Quên Tên Rồi Ahihi-tác Giả-


Người đăng: baupro7891

Sau tầm 5 giây khóa môi, tôi lấy hai tay mình, vỗ vai Noah.

- Từ nay mong em giúp đỡ.

- Vâng... Nyah~

Noah biết tôi thích mèo nên chắc là đang bắt chước đây.

- Anh muốn...

Noah muốn hỏi gì mình đây, hồi hộp quá.

- Anh muốn ư ?

Noah đang định cởi bộ đồ hầu gái...

Từ từ đã... Cái gì... Chưa thể nhanh thế được...

- Em... Em làm gì vậy ?

- Anh muốn quần chíp của Nyah~ mà...

Mình muốn thật...

Không được Huy ơi, mày phải làm một thằng đàn ông.

Tôi đang mâu thuẫn đây.

Mà thằng Duy tính xa tới bước này á ?

- Chúng mình về nha, anh yêu~

Anh yêu... Đây là lần đầu tiên trong đời có người nói vậy với tôi.

- Ừm...

Thằng Duy dịch chuyển ra sau lưng tôi, thì thầm.

- Chúc mày thượng lộ * an.

Và nó biến mất đâu đấy khi nói xong

Mà, "bình" chứ đâu phải "
".

- Có cổng kìa, anh yêu

Tôi vẫn chưa quen với cách gọi này.

Nhưng tôi thích thế.

- Cảm ơn thần Duy nhé.

Chúng tôi đồng thanh, cùng cười, tay nắm tay bước qua cổng.

- Rốt cục hai người ở đâu, đồ ăn nguội hết rồi kìa ?

Liam gay gắt đập hai tay xuống bàn...

- Hai người. Đang hẹn hò ?

- Ừm...

Chúng tôi lại gật đầu và đáp cùng lúc.

Đúng là có duyên.

- ... Thêm đối thủ...

Neptune thì thầm gì đấy với vẻ mặt đầy sát khí.

- Sao vậy Nep.

Từ giờ chắc tôi sẽ gọi cô là Nep. Tiện hơn hẳn.

- Không... Có gì.

Lần đầu tiên Nep đỏ mặt.

Kể ra cũng dễ thương chứ.

- Thôi, đồ nguội rồi. Hai cặp uyên ương ăn tạm. Tôi phải nghiên cứu
chút dược thuật. Hôm nay tôi vừa thử thuốc thành công

- Đừng nói cậu thêm thuốc vào đồ ăn từ đấy...

- Đâ... Đâ... Đâu có.

Sao Liam trông hoảng hốt thế nhỉ ?

Tên biến thái chiêu lắm. Có khi hắn còn thêm thuốc gì đó vào...

- Em đút cho anh nhé, anh yêu ?

Noah định bắt tôi ăn anh ăn thứ không rõ nguồn gốc này...

Ọc ọc~

Đành vậy...

- Aaaaaa~

Tôi há miệng thật to.

Và tôi ăn...

- Khá ngon đó, đến lượt anh.

- Nyahhh~

Nhọp

Noah lao tới trước, ngoạm lấy thìa, cái đuôi nghoe nguẩy và đôi tai
dỏng lên.

Trong tư thế quỳ gối...

Tôi quên mất, chúng tôi toàn ngồi trên thảm Liam ăn. Vì Liam thích
ngồi thảm.

- Ngon quá nyah~

Tôi thấy rạo rực trong người...

- Noah thấy rạo rực trong người...

Ồ... Sao giờ trông Noah gợi tình thế.

- Noah thấy... Ngứa...

Tôi cũng ngưa ngứa phần dưới...

- Noah...

- Anh yêu...

Tôi ôm lấy Noah.

- Nyah...

Âm thanh này... Nghe khiêu gợi đến mức nóng ran cả người, nóng hơn cả
lần đầu tôi gặp em ấy...

- Đủ rồi đấy...

Thanh tẩy ma pháp:Dispell

Hết ngứa, hết nóng...

Chứ nếu nữa thì chắc tôi đã đè Noah xuống ABCXYZ.

- Cảm ơn nhé, Nep.

- Ừ.

- Hừ...

Noah hừ cái, quay mặt đi. Mắt không thèm nhìn tôi.

- Sao vậy Noah ?

- Em muốn...

- Hai người. Ngủ đi. Mai dậy sớm.

Nep lên tầng trên, vừa đi vừa nói.

- Ô kê.

- Hừ...

Noah lại hừ, như lần này, em ấy nhìn vào mắt tôi, đỏ mặt rồi
ngượng ngùng quay đi, nằm xuống đùi tôi.

- À, em muốn ngủ đây... Và muốn...

- Gì vậy em ?

- À, không có gì đâu, anh yêu.

Tôi nghe thấy có chút tiếc nuối trong đây.

Có lẽ cuộc hẹn hò đầu tiên của chúng tôi sẽ ở thành phố Trung
Cấp.

Và tôi còn phải mở cái rương phần thưởng lúc đánh BOSS.

- Mai thú vị lắm đây...

Tự lẩm nhẩm rồi tôi nhẹ nhàng đặt đầu Noah xuống gối sẵn có ở
đó. Tôi nằm bên cạnh Noah. Ôm em ấy...

Vì ở đây không có chăn.

- Aa~, sảng khoái quá...

Tôi vươn vai, bật dậy khỏi giường, lấy hai tay dụi mắt.

Hôm qua mới 8 giờ đã lên giường đi ngủ. Giờ mới 5 giờ sáng.

- Sớm nhỉ.

Bên cạnh chỗ tôi năm là một cô gái đang ôm eo tôi...

Là Noah ?

Nhưng cái giọng này thì chỉ có thể là...

- Neptune ?

Cô ôm eo tôi chặt hơn.

- Ừ.

- À... Cô làm gì trên giường của tôi đấy ?

- Ta đang bảo vệ ngươi. Thế thôi.

- Nhưng bảo vệ khỏi cái gì ?

- Hôm qua. Liam bỏ thuốc động dục. Vào đồ ăn của ngươi.

- Tôi tưởng cô chữa rồi ?

- Chưa hết tác dụng.

- Nhưng, sao lại ôm tôi ?

- Vì ma pháp ta dùng. Chỉ có tác dụng. Khi tiếp xúc. Thế này là
dễ nhất.


Cuộc Hành Trình Của Yuuki - Chương #10