Thành Phố Trung Cấp.


Người đăng: baupro7891

Phần thưởng của những người tham gia nhiệm vụ là một cuộn dịch chuyển, một cuổn skill tự chọn Trung Cấp, 2000 EXP. 2000 đồng vàng và 1 vũ khí từ hiếm trở lên ngẫu nhiên LV10-LV20

- À từ từ, trước khi trao thưởng, có một số thủ tục cần làm...

Giọng nói này...

Tất cả đều nghe thấy...

Đây là lúc mà tôi nên hô: Thánh Duy giá lâm.

Và mọi người, trừ tôi đều cúi đầu "Hành lễ"

- Cúi đầu xuống.

Neptune đập đầu tôi xuống tận đất.

- Chào ngài. Ngài cần gì ?

Neptune mở lời trước.

- Ta vừa theo dõi trận đánh của bọn ngươi, mãn nhãn lắm. Vậy ta sẽ trao
thưởng.

Cá là nếu nó thấy tôi thì chắc hẳn nó phải lăn ra cười.

- Hãy cầm lấy cái này...

Lại nữa...

- Đây là vé thông hành, các ngươi có thể dùng nó để sang nhà của ta...

- Thần mà cũng có nhà ?

Chết, tôi lại nhỡ mồm.

- Phải rồi, thần thì phải lang thang à ? ta cũng có nhà chứ...

Tôi thấy chữ "thằng ngu này" hiện ra trong đầu mình y như rằng đó là điều tiếp
theo nó định nói, tôi đoán vậy thôi.

- À, tôi đoán vậy thôi thưa ngài...

- Theo ta thấy thì mi đoán sai từ đầu đến cuối.

Phải rồi, thằng thần này biết tuốt mà. Nó chế ra nó phải biết chứ.

- Thứ nhất, SLIME KING không phản lại đòn đánh phép nói chung như mi đã mô
tả, mà chính xác là giảm thiểu sát thương từ hệ lửa và nhận thêm sát thương từ
hệ thủy. Đòn cầu lửa và lao tới là hai skill chủ đạo của SLIME KING. Chỉ là
trùng hợp.

Nó hạ thế chỉ để nói thế à...

- Thứ hai, ngươi luôn nói sai tên của chính mình. Ta biết tên ngươi là Huey,
sao mi cứ cố đọc tên mình là Huy ?

Đùa tôi à...

- Thôi vào chủ đề chính. Ta muốn mời tất cả các ngươi đi chơi với ta một buổi
ở thành phố Trung Cấp. Chỉ là ta đang chán thôi...

Chắc là thằng này muốn nhìn tôi với Noah ABCXYZ các thứ tận mắt.

Nhìn điệu cười của Duy là đã thấy nó có hơi khả nghi...

- Đây không phải một mệnh lệnh, các ngươi cứ tự do quyết định...

- Vậy thì...

Ặc, đừng nhấn đầu tôi xuống chứ Neptune

- Chúng thần rất vinh hạnh.

Từ khi nào Neptune thành đội trưởng đây ?

- Tốt thôi, sáng mai ta sẽ đến gặp các ngươi ngẫu nhiên. Vì ta thích thế.

- Ôi... Mệt quá...

Lăn lên giường, tôi úp mặt xuống gối. Giờ tôi còn không dám mở hòm vũ khi
ngẫu nhiên
chúng tôi có sau pha chiến đấu căng thẳng với con quái nhớp nháp.

Với lại, cuộn dịch chuyển này tôi cũng chưa dám dùng...

Chả biết bây giờ tôi nên làm gì nữa.

- Có lẽ đây là lúc thích hợp để mày hỏi Liam đấy, đã 1 tháng rồi.

- Ý mày là sao ?

- Về Noah, mày nhớ lúc mày ngất không ?

- Ừ...

Thằng này muốn dụ dỗ gì tôi đây ?

- Noah đã ABC gì đó mày. Chỉ thế thôi.

- ABC là cái gì cơ ?

Thằng Duy chưa gì lại ngắt kết nối.

- Anh ơi, xuống ăn bữa tối...

A, Noah.

Đến lúc đóng kịch rồi.

Tuy hơi quá đáng nhưng tôi vẫn phải làm.

- Noah... Anh biết...

Tôi đứng lên.

- Anh biết gì cơ ?

Noah khẽ nghiêng đầu, đôi tai vểnh lên.

- Anh biết em làm gì anh lúc anh đang ngất, một tháng trước.

Tôi nhìn thẳng vào mắt em ấy.

Noah đứng hình một hồi...

- Nya... Em... Em...

Hai má Noah đỏ bừng. Em ấy cúi đầu rồi lí nhí thưa...

- Em... Vô tình thôi...

Noah khóc...

Rốt cuộc là có gì xảy ra ?

Tôi cũng suýt nữa khóc theo. Tuy thấy tội lỗi nhưng tôi phải tìm ra chân
tướng.

- Anh chỉ cần em tự mình kể ra thôi. Anh không làm gì em đâu.

Dùng giọng điệu trấn an, nhẹ nhàng hết sức có thể và xoa đầu Noah...

- Em... Xin lỗi vì đã...

- Không sao đâu, anh biết rồi mà...

- ... Hôn anh...

À há...

À ?

Hả ?

- ... Và còn nói yêu anh nữa...

Noah lùi ra phía cửa phòng.

- ... Em không thể nào có tình cảm với anh được. Em... Là hầu gái... Làm sao
có thể...

Noah chạy ra ngoài, bước nhanh đến nỗi tôi còn nghe liên tục tiếng bước chân
dầm dậm vài ba giây trước khi biến mất.

...Thế là sao ?

- Hiểu chưa mày ?

- Tao chả hiểu, tao thấy... Não tao dừng hoạt động.

- Ừ, ừ. Tao có khách rồi, hình như đó là Noah của mày đấy.

- Tao sẽ lên.

- Ô kê, sắp có chuyện thú vị cho tao xem rồi.

Cái quái gì vừa diễn ra thế ?


Cuộc Hành Trình Của Yuuki - Chương #9