Ly Biệt.


Người đăng: cathieu1712

Thời gian vui vẻ rất nhanh qua đi, hôm nay cũng là ngày Akira bay. Bởi vì quen
biết không nhiều nên ngoài Kenji Kimura cùng Aiko Kimura cũng chỉ có tổ bốn
người Kaori Miyazono, Kosei Arima, Tsubaki Wanabe cùng Ryota Watari. Aiko
Kimura tiến nên chỉnh lại quần áo cho Akira rồi dịu dàng nói:


  • Ra ngoài không như ở trong nhà, không có ba mẹ phải biết tự chăm lo cho bản
    thân. Khí hậu bên kia rất khác bên mình, không được chủ quan mà làm ảnh hưởng
    đến sức khỏe. Qua bên đấy rồi không được để bản thân thiệt thòi, cần tiền thì
    cứ liên lạc với ba mẹ,…

Thấy Aiko một tràng dài dặn dò, Akira không khỏi hơi buồn cười nhưng lại rất
là cảm động. Đây cũng không phải là lần đầu tiên mình ra nước ngoài, mà còn
sống ở bên đấy khá lâu là đằng khác không phải vẫn rất khỏe mạnh. Còn về tiền,
nói đùa đây, hiện tại mình bên đấy khá nổi danh, muốn bao nhiêu người tài trợ
mà chả được. Mặc dù như vậy nhưng Akira rất hưởng thụ điều này, sau đó hướng
Aiko cười nói:


  • Biết rồi mẹ, con trai cũng không phải lần đầu tiên ra nước ngoài, còn yên
    ổn sống bên đấy mấy năm đây. Người không phải lo lắng.

Nghe Akira nói vậy, mặt Aiko có chút giãn ra. Cưng chiều vuốt vuốt mái tóc của
Akira nói:


  • Biết là như vậy nhưng ngươi không được chủ quan. Bên ngoài cũng không như ở
    trong nhà.

Akira liên tục nói vâng. Kenji hôm nay cũng bỏ qua công việc đến đưa tiễn
Akira. Không như Aiko dịu dàng, tỉ mỉ, Kenji chỉ lạnh nhạt căn dặn và nhắc nhở
Akira vài điều. Không phải sao, người làm cha nào chả muốn giữ chút uy nghiêm
ở trước mặt con cái. Trong thật sâu đôi mắt ẩn giấu rất nhiều lo lắng cùng
không bỏ nhưng lại sĩ diện, Akira cũng chỉ cười cười luôn miệng đáp ứng.

Nghe Aiko cùng Kenji dặn dò, Akira nhìn về đứng dưới ba mẹ một chút bốn người.
Cảm khái một tiếng, lần này về nước quen biết được bốn người bạn này là thu
hoạch lớn nhất của mình đây, sau đó cười rất tươi, hào khí nói:


  • Kosei đã bắt đầu tiến bước trên con đường của mình rồi, cố gắng lên. Lần
    nữa gặp nhau hy vọng chúng ta sẽ đứng trên sân khấu một lần nữa chính thức thi
    đấu.

Theo dõi sự thay đổi của Akira từ đầu đến bây giờ, Akira cũng có chút phục
thiếu niên này. Mặc dù chưa hoàn toàn thoát khỏi bóng ma trong lòng nhưng với
những nỗ lực và cố gắng của bản thân, sự tiến bộ của Kosei là rất lớn. Với tài
năng thiên bẩm về âm nhạc cùng với sự quyết tâm, cần cù, Akira tin chắc thời
gian không xa sẽ lại một lần nữa hiển lộ danh tiếng.


  • Tất nhiên rồi Akira, lần sau gặp lại tớ sẽ chính là lúc quyết đấu của hai
    chúng ta. Cậu cũng không thể dậm chân tại chỗ, không đến lúc đấy người thất
    bại sẽ là cậu.

Kosei Arima ánh mắt tràn đầy đấu chí cùng kiên định nói. Mặc dù áp lực của
Akira cho Kosei là rất lớn nhưng dưới áp lực con người sẽ trưởng thành nhanh
hơn sao. Hai thiếu niên tiến đến bắt tay nhau như là một lời ước định vậy. Sau
đó Akira quay sang Tsubaki cùng Ryota cười nói:


  • Tsubaki chan cũng vậy phải cố gắng lên nha, khi còn có cơ hội mà không tự
    mình tranh thủ sau này có hối tiếc cũng là muộn.

Akira mắt nháy nháy trêu chọc, Tsubaki mặt bỗng nhiên đỏ lên, cả người có chút
luống cuống rồi gấp gáp nói:


  • Biết rồi, biết rồi.

Mọi người ánh mắt quái lạ nhìn, Tsubaki không khỏi càng thêm gấp gáp ánh mắt
nhìn Akira khá tức giận:”cái tên này, sao có thể nói chuyện này ở trước mặt
mọi người như vậy được.” Thật ra Akira biết Tsubaki có tình cảm rất nhiều với
Kosei, nhưng trong nội tâm luôn không muốn thừa nhận thậm chí còn trốn tránh.
Thời gian này Akira đã rất cố gắng giúp Tsubaki khơi thông tình cảm nhưng kết
quả thế nào Akira cũng không biết được. Khi còn cơ hội dũng cảm thổ lộ thì còn
chút cơ hội, còn không thì cơ hội chẳng có nghĩa lý gì.

Rồi Akira nhìn đến Ryota, người này trên danh nghĩa còn là tình địch của mình
đây. Mấy ngày cuối cùng, Akira không che dấu chút nào tình cảm của mình với
Kaori nên mọi người đều biết. Akira nghĩ tới không khí sẽ rất lúng túng nhưng
ngoài ý muốn, phản ứng của Ryota rất bình thường thậm chí còn chấp nhận chuyện
đấy khiến Akira không biết phải làm sao.


  • Ryota, ước mơ tồn tại là để mình mạnh mẽ theo đuổi, khi còn có thể thì đừng
    dễ dàng từ bỏ. Còn nữa cậu là người yêu của Kaori thì hãy cố gắng chăm sóc cô
    ấy thật tốt, đừng để cô ấy thiệt thòi.

Nói đến câu cuối Akira có chút buồn buồn, lúc bắt đầu tỏ tình thấy Kaori không
nói gì nghĩ cô ấy thầm chấp nhận, chỉ cần mình cố gắng thêm chút nữa là có thể
đạt được tình cảm của cô ấy, nhưng xem ra không phải vậy.


  • Uhm, tớ biết rồi. Akira cậu cũng phải bảo trọng.

Tình địch gặp nhau, vốn phải hết sức đỏ mắt, nhưng ngoài ý muốn Ryota rất bình
tĩnh, trên mặt không có gì bất thường, điềm tĩnh trả lời Akira.


  • Akira, tớ biết cậu đối với tớ rất tốt. Nhưng tớ đã có Ryota rồi, không thể
    tiếp nhận tình cảm của cậu được. Xin lỗi, hãy quên tớ đi, rồi cậu sẽ gặp được
    người con gái tốt hơn tớ thôi.

Bầu trời ngàn sao sáng lấp lánh, gương mặt xinh đẹp tràn đầy kiên định nói ra
những câu tuyệt tình. Hình ảnh tối hôm qua hiện lên trong đầu Akira. Đúng vậy,
tại tối qua Akira đã nhận được câu trả lời của Kaori, mặc dù đã có chuẩn bị
nhưng điều đó xảy ra Akira rất khó chấp nhận.

Lúc này, Akira nhìn đến gương mặt xinh đẹp gần ngay trước mắt. Chỉ cách khoảng
vài bước chân nhưng Akira chưa bao giờ cảm thấy khoảng cách giữa mình và cô ấy
lại cách xa đến vậy .”Sao tim mình đau vậy, đau quá. Kaori, cậu thật là tàn
nhẫn. Vì điều gì mà cậu cho tôi thấy đến hy vọng rồi lại vô tình đẩy tôi xuống
vô hạn tuyệt vọng. Cậu tàn nhẫn lắm cậu biết không? Mệt mỏi, tôi thật sự mệt
mỏi lắm rồi.”


  • Akira, thời gian sắp đến rồi.

Aiko lên tiếng nhắc nhở. Hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại tinh thần, Akira
nhìn Kaori thật kỹ như muốn khắc ghi hình ảnh này vào trong đầu vậy rồi bỗng
nhiên nở nụ cười, nụ cười rất là tươi hướng Kaori nói:


  • Kaori, những gì có thể dạy cậu tớ cũng dạy hết rồi, giờ chỉ có xem bản thân
    cậu thôi. Bánh ngọt ăn nhiều cũng không tốt lắm nên hạn chế. Buổi tối không
    nên ăn nhiều kem, sẽ rất dễ bị viêm họng, cũng không được thức quá khuya,…Cuối
    cùng nếu cần người tâm sự thì cứ gọi điện cho mình.

Mặc dù trong đầu còn rất nhiều, rất nhiều điều muốn nói nữa nhưng thời gian
không cho phép, Akira cũng chỉ cố gắng nói ngắn gọn. Nghe vậy, Kaori cũng nở
nụ cười nói:


  • Uhm, cậu cũng bảo trọng. Hẹn gặp lại.

Akira chào từ biệt mọi người một lần rồi quay đầu bước đi. Mọi người cũng
không ai chú ý đến khóe mắt Akira lóng lánh những giọt lệ. Ai nói nam nhi
không rơi lệ, chỉ là vì chưa đến nỗi đau thương mà thôi. Bóng dáng có kiên
cường lại không che dấu được nỗi cô đơn từ từ biến mất, mọi người chỉ có thể
thở dài cầu mong bóng hình đó thượng lộ bình an cùng với chờ đợi ngày gặp lại.

Oa một tiếng, mọi người quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy vừa nãy vẫn còn rất bình
thường nhưng lúc này lại gục xuống đất đang khóc lớn Kaori. Aiko vội vàng tiến
đến đỡ nàng dậy, mấy người còn lại cũng vội vàng lại gần an ủi nàng. Nhưng
hiệu quả không lớn, chỉ thấy Kaori càng khóc càng thương tâm, tiếng khóc tràn
đầy khổ sở cùng tuyệt vọng. Thấy Kaori khóc thê thảm như vậy mọi người đều
không hiểu chuyện gì, làm sao nãy còn bình thường mà giờ khóc đến một dạng
không muốn sống thế này?

Tất nhiên là không ai có thể hiểu được tâm tình Kaori cả. Cự tuyệt người mình
yêu tha thiết cảm giác đã rất không dễ chịu rồi còn phải cố gắng dả vờ như
không có chuyện gì. Áp lực đó đối với một cô gái mười bốn tuổi đang trong
trạng thái yêu cuồng nhiệt là lớn cỡ nào? Nếu Akira có thể mắng nàng hoặc
không cũng chỉ cần mặt lạnh một chút cũng có thể khiến nàng dễ chịu phần nào.
Nhưng Akira vẫn như vậy quan tâm nàng làm Kaori càng thêm khổ sở:”Khó thở, khó
thở quá,…”

Nhìn đến Kaori khổ sở như vậy, mọi người đều là thương nhưng không thể giúp gì
được. Thấy Kaori trong ngực bỗng nhiên im lặng, người mềm oặt rồi gục xuống,
Aiko cùng mấy người rất là hoảng hốt. Liên tục gọi không thấy tỉnh lại, Kenji
vội vàng bế nàng lên hướng xe của mình đi đến đưa nàng đi bệnh viện. Kosei mấy
người cũng vội vội vàng vàng theo sau, nét mặt tràn đầy lo lắng…

PS: Khoảng cách xa nhất trên thế giới không phải không phải giữa sự sống và
cái chết mà là cả hai đều yêu đến cuồng si nhưng không thể nói ra.


Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Conan - Chương #25