4. Cuộc Sống Thường Ngày.


Người đăng: cathieu1712

Buổi sáng, không khí trong lành, tươi mát mang theo chút ẩm ướt của sương sớm
thêm nữa bây giờ đang là mùa mùa xuân nên không khí càng dễ chịu. Trên đường
hiện nay rất nhộn nhịp, người đi làm, người đi học, người đi mua đồ nội trợ
rất là náo nhiệt.
- Eri, cậu nói Akira giáo viên là tiến sĩ? Không đùa đó chứ?
Một câu nói khoa trương cùng không mấy phần tin tưởng vang lên. Nhìn lại chỉ
thấy ba người mặc đồng phục học sinh đang đến trường. Đi đầu là hai cô thiếu
nữ trông rất là xinh xắn, đi ở phía sau một chút là một thiếu niên trông rất
là ngổ ngáo. Vừa mở miệng nói chuyện là cô gái có lọn tóc quăn trông rất đáng
yêu đúng là Yukiko mà bên cạnh thì là người bạn thân Eri rồi. Còn phía sau
trông rất ngổ ngáo thì đúng là Kogoro rồi. Thấy bạn mình không có kiến thức
như vậy bĩu môi một cái rồi sau đó mở miệng sùng bái nói:
- Tuổi còn nhỏ được coi là thần đồng âm nhạc, 9 tuổi bắt đầu học chương trình
đại học Harvard, 14 tuổi nhận được học vị tiến sĩ toán học, 17 tuổi công bố
“Định lý Fermat cuối cùng” là người trẻ nhất trong lịch sử và cũng là người
đầu tiên của Nhật Bản nhận được huy chương Fields danh giá. Được cả thế giới
công nhận là thiên tài toán học gia. Thật không biết Akira giáo viên nghĩ gì
mà lại chạy đến Teitan height school dạy học.
Sau khi nghe bạn thân nói vậy, Yukiko kinh ngạc mở trợn tròn mắt, tay che
miệng, mặt hồng hồng hơi thở hơi gấp kinh ngạc nói:
- Akira giáo viên lợi hại như vậy. Thật không thể tin được. Eri, sao cậu lại
biết được?
Đang đi phía sau Kogoro cũng không khỏi sửng sốt nghĩ đến Akira giáo viên có
lợi hại như vậy sao, hôm qua thấy thế nào cũng giống như một công tử đẹp trai
thôi chứ. Sau đó thấy Yukiko hỏi vậy cũng nhịn không được nhìn về phía Eri.
Chỉ thấy lúc này Eri môi nở nụ cười đắc ý, sau đó đẩy một cái kính mắt, bên
trong anh mắt chứa đầy sự sùng bái rồi cất giọng rất là vui sướng nói ra:
- Làm sao tớ không biết được chứ, thần tượng của tớ đấy. Yukiko cậu nhìn xem.
Nói rồi, Eri nhanh chóng lấy ra một tấm hình từ trong cặp đưa tới trước mặt
bạn thân mình. Tiếp nhận tấm ảnh, Yukiko trong mắt mang theo cực độ kinh ngạc
nhìn nội dung trong bức hình. Mà ở phía sau Kogoro cũng tò mò theo sát kiễng
chân lên xem. Chỉ thấy trong ảnh một khuôn mặt góc cạnh trẻ tuổi trên mặt mang
còn mang theo sự non nớt, một đầu tóc ngắn màu đen hơi rối, trên mắt là cặp
kính gọng vàng, ánh mắt đen nhánh bao hàm rất nhiều tri thức, một nụ cười tự
tin thiếu niên trong bộ âu phục màu trắng đang tiếp nhận trong tay bằng khen
cùng chiếc huy chương danh giá. Mà phía bên dưới còn có một dòng chữ ký rất
đẹp Akira Kimura. Nhìn người trong ảnh cùng Akira rất giống, nhưng so với hiện
tại thì bớt đi vẻ non nớt thay vào đó là sự thành thực, chín chắn.
- Wow, thật là đẹp trai.
Nhìn thấy bạn thân của mìn xem tấm hình toát lên mặt mê trai. Eri rất nhanh
thu lại tấm hình rồi sau đó hai người rất nhanh thành một đoàn trò chuyện,
trêu đùa rất vui vẻ. Cũng bở vì quá quen thuộc tính nết hai người Kogoro đằng
sau không khỏi nở nụ cười lắc đầu xem hai người. Thời học sinh luôn là như
vậy, ngây ngô, hồn nhiên rất là đẹp. Xung quanh thỉnh thoảng có cơn gió cuốn
theo những cánh hoa anh đào mang theo chút mùi thơm, thêm những tiếng cười
ngây thơ, vui vẻ làm tô điểm thêm vẻ đẹp của tuổi thanh xuân đầy sức sống.

Rất nhanh đến giờ vào lớp, nhìn thấy tất cả học sinh đã trật tự ngay ngắn ngồi
trong lớp. Akira bắt đầu giảng bài. Sau cuộc trò chuyện hồi sáng, Yukiko nhìn
Akira nhiều hơn, nghĩ đến trình độ học thuật của Akira rất cao có chút bất tri
bất giác rất nghiêm túc học tập. Mặc dù luôn là học sinh cá biệt trong lớp
Kogoro cũng không ngoại lệ. Rất nhanh lớp học tiến vào trạng thái, dưới sự
giảng bài cuốn hút, dễ hiểu cùng những minh họa dễ hiểu của Akira mà bầu không
khí học tập trong lớp càng phát ra hăng hái. Khi tập trung một vấn đề gì đó,
thời gian thường trôi qua rất là nhanh. Đến lúc hết giờ, cả lớp vẫn còn trong
sự tập trung, cảm thấy làm sao mà vừa vào lớp đã hết giờ rồi. Từ đó cũng rất
kính nể nên người giáo viên này. Bởi không nhiều người yêu thích, thậm chí còn
rất sợ nhưng khi lắng nghe Akira giảng bài cũng cảm thấy không đáng sợ lắm
thậm chí còn thú vị.
Biết được năng lực Akira tổ ba người không khỏi cảm khái “học thuật cao không
giống bình thường đâu”. Sự thật đúng là như vậy, khi một người mà hiểu quá sâu
về một vấn đề thì thường có thể chọn trong đó những thứ tinh hoa nhất, cô đọng
lại đến mức đơn giản tận cùng rồi truyền dạy. Bởi vậy có thể thấy được những
trường đại học lớn đều mời những người có trình độ rất cao về dạy học đây.
Thời gian ở trường học vốn là rất nhanh, Akira đang trên đường về bỗng nhiên
vang lên tiếng hỏi dò:
- Akira giáo viên?
Akira quay đầu trở lại, thấy từ phía sau một thân đồng phục Yukiko nhanh chóng
tiến tới. Tò mò quay đầu nhìn nàng:
- Uhm, Yukiko học sinh, có chuyện gì sao.
Yukiko đi đến bên Akira vội nói:
- Không có gì Akira giáo viên. Giáo viên ở gần trường sao?
- Đúng rồi, nhà giáo viên ở lô 48 rất gần trường nha.
Nghe Akira trả lời, Yukiko con mắt không khỏi sáng lên nhìn về phía Akira nháy
nháy mắt rồi vui vẻ nói:
- Vậy chúng ta cùng đường rồi. Có thể đi chung sao Akira giáo viên.
Thấy vậy Akira cũng nổi lên tâm tình vui vẻ sau đó bày ra một bộ dáng thân sĩ
hơi cúi người một tay chắp sau lưng, một tay đưa ra cười mở lời trêu đùa nói:
- Tất nhiên là được rồi tiểu thư, được đi cùng tiểu thư tại hạ rất là vinh
hạnh.
Nhìn Akira bày ra một dạng như vậy, Yukiko mặt hồng hồng không khỏi cúi xuống
hơi nghĩ nghĩ chút cảm giác cùng người đàn ông chưa quen lắm cầm tay rất là
ngượng ngùng đây. Ngẩng đầu nên thấy gương mặt đẹp trai, một bộ thân sĩ lễ độ
cùng với cảnh ngày sau không phải đi học một mình. Đêm qua ngoài ý muốn ở lại
nhà Eri, sáng dậy đi chung với hai người kia cảm giác rất vui vẻ không như
thường ngày toàn đi học một mình. Dù sao cũng là giáo viên của mình cho nên
Yukiko quyết đoán hơi trùn chân xuống cầm lấy tay của Akira rồi nói:
- Thế quá tốt rồi thưa thân sĩ.
Akira nở một nụ cười đưa nàng kéo lên rồi thả tay nàng ra, cả hai vừa đi vừa
nói chuyện. Chỉ thấy lúc này trên đường về hai người một nam một nữ, nam đẹp
trai, nữ khả ái cùng với ánh nắng chiều tà chiếu xuống trông rất thơ mộng.
Trên đường thỉnh thoảng vang lên tiếng nam nữ nói chuyện cùng với tiếng cười
như chuông bạc của thiếu nữ.
Về đến nhà, Akira không khỏi có chút phiền muộn, mặc dù hỏi mấy lần địa chỉ
nhà nhưng mà Yukiko nhất định không chịu nói. Nói cái gì là nam sinh hỏi địa
chỉ nhà nữ sinh là thất lễ rồi bảo sẽ cho giáo viên một kinh hỉ. Nhưng Akira
dám chắc là nhà nàng cũng cách nhà mình không xa bởi vì Yukiko cũng không phải
là người bản địa ở đây. Nếu như học ở trên này thì chắc chắn sẽ mua hoặc thuê
một căn nhà ở gần trường. Nghĩ như vậy Akira không khỏi cười cười, thật đúng
là cô nàng lắm chiêu đâu. Sau này có mỹ nhân cùng chính mình đến trường, nhất
là hoạt bát đáng yêu Yukiko, Akira tâm lý càng vui vẻ thêm rồi.


Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Conan - Chương #4