Thiếu Nữ Kì Lạ


Người đăng: piciipoc

Trước mặt Lâm Phong lúc này là một tòa thành vô cùng tráng lệ. Bản thân hắn
cũng chưa bao giờ từng nghĩ rằng mình lại có thể được một lần được đứng tại
Thăng Long thành. Nhớ lại sư phụ từng nói Thần long đại lục có ba đại đế quốc:
Việt quốc, Tần quốc, Thiên quốc. Nơi hắn trước đây sinh sống là dãy núi Ngọa
Long Sơn, phía nam Việt quốc.

Tương truyền, từ sau trận đại chiến, Thuồng Luồng tinh yêu đan nát vụn, nhưng
vẫn giữ lại được một phần hồn phách, uất hận thấu tới tận trời, y dùng bí pháp
yêu tộc, thiêu đốt linh hồn tạo thành thân thể trong một thời gian ngắn, tìm
người trần quan hệ xác thịt, lưu lại hậu duệ. Tộc người này vô cùng hiếu
chiến, thường xuyên đi gây chiến với những tộc người phụ cận mở rộng lãnh thổ,
cuối cùng lập nên Tần quốc. Bọn họ nhiều lần xâm lần nhưng đều bị pháp trận
của Việt quốc đánh bật trở lại. Còn Thiên quốc là những người vô cùng bí ấn,
nghe nói có người nhìn thấy cả một tòa thành, nhưng ngày hôm sau quay lại nơi
đó thì chỉ còn bãi đất trống. Người dân Thiên quốc là những người cực kì tinh
thông pháp trận, phù chú, bọn họ rất ít khi xuất hiện . Những gì nghe về họ đa
phần là được kể lại.

Lâm Phong đang bị mê hoặc bởi sự náo nhiệt chốn kinh thành thì bỗng nghe thấy
từ đằng xa truyền tới từng đợt âm thanh huyên nào, đảo nhanh cước bộ, hắn tiến
tới xem xảy ra chuyện gị. Trước mắt hắn lúc này là một quán rượu, giữa quán có
dựng một cái đài bằng gỗ cao vài trượng, một gã ước chừng bốn mươi năm mươi
tuổi, khuôn mặt xấu xí, trên mặt có một chòm râu dê đang ngồi trên đó, tay
phải cầm quạt xếp, tay trái nắm lấy hồ lô rượu, sắc mặt đỏ hồng, chậm rãi mà
nói:

“ Năm đó Tần quốc sau khi sai người hành thích Đinh Tiên hoàng, phái ra vô số
cao thủ truy tìm tung tích của Đại hoàng tử, trải qua một thời gian dài cuối
cùng bọn chúng cũng lần ra được Người đang ẩn náu tại một môn phái ở Ngọa Long
Sơn. “
Nhấm nháp thêm chút rượu, gã lại cất cao giọng:

“Ba trăm tên cao thủ, kẻ yếu cũng đạt tới Long lực cấp ba, chưa kể thủ lĩnh
bọn chúng là một tên Long hồn giả cùng nhau vậy công. Không muốn ân oán cá
nhân liên lụy đến các huynh đệ đồng môn, đại hoàng tử một mình một ngựa lên
đỉnh Ngọa Long.”

"Lão Lục, ông lại “chém gió” rồi a. Nhìn khắp Việt quốc của ta, Long lực giả
có bao nhiêu vị ? Ngươi lại còn nói Tần quốc vậy mà xuất động ba trăm cao thủ
Long lực giả, đã vậy toàn là Long lực giả cấp ba, làm sao có thể tin được?"

"Đúng đấy, Lão Lục, ông không nên thấy ta ít đọc sách mà lừa ta, ngươi dù là
kể chuyện xưa, thực sự cũng phải hợp tình hợp lý một chút, nếu không thì trả
lại tiền."

"Không sai không sai, Long lực giả là tôn quý như thế nào, cũng không phải là
củ cải trắng hay là hành tây bán đầy ngoài chợ, quơ tay là có một đống, Lão
Lục ông ăn nói bậy bạ, trả lại tiền cho ta."

Dưới đài, một đám người nhao nhao ồn ào, tức giận mắng nhiếc, nét mặt khác
nhau.

"Các vị nên tin những gì ta nói, Lão Lục ta tuy rằng đôi khi hơi khoác lác,
“chém gió” đôi chút nhưng mà lần này nói ra tất cả đều là sự thật. Các vị suy
nghĩ một chút, Tần quốc là một quốc gia vô cùng rộng lớn, nội tình thâm hậu,
truyền thừa cả mấy ngàn năm, các ngươi nói xem, tinh anh trong các môn phái sẽ
có tu vi gì?" Lão Lục bắt chéo hai chân ngồi ở trên mộc đài, quạt xếp nhẹ lay
động, không có chút nào nho nhã, nhìn vào chỉ thấy sự hèn mọn bỉ ổi.

“Nói nhảm, cái này người nào không biết? Thông thường các môn phái tuyển chọn
để tử nội môn phải có tu vi Long lực cấp ba trở lên, còn nếu là tinh anh thân
truyền đệ tử, tu vi ắt phải đạt đến Long lực cấp năm”

Lão Lục híp mắt, lại uống một ngụm rượu, nói:

"Như vậy vì sao cao thủ của mấy chục tông môn tụ tập, liên hợp vây giết đại
hoàng tử, sau đó bị đánh cho máu chảy đầu rơi, thiếu chút nữa tông hủy người
chết? Cách giải thích đơn giản nhất là lúc đó Đại hoàng tử đã có tu vi Long
hồn giả, hơn nữa ít nhất là Long hồn giả cấp hai.”

"Làm sao có thể? Hơn hai mươi tuổi là Long hồn giả, cái này ngay cả trong các
điển tịch võ lâm đều không có ghi chép, Lão Lục ông nói điểm này không đúng,
đừng vì muốn kiếm tiền mà ăn nói bậy nói bạ như vậy!”

Lão Lục cười lạnh một tiếng, nói:


  • Các ngươi một đám ếch ngồi đáy giếng biết cái gì, đại hoàng tử từ khi còn ở
    hoàng cung đã được xưng là kì tài tu luyện. Nếu không phải vì bị người ta làm
    hại, chắc chắn sẽ lên ngôi trị vì, đừng nói là tu vi Long Hồn lực, kể cả có
    người nói tu vi Long Tinh trong truyền thuyết, ta cũng tin.

Cả đám người dưới đài âm thầm nghị luận, lắc đầu rồi bỏ đi, hẳn là không tin
vào những điều lão Lục nói, Long hồn giả đã được coi là cao cao tại thượng,
cảnh giới võ giả cả đời chỉ dám mơ, không dám cầu. Huống hồ là Long Tinh giả,
ngưng kết ra long châu, phá vỡ ranh giới sinh tử...

Hắn ở chỗ này nghe suốt mấy ngày, hầu như nghe được rất nhiều chuyện ngày xưa
có quan hệ đến sư phụ hắn, hắn thật sự là không nghĩ tới năm đó lão đầu lại có
thể cường đại đến loại tình trạng này, toàn bộ Tần quốc mấy chục tông môn phái
ra vô số cao thủ, đều muốn liên thủ tiêu diệt nhưng không có làm được, ngược
lại bị giết đến tinh nhuệ đại giảm, nguyên khí đại thương.

Ban ngày xuống quán rượu nghe kể chuyện, ban đêm hắn dựa theo cuốn bí kíp của
sư phụ bắt đầu tu luyện. Từ trên bí kíp hắn biết được con người muốn tu luyện,
trước tiên phải cảm ứng được thiên địa linh khí, sau đó dùng thiên địa linh
khí theo pháp quyết tu luyện ngưng kết thành một tia “long lực”, lại lấy “long
lực” này đả thông kì kinh bát mạch, phóng xuất chân khí ra ngoài cơ thể. Đến
lúc này mới chính thức được coi là bước chân vào cánh cửa tu luyện.

Thần long đại lục trải qua vạn năm, linh khí cũng thưa thớt dần. Người có thể
cảm nhận được thiên địa linh khí đã ít, có được pháp quyết tu luyện lại càng
khó hơn. Thế nên tu luyện giả đa phần là con cháu thế gia, nếu không thì cũng
là đệ tử của những môn phái lớn, người bình thường gần như không có cơ hội,

Tu luyện giả được chia thành ba cấp độ, ngưng kết được “long lực” địa vị đã
hơn võ giả bình thường rất nhiều, thường được mời về làm thủ hộ giả cho hoàng
thất. Trải qua quá trình tu luyện, nếu may mắn, có thể ngưng kết được “long
hồn”, đến đây đã có thể coi là cao thủ trong truyền thuyết, lấy đầu tướng địch
ngoài trăm dặm, xông vào vạn đại quân cũng có thể toàn thân trở ra. “ long hồn
giả” xuất quỷ nhập thần, một “long hồn giả” có thể trong nháy mắt thẳng tay đồ
sát mười “long lực giả” cấp một, đao kiếm bình thường không thể làm bị thương.
Nghe nói, bên người đương kim Hoàng đế có hai hộ vệ “ long hồn giả”.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, thoáng chốc đã một tháng, Lâm Phong cũng bắt
đầu thích nghi với cuộc sống, sinh hoạt nơi đây. Chợt nhớ ra tờ “ hôn thư”
trước khi xuống núi sư phụ giao cho, hắn lôi ra nhìn một lần. Đường đi lối lại
chốn kinh thành đối với hắn đã trở nên vô cùng quen thuộc. Nhìn lại địa chỉ
trên hôn thư một lần, Lâm Phong ngước lên nhìn, đúng lúc này ba chữ sơn son
thếp vàng đập vào mắt hắn: “ Tướng Quốc Phủ”. Hăn e ngại có sự nhầm lẫn, hoặc
giả là thời gian đã lâu, người viết hôn thư này có thể đã chuyển nhà, Chẳng
may nhầm lẫn thì đúng là khóc không ra nước mắt rồi.

Ỹ nghĩ vừa động, hắn liền quyết định đi thám thính một lần. Âm thầm vận chuyển
pháp quyết, “ phốc” một cái, Lâm Phong đã lẻn được vào bên trong phủ. Do chưa
biết đường đi lỗi lại nên hắn bỗng chốc trở nên lóng ngóng. “Thôi thì cứ đi
xem thế nào đã, nếu chẳng may bị phát hiện thì bỏ chạy là được, cũng chẳng mất
gì”. Lâm Phong thầm nghĩ.

Đang đi bỗng nhiên hắn cảm thấy có gì không đúng lắm, liền ngước lên nhìn cây
đại thụ trước mặt, thiếu nữ mang trên mình bộ trang phục màu trắng ở trong gió
tung bay. Khí chất chẳng khác gì tiên nữ hạ phàm. Những cành lá bị gió làm cho
lay động, nhưng người này đứng ở trên lại vững vàng vô cùng. Dung mạo tuyệt
mỹ, chỉ có điều trong ánh mắt toát lên vài phần cô đơn đang lặng lẽ nhìn hắn.
Tay nắm chặt quả cầu nhỏ.


Cực Phẩm Đạo Sĩ - Chương #6