Như Buổi Hẹn Hò


Người đăng: tacgiatan

Khê bước về phía Tiểu Vũ, cô nàng vẫn đang ngồi cuối đầu bấm chiếc điện thoại
của mình, chẳng quan tâm về mọi thứ chung quanh, Tiểu Vũ chìm vào thế giới nhỏ
của cô ấy.Khê đi lại gần chậm rãi lấy bàn tay đặt lên đầu Tiểu Vũ.

“Anh xong việc rồi chúng ta đi thôi!” Khê mỉm cười nhìn cô bé.

“Vâng” Tiểu Vũ vui vẻ trả lời, tay nhỏ nắm lấy bàn tay Khê, bàn tay ấy thật ấm
áp, vô tình làm Khê ngỡ ngàn khuôn mặt tỏ vẻ bất ngờ trước hành động ngay ngô
của cô bé.

Cả hai đi ra đại sảnh, phía trước là vườn cây xanh ngắt, ánh nắng chiếu rọi
dưới những bóng râm gió mát hắt hiu, mùa hè cũng bắt đầu đến rồi trong lòng
Khê cảm thấy bồi hồi, Khê nhìn ngắm nó một chút. Bỗng nhiên Tiểu Vũ chạy nhanh
về phía trước xoay người lại, đôi môi đỏ nhìn Khê đang ngơ ngác quan sát xung
quanh . Những cây bàng cao vút, màu xanh ngắt che mát, trong không khí thơm
thoang thoảng mùi cỏ dại, khác xa với những thứ đằng sau chỉ sự ồn ào náo
nhiệt chạy đua thì nơi này lại mang tới sự yên tĩnh.

Khê giật mình, có lẽ đã quá nhập tâm vào cái không gian kỳ lạ ấy rồi nhỉ, đôi
lúc hắn vẫn thường bị như vậy chỉ lặng yên ngắm nhìn mọi thứ.Lúc này Tiểu Vũ
đã đi xa xa tầm mắt hắn, Khê vội vàng chạy lại Tiểu Vũ, đi cùng đại ma đầu này
không biết hôm nay cô nàng lại mang đến cho anh những chuyện gì nữa đây.

“Khê hôm nay đi với em cả ngày nha?” Tiểu Vũ vừa đi vừa nói, tay cầm một bông
hoa màu trắng nhỏ ngắm nhìn nó, Khê bước phía sau nhìn đằng sau cô bé. Đôi vai
gầy mảnh khảnh ,mái tóc dài qua nửa lưng, mang mùi hương thơm thoang thoảng
nó bay ngang qua mặt Khê làm Khê cảm thấy như chết lặng. Đã rất lâu hắn chả
bao giờ đi cùng ai riêng tư như thế này, hôm nay, Khê hơi bị bất ngờ và luốn
cuốn trong việc đi như thế này.

“Được ! Cứ đi tới nơi đầu tiên em định đi trước đã,sau đó chúng ta lại quyết
định nên đi đâu tiếp được chứ?” Khê trầm tĩnh nói đôi mắt vẫn nhìn Tiểu Vũ, cả
hai đã tới bến xe, đứng lặng im đợi nó, con đường thưa thớt người qua lại. Mọi
thứ bị vỡ tan không gian ấy biến mất, từ xa xa chiếc xe buýt màu đỏ nhưng nó
khác những chiếc xe khác, nó có hai tầng, Tiểu Vũ có vẻ đang thích thú với
nó ,vô tình ôm cánh tay của Khê nhảy tung tăng.

Keng két

Chiếc xe dừng lại cả hai vội vả lên xe, Tiểu Vũ chọn ngồi trên tầng hai, nơi
đó gần cửa sổ có thể nhìn ngắm những cảnh vật xung quanh một cách dễ dàng. Khê
nhẹ nhàng tiến lại gần và ngồi kế bên cô bé, đây cũng là lần đầu tiên Khê đi
xe buýt hai tầng này.Không gian trong xe khá mới và sạch sẽ, khác với chiếc xe
buýt cũ kỹ cả hai cùng nhau đi lên nhà xuất bản, chiếc xe buýt cũ kỹ có mùi
hôi hơi khó chịu một tý nếu không quen, còn chiếc xe này thì lại đặt biệt mùi
hương dễ chịu không gian thoáng đãng, có thể nói nó là một chiếc xe thật tốt
để có những chuyến đi xa.

Tiểu Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ chiếc xe chạy băng băng qua những hàng cây,mùa
này những cây Muồng Hoàng Yến to cao có những chùm hoa vàng rủ xuống thật đẹp,
Tiểu Vũ rất thích màu vàng, dù không biết lý do tại sao nhưng Khê biết,Tiểu Vũ
lặng người cứ nhìn ngắm nó mãi. Hắn lấy trong người một cái tai phone mở bài
hát hắn yêu thích lặng nghe những giai điệu của nó, hắn nhắm mắt lại, hắn cảm
thấy thật yên bình mọi thứ hôm nay mang lại cho hắn sự nhẹ nhàng. Một năm qua
đây là lần đầu tiên hắn buông hết những suy nghĩ của mình thả hồn vào cái thế
giới này. Hắn không biết bản thân mình đã bao lâu rồi không có cảm giác thoải
mái thế này.

Chiếc xe rốt cuộc cũng dừng lại, cả hai lên đường bước đến một nơi rộng rãi,
phía trước sân vài cậu con trai đang chơi với trái bóng đỏ, trên một cái sân
nhỏ trước cửa chính. Đi sâu vào trong vài bảng nhạc sập xìn từng tốp từng tốp
người đứng đối diện nhau nhảy những động tác khó, bộ môn này gọi là hip hop
và đây là battle có vẻ hôm nay là một ngày hội hip hop của giới trẻ, mọi môn
thể thao chính thức và chưa chính thức đều có mặt ở đây, đều liên quan đến
hip hop.

Tiểu Vũ nắm tay hắn kéo hắn sâu vào trong một quãng trường, nơi đây mọi người
đứng xoay quanh một cái vòng tròn lớn bên trong có những bạn đang đứng hát ,
rap những bài họ mới sáng tác giống một sân chơi, một nơi trao đổi giành cho
một hội.

Một người con trai tầm mười tám bước đến chỗ hắn và Tiểu Vũ đang đứng, người
này dáng người tầm trung, tóc được cạo sát hai bên ,phía trên đỉnh đầu được
trâu chút kỹ càng bằng gel để ngược phía sau, màu vàng chói mắt. Đôi mày thanh
tú,bộ quần áo thời thượng, với đôi bata rất giống của Tiểu Vũ.

“Tiểu Vũ! Người đàng ông trung niên này là ai ?” Hắn hỏi Tiểu Vũ, sau đó quay
quắt qua nhìn Khê đứng bên cạnh đang được Tiểu Vũ chăm sóc đặc biệt ( tay nắm
tay) .Người này tên là Hiên bạn chơi chung hội với Tiểu Vũ, Khê nhìn là biết
Hiên rất thích Tiểu Vũ vội vàng rút tay ra có vẻ cả hai từ lúc đi thân mật quá
mức cần thiết. Đối với Khê, Khê chỉ xem Tiểu Vũ là một người em gái của mình
mà thôi! Tuổi tác của hai người quá cách xa nhau nó làm Khê cảm thấy không có
tình cảm gì đặc biệt với cô bé này.

“Anh Khê chúng ta kệ người này đi” Tiểu Vũ tỏ vẻ không thích, có lẽ do Hiên
đã hơi quá đáng với Khê cô nàng trên mặt tỏ ra rất khó chịu.

“Ây da, sao nở vô tình với anh vậy? Vì người này?” Hiên liếc nhìn Khê ,ánh mắt
không có mấy điểm thiện cảm.

“Em cứ đi với bạn em đi, anh đến đây với em cũng chỉ với tư cách hộ tống đại
tiểu thư mà thôi anh sang kia ngồi xem là được!” Khê quay sang nhìn Tiểu Vũ
chậm rãi nói, rồi tiến lên phía kháng đài kiếm một vị trí có thể nhìn thấy
toàn cảnh ngồi lắng nghe.

Ánh mắt Tiểu Vũ dõi theo Khê bóng lưng, vẻ tiếc nuối trong đôi mắt, nhưng
Tiểu Vũ cũng không muốn Khê dính vào rắc rối với Hiên bởi hôm nay cũng vì cô
nàng lôi kéo Khê vào việc này. Tiểu Vũ đi lại liếc nhìn Hiên, đôi mắt có vài
phần không hài lòng, sau đó không nói gì đi tới chỗ hội của cô nàng đang đứng.
Ngồi trên đài cao Khê lặng nhìn quãng trường nơi đây đông đút, mọi người ai
cũng có một phong cách riêng của mình, chính giữ sân là một cặp loa to như hai
cái vali kéo vậy. Bên cạnh có một cái bàn gỗ, trên bàn có một cái laptop có
một người đang chỉnh nó, ngoài ra còn một bộ dụng cụ của các DJ. Khê ít khi
được tiếp xúc với những thứ hiện đại như thế này. Khê trong lòng thầm nghĩ đây
có phải là đại nhạc hội không nhỉ?

Không bao lâu cũng đến màn trình diễn của Tiểu Vũ, lúc này đại ma đầu trong
mắt của hắn thật xinh đẹp, có vài phần quyến rũ, cô nàng bước lên cất giọng
một bài hát vang lên, từng giai điệu con chữ thật cuốn hút. Điều bất ngờ nhất
là cô nàng lại song ca với chàng trai Hiên hồi nãy, chàng này là một rapper.
Khê chỉ thích nghe những bản nhạc chữ tình rất ít khi hắn đối diện với một bản
nhạc kiểu như thế này. Nhưng lần này rất khác hắn bị cuốn hút bởi giọng ca của
Tiểu Vũ, chất giọng thánh thót, cao vút lúc thì âm trầm bài nhạc nhịp điệu làm
hấp dẫn hắn.

Sing: “ Với những nỗi lòng em giấu trong tim, chỉ mong một ngày anh lắng
nghe…

Ngày mai, đó là cái ngày mà em, sẽ nói ra tất cả, nói ra thứ tình cảm đơn
phương của mình chôn giấu lâu nay…”

Bài hát kết thúc, cả quãng trường vỗ tay rất to, đại ma đầu mỉm cười nhìn về
phía Khê vẫy vẫy cánh tay nhỏ nhắn của nàng.Lúc này, trong mắt Tiểu Vũ có một
niềm vui nho nhỏ, đôi môi đỏ chúm chím khẽ nhết lên vẻ đắc ý. Tiểu Vũ vội chào
mọi người rồi đi đến bên cạnh Khê, nàng ngồi xuống nhìn ngắm hắn còn đang
lắng nghe bài hát tiếp theo.

“Anh thấy bài hát ấy có hay không?” Tiểu Vũ quay sang đỏ mặt hỏi Khê, đôi mắt
có vài phần chờ mong câu trả lời của hắn.

“Rất hay không ngờ Tiểu Vũ nhà ta lại là một nhạc sĩ ấy nha! À không còn lại
là một ca sĩ nữa chứ!” Khê mỉm cười ,lần này không như những lần chọc ghẹo
trước hắn dành cho nàng ta, lần này hắn thật sự cảm thấy Tiểu Vũ làm rất tốt.

“Hai chúng ta đi đâu đó đi nhỉ?” Tiểu Vũ liếc nhìn Khê, chờ đợi câu trả lời
của Khê.

“Được rồi! Em muốn đi đâu anh sẽ dẫn em đi ?” Khê lắc đầu, mỗi lần đứa em này
nũng nịu thì hắn bó tay, chẳng kháng cự được sự đáng yêu này.

“Khoan! Nhưng anh phải hứa với em một điều đấy?” Nàng ta nhìn chằm chằm vào
Khê vẻ mặt rất nghiêm trọng, giống như chuẩn bị ra trận giết địch vậy.

“Đừng nhìn anh bằng ánh mắt đó nữa! Miễn không bắt anh đi chết hoặc không đi
mấy chỗ không lành mạnh thì anh có thể hứa với em anh sẽ làm! Được rồi chứ?”
Khê mỉm cười đại ma đầu này lúc nào cũng được đằng đông thì lấy luôn đằng tây.

Hmmm

“Hôm nay đi chơi với em phải như là cả hai đang hẹn hò với nhau!” Tiểu Vũ đỏ
mặt tránh ánh mắt của Khê, lúc này, Khê cũng bất ngờ rốt cuộc cô nàng này đang
suy nghĩ cái gì?


Cười Lên Em Nhé! - Chương #3