Yaki một bên đỡ lấy cô nàng lạ mặt, một bên đi lết trên phố, nhanh chóng thì
thấy một tấm biển đề chữ nhà nghỉ 120¥/1 đêm. Yaki lặng lẽ thầm khóc, xong
đời, là 120 không phải 100, tiền lại bay một mảng lớn. Yoruki nhìn hắn đến
ngứa cả mắt, quát to kêu: “Đàn ông con trai gì lề mề, vào nhanh đi!!”
Yaki lặng im đỡ cô gái đi vô nhà trọ, thấy một bác gái tầm 50 đang đứng trước
quầy tiếp khách ghi chép gì đó. Yaki lặng lẽ tiến đến, bác gái nhìn thấy khách
vào định hồ hởi nhưng khi nhìn đến bộ dạng của Yaki, xong lại nhìn về phía cô
gái hắn đang đỡ bên cạnh, nhíu nhíu mày hỏi: “Tiểu quỷ, ngươi vô đây làm cái
gì? Còn đỡ cô gái kia là sao?”
Yaki ự một cái, bối rối đáp: “N...nàng bị người hại, ngất ở trên đường, ta đi
qua thấy nàng nằm đó không ổn lắm nên bèn đỡ nàng vô đây…”
Bác gái nheo mắt lại nhìn chằm chằm Yaki, rồi lướt từ trên xuống dưới, xong
rồi lại nhìn xuống sổ sách, miệng nói: “1 đêm 120¥, có tiền thì vào nhé.”
Yaki vội vàng để cô gái ngồi xuống ghế chờ ở cạnh bàn tiếp khách, rồi lấy tay
móc vô trong áo lấy ra túi cũ kĩ của mình, rồi lấy đủ 120¥ đưa cho bác gái
nói: “Đây ạ.”
Bác gái cầm lấy tiền, đếm đếm rồi cất vô trong tủ quầy, xong cầm lấy một chìa
khoá đang treo ở một góc tường đưa cho Yaki nói: “Phòng 305.”
Yaki nhận lấy chìa khoá, quay ra đỡ lấy cô gái trẻ kia định đi lên lầu thì bác
gái lại gọi lại: “Gượm đã.”
Hắn cúi đầu xuống một cái rồi quay ra chậm chậm e rè hỏi: “Dạ, bác có chuyện
gì ạ…?”
Bác gái mở cái tủ ở bàn tiếp tân ra lấy một hộp đưa cho Yaki nói: “Dùng cái
này đi.” Xong thấy Yaki đơ người ra, vẫy vẫy cái hộp về phía trước.
Yaki choáng váng, cái hộp đó để làm gì vậy mà phải dùng nó a??? Nhưng bác gái
đó đưa cho mình, không nhận thì thất lễ quá. Nên hắn cố đưa cả hai tay ra nhận
lấy cái hộp rồi quay ra nói câu cảm tạ bác gái xong bước lên lầu.
Đến phòng 305, Yaki mở cửa phòng ra, Woaaaa!! Căn phòng sạch đẹp quá, hắn
nhanh chóng đỡ cô gái trẻ vào trong, rồi để nằm lên trên chiếc giường to ở
giữa phòng. Yaki tò mò nhìn tứ phía, hắn chưa bao giờ được thấy một căn phòng
thực sự như thế nào, hoá ra có phòng có nhà cảm giác cũng rất tốt, rất sạch
sẽ.
Yoruki lúc này thì đã cười ngang ngửa, nàng thực sự không ngờ bà chủ kia lại
đưa cái thứ đó cho Yaki, nhìn Yaki ngơ ngác như thế Yoruki mới lên tiếng nhắc:
“Yaki-sama, đã bao ngày ngài chưa tắm rồi?”
Yaki giật mình, lúc này hắn mới để ý là cũng lâu lắm rồi mình không tắm qua,
hắn nhìn nhìn quanh phòng thì thấy một căn nhà vệ sinh, vội vàng bước vô. Sột
soạt vài cái cởi bỏ hết quần áo, rồi xả nước, Yaki thật sự hưởng thụ cảm giác
này, rồi hắn thấy một gói kì quái để trên bồn rửa mặt, cầm lên ngó nghiêng,
thấy lạ liền hỏi: “Yoruki, đây là cái gì?” Yoruki nghe được liền đáp: “Dầu gội
đầu, thứ sẽ đầu tóc ngài trở nên sạch sẽ bóng mượt và thơm tho. Có 3 gói, ta
khuyên ngài nên dùng 2 mới đủ.”
Yaki nghe lời gật gật đầu, hắn xé toang cả hai gói dầu rồi đổ lên đầu xoa xoa,
dần dần hắn thấy đầu óc mình thoải mái hơn hẳn, từng đống bọt trắng nổi lên,
mùi thơm toả nhẹ khiến hắn vô cùng thích thú.
Yaki tắm rửa xong xuôi, hắn lấy cái khăn để treo một góc cầm lấy lau lau qua
người. Hắn nhìn lấy đống quần áo cũ kĩ mùi hôi rình treo ở một góc. Nghĩ nghĩ
cũng cầm xuống, móc ra cái túi trong vạt áo vứt ra ngoài phòng tắm rồi cho
quần áo vô bồn rửa mặt xả nước, rồi lại cầm lấy một gói dầu bóc ra xả xuống.
Xong hắn dùng hai tay bóp thật mạnh, rồi lại bóp lại dùng hai tay chà chà. Đến
cuối cùng xong xuôi, hắn xả một lần nước nữa, rồi nhặt từng cái xoáy vắt hết
nước rồi treo lên một góc trong phòng tắm.
Rồi hắn nhìn vào gương, thấy một khuôn mặt với mái tóc dài luộm thuộm che cả
mắt hiện ra, hắn nhẹ dùng hai tay vuốt ngược ra sau, Yoruki nhìn thấy cảnh này
ồ lên: “A a, đẹp trai nha, cả thế giới ra mà xem có trai đẹp ở đây nè!!” Yaki
nghe đến ngượng cả người, nhanh chóng thu dọn mọi thứ.
Quấn lấy cái khăn tắm che ở dưới, Yaki bước ra phòng ngồi ở một góc giường,
rồi thả người nằm xuống. A… thoải mái quá a! Hắn ước gì ngày nào mình cũng
được ngủ trên giường như thế này.
“N...nóng quá…” Một tiếng rên nhẹ thỏ thẻ bên cạnh tai Yaki vang lên.
Yaki giật mình quay sang nhìn thấy cô gái kia vẫn đang trong tình trạng rất dở
hơi, đúng là dở hơi đó! Hắn tò mò hỏi Yoruki: “Làm sao để chị đó hết bệnh? Ta
thấy từ lúc bị tên thú tính kia ám hại, chị đó cứ như phát dồ vậy.”
Yoruki cười khanh khách, nàng nhẹ nhàng nói: “Muốn chữa cho cô gái này, rất
đơn giản, ngươi chỉ cần lấy một viên thuốc hồng ở trong túi ra cho nàng ta
uống. Là mọi thứ đều -ổn-.”
Yaki cứ cảm thấy sai sai ở đâu đó, nhưng nghĩ lại nếu chữa được thì càng tốt,
không cô gái này cứ như này thì đêm nay hắn cũng khó ngủ. Hắn lật người dậy
lấy cái túi rồi móc từ trong đó ra một túi bóng nhỏ chứa hai viên thuốc màu
hồng. Hắn lấy ra một viên nhỏ trong đó, rồi quay ra nhìn cô gái kia.
Nhẹ nhàng tiến đến gần rồi cầm viên thuốc đưa vào miệng cô gái đó. “Ực” một
tiếng, cô gái nuốt xuống, Yaki mới thở dài một hơi, giờ hắn có thể yên tĩnh
ngủ nghỉ trên chiếc giường chăn ấm đệm êm này rồi.
Nhưng ngay khi Yaki vừa mới nằm xuống, một cánh tay ôm chặt lấy người hắn, còn
tay kia thì xoa xoa người hắn liên tục.
“Ta...ta nóng quá…”
Yaki đầu đầy mồ hôi thầm nghĩ không xong, cô nàng này còn dở hơi hơn trước.
Hắn vội vàng kéo tay cô ấy ra nhưng không thành, cô nàng ôm chặt hắn rồi xoay
chuyển người ngồi lên hắn. Rồi gục ngay trên lồng ngực hắn, mắt lim dim miệng
thì rên thở dốc liên tục: “L...làm ta đi, l...làm đi…”
Rồi nàng thè chiếc lưỡi nhỏ hồng ra liếm nhẹ cái đầu ngực Yaki, rồi dần dần
bàn tay kia cũng mò chầm chậm xuống vị trí khá nguy hiểm đối với cả con trai
và con gái.
Yaki thì rối loạn hoàn toàn không biết nên làm gì cho phải, hắn cuống cuồng
định gượng dậy thì lại bị cô nàng dùng tay ép xuống rồi xoay ngược.
“Mèn ơi, bà chị này sao giờ khoẻ dữ vậy?!!” Yaki thật sự sợ hãi, vì giờ trông
cô gái này giống y mấy tên cuồng loạn mà hắn từng thấy dưới phố, co giật mắt
thì lúc nhắm lúc mở, tay chân khua loạn xạ. Triệu chứng nào thì bà chị này
cũng có cả…
“Cứu… cứu ta với Yoruki!!” Yaki hét to trong lòng, thật sự hắn bây giờ hết
cách, thoát không thoát nổi, sợ bà chị này sẽ dồ lên cắn ăn thịt hắn thì hắn
xong đời.