Phải Cưới Em Ấy


"Aaaaaaaa......"

Thạch bật dậy .

"Phù phù ....hóa ra chỉ là mơ ."

"Hù chết tiểu bảo bảo ."

Nhớ lại giấc mơ lúc nãy Thạch cũng hết cả hồn , mịa tự nhiên bị con rồng kia
dậm lên .

"ư ....''

"việc gì ..."

Quên việc giấc mơ sau ót ,Thạch nhìn xung quanh, Khá bất nghờ khi mình đang
nằm trên một cái giường , xung quanh là các bức tường bằng gỗ .

Cạnh giường có một cái bàn gỗ , trên bàn có một chén cháo bốc khói nghi
ngúc,có nghĩa là có người vừa mới đem vô .

Thạch nhớ mình mới bị con rối cho một phát bay tứ sứ sắp chết ,giờ lại nằm ở
đây chắc là có người cứu .

Thạch nhớ tới những thứ hệ thống tặng cho hôm

qua ,nhất thời muốn kiểm tra xem thử .

"Dị hỏa U Minh ."

Trong không gian tinh thần , chỉ thấy nằm đó ,một đốm lửa màu xanh lá .

"Tính Danh Vật Phẩm : Dị Hỏa U Minh ."

"Thông tin : là hỏa từ địa ngục ,có sức đốt cháy cực cao ,không chết không
thôi , có thể thôn phẹ dị hỏa khác thăng cấp ."

"Có hay không dung hợp ."

Hệ thống hỏi Thạch .

"Có."

"Người chơi dung hợp Dị hỏa , khi tấn công đòn chủ động có thể điều khiển dị
hỏa để tăng sát thương nhiều công dụng cần điều tra ."

"Ừm."

"Vỏ Cứng Bọ Cạp ."

Thạch hắn lại suy nghĩ về các món vật phẩm ....

" Vật phẩm :Công pháp Tàn quyển ."

"Thông tin : Quyển công pháp chưa hoàn thành hoặc hư hại cần lĩnh nghộ để hoàn
chỉnh ."

"Vật phẩm: Đan dược hồi phục "

"Thông tin :Uống vào có khả năng hồi phục cực cao , cực nhanh ."

"Vật phẩm :giày giảm trọng lực"

"Thông tin :Có khả năng điều khiển trọng lực bản thân nặng nhẹ ."

"Có hay không mang vào ."

"Mang ."

Trả lời hệ thống xong , một đôi giày nhìn bình thường hiện ra trước mặt hắn .

"nhìn nó đâu có cái gì đặc biệt ."

Thật là cái đôi dày này nhìn rất bình thường cũng chỉ bằng vãi mà thôi , Chả
có hoa văn gì cả nói chung nó bình thường tới không thể bình thường hơn.

"Mang vô thử đi rồi biết ."

"Ừ ."

Hệ thống thúc dục Thạch mang giày giảm trọng lực vô .

"Chả có gì khác ."

Sau khi Mang đôi giày vào chả có cái gì khác biệt , ngoài cảm giác êm chân hơn
.

"Ngươi đi thử xem ."

Thạch bỏ chân xuống giường , đứng dậy chuẩn bị bước đi thì thấy cái chân phải
cố lắm mới nhấc lên được .

"ngươi đi quen được cái giày này cũng có nghĩa khi ngươi bỏ đôi giày này ra
ngươi sẽ chạy rất nhanh , cơ chân của ngươi mạnh hơn rất nhiều ."

Hệ thống từ tốn giảng giải cho Thạch .

"Tiện vậy ,Công dụng thật cao siêu ah ....."

Thạch hưng phấn, cố gắng nhấc cái chân lên , đi từ từ các bước.

"Cạch ...."

Đang tập tễnh đi thì cánh cửa mở bụp ra .

"Tỉnh rồi à ."

"Woa con nhà ai mà xinh gái vậy ."

Hắn nhìn qua cánh cửa một cô bé loi li đứng đó đôi mắt tròn xeo , nhìn cứ như
mấy cô gái loili trong phim annime (từ loili ko biết viết đúng hay sai),nhìn
về phía hắn ,mặt mang theo vẻ không dám tin .

"Sao ngươi có thể tỉnh sớm vậy được , cái này không hợp lí ."

Cô nàng lẩm bẩm ,sau đó quay qua nói với Thạch .

"Ta thấy ngươi ở dưới núi ,bị người ta đánh sắp chết , Sư phụ bảo ta giúp
ngươi trị thương ."

"Ta cảm thấy vết thương của ngươi chấn thương vào nội tạng , mà ngươi còn đi
đâu về chỗ nằm đi khỏe lại nói ."

Cô nàng vừa bưng chén nước màu thuốc bắc ở trái đất nhẹ nhàng bỏ lên bàn ,
nhưng vẫn thấy Thạch cứ đi qua lại , còn từng bước rất khó khăn nên lại dìu
Thạch về giường .

"À cảm ơn ...ta tự đi được rồi ."

Thạch cảm ơn sau đó khập khiễng đi về giường ,nằm lên lôi mền đắp đàng hoàng
,cái này mẹ nó không giống tính cách hắn chút nào .

Nhưng hắn nhớ trong các bộ annime ở trái đất nam chính luôn từ tốn ah,thế là
hắn bắt chước theo .

"Ngươi có tự ăn được không ."

Cô nàng lại hỏi tiếp .

"Không ."

"Xí đi còn được ăn đi ."

Nói xong cô nàng ngồi lại cạnh giường , mắt tròn nhìn ra ngoài cửa .

"Aizzzzzzz......"

Thạch thở dài ngao ngán tính ngồi dậy để ăn thì .

"rắccccc......"

"A......"

Tiếng xương gãy vang lên ,thep đó là tràng la hét thất thanh .

Không sai cái xương sườn của hắn bị gãy một cái cần một ngày nữa mới khỏi ,mà
giờ hắn ngồi dậy ,gây ra cái xương kia lại nứt gãy ra .

"Ngươi có sao không ."

Cô nàng kia giật mình quay sang hỏi thăm hắn .

"Nằm lại ta nối sơ lại giúp ngươi ."

Nghe lời cô nàng Thạch nằm lại , trong lòng la lớn

"Iệt cha đau quá ah , gãy xương đau quá ."

Cắn răng chiệu đựng Thạch nằm yên đó .

Cô vận công làm ra một đống thủ pháp tay nhẹ nhàng đặt lên ngực Thạch .

Mặt cô nàng đỏ lên , vì đây là lần thứ nhất cô đặt tay lên ngực một người khác
giới .

Thạch thì khuôn mặt dần hết vặn vẹo đi , cái cảm giác này nó vẫn còn đau nhưng
vẫn đở hơn lúc nãy .

Nửa tiếng sau ,Công rụt tay lại ,quay mặt chỗ khác ,nói .

"rồi đó .....ta đi đây ."

Cô tính đứng dậy đi ra thì .

"ục ục ục ....."

Cô khượng lại ,vì nghe thấy tiếng bụng ai la lối .

Cô quay mặt lại ,thấy khuôn mặt nhăn răng cười xấu hổ của Thạch , do dự một
lúc ,cô lại bàn bưng lên chén cháo nói .

"thôi thì ta giúp ngươi ."

"Cảm ơn ah ."

Mặt Thạch cười rất tươi quên bén chuyện còn đau nhói .

sau một hồi ăn .

Thạch quan sát cô gái ,trong đầu hiện lên một vài ý nghĩ ,khuôn mặt cũng biến
đổi không chính chắn theo.

"Khục khục ....ặc ặc ,sao mạnh tay vậy ."

Vừa nãy rất khó hiểu ah ,sao cô gái này lạnh mạnh tay đút cái thìa gỗ vô rất
sâu trong cổ họng làm Thạch ho khan ah .

"nhìn cái bản mặt chả ưa được ."

Cô gái hứ xong bưng chén đi ra khỏi phòng .

Cô bé đi ra khỏi phòng , Thạch nói thầm trong lòng .

" Nhất Định Phải Cưới Em Ấy ."

Tác Giả : chúc cả nhà vui vẻ ah


Con Đường Võ Đế - Chương #22