Người đăng: cathieu1712
Tiếng trầm thấp vang lên, trên võ đài hai thân ảnh một nam một nữ mặc trang
phục võ sĩ đạo cầm kiếm đang dây dưa lẫn nhau, tiếng vừa rồi là do hai cây
kiếm gỗ va chạm phát ra. Chỉ thấy lúc này Mika Inoue gương mặt kiên nghị tràn
đầy mồ hôi, dưới chân bộ pháp liên tục di chuyển thỉnh thoảng hướng về nam
nhân phát động tiến công. Còn một bên Akira dáng vẻ rất là nhàn nhã cũng chỉ
bị đón đỡ lấy mà không hề phản công.
Ở dưới võ đài, một đám học sinh cũng mặc lấy trang bị võ sĩ liên tục trầm trồ
kinh ngạc cùng với thán phục. Nhất là những học sinh vừa mới lên cấp nhìn về
Akira càng là kính nể. Do ngày thường trong kiếm đạo xã, Mika Inoue hình tượng
là vô địch, không ai có thể trụ dưới tay nàng quá lâu. Mà hiện tại đứng trước
Akira, Mika Inoue giống như là một người mới học vậy.
Thấy Akira có sơ hở, hét lên một tiếng, Mika Inoue phát lực dậm mạnh chân
xuống đất, kiếm trong tay vung qua đầu chém xuống mười phần lực lượng hướng
Akira chém tới. Akira thầm hô tốt một tiếng, dưới chân nhanh nhẹn di chuyển bộ
pháp né qua một bên sau đó kiếm gỗ trong tay tinh chuẩn gác lên Mika Inoue cổ.
Thắng bại trong tích tắc phân ra, bên dưới thành viên kiếm đạo xã trợn mắt há
hốc mồm. Bởi vừa rồi Mika Inoue chớp thời cơ cùng ra đòn vô cùng chuẩn xác.
Bọn họ cho là dù không thể đánh bại Akira cũng có thể gây trở ngại một chút
nhưng không nghĩ tới Akira lại đơn giản né trành rồi chớp thời cơ phản công
nhanh tới như vậy, chẳng nhẽ hai người trình độ khác nhau đến vậy. Nghĩ đến
điều đó, bọn họ không khỏi nóng rực nhìn về Akira, có giáo viên lợi hại như
vậy thì khả năng trình độ kiếm đạo của mình cũng có thể rất nhanh tăng lên.
Mika Inoue lúc này cũng buông kiếm xuống trực tiếp ngồi trên sàn liên tục thở
gấp lấy. Một quãng vận động kịch liệt như vậy cũng khiến cho nàng thở hổn hển.
Một bên khác Akira thì sắc mặt vẫn như bình thường lặng yên chờ đợi Mika Inoue
hồi phục lấy. Qua một lúc, Mika Inoue sắc mặt có hơi chút hồi phục đứng lên
hướng Akira buồn buồn nói:
Thấy vậy, Akira liền an ủi:
Nghe vậy, Mika Inoue tốt hơn một chút nhưng cũng không hy vọng vào việc có thể
đánh bại Akira. Bởi nàng biết trong kiếm đạo Akira đã đạt đến cảnh giới cực
cao rồi, mà vừa rồi sơ hở rất có thể là Akira cố tình tạo ra mà thôi. Nhìn đến
gương mặt kia, Mika Inoue tin tưởng nếu mình tiếp tục cố gắng thì sẽ có một
ngày có thể đạt đến độ cao đấy. Sau đó, Mika Inoue đứng dậy rồi tập hợp các
thành viên trong kiếm đạo xã dưới sự chỉ đạo của Akira rất nhanh tiến vào
luyện tập.
Thời gian rất nhanh trôi qua, lúc tan học Yukiko đứng trước cổng trường chờ
đợt lấy. Khi thấy Akira tiến đến, trước ánh mắt đầy kinh ngạc của Akira,
Yukiko vòng qua quan sát lấy toàn thể Akira một lần từ trên xuống dưới, cái
mũi nhỏ nhắn thỉnh thoảng còn hít hít lấy như muốn tìm ra điều gì đó. Akira
thấy nàng hành động rất kỳ quái không hiểu ra sao có chút không chắc hỏi:
Một lúc không phát hiện được manh mối gì, Yukiko nhíu nhíu mày cũng không trả
lời câu hỏi của Akira. Akira cũng lắc lắc đầu không hiểu chuyện gì cả. Đi được
một quãng, thấy Yukiko vẫn trầm mặc không nói gì khiến Akira rất là không
quen. Cuối cùng Akira vẫn mỉm cười mở miệng nói:
Nghe vậy vốn đang có chút suy nghĩ Yukiko vội vàng tỉnh lại, gượng cười nói
với Akira:
Akira thấy Yukiko không nói cho nên cũng không biết làm sao cả nên nói qua
chuyện khác:
Đúng rồi Yukiko còn chưa kể hết cho sensei nốt nội dung câu chuyện còn lại
đâu.
Không được đâu, Yukiko còn muốn nghe Akira sensei hát đây.
Akira không khỏi mỉm cười. Yukiko cô bé này lần đầu nghe Akira hát thành
nghiện, thường xuyên hướng Akira nhõng nhẽo đòi Akira hát cho nghe.
Hoa thắm đỏ, nước biếc xanh, lúm đồng tiền, mùi hương của nàng
Ngõ Ô Y, hồi ức Giang Nam, từng giọt sầu cứ dâng tràn
Tâm sự lục quốc thả theo gió mưa, bên bờ Tần Hoài ai đang hát
Hát một khúc “thiên cổ luân hồi” rồi ôm tỳ bà nhẹ tấu
…
Tiếng ca đầy ôn nhu vang nên như vẽ lên một bức tranh sông nước Giang Nam cổ
tràn đầy ý thi họa. Bên cạnh Yukiko tiến sát đến ôm lấy cánh tay, tựa đầu vào
vai Akira nét mặt tràn đầy vẻ say mê. Nhiều lần nói không được mà hiện tại
đường cũng vắng lên Akira cũng mặc kệ lấy nàng. Dưới bóng chiều tà, tài tử -
giai nhân đi bên nhau, giọng hát ôn nhu tràn đầy ý thi họa, thỉnh thoảng những
cánh hoa đào theo gió thổi qua tạo nên một khung cảnh thật đẹp.
Quãng thời gian này Akira cảm thấy rất hết ý, ngoài việc dạy học ra thỉnh
thoảng theo Yukiko cùng Eri nháo trò rất là vui vẻ. Mà đám học sinh trong lớp
dạo này cũng tạm gác lại chiến tranh cùng đồng lòng nhất trí chuẩn bị cho khóa
dã ngoại sắp tới, khí thế mười phần. Mà các thành viên vừa gia nhập kiếm đạo
xã biết có cao thủ chỉ điểm đều tự tin lên rất nhiều, nỗ lực mười hai phần lực
lượng với mong muốn tiến bộ thật nhanh. Mà Mika Inoue cũng là cố gắng rất
nhiều, do nàng là học sinh cuối cấp mà năm nay có tổ chức cuộc thi thể thao
các trường cao trung trong cả nước. Kiếm đạo xã cũng là một trong những nội
dung tranh tài cho nên muốn đạt được thành tích tốt nàng cần cố gắng rất
nhiều.
Lúc này trong văn phòng, Akira đang nhìn lấy nội dung trên tạp chí:”Ngôi sao
âm nhạc trẻ tuổi Emi Igawa vừa đoạt giải nhất cuộc thi âm nhạc quốc tế Chopin
tổ chức tại đức. Nghe các chuyên gia nói nàng đã bước một chân vào cảnh giới
đại sư.” Cùng với một tờ khác:”Anh quốc thần bí nữ nhạc công Lie là người kế
tiếp sau Kosei Arima đạt đến trình độ đại sư”… Đứng trước bàn làm việc, Yukiko
cùng Eri vẻ mặt đầy hưng phấn tập trung nhìn lấy Akira. Bởi lúc trước theo lời
kể thì Akira cùng bọn họ sẽ một lần nữa đứng trên cùng sân khấu so tài lấy, mà
sự kiện này theo Yukiko là không thể bỏ qua mà vốn không có nhiều hứng thú với
âm nhạc Eri cũng tràn đầy hướng tới sự kiện này.
Lần lượt đọc lấy những tin tức mà Yukiko cùng Eri mang đến, đặc biệt nữ nhạc
công “Lie” mới nổi lên cách đây hơn một năm nhưng với khả năng âm nhạc tuyệt
vời đã chinh phục được rất nhiều khán giả cùng với nhiều giải thưởng danh giá,
mà đặc biệt khi biểu diễn nàng luôn mang mặt nạ khiến rất nhiều người tò mò
lấy. Nhìn đến trong bức ảnh, một nữ nhạc công mặc váy biểu diễn màu trắng,
thân hình lả lướt lung linh, mái tóc dài màu vàng xõa xuống tùy ý, gương mặt
mang một chiếc mặt nạ trông khá thần bí. Đôi mày Akira bất giác nhíu lại nghĩ
thầm:”chẳng nhẽ là nàng.”
Thấy Akira nhìn xong tin tức rồi chìm vào suy nghĩ hồn nhiên quên mất “công
thần”, Yukiko không khỏi bất mãn định đánh thức Akira từ trong suy nghĩ lại
thì Eri vội ngăn cản rồi hướng nàng lắc lắc đầu. Cuối cùng Yukiko hậm hực lấy
cũng không quấy rầy lấy Akira.
Một lúc sau, Akira cũng theo trong suy nghĩ thoát ra rồi mới nhớ tới trong
phòng còn hai nữ không khỏi ngượng ngùng nói:
Nghe vậy, vốn đang hậm hực Yukiko vội tức giận nói:
Bên cạnh, Eri cũng phối hợp cùng Yukiko ánh mắt kiên định nhìn lấy Akira. Thấy
vậy, Akira không khỏi cười khổ:”làm sao lại lắm lời kể cho mấy cô nhóc này
nghe, giờ thì phiền toái rồi.”
Ngày đó là ngày nào cơ? Sensei không hiểu?
Hừ người cứ giả vờ đi, nếu dám không mang theo chúng ta thì người tự gánh
lấy hậu quả.
Yukiko nói rồi kéo lấy Eri tức giận ra đi ra ngoài. Trước khi ra khỏi cửa còn
không quên hướng Akira đưa ra nắm đấm nhỏ rồi mới dứt khoát ra ngoài. Trong
phòng chỉ còn lại Akira thấy cảnh này không khỏi lắc đầu rồi nhìn vào bức ảnh
trong tạp chí lẩm bẩm:”Hy vọng là nàng đi, đã rất lâu không có gặp rồi.” Cảm
nhận trong lồng ngực trái tim đang đập rất nhanh, Akira không khỏi nở nụ cười
miễn cưỡng:”Xem ra thời gian cũng không phải là phương thuốc có thể chữa lành
mọi vết thương đây.”
PS: Hôm nay giỗ tổ mà mưa quá, chúc cả nhà nghỉ lễ vui vẻ.