Oa, thật là muốn ngủ thêm một chút đâu. Một giọng nói không mấy tinh thần vang lên, Akira vừa ngáp ngủ vừa cất giọng nói.
Hừ, Akira giáo viên sao có thể như vậy đây. Hôm nay là ngày nghỉ thì phải ra ngoài dạo chơi chứ.
Đúng vậy Akira giáo viên sao có thể như vậy được, chính giáo viên đáp ứng ngày nghỉ theo chúng ta đi chơi mà. Một trước một sau vang lên hai giọng nói, lần lượt là mang theo thân quần short áo thun khoe ra cặp đùi cùng những đường cong của thiếu nữ rất đẹp Yukiko và Eri. Do hôm nay là ngày nghỉ cho nên mọi người ăn mặc tùy tiện chút. Đi sau một chút thấy cảnh này Kogoro vẫn không nói gì, vẫn là vẻ mặt ngổ ngáo quan sát xung quanh. Nghe vậy, Akira không còn gì để nói, đúng là trong tuần đáp ứng Yukiko ngày nghỉ theo nàng cùng đi chơi đây, kế hoạch ngủ nướng xem ra đã phá sản. Không khỏi chấp nhận sự thật, Akira nói:
Hôm nay chúng ta đi chơi ở đâu đây. Nghe vậy Eri cùng Kogoro cũng đồng thời cho Yukiko một cái tò mò ánh mắt bởi ngày hôm Yukiko là người tổ chức. Thấy vậy Yukiko nhắm lại một bên mắt, một ngón tay đặt lên môi, cười mỉm một cái trông rất là đáng yêu sau thần thần bí bí nói một tiếng bí mật rồi cười rất đắc ý. Rất nhanh, đoàn người đến một toàn biệt thự, Yukiko đứng ở ngoài cửa bấm chuông. Rất nhanh từ phía trong nhà đi ra một cô gái rất trẻ tuổi chừng đôi mươi, mang theo nụ cười đi ra mở cửa nhìn về Yukiko rồi tò mò nhìn ba người nói:
Yukiko đến rồi à, mau vào nhà đi, buổi lễ sắp bắt đầu rồi. Trong phòng khách tụ tập rất nhiều người. Lần lượt chào hỏi rồi giới thiệu Akira cũng đã hiểu chuyện. Ra là hôm nay tập hợp rất nhiều người trong nhà để cùng tham gia buổi lễ cầu hồn. Người vừa ra mở cửa là Kaoru Takamori 19 tuổi đang là sinh viên đại học. Trong nhà còn có thêm năm người, một người đàn ông trung niên mang bộ đồ vest đen quản gia Tamoka Otaguno 52 tuổi. Một thân đồ công sở Tomohiko Takamori 28 tuổi và Akihiko Takamori 23 tuổi lần lượt là anh cả và anh hai của Kaoru. Tiếp theo đó là chú Genji Kurawa 40 tuổi và dì Sachiyo Kurawa 35 tuổi. Thỉnh thoảng thấy hai người anh của Kaoru cãi nhau, dì Sachiyo không khỏi cảm khái:
Nếu mà thấy được cảnh này thì có lẽ chị ấy chết cũng không nhắm mắt được. Genji không khỏi an đồng tình:
Đúng vậy, từ khi chồng mất một mình chị đứng ra quản lý, điều hành công ty cũng như nuôi dạy bọn trẻ. Thấy cảnh như vậy tổ bốn người Akira không biết nói gì. Thì ra hôm nay là lễ cầu hồn của mẹ Kaoru, vốn đã qua đời từ hai năm trước, sự việc nhẽ ra không có gì nhưng tuần trước Kisame pháp sư bỗng nhiên đến nhà của Kaoru cùng với một phong thư nói là thư của mẹ cô ấy gửi cho bà rồi bà muốn làm phép cầu hồn gọi mẹ Kaoru nên co chuyện nói với mọi người. Mà Kaoru có họ hàng xa với Yukiko, bởi vì Yukiko ở trên này một mình nên hai người có rất nhiều liên hệ, biết hôm nay là ngày gọi hồn mẹ Kaoru vốn rất nghịch ngợm, hiếu động Yukiko liền cầu Kaoru nhất định phải cho nàng tham gia. Thế là mời những người bạn thân của mình cùng tham gia. Eri thì không nói rồi, còn Akira thời gian này thường cùng nàng đến trường, nàng còn thường xuyên kể những câu chuyện đồng thoại mình thích cho Akira nghe bởi vậy hai người cũng tính là thân. Còn về Kogoro thì lúc Yukiko đang hướng về Eri mời bỗng nhiên xuất hiện nghe được, với bản tính tốt bụng, lễ phép của mình nên nàng cũng khách khí mời Kogoro nhưng không nghĩ đến hắn cũng tham gia. Đúng lúc này, từ một căn phòng đi ra, một người phụ nữ tầm 27, 28 tuổi một thân đồ nữ công sở hướng về mọi người nói rằng:
Bà Kisame đã chuẩn bị xong, mời mọi người đi vào. Đây là thư ký cũ của mẹ Kaoru, Kumiko Takahashi 28 tuổi. Thấy vậy, mọi người lần lượt bước vào phòng. Trong phòng, Akira chỉ thấy phòng này rất lớn, cả phòng rất ít đồ vật, hiển nhiên là dùng để chuẩn bị cho buổi lễ mà di chuyển. Ở chính giữa căn phòng là một người phụ nữ không thấy rõ lắm khuôn mặt, đầu đội một chiếc khăn lụa chùm đến gần đến mắt mang theo một gọng kính râm, một thân áo choàng màu đen rộng thùng thình, đeo trên cổ một chiếc khăn rất là dài quét cả xuống đất cùng một đôi bông tai mạ vàng trông khá là thần bí, đây là pháp sư đi. Lúc này Yukiko hướng về ba người giải nói nhỏ:
Buổi lễ được tổ chức ở trong phòng tối, mọi người nắm tay nhau quay về phía pháp sư. Sau đó pháp sư thổi nến và làm phép gọi hồn mẹ Kaoru san về nói chuyện và ghi chép nội dung cuộc nói chuyện này. Hiển nhiên Yukiko đã biết trước nhưng trong giọng nói vẫn có chút sợ sợ. Akira không khỏi cười cười vỗ vỗ vai nàng an ủi. Còn Eri tương lai nữ vương Teitan height school không có chút nào sợ hãi ngược lại nhìn về phía bà pháp sư cố gắng tìm thủ thuật. Kogoro cũng vậy, tương lai làm cảnh sát rồi đến thám tử cũng nhìn về phía pháp sư nói nhỏ:
Quần áo rộng như vậy chắc là để che dấu thứ gì đâu, lại còn tắt điện chắc chắn là có điều gì khuất tất. Đồng ý với Kogoro, Akira cũng nghĩ như vậy, làm người ở hai thế giới mặc dù có nghe qua về tâm linh nhưng là người theo chủ nghĩa duy vật cũng chưa bao giờ gặp sự kiện tâm linh. Cho nên Akira thương lượng với Kaoru là bốn người bọn họ sẽ đứng xen kẽ với những người còn lại để giảm bớt khả năng có người hỗ trợ và đã đạt được sự đồng ý. Lúc này, ở ngoài cửa có một người tiến vào cầm theo một cây nến và thiết bị ghi âm vào phòng hướng về bà Kisame nói:
Thưa bà, nến và thiết bị ghi âm đã chuẩn bị xong. Đây là một người đàn ông tầm hơn 30 tuổi, một thân âu phục màu xám. Qua hỏi han mới biết đây là trợ thủ của bà Kisame, Takeshi Joru. Đưa ngọn nến đã thắp cho Kisame, sau đó Takeshi tắt điện rồi mọi người cùng quay lại thành vòng tròn lắm tay với nhau, mỗi người cách nhau tầm 1m. Yukiko cùng Eri xen lẫn với ba vị nữ sĩ còn Akira và Kogoro đứng với những người còn lại. Chăc do hai anh em nhà Takamori lẫn nhau không vừa mắt nên mỗi người một đầu, thỉnh thoảng còn lườm lấy đối phương. Bà Kisame thổi tắt nến rồi bắt đầu niệm chú:
Ô ô ô…ô ô ô…ực…ư…ư… Mọi người nghe tiếng rên rỉ, cẩm thấy có điều gì không đúng, Akira có linh cảm không lành. Mọi người bắt đầu bàn tán rồi bỗng nhiên “bịch” một tiếng, dường như có đồ vật gì rơi xuống. Biết rõ có việc chẳng lành, toàn thân khí thế dâng nên Akira nghiêm túc nên tiếng:
Tất cả mọi người vẫn nắm tay nhau chứ. Yukiko giọng run run:
Học sinh vẫn nắm tay mọi người Akira giáo viên. Bởi vì từ một phương diện học thuật rất sâu cùng với nhiều năm làm việc nghiêm túc, Akira có một thân khí thế bộc phát ra làm mọi người không khỏi nghe theo. Lần lượt mọi người xác định vẫn cùng nhau nắm tay sau đó Akira mới giao phó cho mọi người buông tay nhau ra bật đèn. Khi ánh đèn bật nên, một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra. Chỉ thấy lúc này Kisame nằm gục xuống sàn nhà một thân đầy máu, một con dao cắm vào trong ngực, máu tươi từ trong ngực không ngừng tràn ra trông rất sợ. Đứng bên cạnh Akira lúc này, Yukiko bỗng nhiên sợ hãi hét nên một tiếng, khuôn mặt trắng bệch đầy hoảng sợ vội vàng nhào vào ngực Akira che mặt không dám nhìn khóc thút thít. Akira không ngừng vỗ vai an ủi nàng. Bên cạnh Eri cùng Kogoro tốt hơn một chút, tương lai là nữ vương cùng thám tử, nhưng mặt cũng trắng bệch, mí mắt hơi run run, trong mắt cũng có chút kinh hoảng gắng gượng quan sát cảnh tượng này. Mọi người cũng một mặt ngạc nhiên và kinh hoàng. Akira lần lượt quan sát hết cảnh tượng này rồi nên tiếng:
Án mạng đã xảy ra, tất cả mọi người giữ nguyên hiện trường. Kogoro nhanh báo cảnh sát. Nghe vậy mọi mới định thần lại từ trong ngỡ ngàng, Yukiko cũng từ trong ngực Akira đi ra. Kogoro rất nhanh ra ngoài báo cảnh sát. Akira thì không tiến lại gần không ngừng quan sát hiện trường. Bởi vì trước khi bật đèn nghe Akira nói, lấy lại bình tĩnh nhanh nhất Tamoka quản gia không khỏi hoảng sợ nói:
Lúc Kisame pháp sư ngã xuống tất cả mọi người chúng ta vẫn còn theo nhau nắm tay. Chả nhẽ đâm sát hại Kisame pháp sư là hồn của phu nhân. Nghe Tamoka quản gia nói vậy mấy vị nữ sĩ, nhất là còn trẻ Yukiko cùng Kaoru càng không khỏi hoảng sợ hai tay nắm chặt lại bởi vừa nãy tất cả mọi người cùng nhau nắm tay nên không ai có thể hạ thủ được. Akira lắc đầu nghiêm túc nói to:
Không có hồn ma nào ở đây cả, đây rõ ràng là một vụ mưu sát. Và hung thủ chính là một trong số chúng ta. Nói xong ánh mắt lạnh lùng nhìn một lượt toàn bộ người trong phòng một lần.