Hạnh Phúc Giản Đơn.


Người đăng: cathieu1712


  • Lại trượt nữa rồi, Akira thật là đần.

Tại một nhà gắp thú nhồi bông, Kaori thấy Akira nhiều lần gắp trượt cho nên
không khỏi cáu giận nói. Ngồi trước tủ gấu bông, Akira mặt đầy mồ hôi đang
mười phần tập trung điều khiển máy gắp thú bông. Chỉ thấy lúc này Akira đang
lầm rầm:


  • Khoảng cách từ tay gắp đến mục tiêu khoảng 50cm…Hiện tại tay gắp đã ở vị
    trí chín mươi độ…Đúng, chính là lúc này.

Tay gắp chính xác kéo lên thú nhồi bông, Akira nét mặt có chút dãn ra nhưng
vẫn còn khá là hồi hộp. Đứng bên cạnh Kaori thấy vậy nét mặt tỏa sáng, ánh mắt
tràn ngập sung sướng cùng hy vọng, hai bàn tay nắm vào nhau đưa đến trước ngực
làm động tác cầu nguyện. Tay gắp đang hướng đến dần đến chỗ thả, mắt thấy sự
việc đã sắp thành công rồi bỗng nhiên thú bông từ trên tay gắp trượt xuống. Nó
đập vào thành chỗ thả rồi trôi tuột ra ngoài. Kaori ngơ ngác nhìn thú bông rơi
ra ngoài, gấp gáp dậm chân xuống, mặt đầy giận giữ cốc cho Akira một cái:

-Bốp


  • Lại nữa rồi, lại nữa rồi, Akira quá là đần, quá là đần rồi. Thật là tức quá
    đi mất.


  • Ai ui, gian lận, chắc chắn có gian lận.


Akira tức sắp bốc khói ra rồi, mặc dù bị ăn đòn nhưng cũng không dám hướng về
Kaori phát tác. Bởi sự việc này đã không phải xảy ra lần đầu tiên. Từ tối qua
sau khi mạnh dạn thổ lộ, không thấy Kaori nói gì làm đêm qua Akira có chút bồn
chồn lo lắng không yên. Nhưng sáng nay bỗng nhiên Kaori đến tận cửa, lôi Akira
ra ngoài trước nụ cười vui sướng của Aiko Kimura. Akira rất là ngạc nhiên, nhẽ
ra hôm nay Kaori vẫn phải đi học mới đúng chứ, chẳng nhẽ Kaori bỏ học.

Mới đầu nghĩ như vậy, Akira có chút tò mò hướng về Kaori hỏi, rồi bị nàng mắng
cho một trận nói hôm nay được nghỉ học. Mặc dù bị Kaori mắng nhưng không nói
gì đến chuyện tối qua, Akira trong lòng rất là sung sướng, cho nên bây giờ mới
có cảnh này. Đã hơn hai mươi lần không thành công, Akira có chút không biết
nói gì. Mới bắt đầu vội vàng thể hiện bị trượt thì cũng thôi nhưng sau đó vận
dụng cả công thức tính toán mà cũng không được không khỏi nghĩ đến có gian lận
nên hướng Kaori nói:


  • Gian lận, máy này chắc chắn có gian lận. Đi Kaori, chúng ta tìm một nhà
    khác.

Thấy Akira nhiều lần thất bại như vậy, Kaori cũng có chút hoài nghi nên đồng ý
với ý kiến của Akira. Hai người vừa đứng lên một đi được một chút, bỗng nhiên
từ đằng sau vang lên tiếng vui sướng hoan hô:


  • Oa, Kamine thật là giỏi.

Akira cùng Kaori quay đầu lại chỉ thấy đó là một cô bé cùng một cậu bé khoảng
7, 8 tuổi rất là đáng yêu. Lúc này đứng bên cạnh cô bé buộc tóc sừng dê đầy
vui sướng nhảy cẫng lên hoan hô. Còn đang ngồi điều khiển cậu nhóc cũng rất
sung sướng nhưng cố tỏ ra không có gì, hiển nhiên là đang làm bộ trước mặt cô
bé.

Kaori nhìn thấy cảnh này, quay sang nhìn Akira. Lúc này Akira có chút lúng
túng, ánh mắt liên tục lảng tránh không dám đối mặt. Akira biểu hiện như vậy,
Kaori rất là thú vị, bình thường luôn chững chạc, tự tin Akira cũng có một mặt
như này. Không để ý Akira kinh ngạc, Kaori nắm lấy tay Akira quay lại rồi
hướng về cậu bé nở nụ cười nói:


  • Bạn nhỏ này giỏi quá, có thể nhường cho chị chơi thử một lần không.

Tự nhiên thấy có một chị gái xinh đẹp hướng mình nói như vậy, cậu bé có chút
lúng túng ấp úng nói:


  • Được…được…chứ ạ.

Nói rồi nhường chỗ cho Kaori rồi cùng đứng bên cạnh bé gái theo dõi lấy Kaori.
Akira thấy vậy hừ một tiếng không nói gì:”Hừ Kaori, cậu nghĩ đơn giản như vậy
sao, cậu nhóc kia vừa rồi chỉ là ăn may thôi.” Rồi một mặt cứ chờ xem nhìn về
Kaori.


  • Oa, được rồi kìa, chị giỏi quá.

Hai đứa nhóc vui sướng reo hò, Kaori đầy mặt đắc ý kiểu:”ta rất lợi hại” khiêu
khích nhìn lấy đang kinh ngạc Akira cười rất là sung sướng sau đó quay lại
chiến đấu. Thấy vậy, Akira không khỏi đen mặt lại liên tục nguyền rủa cái máy
gắp thú bông. Rồi sau đó mấy lần, Kaori lại gắp trúng, tiếng hoan hô sung
sướng lại vang lên.

Đứng ở đằng sau, Akira ngơ ngác nhìn cảnh này. Hôm nay Kaori ăn mặc rất là tỉ
mỉ, dáng người thon dài mặc một chiếc váy màu trắng, mái tóc dài mượt mà cài
một chiếc xược hình bông hoa nhỏ rất là đáng yêu, nụ cười vui sướng rực rỡ như
ánh mặt trời vậy.”Đẹp…Cô ấy đẹp quá.” Một cảm giác hạnh phúc khó tả dâng lên
trong lòng:”Nếu thời gian vĩnh viễn dừng lại lúc này thật tốt.”
...


  • Ryota, Kaori hôm nay không đi học à?

Từ sáng đến giờ không thấy Kaori, đang trong lớp học, Kosei Arima tâm tình có
chút thấp hướng về Ryota Watari hỏi.


  • Đúng rồi Kosei, Kaori nói hôm nay có việc không đến trường. Cả Akira cũng
    vậy, hôm nay cũng sẽ không đến.

Nghe Ryota nói như vậy, Kosei im lặng không nói gì. Tinh thần có chút không
được tập trung, tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngồi phía sau vẫn quan sát
Kosei, Tsubaki trên mặt có chút buồn bã chỉ chăm chú nhìn Kosei.

Thời gian vui vẻ rất nhanh trôi qua, Kaori cảm thấy hôm nay là ngày vui vẻ
nhất của mình. Cả ngày hôm nay hai người dính lấy nhau, chơi đùa rất vui vẻ.
Lúc này, trong một nhà Cafe, Kaori vừa từ trong nhà vệ sinh đi ra trở lại chỗ
ngồi của mình đã không thấy Akira đâu. Đồ đạc vẫn còn nhưng không thấy người.
Kaori quan sát một lượt các chỗ ngồi, bởi bây giờ đã gần cuối chiều nên không
có nhiều người lắm, rất tiện quan sát nhưng cũng không thấy Akira. Kaori không
khỏi có chút ảo não ngồi xuống chờ đợi.
Một lúc vẫn không thấy Akira, bỗng nhiên tiếng đàn Piano vang lên, quán lúc
này khá vắng rất là nổi bật nhưng Kaori khá sốt ruột nên không có tâm tình
nghe.

Anh chẳng trách em đâu,

Khi giả vờ bên anh,

Thiên thần đến nhân gian thương giấu đi đôi cánh mình…

Tiếng ca thâm tình vang lên, khi nghe đến tiếng ca này, Kaori bỗng nhiên giật
mình đứng lên đi về phía nơi âm nhạc phát ra sau đó sững sờ, đôi mắt đẹp trợn
to cả người như bị hóa đá kinh ngạc nhìn lấy một màn này.

Vì anh quá đỗi ngu ngơ...

Còn em quá đỗi ngây thơ...

Làm sao có thể để em tổn hại vì anh....

Đôi bàn tay nhỏ nhắn

Nhưng đầy tình yêu thương

Em làm anh yên vui qua biết bao đêm gió... mưa...

Dù anh biết đã yêu em

Mà sao chẳng nói nên câu...

Nhưng anh sẽ nói em đã cho anh niềm tin...

Tiếng đàn cùng lời ca chan chứa quá nhiều tình cảm liên tục vang lên, mấy vị
khách cùng nhân viên đều dừng lại công việc chăm chú lắng nghe bài ca này.
Kaori cũng không kìm nén được cảm xúc của mình, nước mắt bắt đầu lăn trên
gương mặt xinh đẹp, ánh mắt đầy tình cảm nhìn Akira.

Vì anh đã quyết yêu em, thì không thể cách... chia,

Người là giấc mơ thiên thần của anh duy nhất chỉ có em thôi,

Vì anh đã quyết yêu em, thì không ai thay thế em.

Tận trong trái tim thiên thần của anh

Duy nhất anh chỉ muốn có em trong đời anh...

Akira tâm tình hòa vào trong lời bài hát, giọng khàn khàn đầy cảm xúc tràn
ngập căn nhà. Thời gian như dừng lại, không gian lắng đọng, mọi người quên cả
suy nghĩ trong đầu chỉ toàn ca từ cùng tiếng đàn. Lúc này Akira khí thế đại sư
thể hiện ra rõ ràng mười phần.

Nếu không có em đời anh

Còn muốn say trong giấc mơ cô đơn

Cuộc đời với một màu đen thôi...

Vì anh không tin tình yêu.......

Quyết yêu em không thay đổi

Thì không thể cách chia

Người là giấc mơ

Thiên thần của anh

Duy nhất chỉ có em thôi......

Âm nhạc dừng lại, Kaori trên mặt lúc này cũng tràn đầy nước mắt. Mấy vị khách
trong nhà cũng lau đi những giọt nước mắt rồi dâng nên những tiếng vỗ tay của
mình. Thấy Akira đứng lên thâm tình nhìn mình, Kaori cũng không áp chế nổi cảm
xúc chạy đến ôm chầm lấy Akira khóc lớn, Akira vội nhẹ nhàng an ủi. Thấy cảnh
này, mấy vị khách không khỏi cảm thán:”Tuổi trẻ thật là tốt.” Rồi đều tiến lên
chúc phúc cho hai người.

Trên đường về, Akira xách rất là nhiều đồ vật, rất nhiều là những con thú nhồi
bông Kaori thắng được. Mặc dù trông có phần chật vật nhưng Akira rất là vui
lòng. Đi bên cạnh Akira, Kaori rất là nhàn nhã cất bước, từ sáng đến giờ nàng
luôn vui vẻ trong miệng lầm rầm tiểu khúc hoàn toàn không để ý toàn thân đầy
đồ vật Akira.


  • Kaori, vậy là cậu đồng ý rồi?

Akira giọng tràn đầy hy vọng vang lên.


  • Hừ, nào có chuyện dễ dàng như vậy. Phải xem thành ý của cậu đến đâu đã.

Kaori không để ý đến Akira có chút kiêu ngạo nói. Làm sao dễ dàng như vậy
được, nhiều lần làm tiểu thư khóc như vậy. Không thể dễ dàng tha thứ. Mặc dù
nghĩ như vậy nhưng nét mặt sung sướng, hạnh phúc không che dấu được. Akira
thấy vậy trong lòng đã có đáp án, chỉ cười cười không nói. Dưới ánh hoàng hôn,
thiếu nam, thiếu nữ đi bên nhau lặng lẽ cảm nhận niềm hạnh phúc đó.


Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Conan - Chương #24