ một lần nữa khôi phục, không cần phí
sức tìm kiếm đồ vật khôi phục sinh cơ nữa.


Cửu Thế Chí Tôn - Chương #3