Đã qua 10 ngày sau, Yaki chỉ quanh co tuần hoàn là ăn ngủ xong luyện Karate
rồi ngủ. Hắn quyết định tích 10 lần xoay, chứ không bao giờ xoay đơn lẻ nữa.
Yoruki nói nếu quay 10 lần thì chắc chắn sẽ có 1 lần ra Lam nên hắn mới chịu
nhịn để tích. Cuộc sống vậy Yaki cũng cảm thấy hơi nhàm chán, nhưng gần đây
hai ngày khu vực Nagaranaka có vẻ hơi ồn ào, đêm qua thì xảy ra một vụ xử lý
đẫm máu, hắn thấy hai bên chục ngươi cầm vũ khí lạnh lao vào nhau, nhưng lạ
thay mấy chục người hỗn chiến lại không có cảnh sát đến.
Yaki thấy cũng kệ không phải chuyện của mình, đêm nay là lúc hắn xử lý phần
thưởng lớn, 10 lần a. Hắn thật sự không chờ nổi nữa, nhưng vẫn phải nghe
Yoruki chú tâm vào việc học. Khi đồng hồ đã điểm 12 giờ, vòng xoay lại hiện ra
như mọi khi, chỉ khác là số lần quay đã lên đến 11.
Yaki dự định xử lý 11 lần luôn, dù sao có Lam cũng ngon hơn nhiều.
Yoruki hướng dẫn Yaki: “Muốn quay số lần liên tiếp thì chỉ cần vẽ số 11 rồi
đẩy nó về phía vòng quay. Vòng quay sẽ tự nhận số lần cần quay để quay.”
Yaki nghe theo vẽ số 11 ra rồi hắn dùng lòng bàn tay đẩy mạnh một cái, số 11
hất về phía trước, rồi nhanh chóng nhập vào vòng quay.
“Ầm ầm” vòng quay khởi động nhanh chóng rồi một lúc sau dừng lại. Thẻ kim loại
các màu bay liên tiếp về hướng Yaki, có 6 trắng - 3 lục - 2 lam.
Yaki đọc từng tờ thẻ một ghi:
“Trắng - Karate-sơ”
“Trắng - Iaijutsu-sơ”
“Trắng - Sức khoẻ + 5”
“Trắng - Mị lực + 5”
“Trắng - Nhanh nhẹn + 5”
“Trắng - Judo-sơ”
“Lục - Dương + 1”
“Lục - Chính xác + 15”
“Lục - Trí thông minh + 2”
“Lam - Iaijutsu-cao”
“Lam - Kenjutsu-cao”
“Nhiều thứ quá, nhưng có một số thứ ta không hiểu lắm…” Yaki đọc xong hết một
lượt thì phát hiện ra chỉ hai ba cái mình nhận diện được còn lại toàn những
cái khái niệm mới.
Yoruki mỉm cười nhẹ nói: “Yaki-sama, Iaijutsu là kĩ thuật rút kiếm nhanh của
các võ sĩ samurai thời xưa. Mị lực thì tăng lên đồng nghĩa ngài cũng sẽ cảm
thấy đối phương nhìn mình hơi khác, cái này cần ngài tự mình cảm nhận. Judo là
một môn võ, nó không cương mãnh như Karate, nó là một môn của nhu thuật dùng
để phản đòn, khống chế đối thủ. Chính xác là sự chuẩn xác của đôi mắt, ví dụ
như khi ngài đấm mà đối phương di chuyển với tốc độ cao hơn thì ngài vẫn sẽ dễ
đánh trúng hơn, hay cả trong dùng súng để ngắm nữa. Kenjutsu là một môn kiếm
đạo hiếu chiến, các kĩ thuật của kenjutsu mang tính thực chiến rất mạnh, có
tính kĩ thuật cực cao. Còn dương, ừm, khụ… Dương là cái đó đó của ngài, hệ
thống định đơn vị là cm, +1 nghĩa là thêm 1cm đó.”
“Ồ” Yaki ồ lên hiểu ra, hắn cũng không nghĩ vận may lại đến như thế, 2 lam đối
với hắn bây giờ rất hữu dụng. Yaki nhận lấy hết năng lực, hắn cảm giác thân
thể cùng tinh thần tốt hơn rất nhiều.
…
Sáng hôm sau, Yaki vác ba lô đi trả phòng, như thường lệ hắn đi ăn chút gì đó
vào buổi sáng, từ lúc thành người tập võ hắn cảm thấy ăn rất trọng yếu, hắn ăn
nhiều gấp mấy lần lúc trước.
Đang khi ăn hắn để ý thấy có một ánh mắt theo dõi mình đằng sau, là do Yoruki
báo cho hắn.
“Theo dõi ta? Hẳn là mấy người mà Hayase từng nói.” Yaki thầm nghĩ, hắn quyết
định ăn nhanh chóng rồi đứng lên trả tiền, Yoruki báo người kia cũng đã đứng
lên theo sau một đoạn.
Yaki cố ý lượn lờ vòng quanh rồi nhắm một cái ngõ hẻm đi vào, hắn nhanh chóng
nấp đi đằng sau thùng rác.
Không lâu sau đã có ba người đi vào ngõ. Ba tên đều đầu trọc, hình xăm hình
con rồng màu đen ở cánh tay trái đều y xì nhau.
“Chết tiệt, con chuột nhắt đó biến đâu rồi?” Một tên trong đó cộc cằn gắt.
“Yên tâm, hắn đi vào đây chắc hẳn núp ở đâu đó thôi, chúng ta tìm từng chỗ là
được.” Một tên khác trông cao to cơ bắp cười gằn nói.
“Bé con, đừng trốn nữa, ra đây với các anh nào, haha!” Một tên khác thì dùng
cái giọng ẽo ợt trêu đùa lấy, hắn tin chắc với ba người là quá thừa để giết
một tên nhóc con rồi.
Đang khi ba tên chậm chạp tìm kiếm dần đến chỗ Yaki, hắn quyết định ra tay
trước, Yaki nhanh chóng phi ra dùng nắm đấm đấm một nhát mạnh vào bụng tên
trước nhất, rồi ngay khi hắn vừa hạ người xuống thì Yaki cầm lấy đầu hắn kéo
về phía trước rồi lên gối vào ngực, tên kia chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì
đã ngã xuống sùi bọt mép.
Còn hai tên đồng bọn thì ngỡ ngàng nhìn lấy
cảnh, hai tên nhìn nhau một cái rồi nhanh chóng lao lên trước, tên to lớn
nhanh nhất định mở rộng hai tay lao lên ôm lấy Yaki, Yaki nhẹ nhàng lùi lại né
tránh, rồi hắn nhanh như chớp nhắm chuẩn mặt đối phương đá một cước thật mạnh
vào rồi tiện đà xoay người trong tích tắc đợi tên kia rơi xuống đất thì bồi
thêm một cú sút mạnh nữa vào má trái đối phương.
Xong hai tên, Yaki nhìn tên còn lại, tên kia cũng nhìn lấy hắn ngơ người, rồi
hắn quyết định chạy trốn khỏi đây về gọi thêm người nhưng hắn đâu ngờ Yaki
nhanh chân hơn một bước túm được áo của hắn kéo về sau.
“Bốp, bốp” Yaki đấm nhanh hai nhát vào mặt đối phương, tên kia choáng váng đầu
óc, hắn lúc này chỉ nghĩ thầm xui xẻo sao gặp trúng thiết bản thật rồi.
“Senpai, đừng giả vờ ngất nữa, ngài nói đi ai cử ngài tới xử ta vậy?” Yaki
ngồi xổm xuống giữ lấy đầu tên kia rồi lắc lắc nhẹ hắn.
“Vị tiểu ca này, ngài rộng lượng tha cho chúng đệ đi. Thật sự chúng đệ chỉ
nghe lệnh của bên trên xuống thôi.”
“Là ai? Các ngươi là người bang phái nào?” Yaki nhẹ nhàng hỏi, hắn cũng không
gấp, đặc trưng của cả ba tên đều có, đầu trọc cùng với hình xăm con rồng đen ở
tay trái, đi hỏi một chút Hayase là biết.
“Là bang, bang Kokuryuko ạ…” Tên đầu trọc kia giờ đâu còn dám không nói thật,
hắn chỉ sợ vị đại nhân này đi hỏi một lúc chắc người ta khai cả tên bang mình
với địa điểm tụ tập ngay lập tức.
“Vậy ta hỏi ngươi, tại sao mấy nay khu Nagaranaka lại náo động vậy?” Yaki cũng
thắc mắc điều này, náo nhiệt như vậy chắc chắn phải có nguyên do, hắn lượn lờ
ở Osaka này không nói quá cũng phải vài lần, bình thường sẽ không náo đến độ
xảy ra thương vong như thế.
“Là nhà Tanaka và nhà Ishii tranh giành địa bàn, hai thế lực lớn đánh nhau
không chỉ ở Nagaranaka, còn kéo lên tận Doshin, nghe đâu là do nhà Tanaka khai
chiến trước.” Tên đầu trọc thành thật nói từng câu, hắn ngập ngừng một chút
rồi nói tiếp.
“Tiểu nhân còn nghe nói, lần này hai nhà quyết sống mái với nhau do nhà Ishii
có ý định mưu hại đại tiểu thư nhà Tanaka đó, tất nhiên hai nhà chiến nhau tự
tổn thương thì còn lại hai nhà Hirano và Arai sẽ đứng im nhìn lấy thôi, một
khi hai bên hao tổn hết thì đến lúc đó, đại chiến thực sự mới nổ ra.”
“Ra vậy, hẳn là do Hayase, hừm, vì một cô con gái mà đánh cả cơ nghiệp vào thì
hơi ngu xuẩn. Nhà Tanaka chắc cũng chỉ lấy một cái cớ để gõ mạnh nhà Ishii
thôi.” Yaki tự ngẫm lấy, hắn nhìn tên đầu trọc kia rồi hỏi: “Ngươi có tiền
sao?”
”Ể?” Tên đầu trọc ngơ người ra, nhìn Yaki một lúc thấy hắn không đùa mới vội
vàng đáp: “Dạ dạ, có là có, trên người chúng ta cũng gần 2000 ¥, tiểu ca, ngài
cứ việc lấy ạ.”
Yaki vỗ bốp phát đầu hắn nói: “Ngu ngốc, tất nhiên là ta sẽ lấy rồi.”
Tên đầu trọc khóc không ra nước mắt, thế này ngày hôm nay hắn phải nhịn đói
mất, tiền ăn uống tháng này hắn còn có chút đó a.
Yaki lục soát lấy tiền rồi đứng dậy đi ra khỏi ngõ hẻm, không vừa lòng quay
lại hỏi: “Ngươi có cần ta đưa về tận nhà không, nhìn ngươi có vẻ không ổn lắm.
Đi được không đó?”
“Dạ dạ, đệ đi được đi được, không bận tiểu ca quan tâm sâu sắc vậy đâu. Tiểu
ca có việc bận gì cứ việc đi trước đi ạ.” Tên đầu trọc mặt đen kịt lại mếu
máo, tên khốn khiếp, đánh ta xong giờ lại quay ra hỏi đểu ta, khốn nạn, đừng
để lão tử gặp lại ngươi, oắt con!!
“À há, vậy ngươi cẩn thận chút nha, dạo này ra đường cũng không an ổn lắm đâu
há.” Yaki nhẹ nhàng nói rồi quay lưng bước đi, hăn nghe đến Tanaka cùng Ishii
đại chiến, có lẽ mình cũng nên chen ngang một cước thử xem, với trình độ của
hắn bây giờ, có thể 1 đánh vài tên cùng lúc cũng được nhưng nếu bị hội đồng
bằng vũ khí lạnh…
Nghĩ đến là rùng cả mình, Yaki quyết định đi kiếm một thanh kiếm gỗ phòng thân
tạm, bây giờ chưa có tiền làm thanh kiếm thật thì đành dùng kiếm gỗ vậy.
Yoruki bỗng nhiên cất tiếng nói: “Yaki-sama, bây giờ nếu ngài chen ngang một
cước, vậy chắc hẳn ngài sẽ giúp nhà cô bé kia đúng không, vậy sao ngài không
đứng nhìn, tên trọc kia cũng nói còn hai nhà Arai và Hirano nữa, ta thấy tốt
nhất nên ngắm vào hai nhà đó. Đơn thân dù không tốt nhưng với trình độ ngài
bây giờ, đánh số lẻ từng đám một cũng tốt lắm. Nếu giúp nhà Tanaka tấn công
nhà Ishii, chúng ta sẽ không có lợi ích tốt nhất, nhưng còn đánh hai nhà kia
rồi đổ tội cho Ishii, và tất nhiên là đổ cả cho nhà Tanaka nữa nhưng ít hơn,
như vậy chúng ta có thể kiếm một phần không nhỏ, thi thoảng xử một đám nhà
Ishii nữa.”
Yaki nghĩ cũng đúng: “Phải ha, nhưng đánh như thế xong chắc chắn ta phải trốn
khỏi Osaka rồi.”
Yoruki cười khẽ nói: “Cũng không sao mà, đến lúc đó có tiền rồi, ngài đi đâu
cũng thế a. Sao phải cứ là Osaka thì ngài mới phát triển được, đúng không?”
Yaki cũng cười: “Phải ha, ta còn chưa đi ra khỏi Osaka lần nào đâu, chắc lần
này là cơ hội rồi.”
….
P/s: Thi xong đầu toàn code code code, làm viết truyện lâu quá… Hic, đệ xin
lỗi mọi người ạ...