Lờ Mờ Bức Bách


"í cái này vậy mà không hỏi tên nàng , đầu óc ah ,đầu óc ah ."

Thạch chợt nhớ ra mình quên không hỏi tên muội tử vừa nãy , mẹ nó cái này vậy
mà mình còn đòi phải cưới em ấy .

"Thôi thì khi khác vậy , Nam Nhân phải cứng không cứng không được , khi nàng
quay lại ta hỏi thăm tên nàng ."

Nhớ tới viên (Đan Dược Hồi Phục ) ,Thạch lại nghĩ lấy nó ra xơi , cái này mẹ
nó mình phải thử nghiệm chứ ,dù gì bây giờ vẫn đang bị thương .

"Ực ....."

Nuốt một ngụm , đan hương xông vào mũi , đan dược hòa tan thơm phúc , chả phân
tích mùi vị được , nhưng lại như có một dòng nước ấm chạy quanh thân thể .

Bất nghờ hơn

Các vết thương hồi phục rất nhanh , nhanh tới mức hắn không tưởng , tuy vết
thương ngoài da có chút nhỏ ngứa ngáy khi hồi phục , nhưng khi hồi phục lại
mang đến cảm giác thoải mái .

"Kẽo kẹo ..."

Tiếng xương cốt vang lên , các chiếc xương sườn kia giờ như được chỉnh sửa lại
đúng chổ , cái này cảm giác như thân thể lại được tân trang , thoải mái nói
không ra lời ah .

Cảm thụ xong .

Kiểm tra một chút số kinh nghiệm , trong thời gian ngồi ở đây , chả biết nên
làm gì thôi đành tu luyện chờ muội tử kia quay lại hảo hảo hỏi cách ra .

Nhờ tính năng của lệnh bài Thanh Vân mà khi mình vô tình va chết con yêu thú
thất giai mà lại lụm được đầu nó vô trong này , khoing thể không nói cái này
thật tiện lợi ah .

Tĩnh tâm một chút tiến vào tu luyện ....

Thanh Vân Tông khu tông chủ .

"Bẩm Tông chủ hôm qua một trưởng lão giám sát nơi khảo hạch của các thí sinh ,
thì bất nghờ xuất hiện một thí sinh thần bí , đánh gãy năng lượng của hắn ."

"Thí sinh đó tốt , có sao ."

"nhưng năng lượng của trưởng lão đó bị chấn vỡ bởi ...huyết nha ."

"Cái gì."

Trên ghế , tông chủ đang bình thản bưng chén trà hớp một ngụm , nhất thời phun
ra .

"Huyết nha , chẳng lẽ ma tộc lại thâm nhập vào trong sao ."

"Vâng , ta cho là vậy ."

Tên trưởng lão này lại nói tiếp .

" Hừ Cho một số trưởng lão ngoại môn xuống ,truyền linh lực ngưng tụ xem sao
."

"Vâng Tông chủ ."

Tên trưởng lào muốn hiệu quả như vậy .

Bọn hắn chỉ là trưởng lão tạp dịch tuvi cũng không cao lắm.

Cái này con huyết nha lại có thể chấn vở năng lượng ngưng thực của bọn hắn ,
thì tuvi người điều khiển nó cũng không nhỏ .

Nên cần phải có các trưởng lão ngoại môn tới trợ giúp .

Một vài bóng người bay ra khỏi đại điện .

"Kẽo Kẹt."

Tiếng mở cửa vang lên , Thạch tạm dừng việc tu luyện nhìn ra cửa .

"Ngươi tỉnh rồi à ."

"Vù .....ong ong ."

Một bà lão , đi vào cửa , làm hắn rất thất vọng ah , không phải nàng ah , cô
gái loli ấy .

Bà lão hỏi thăm Thạch nhưng chưa hỏi thăm xong thì ,trong ống tay áo lão bà bà
một viên cầu lao nhanh ra bay về phía Thạch .

Theo phản xạ Thạch nhảy ra tránh né viên cầu ,nhưng viên cầu bay quá nhanh vẫn
va thẳng vào mặt Thạch .

"Cái gì ."

Cái này là cái gì sao lại va vào mặt mình , làm cái mặt cũng có chút ê ah .

Thạch nhìn qua cái viên cầu, hình tròn như bong bóng , Thạch thấy cái này quen
quen nhưng ngẫm đi ngẫm lại , chả nhớ gặp ở đau , rồi nhìn qua bà lão .

Chỉ thấy Bà môi run run .

"Cái Này , Thánh Vật ."

"Cái gì thánh vật , không phải chỉ là viên cầu bình thường ."

Bà lão phớt lờ Thạch , đi về phía quả cầu , Thạch chỉ ngồi đó xoa mặt , quả
cầu này là gì mà quá ác , va mạnh như thế .

Bà lão như tính nhặt lên viên cầu , nhưng .

"Bộppp"

"mẹ cái chim ."

Cái cầu này lại lao về phía Thạch va vào người hắn .

"Thánh vật tìm thấy người hữu duyên ah ."

Lúc này ánh mắt bà lão nhìn Thạch phức tạp , có vui có buồn càng có nghi nghờ
ký thác .

Lão nhớ lại theo như tổ tiên nói trong sách cổ , lúc ấy tổ tiên đêm khuya ngắm
trăng thanh gió mát thì trên trời một tia sáng vụt xuống trước mặt tổ tiên,
khi nhìn kỹ thấy một viên cầu lơ lửng trước hắn .

Nên cho là thánh vật , như tìm cách nào cũng không sử dụng , nên tổ tiên chỉ
có thể cho viên cầu này tìm người hữu duyên Mới kích hợt được .

Từ đó viên ngọc này được truyền xuống tới đời lão nay vô tình gặp tên này vậy
mà viên ngọc này lại tự động di chuyển .

Chỷ có thể quy cho là gặp ngươi hữu duyên .

"Rắc Rắcc ..."

Âm thanh như xương vỡ vang lên làm , đang hồi tưởng bà lão và Thạch đang xoa
mặt cũng phải nhìn lại nơi phát ra âm thanh .

"Ngạo tòa ... cái này không phải......"

Viên cầu kia phát nứt qua các vết nứt , có ánh sáng xanh nhạt hắt ra , khi
viên cầu nứt đủ một cái lỗ tròn .

Một cô bé nhỏ nhắn lao ra bay lại ôm vào má Thạch .

"Ế .....Cái này .....con rồng wtheo không phải mơ à sao cái viên này cầu ."

Trong đầu Thạch hiện lên con rồng viên cầu cô bé .

"Ba Ba ."

Lúc này cô bé vẫn còn ôm má Thạch la baba .....

Như không muốn thả .

"Á ....Ba ba ..."

Thạch nắm ngay con bé lôi ra .

Cái này cũng không khác trước lắm chỉ có điều lớn hơn ...từ một ngón tay giờ
đã lớn như nữa bàn tay.

Tóc màu xanh nước biển nhạt ....quanh thân tỏa ra hào quang màu xanh nhạt như
màu tóc .

Cố bé cố dãy dụa .

Thạch thả ra cô bé lại lao lên ôm lấy má Thạch tiếp .

Cái này quắt đờ ...Thạch lại lôi cô bé xuống đất nhưng cô bé lại lao lên ôm
.....

Cái này làm bà lão đứng xa nhìn ........ cũng phải lờ mờ bức bách .

Tác giả : Tuần sau ta thi rồi ....Thật rất lo lắng ah .....hix Các đại lão nào
chúc ta thi tốt có tinh thần hơn nào , nói đi nói lại ta cần đổi mới thêm chút
nữa về bộ truyện.


Con Đường Võ Đế - Chương #23