Người đăng: baupro7891
- Anh tỉnh rồi à ?
Giọng nói này...
- Ừ...
Lim dim đôi mắt, trời đã mang sắc chiều tà. Tôi nhớ là trước khi mình ngất thì
mới chỉ là buổi trưa...
Quan trọng hơn, vị trí mà tôi đang nằm lên, mềm mềm êm êm như gối.
Cô gái...
Tóc vàng...
Mắt xanh...
Trang phục hầu gái...
Kèm thêm hai quả bưởi...
Cặp đùi bự...
Đúng chuẩn châu Âu
- Em... Tên gì ?
Đây không phải điều nên hỏi khi trong tình thế như này.
- Noah, rất hân hạnh được gặp anh. Còn anh ?
Trí tưởng tượng của tôi có vấn đề rồi, tôi cứ nghĩ đến mấy thứ ABCXYZ.
- Ừ, ABCXYZ đi, tao đang đọc suy nghĩ mày đấy.
Dừng cái trò đọc não từ xa này đi.
- Tao đọc được suy nghĩ mày ngay từ đầu rồi Huy à. Tính cả rồi.
Đừng phá đám tao nữa thằng Duy kia.
- Còn anh ?
- À, xin lỗi đã để em phải chờ. Chỉ là... Đang suy nghĩ vẩn vơ thôi.
Tôi cười nhẹ, thầm rủa thằng Duy.
- Anh tên là Huy, rất hân hạnh được gặp em.
- Huey à ?
Không không không, sao lại nhầm được chứ, nói cùng ngôn ngữ mà.
- Có có có, đây lấy bối cảnh châu âu nên nó làm sao phát âm được tên mày.
Im đi.
- Đọc là Hờ-Uy-Huy em à.
- ... Hờ-U-Wi ?
Bó tay.
- Thế cũng được...
- À, để cảm ơn anh, em có túi bánh mì này~
Ô, bánh mì trắng, đúng món tôi... Ghét.
Nhưng chắc là tôi đành nhận thôi.
- Cảm ơn em nhé.
- Bản chất thật của mày đâu rồi, sao mày không nói: "cảm ơn nhưng tao đã no
rồi" hay "Tao ghét bánh mì"
Này, tao tốt tính lắm đấy, không như mày.
Noah chào tôi, nhảy chân sáo đi về thị trấn nhỏ kế bên rừng.
...Đáng yêu thật~
Đặc biệt là hai thứ nảy nảy kia.
- Thôi không nói chuyện phiếm nữa, tóm lại là giờ mày làm nhiệm vụ đi, tao
xây cái thế giới này như game rồi còn gì. Đây, tao tặng mày cuộn dịch chuyển
này. Mày có thể dùng luôn và đến thành phố trung tâm, gia nhập guild nào đó
rồi vân vân...
Nghe có vẻ thật lòng.
- ... Và tao rất nóng lòng thấy mày chết.
Đúng là nó thật lòng.
Nhận được một cuộn dịch chuyển
- Ô kê, cảm ơn, nhưng giờ tao còn việc phải làm
- À... Được thôi, tao sẽ dò vị trí của Noah.
Đúng là thằng bạn thân, mình chưa kịp nghĩ nó đã biết.
- Quên chưa nói, tao dùng bảng lệnh để xoá debuff trên mày đấy, tao cũng nghe
được kha khá những gì Noah nói khi mày bất tỉnh đấy.
Kể cho tao đi
Hà, tôi lại có chút linh cảm không lành.
- Nó nói rằng mày đẹp trai.
Hô hô, lần đầu được khen đẹp trai.
- Ay, từ từ đã, mày nghĩ khuân mặt của mày lúc sang đây do ai photoshop lại ?
Thằng Duy nở một nụ cười mỉa mai.
Nhưng...
Thằng Duy cũng khá tốt chứ.
- À, nó còn nói...
Giọng thằng Duy nghiêm túc lạ lùng.
- Hôm nay mình sẽ bị đánh, chắc là vì mình về muộn và nhỡ may tặng bánh mì
của ông chủ cho ân nhân cứu mạng mình... Nhưng mình cũng an lòng.
Uầy, nó còn có cả tua lại...
Nhưng vấn đề không nằm ở đây.
Mà là tên chủ khốn kiếp đang định đánh một thiếu nữ.
- Để tao đi cứu Noah.
Dùng tất cả quyết tâm, tôi xắn tay áo lên (mặc dù áo tôi không có tay) rồi
nhặt lại thanh kiếm gỉ.
- Ê, gượm đã. Nếu mày giết người lung tung thì sẽ bị xử tử...
- Thế có là gì.
-... Bởi tao.
- Khoan, sao mày lại xử tử tao ?
Tôi nghe tiếng thở dài...
- Hừm... Là thần ở đây, tao phải đảm bảo sự công bằng chứ. Nếu mày bị kiện
thì rất có thể mày sẽ bị xử tử. Không phải kiểu bình thường đâu, mà là trục
xuất linh hồn khỏi thế giới này, mày sẽ không chết nhưng mày sẽ ở trong hư
không vĩnh viễn đấy.
Không ngờ mọi thứ lại nghiêm ngặt thế, xem ra tôi không thể tùy tiện chém
giết...
- Tao sẽ nghĩ cách, giúp tao nhớ, Duy.
Lần này tôi đành phải dựa vào Duy.
- Được, tao là bạn mày mà.
- Nghe được cái câu này quý hoá quá
Tuy nghe hơi mỉa mai nhưng đây là sự thực.
- Được rồi, chiến dịch anh hùng cứu mĩ nhân lần hai, bắt đầu.
Mà bạn tao ơi, cho tao chút trang bị tử tế đi.