Kinh Thiên Dược Quyển


Người đăng: anhyeuemnhieu

Hàn Phong sắc mặt âm trầm, tay nắm chặt ngọc giảng quay về phòng.

Chỉ còn một năm nữa là ngoại môn khảo hạch đồng thời tranh giành Phong Thần
Bảng thứ hạng bắt đầu, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí.

Mục đích lần này đến Tàng Kinh Các là để tìm kiếm chiến kỹ phù hợp mới để nâng
cao lực chiến. Ai ngờ lại bị Dược Lão phá hoại.

Hắn luôn tự tin thực lực của mình đủ sức tung hoành ngoại môn vô địch thủ,
nhưng sau ngày hôm nay suy nghĩ của hắn đã thay đổi, hắn thật sự thấy mình sai
rồi, mới một trận thắng mà hắn đã kiêu ngạo như vậy bảo sao sau này hùng trấn
tam giới, điên đảo càn khôn được.

Giờ hắn chỉ ước mong ngọc giảng của Dược Lão đưa cho có thể giúp hắn sửa chữa
sai lầm mà thôi.

" Mong sao là một thứ tốt, Dược Lão, ông đừng làm ta thất vọng! " Hắn mong chờ
tự nói thầm với bản thân, rồi ngồi xuống giường dùng thần thức xâm nhập vào
ngọc giảng.

" Kinh Thiên Dược Quyển ". Một cái tên ngay lập tức hiện lên trong đầu hắn.

" Tưởng thứ gì lợi hại, ai ngờ lại là một đám đan phương tầm thường, haizzz ".
Hắn mở mắt, thở dài ảo não.

Hắn đã kỳ vọng rất nhiều, nên cũng hụt hẫn không ít. Tưởng công pháp cấp cao
ai ngờ lại là một thứ vô dụng.

Hắn cũng hiểu tầm quan trọng của dược sư đối với thế giới này, nếu về lâu về
dài, có được đan quyển này tuyệt không tồi, nhưng hiện giờ nó hoàn toàn không
giúp ích gì cho hắn.

Tứ tuyệt : Luyện Đan, Luyện Khí, Trận Pháp, Chế Phù, lấy Dược đứng đầu đương
nhiên cũng không phải hư danh.

Có Đan Quyển này còn đường công danh hiển vinh của hắn chắc chắn sẽ rộng mở.

Điều đó hắn biết nhưng giờ hắn chưa cần đến nó. Nếu là Trận Pháp hay Chế Phù
thì chắc hắn sẽ dành chút thời gian nghiên cứu, nhưng Đan Dược thì bãi.

Hắn ném viên ngọc giảng xuống gối rồi mở cửa ra khỏi phòng, nhắm hướng Tàng
Kinh Các định đi.

" Hàn sư huynh, Hàn sư huynh, chờ đệ chút ". Một giọng nói thân thiết vang
lên.

Hắn quay đầu lại thì đã thấy mông gương mặt quen thuộc đang nhắm hướng hắn
chạy tới.

Là Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo với Hàn Phong là huynh đề cùng thôn Thiên Đô kiếm phái bái nhập trước
khi. Hắn tuổi nhỏ đã mồ côi cha mẹ, phải một thân một mình sinh sống, sau lại
cùng hắn bái nhập Thiên Đô.

Ngộ tính của hắn hơn xa Hàn Phong nên được một ngoại môn Trưởng Lão Chu Tước
Viện thu nhập làm ký danh đệ tử, cuộc sống cũng không tệ.

Tuy thế nhưng hắn vẫn rất quan tâm Hàn Phong, nhiều lần ra mặt vì hắn. Cử chỉ
này khiến Hàn Phong rất xúc động. Có thể nói ở Thiên Đô Sơn này Tiểu Bảo chính
là người thân duy nhất của hắn.

" Là Tiểu Bảo à? Có chuyện gì sao? " Hàn Phong vui vẻ hỏi.

" Bộ không có chuyện gì thì không được đến thăm huynh sao? " Tiểu Bảo chu mỏ,
hờn dỗi nói.

" Đương nhiên là được rồi, mong còn không kịp ". Hàn Phong vừa cười vừa nói.

" haha, đùa với huynh thôi, nghe nói huynh đến Tàng Kinh Các nên đang định đến
tư vấn nè ". Tiểu Bảo nghênh mặt tỏ vẻ đắc ý.

" Tư vấn? "

" Đúng vậy, đừng khinh đệ, nhìn đệ vậy thôi chớ mọi sự lớn nhỏ trong tông môn
đệ đều biết hết, không thiếu thứ gì. " Sợ Hàn Phong không tin hắn liền biện
giải.

Nghe vậy Hàn Phòng chỉ lắc đầu cười khẩy.

" Vậy sao? Vậy thì cho ta biết chút thông tin về Kinh Thiên Dược Quyển đi, đệ
biết nó không? " Hàn Phong chỉ định chọc hắn chút thôi, ai ngờ câu trả lời của
hắn lại làm Hàn Phong giật mình.

" Kinh Thiên Dược Quyển, sao huynh lại biết về nó? " Tiểu Bảo bất ngờ.

Tiểu Bảo thân là đệ tử của Tôn trưởng lão, bài danh xếp thứ 7 trong ngoại môn
Thập Đại Trưởng Lão, bình thường cũng được nghe sư phụ kể lại rất nhiều chuyện
hay, lại đọc qua rất nhiều thư tịch nên kiến thức rất rộng, nên vừa nghe Hàn
Phong nói hắn liền nhận biết ngay.

Cũng không phải hắn tài giỏi gì mà do uy danh của bí điển này quá lớn, gần như
chỉ cần sống ở bổn phái lâu chút đều có thể nghe qua.

" Đệ nhận biết nó ? " Hàn Phong hiếu kỳ.

" Sao lại không biết, Kinh Thiên Đan Quyển chính là cấm pháp thành danh của
Dược Đạo Tử tổ sư gia mà ". Tiểu Bảo nói.

" Dược Đạo Tử tổ sư gia,... Cấm pháp ". Hàn Phong mờ mịt.

" Đúng vậy, Dược Đạo Tử tổ sư gia là Phong Chủ Linh Dược Phong đồng thời cũng
là sư thúc của đương nhiệm chưởng môn đương thời, tu vi cao thâm bất tuyệt,
được xem là Thiên Đô đệ nhị cao thủ chỉ sau Bạch Y Lão Tổ mà thôi, còn gọi
Kinh Thiên Đan Quyển là cấm pháp bởi vì khuyết điểm của nó quá lớn, không một
ai dám bất chấp sử dụng nên bị cấm tu luyện, ở bổn phái ngoài Đan Dược Tử lão
tổ ra không còn ai khác được phép tu luyện nó ". Tiểu Bảo giảng giải.

" Khuyết điểm ? " Hàn Phong giật mình, nó có khuyết điểm, chẳng phải nếu mình
đi luyện là tự chui đầu vào chỗ chết sao? Giờ này hắn thật sự mang 18 đời tổ
tông Dược Lão hỏi thăm qua một lần rồi.

" Lão quỷ khốn kiếp rõ ràng là muốn hại ta ". Hắn thầm mắng.

" À khuyết điểm cũng không có gì, chỉ tại uy lực quá lớn thôi ". Tiểu Bảo giải
thích.

" uy lực lớn " Mắt Hàn Phong sáng lên.

" Đúng vậy, nghe nói muốn luyện được đan dược ghi trong Dược Quyển cần phải
lấy 4 loại đại pháp thuật làm cơ sở nền móng mới có thể luyện thành ". Tiểu
Bảo nói tiếp.

" 4 đại pháp thuật " Tim Hàn Phong bỗng nhiên nhảy lên thình thịch.

" Ừm, nghe nói lần cuối cùng lão tổ luyện đan sơ ý làm 14 ngọn tiểu sơn xung
quanh đồng thời hóa thành tro bụi, nhưng không biết có thật không nữa " Tiểu
Bảo gải đầu, lè lưỡi.

" Còn một lần khác, nghe nói lão tổ dẫn động địa hỏa luyện đan, ai ngờ nổ lò,
địa hỏa mất khống chế thiếu rụi hơn phân nửa dược tài Linh Dược Phong, làm
tông môn tổn thất thảm trọng. Mà hình như cũng vì thế mà lão tổ phong sơn
tuyên bố Kinh Thiên Dược quyển thuộc vào cấm thuật, tuyệt bất lưu truyền.
Nhưng cũng chỉ là nghe nói mà thôi, không có chứng cứ. "

" Ta còn có việc, cần bế quan mấy bữa không nói chuyện với đệ tiếp được, tạm
biệt. " Hắn nói xong quay người chui lại vào phòng.

Đùa gì thế, kệ cha ngươi nói có thật hay không, Dược Quyển đang nằm trong tay
ta, ta không biết tự mình chứng thật sao. Nếu thật sự như lời hắn nói, chẳng
phải ta được món lời lớn sao, có thằng khờ mới chịu bỏ qua đại cơ duyên này.

" Mong sao là thật, mong sao là thật, Dược Lão à, ta xin lỗi, ông đại nhân đại
lượng bỏ qua cho ta, ngàn vạn lần đừng làm ta thất vọng, ta van ông, ta xin
ông mà. " Hắn vừa đi vừa hối hận, cầu trời khấn phật mong mọi chuyện đều như
mong đợi.


Cuồng Thần Tu Tiên - Chương #12