2 :bắt Đầu


Mở mắt ra,xoa xoa thái dương Vũ cảm thấy thật là nhức cả trứng vừa đến thế
giới này tay trói gà không chặt,mơ mơ màng màng mà đã mặc định phải đắc tội
toàn siêu cấp boss,may mà mình có hệ thống.
Hệ thống trong tay tung hoành thiên hạ.
Tiến vào hệ thống…không phản ứng..đăng nhập…let ‘go…
Ta xxx,hệ thống ngươi ở đâu ra ngay đây cho ta.
Keng !Ký chủ thực lực quá yếu không thể tiến vào giao diện hệ thống.Cưỡng chế
truyền tống !Tiến vào tiếu ngạo giang hồ ,ký chủ hãy nhanh chóng tăng lên thực
lực.
Âm thanh máy móc vang lên,vừa mới tỉnh lại không bao lâu Vũ lập tức bị bạch
quang bao phủ biến mất.
Chân núi Hoa Sơn bạch quang lóe lên.Nhân vật chính của chúng ta xuất hiện, một
thân quần áo rách rưới trên người còn rất nhiều vết máu khô không chỉ vậy trải
qua nhiều chuyện Vũ cẩm thấy bấy giờ rất đói bụng lại không một xu dính
túi,..tình trạng bây giờ của Vũ chỉ có thể hình dung bằng một từ :thảm.Cũng
may hệ thống cũng không quá tuyệt tình.
Keng.Nhiệm vụ chính tuyến :vô địch thiên hạ
Nhiệm vụ phụ :cướp đoạt nhân vật chính vầng sáng
Tân thủ lễ bao x1,có mở hay không ?
Có !Vũ nói không một chút do dự.Chúc mừng bạn nhận được:cơ sở kiếm pháp x1,tân
thủ quần áo x1,bạch ngân 5 lạng,thiết kiếm x1.bánh bao x5.
Học tập cơ sở kiếm pháp.Keng !Chúc mừng cơ sở kiếm pháp nhập môn.
Một luồng năng lượng mát lạnh bao trùm tòan thân,Vũ chợt cảm thấy mình có thể
nhẹ nhành sử dụng thanh kiếm trong tay,các động tác cơ bản như
đâm,chém,quét,..rất thuận tay,phảng phất như đã luyện tập rất lâu.
Vừa đi vừa cắn chiếc bánh bao cho đỡ đói,Vũ đang tìm một con suối hay cái gì
đó đại loại vậy để tắm rửa,hắn không thể để thân mình toàn máu đi gặp người
khác được,rất dễ khiến người ta chú ý.
Không thể không nói,xuyên qua đối với Vũ chính là ân huệ của ông trời.Ở địa
cầu hắn không còn cha mẹ,không tài năng,là một người binh thường,hết sức bình
thường.Vũ tướng mạo,vóc người đều là thuần Việt.Còn bây giờ hắn đẹp trai hơn
trước nhiều,vóc người tuy nhỏ hơn lúc trước nhưng vẫn rất tốt,chắc tầm 15 hoặc
16 tuổi.
Nói chung coi như đây là phúc lợi xuyên qua đi,khuân mặt dáng người của thiếu
chủ Thiên Kiếm tông nha,làm sao có thể kém được.
Hơn nữa ai mà không mang trong lòng giấc mộng võ hiệp,ba thước thanh phong
tung hoành thiên hạ,khoái ý ân cừu,quyền khuynh thiên hạ,giai nhân bầu bạn.Tuy
chưa bao giờ học võ nhưng nắm trong tay nội dung cốt truyện,lại còn có hệ
thống trợ giúp Vũ tin mình sẽ lăn lộn thật tốt.
Tắm rửa sạch sẽ,mặc vào bộ quần áo tân thủ,tay cầm thiết kiếm Vũ cảm giác thật
không tệ,có khí chất kiếm khách nhưng trời cũng sắp tối nên tìm chỗ nghỉ ngơi.
Đêm đến trong một khách sạn nhỏ Vũ đang ngồi uống trà,vứt ra một lượng bạc hắn
hỏi :
_Tiểu nhị,nói rõ cho ta tình hình xung quanh.
Thấy bạc tiểu nhị lập tức hớn hở chạy lại,hắn nói
_Thiếu hiệp,đây là tiểu trấn dưới chân núi hoa sơn chỉ cần đi lên núi theo
đường lớn là có thể gặp phái hoa sơn,bên tây trấn là đường đi Lạc Dương còn….
Ngồi nghe tiểu nhị thao thao bất tuyệt,Vũ gật gù ừm rất chuyên nghiệp giới
thiệu trôi chảy rõ ràng,ngay cả địa điểm bán xuân dược hay giá cả các cô nương
lầu xanh cũng giới thiệu chi tiết.Hắn ánh mắt tán thưởng,huynh đệ ngươi rất có
tiềm năng làm hướng dẫn viên du lịch,
-Được rồi,cho ta một phòng thượng hạng nghỉ ngơi.Ngày mai ta phải lên núi Hoa Sơn sớm.
Sáng sớm một thiếu niên đang đứng trước cửa phái Hoa Sơn,trên đỉnh núi mây mù
mờ ảo nhè nhẹ trôi,hắn chậm rãi bước lại gần hai đệ tử gác cổng:
_Chào hai vị huynh đệ,tại hạ nghe danh quân tử kiếm Nhạc Bất Quần từ Lạc Dương
đến đây mong được học gia nhập quý phái.Nhờ hai vị huynh đệ thông báo.
Nói xong,lập tức đưa tay ra chào,hai lượng bạc nhanh chóng rơi vào tay một
người.
Vũ đứng lên,mỉm cười,đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn,phái Hoa Sơn dù sao
cũng là danh môn chính phái,tiếng tăm không nhỏ,tuyển chọn đệ tử cũng không
thể qua loa được.Có tiền mọi thứ chắc chắn dễ dàng hơn,Vũ tin chỉ cần mình gặp
Nhạc Bất Quần,đệ tử chân truyền chắc chắn trong lòng bàn tay.
Hai đệ tử gác cổng thấy hắn thái độ thành khẩn lại không biết võ công chắc
không đến để gây sự hơn nữa còn rất biết điều nên rất nhanh một người đi vào
bẩm báo chưởng môn.
Một lúc sau,trong đại sảnh phái Hoa Sơn,Nhạc Bất Quần ngồi trên cao lẳng lặng
nhìn thanh niên phía dưới
_Ngươi hãy giới thiệu đi
Vũ ngẩng đầu lên nhìn thấy một trung niên khuân mặt nho nhã tràn đầy chính
khí,bên cạnh đó là một thiếu phụ xinh đẹp,anh khí bừng bừng,chắc là Ninh nữ
hiệp Ninh Trung Tắc.
Nhìn Nhạc Bất Quần nếu không xem qua nguyên tác chắc Vũ sẽ tin đây là một vị
quân tử hạo nhiên chính khí chứ không phải là một ngụy quân tử âm hiểm vì mục
đích không từ thủ đoạn.
_Đệ tử tên Vũ Song Vũ quê ở Lạc Dương,năm nay 16,song thân qua đời từ sớm,lần
này lặn lội đến đây mong Nhạc chưởng môn thu nhận.
Vũ thành khẩn nói.
Nhạc Bất Quần không nói gì.
Phái Hoa Sơn từ khi kiếm khí nội đấu với nhau ngày càng sa sút nhân tài điêu
linh thế hệ trẻ này chỉ có đại đệ tử Lệnh Hồ Xung cùng Nhạc Linh San là có khả
năng kế thừa y bát.
Làm chưởng môn hắn rất lo lắng,lần này Song Vũ đến như đưa than sưởi ấm trong
ngày tuyết rơi.Là thiếu chủ Thiên Kiếm tông đệ nhất Việt quốc,căn cốt của hắn
có thể nói là thượng đẳng kết hợp với một phần trí nhớ của tông sư võ đạo.Vũ
bây giờ có thể coi là đệ nhất thiên tài phái Hoa Sơn.
NHạc Bất Quần trong lòng vui mừng nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh.Ừm,người này
hắn chắc chắn nhận nhưng không thể quá gấp gáp được.
-Ngươi tuổi qua tuổi luyện võ tốt nhất đáng ra không được nhận vào bản môn nhưng nhìn ngươi có thành ý như vậy không quản lặn lội từ xa đến đây,nhân phẩm cũng tốt ta sẽ xem xét.Nhưng việc nhận đệ tử không thể qua loa.Ngươi hãy về nghỉ ngơi,đợi chúng ta điều tra kỹ lưỡng mới có thể báo lại cho ngươi.Đức Nặc,đưa hắn vào khách xá đi.
-Vâng sư phụ.
Sặc,đại thúc,tư chất ta thế nào ta biết ngài còn làm bộ,nhân phẩm?ngươi hôm
nay mới gặp ta làm sao biết,cẩn thận sau này ta cưa mất con gái.
Trong lòng thầm mắng nhưng Vũ vẫn từ tốn nói
-Vâng,xin chào Nhạc chưởng môn,đệ tử cáo lui.Sư huynh,mời dẫn đường.
Đêm đến,trong khuê phòng của Nhạc Bất Quần.
-Sư huynh,tiểu tử hồi sáng căn cốt rất tốt,so với Sung nhi thật sự là tốt hơn nhiều
Ninh Trung Tắc nhẹ nhàng nói.
-Ừm,tiểu tử đó không tệ,nhìn qua chắc là đã luyên qua một ít công phu cơ bản.Là một khối lương tài mỹ ngọc,chỉ cần hắn thân phận trong sạch huynh sẽ nhận hắn làm đệ tử nội môn.
-Đúng vậy,tuy hắn tập võ hơi trễ nhưng chỉ cần có sư huynh chỉ bảo chắc chắn tiến bộ thần tốc.Có hắn phái Hoa Sơn cũng bớt nhân tài điêu linh hơn,sư huynh cũng vơi đi phần nào gánh nặng chấn hưng phái Hoa Sơn.
-Sư muội không cần lo lắng,ta chắc chắn sẽ chấn hưng phái Hoa Sơn để sư phụ trên trời cũng có thể nhắm mắt.
Ninh Trung Tắc nghe vậy ngậm ngùi,nàng biết Nhạc Bất Quần luôn lao tâm khổ tứ
tìm mọi cách chấn hưng phái Hoa Sơn,đưa nó trở thành Hoa Sơn phái danh chấn
thiên hạ ngày nào.
Nàng nhẹ giọng an ủi
-Sư huynh đừng cố sức quá,huynh còn có muội mà,hai chúng ta cùng cố gắng chắc chắn sẽ thành công.
-Mong rằng như vậy.
Nhạc Bất Quần thở dài,ánh mắt nhìn về xa xăm.


Chúa Tể Tinh Không Hệ Thống - Chương #2