Người đăng: anhyeuemnhieu
Hắn điên cuồng tìm kiếm lại ngọc giảng mà mình lỡ quăng khi nãy.
" Khốn kiếp, mày ở đâu rồi ngọc giảng ơi ". Hắn hối hả lục lọi, lật tung mọi
ngóc ngách trên giường.
Hàn Phong vừa vào phòng đã leo thẳng lên giường tìm kiếm.
" Ngọc giảng ơi, mày đâu rồi ".Nói thật, nếu hắn sớm biết giá trị của nó có
cho hắn tiền hắn cũng không dám quăng quật lung tung.
Đùa sao, thứ quý giá thế này ai lại nguyện ý đem đi bán chứ. Có tiền mà không
xài được, chẳng phải so với rác rưởi cũng như nhau sao.
" Đây rồi ". Hắn mừng rỡ tay cầm chắc ngọc giảng mới tìm được dưới gối.
Chưa kịp bình tĩnh thì hắn đã vội vã ngồi xuống, hấp tấp dùng thần thức xâm
nhập vào trong tiếp tục tìm kiếm thông tin.
Vẫn như cũ cái đầu tiên hắn thấy là bốn chữ Kinh Thiên Dược Quyển, sau đó là
muôn vàn kí tự khác.
" Kinh Thiên Dược Quyển, xoay chuyển càn khôn, thông thiên triệt địa, thẳng
hướng thành tiên... " Vừa đọc xong hắn lại thở dài hối hận, nếu hắn đọc được
những dòng này sớm hơn thì đâu phải tốn một đống thời gian đi làm những chuyện
vô bổ, còn trách oan Dược Lão. Càng nghĩ hắn càng áy náy . Chỉ trách bản thân
quá vội vàng mà thôi.
Theo như nguồn tin hắn nhận được. Kinh Thiên Dược Quyển gồm hai bản một Độc
một Dược, tổng cộng có hơn 372 loại thượng cổ đan phương, cùng trăm vạn loại
dược tài cùng độc vật khắp tam giới
Mà ngọc giảng trong tay hắn là bản sao của Dược kinh, gồm cách luyện chế 108
loại đan dược cùng với Bát Đại Pháp Môn.
Kinh Thiên Dược Quyển có cách luyện chế hoàn toàn khác so với các loại đan
dược hiện nay, nên nếu không học được Bát Đại Pháp Môn thì dù là dược hay độc
cũng đừng mong luyện thành.
Bát Đại Pháp Môn theo thứ tự gồn :
Chân Linh Quyết
Dẫn Hỏa Thuật
Thiên Lôi Tẩy Tạp Kinh
Pháp Không Thuật
Ngự Vật Quyết
Luyện Ma Pháp
Hấp Huyết Ma Công
Cuối cùng là Âm Dương Đoạt Tạo Hóa.
Bát Đại Pháp Môn uy lực khôn cùng, chính là do Thần Nông Đại Đế sáng tạo đồng
thời di truyền cho Thần Nông Nhất Tộc làm truyền thừa chi bảo.
Chỉ tiếc, trăm vạn năm về trước, Thần Nông Nhất Tộc cùng Thần Viêm Nhất Tộc
xảy ra một trường đại chiến thảm khốc, lưỡng bại câu thương, cũng từ đó hai
tộc tuyệt tích thiên hạ. Kinh Thiên Dược Quyển cùng Diêm La Hỏa Quyết cũng bặt
vô âm tín từ đó.
Bát Đại Pháp Môn muốn đạt được mười phần uy lực thì phải có Thần Nông Đỉnh
cùng Thần Nông Lô mới được. Nhưng nó ở phương trời nào thì không biết.
Giờ hắn đã hiểu tại sao Dược Lão luyện đan lại gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Uy lực của Bát Đại Pháp Môn quá kinh người, kinh khủng đến mức bất cứ ai có
được nó cũng đừng mong yên thân. Chắc chắn sẽ bị tất cả người Thiên Tinh Đại
Lục này truy sát, không chết không thôi.
Ngày qua ngày thấm thoát đã một tuần qua đi.
Trong thời gian này hắn không phút nào nghĩ ngơi chuyên tâm nghiên cứu ngọc
giảng, nhưng chờ hắn phía sau chỉ có thở dài.
" Haizzz, công pháp mạnh thì sao, kết quả ta vẫn không luyện được ". Hắn ảo
não lăn ra giường.
Nhưng ít ra một tuần quá đi cũng không phí. Hắn giờ đã nhận biết được hơn vạn
chủng dược vật cùng độc vật trên thế giới. Coi như cũng có chút tác dụng.
Một tuần qua, hắn đã suy nghĩ rất nhiều. Thực lực của hắn hiện giờ đang rất
yếu. Trong tay tuy có Pháp Môn lợi hại bậc nhất thế gian nhưng không cách nào
tu luyện được thì cũng chỉ là đồ bỏ đi.
Đến một ngày hắn ngộ ra một quyết định : " Nếu luyện riêng không được thì sao
không hợp lại ".
Sáng kiến này tính ra cũng không tồi. Đan dược sinh ra là để phụ trợ tu luyện.
Linh khí có thể gia tăng không lẽ Huyết Khí không được.
Cuối cùng hắn tập trung nghiên cứu những loại Linh Tài Địa Bảo nào có thể gia
tăng Huyết Khí của bản thân, ghi nhớ thật kỹ hình dáng và nơi sống của nó. Một
ngày nào đó biết đâu cơ duyên tốt sẽ gặp được.
Mà giờ đây, thứ hiểu dụng với hắn nhất lại chính là thứ hắn quen thuộc nhất
Huyết Mang Thảo.
Đối với người khác, Huyết Mang Thảo rất khó trực tiếp luyện hóa, mà cần phải
chế thành Bồi Nguyên Đan mới có hiệu quả. Nhưng đan dược này chỉ có ích với
trúc cơ mà thôi. Luyện Khí tầng năm như hắn ăn vào không sợ banh xác hay sao.
" Ta có Tử Vong Kiếm Ý Quyết trong tay, đừng nói chỉ một nhánh cỏ, cho dù
Huyết Thụ ta cũng nuốt trôi, không chừa một móng ". Hắn đắc ý, ngồi bật dậy
thẳng hướng Hối Đoái Điện mà đi.
Hối Đoái Điện, nằm sát bên Luyện Võ Trường, là nơi mà tất cả môn đệ Thiên Đô
dùng cống hiến điểm đổi hữu ích vật phẩm.
Hàn Phong trong tay có 3000 điểm cống hiến đủ ba cây. Nhưng hắn đâu dại gì đổi
hết, để lại 1000 điểm đề phòng bất trắc vẫn hơn.
Hắn ung dung đi xuyên qua Luyện Võ Trường thì bị ba bóng ảnh cản bước.
Người đi đầu là một thanh niên đạo mạo đoan trang, nhìn qua thì chính uy lẫm
liệt, nhưng...
" Triệu Chí Tài ". Hàn Phong lửa giận bốc lên nhưng cũng cố áp chế lại. Hiện
giờ chưa phải lúc cùng hắn giao thủ.
" Ta còn tưởng con chó nhà ai dám huênh hoang ở Luyện Võ Trường này, hóa ra là
Hàn sư đệ, thất kính thất kinh rồi ". Triệu Chí Tài vừa cười vừa nói, tỏ vẻ
thân thiện.
Một năm qua đi không tin tức, ai mà ngờ Hàn Phong tên kia lại còn sống.
Lúc mới nghe tin Chu Tước Viện xuất hiện một kỳ tài mới tên Hàn Phong, hắn
cũng chỉ nghĩ là cùng tên họ, cười trừ không nói gì, xem như không biết. Dù
Hàn Phong còn sống thì đã sao, với tư chất phế vật của hắn, thắng được Lưu
Cương, đây là điều không thể.
Mà bất kỳ ai cũng thế, nếu có người đứng trước mặt mình nói một tên phế vật
ngay cả ba chiêu của mình trước kia cũng không tiếp được, bị quăng xuống vực
sâu sống chết thế nào cũng không biết, sau một năm chẳng những xuất hiện mà
thực lực còn cao thâm hơn trước kia nhiều, còn được xưng là thiên tài một
viện, chắc chắn người đó sẽ không tin. Chẳng những không tin, có khi tên đưa
tin còn bị đập cho 1 trận rồi quăng ra ngoài đường ấy chứ.
Nhưng nếu vạn nhất thì sao? Hắn cũng đã từng nghĩ đến, cũng đã từng bí mật đến
phòng Hàn Phong xác thực nhưng lúc đó Hàn Phong đang bế quan nên hắn cũng chỉ
có thể ngậm ngùi đi về, ai ngờ " oan gia ngỏ hẹp " hôm nay lại giáp mặt tại
đây.
Nếu hôm nay không nhân cơ hội thanh lý Hàn Phong thì sau này trong môn còn đất
cho hắn sống sao. Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn phải " tiên hạ thủ vi cường " cho
chắc.
" Hàn Phong, đáng ra ngươi không nên trở lại, nếu đã trở lại thì đừng trách ta
độc ác ".
Từ ngày hắn được Tử Diệp Linh Chi đến nay thực lực cao thâm hơn rất nhiều, ở
Thanh Long Viện ngoài Thanh Long Tứ Tướng ra không ai cùng hắn qua được 10
chiêu. Uy danh hiển hách. Nghe đồn là cao thủ gần tiếp cận thất tầng luyện
khí. Đây không phải là thứ hiện tại hắn có thể đối phó.
Không phải hắn sợ tu vi đối phương mà là úy kỵ Thanh Long Nhất Kích, Trấn Viện
Chiến Kỹ của Thanh Long Viện.
Có chết hắn cũng không tin, với biểu hiện của Triệu Chí Tài mấy tháng nay mà
Thanh Long Nhất Kích lại không được truyền thụ.
" Tưởng ai hóa ra là Triệu sư huynh, Triệu gia các người cung phu mồm mép lợi
hại thật, đến chó cũng phải cuối đầu, cam bái hạ phong. Tiểu đệ lấy làm bội
phục ". Hàn Phong mặt mày tươi cười tỏ vẻ thân thiết nói.
Sắc mặt Triệu Chí Tài ngày càng tái đi, đang định bác bỏ thì hai tên thuộc hạ
phía sau đã lao nhao lên trước.
" Cuồng đồ ta gan, dám vô lễ với Triệu sư huynh, ta hôm nay không giáo huấn
ngươi một chút không được. Nhớ cho kỹ bổn đại gia tên là Lãng Vĩ Thu. " Lãng
Vĩ Thu vừa nói xong đã huy động bảo kiếm xông vào tấn công.
Hàn Phong sắc mặt âm trầm. " Đùa ta à, hổ không ra tay các ngươi lại tưởng là
mèo bệnh sao ? "
Bàn Phong đứng im không nhúc nhích, nhưng một luồng khí nóng đã bóc lên quanh
thân.
" Rầm ". Một tiếng nổ vang trời vang lên. Lãng Vĩ Thu như diều đứt dây bay
ngược trở lại.
" Hỏa Cầu Thuật " một tên đồng bạn khác kinh hãi hét lên.
" Khốn kiếp, Hàn Phong, ngươi đây là ý gì ? " Triệu Chí Tài sắc mặt biến đổi
nói.
" Triệu sư huynh, câu này ta hỏi mới đúng chứ ! Huynh dẫn người của Thanh Long
Viện chận đánh người của Chu Tước Viện là ý gì đây ?không lẽ Thanh Long Viện
định khơi mào ngoại môn đại chiến, âm mưu nhất thống ngoại môn sao? ". Hàn
Phong sắc mặt ngày càng lạnh, âm thanh phát ra từ sau to hơn từ trước, đến từ
cuối cùng thì cả Luyện Võ Đường mọi người đều đã nghe rõ, kéo đến vây quanh
bọn Hàn Phong, Triệu Chí Tài lập thành ba chiến tuyến.
Đến lúc này thì Triệu Chí Tài đã không thể bình tĩnh được nữa rồi, đây không
phải vấn đề nhỏ, nếu để mọi người hiểu lầm thì Thanh Long Viện dù là Ngoại Môn
Đệ Nhất Viện cũng đừng mong bình yên vô sự ngẫn đầu lên nhìn đời.
" Hàn Phong, tên khốn nhà ngươi, sao lúc trước ngươi không chết quách đi cho
rãnh nợ ". Hắn cắn răng âm thầm chửi mắng. Nhìn số lượng đệ tử kéo đến càng
đông người hắn càng lạnh. May đây chỉ là tầng một chỉ có ngoại môn đệ tử, nếu
không chắc chắn nội môn đệ tử cũng sẽ bị những từ này làm kinh động. Đến lúc
đó phiền phức không dễ giải quyết nữa rồi.
Tuy nội môn không được phép xen vào ngoại môn sự vụ nhưng dù sao bọn họ cũng
là từ bốn viện này mà ra, ít nhiều cũng có chút tình cảm, thiên vị một chút
cũng chẳng sao.
Đến lúc đó nội môn sinh biến số, tông môn ắt suy tàn không nghi ngờ. Mà mọi
chuyện sẽ được mọi người nghĩ là do Thanh Long Viện khơi mào, lúc ấy để duy
trì trật tự bình yên, tông môn buộc phải trị tội Thanh Long Viện, tuy không
đến nỗi đồ sát toàn bộ, nhưng mất một lớp da là điều chắc chắn.
Hắn giờ đã hận Hàn Phong đến thấu xương, chỉ mong sao có cơ hội lăng trì xử tử
hắn một trận cho đã cơn tức.