Người đăng: Hoang Truong
Cảnh quan lại thay đổi lần nữa, lúc này, đột nhiên hắn thấy đang ở giữa 1 đám đông.
Xung quanh là vô số người, già có trẻ có, nhưng có 1 điểm chung là đều đang tại chửi mắng hắn.
Nguyên do thì..ai dà, mỗi người 1 kiểu, có người thì chửi hắn vô tích sự, người chửi hắn vô sỉ, bạc bẽo, tóm lại kiểu nào cũng có.
Hẳn là phần thi chữ Nộ là nghe chửi a.
Nếu chỉ có vậy thì cũng thôi , hắn còn nhịn được, mà 1 phần lớn nguyên nhân là hắn còn chẳng quan tâm những người kia đang nói cái gì.Thế nhưng lúc này huyễn cảnh lại tạo ra 1 cảm giác giận dữ vô hạn trong hắn, đồng thời 1 giọng nói liên tục quấy phá sự tập trung của hắn , bảo hắn tiến lên và đập cho đám người kia 1 trận.
Hắn dứt khoát không nghe quấy phá, tập trung tĩnh tâm. Hồi nhỏ hắn đi quấy phá nhiều nên cũng quen với mấy tiếng chửi bới này nọ rồi.
Cứ thế hắn vượt qua hết toàn bộ các ải trong Thất tình, chỉ có 1 chút ngoài ý muốn trong ải Dục.
Ải Dục thì cũng như Dục trong lục dục, nhưng ác liệt hơn nhiều,hiện ra 1 đống gái, khiến hắn tốn mất 1 đống máu mũi.
Chỉ còn lại chính là Võ đạo chi tâm.
Lúc này đây hắn đang được tới 8 phân điểm số.
Toàn bộ huyễn cảnh biến mất, thay vào đó là 1 bãi cỏ xanh , có vẻ như 1 mảnh thế ngoại đào nguyên.
Đột nhiên hắn nghe thấy tiếng rầm rập ở phương xa, quay đầu lại , hắn nhìn thấy 1 bầy dã thú đang rầm rập chạy tới từ trong rừng cây. Tuy rằng sâu trong thâm tâm hắn biết đây hết thảy là huyễn tưởng, thế nhưng toàn thân hắn, từng bó cơ, từng sợi lông đều như het lên bảo hắn phải chạy đi.
Bầy dã thú đấy, có Tê giác, có Xuyên Sơn Thú, có Khổng Tượng, tất cả thình lình cao hơn Thiên Động 2-3 cái trọng thiên, khiến cho hắn cảm giác 1 cỗ sợ hãi từ sâu trong tâm khảm.
Lúc này bầy hung thú còn cách Thiên Động tầm 20 giây đường bộ, Thiên Động vẫn cố gắng khống chế tâm ý, không để tháo chạy trong vô hình.
Càng lúc bầy hung thú càng gần hơn mà thiên Động cũng càng khẩn trương hơn, tuy rằng biết tất cả đều là ảo cảnh nhưng vẫn không khống chế nổi tâm tình.
Đột nhiên, dị biến xảy ra.
Trong đàn hung thú đột nhiên xuất ra 2 đầu mãnh thú to hơn hẳn, mỗi con cao hơn Thiên Động 1 cái đại cnahr giới, 2 luồng sát ý ập thẳng vào Thiên Động, cùng lúc đó, giọng nói vẫn luôn quấy phá từ trước đến giờ, đã im bặt được 1 thời gian đột nhiên lại cất tiếng.
- Chạy , giọng nói ấy nói, giọng khàn khàn, tuy chỉ 1 chữ nhưng lại khiến cho người ta hốt haongr tột độ, tựa như đó mới là lựa chọn chính xác nhất.
Hắn quay người, chạy 1 bước , rồi 2 bước, nhưng ở bước thứ 3 đang chuẩn bị ra khỏi vòng tròn thì hắn tựa như quyết định cái gì đó, quay người lại, đi về vị trí cũ , ngồi xuống.
- Chạy đi, chạy đi nếu không sẽ chết a. – Giọng nói thúc giục nhưng Thiên Động hoàn toàn không để ý đến hắn.
Bầy hung thú chỉ còn cách 1 bước chân, Thiên Động run rẩy , cố hết sức kìm nén mong muốn chạy đi, nhìn bầy hung thú chạy ngang người mình.
Bầy hung thú chạy xuyên qua, tuy rằng là ảo cảnh thế nhưng Thiên Động vẫn cảm nhận được 1 luồng uy áp tử vong từ đó.
Đến khi bầy hung thú xuyên qua hoàn toàn thì hắn mới cảm thấy nhẹ nhõm, đồng thời cái cảm giác tử vong cũng biến mất.
Hắn ngồi xuống, chuẩn bị tâm lý với bài kiểm tra thứ 2.
Đồng cỏ tan rã, thay vào đó là 2 đạo quân, bầu trời, mặt đất thuần 1 màu đỏ rực, trong không khí có mùi tanh tanh như của máu, rồi 1 bên là 1 đạo quân thiết huyết đang rầm rập lao tới, bên kia là hàng ngàn vạn con trùng tộc, có con trông như con kiến, to bằng cái đầu người, con thì như con muỗi, con chuồn chuồn, con thì như 1 con rết to ngang tòa nhà.
Mà giao của 2 đại quân này chính là phía hắn.
Có kinh nghiệm từ lần trước, hơn nữa lúc đó là lúc hắn không chuẩn bị, nên hắn thủ vững tâm trí, chờ đợi 2 đạo binh va vào nhau, sau đó lại tan biến.
Điểm của hắn lúc này là 10 phân điểm.
Màn kế đó khiến cho hắn há hốc mồm.
Lại là dục.
“ Bộ cái học viện này hết thứ để khảo hạch rồi hay soa mà nãy giờ thấy ba bốn cái này rồi “ – Thiên Động chán nản thầm nghĩ.
Kế đó là hắn phải chịu đựng vượt qua Đại hồng thủy, vượt qua mưa sấm sét đất nóng chảy đầy dung nham, tóm lại là như Tận thế vậy.
12 phân điểm.
Lúc này hắn đã cảm giác được cực hạn, liên tục ở trong căng thẳng quá lâu như vậy hắn cũng đã thấy mệt mỏi.Hắn quyết định xem xét phần sau sẽ khảo hạch cái gì mà quyết định có nên từ bỏ không chứ hắn nghĩ đây hẳn đã là cực hạn với tâm trí hắn rồi.
Phân khảo hạch tiếp theo sẽ là cái gì?
Đây là 1 mảnh hắc ám thế giới, xung quanh la liệt xác người chết , thi thoảng có vài cái bóng mờ phảng phất.
Phương xa thuần túy là sương mù, hắn còn đang thắc mắc đây là dạng khảo nghiệm gì thì …
- Tiểu ca, ngươi chơi thật vui a. – 1 giọng trẻ con lanh lảnh vang lên giữa màn đêm tịnh mịch.
Thiên Động giật bắn mình nhìn ra phía giọng nói, đó là 1 đứa trẻ, nhưng vấn đề nằm ở chỗ đứa trẻ này.
Tròng mắt thuần túy 1 màu đen, tay ôm 1 con gấu bông rách nát đẫm máu, 3 dải xương sườn lộ rõ nét, quần áo rách tả tơi, làn da tái nhợt,hơn nữa còn đang lơ lửng.
Thiên Động giật mình , hoảng hồn giật lùi ra sau vài bước, lúc nhìn lại thì… đã vượt qua cái vạch từ lúc nào.
Hắn chẳng còn biết làm gì ngoài cười khổ, ai bảo hắn sợ ma a. Nhưng lúc này lại văng vẳng tiêng cười lanh lảnh, hắn quay đầu lại nhìn thì… thấy đứa bé đó vẫn ở chỗ đó, đang nở nụ cười nhìn hăn, hắn ngay lập tức ù té chạy khỏi phòng khảo hạch.
- Cũng may chỉ là huyễn cảnh , cơ mà thật vãi cả ra . Ý, phải đi vệ sinh thôi không suýt thì tè ra quần.
Nói rồi hắn ù té quyền vào trong khu vệ sinh, trước khi đi hắn liếc mắt nhìn về phía cánh cửa khu khảo hạch đang dần đóng lại, thấy huyễn cảnh kia cũng đang đồng dạng nhìn về phía hắn , thậm chí còn nở nụ cười.
Hắn toát mồ hôi hột chạy nhanh hết sức có thể, lòng thầm nhủ có nên mua bùa phòng ma không.
Lúc này, trong phòng khảo thí, cánh cửa vừa mới đóng lại.
- Tiểu ca này đủ thú vị a, thế nhưng trên người hắn có khí tức của Thần, không dễ trêu, ta nói đúng không, beary? – đứa bé ma nâng con gấu lên ngang mặt hỏi.
Con gấu bông đầy máu đó mở mắt ra, là 3 cặp mắt, 1 ánh sáng đỏ rực tỏa ra, miệng con gấu nở nụ cười, mồm răng nhọn hoắt, nhưng tựa như không phải răng mà như là phần nhọn cây đinh vậy.
- Đi chơi thôi, lâu lắm mới chứng kiến được khí tức của Thần, mà 1 hơi lại cảm nhận được ba bốn cái chứ, không dễ trêu a hi hi hi. – Đứa nhóc vừa cười vừa nói, sau hóa thành 1 làn khói trắng và biến mất.
Lúc này Thiên Động vẫn không hay mình vừa trêu đến cái gì, vẫn đàng hoàng đi tới khảo hạch khu số 4 – Kĩ năng chiến đấu