15:thổi Tiêu


Mấy ngày hôm nay,Nhạc Linh San rất buồn rầu.Vốn tưởng xuống núi có Vũ ca bồi
tiếp vậy mà chỉ bầu bạn nàng mấy hôm là hắn lại bỏ đi mất tiêu chỉ để lại tờ
giấy
-Ta đi hành hiệp trượng nghĩa,cứu vớt người nghèo khổ trong thiên hạ.

Nàng cũng muốn đi nha!Tuy võ công của mình không cao như Vũ ca nhưng dù gì
cũng là nhị lưu sơ kỳ cao thủ,mình chắc chắn không làm vướng chân huynh ấy.

Còn nữa,mấy ngày hôm nay đại sư ca Lệnh Hồ Xung không biết vì sao luôn quấn
lấy nàng tán gẫu,tặng quà,thậm chí có rất nhiều món quà đắt tiền.

Đại sư ca lúc nào nhiều tiền như vậy!Nhưng nàng không thich a,nàng thấy thật
phiền.Hắn còn kể chuyện xưa,chuyện lý thú trên giang hồ nhưng nghe không
hay,chẳng có chiều sâu như Vũ sư ca.Nói tóm lại nàng chỉ cần Vũ sư ca thôi!

Lệnh Hồ Xung mấy ngày hôm nay cũng rất phiền muộn.Tên Vũ Song Vũ không ở là cơ
hội tốt cho hắn chiếm lại cảm tình của tiểu sư muội.

Chỉ số tình thương cực thấp như hắn cũng đã học được vài mánh lới thảo cô gái
niềm vui.Vì vậy hắn rất tích cực tặng quà,nghe nói con gái rất thích được tặng
quà,món quà càng đắt tiền càng lấp lánh thì hiệu quả càng tốt.

Thế là Lệnh Hồ Xung tích cực hành hiệp trượng nghĩa,cướp của người giàu chia
cho người nghèo kiếm kinh phí tán gái.Người giàu chính là các phú thương,quan
lại giàu có còn người nghèo đương nhiên là Lệnh Hồ Xung hắn.

Chính vì vậy gần đây xung quanh phụ cận Hoa Sơn nổi lên một tên ác tặc võ công
cao cường chuyên cướp bóc nhà giàu.Quan phủ nhiều lần truy bắt,phái Hoa Sơn
cũng cử đại đệ tử Lệnh Hồ Xung đi truy bắt đủ để thấy sự coi trọng của phái
Hoa Sơn với việc này.

Tuy vậy hàng loạt bản án vẫn liên tục xảy ra,đặc biệt là những nơi biệt đội
truy bắt tiến đến án cướp xảy ra càng dày đặc.Mọi người giận dữ,tên ác tặc này
chính là đang trần truồng khiêu khích chính nghĩa.Thật là đáng giận đến cực
điểm!!

Một đồn mười,mười đồn trăm,trăm đồn N lần…Nào là giết người cướp của,gian dâm
phụ nữ,…chỉ trong một thời gian ngắn thanh danh của tên ác tặc trở lên cực
thối.Ặc!Miệng lưỡi giang hồ quá đáng sợ.

Vì vậy,mọi người đặt cho hắn biệt hiệu Cùng hung cực ác hắc y kiếm ma.

Còn Lệnh Hồ Xung,có tiền,thoải mái vung tay tán gái,thế công dồn dập nào là
combo nữ trang vàng ròng nguyên chất…10kg,nhẫn phỉ thúy,mã não,cẩm phục của
nhất phẩm phu nhân,…

Khụ khụ,Lệnh Hồ đại ca…ta nói này,ngươi quá thô tục,phải có nội hàm.

Ngươi nhìn,bộ thanh sam của sư muội là bộ quần áo của thiên hạ đệ nhất kiếm
khách 20 năm trước-Việt nữ kiếm Maria Ozawa,đông ấm,hè mát,mềm mại cực kỳ.

Còn thanh kiếm kia đừng nhìn nó trông cũ kỹ,đây là Bích Thủy kiếm thiên hạ đệ
nhất kiếm,chỉ cần ra khỏi vỏ quang mang lóa mắt,chém sắt như chém bùn.

Mà nếu ngươi có thể nhìn thấy bộ nội y của nàng…thôi thôi ngươi cũng không có
cái phúc phận ấy nhưng ta vẫn vui lòng nói cho ngươi biết.Nó chính là cực phẩm
tơ tằm-kim huyễn tơ tằm.Loại tơ tằm này hàng năm lượng sản xuất cực thấp chỉ
có mẫu nghi thiên hạ mới có tư cách dùng.Mấy bộ nội y này của Nhạc Linh San
chính toàn bộ tơ tằm mười nay của hoàng thất.Phẩm chất cực cao đao kiếm không
thương,thông thoáng,thấm hút tốt,…

Nói chung những món đồ kia ngươi cho là tốt nhưng căn bản là Linh San em gái
không thèm để mắt tới.

Lệnh Hồ Xung cũng hối hận,ngày xưa Linh San thích hắn,hắn cũng biết nhưng cũng
không quan tâm lắm.Dù sao phái Hoa Sơn hắn là đại đệ tử,thân phận cao nhất,võ
công cao nhất,đẹp trai nhất.Ngoài hắn,chẳng có ai có thể xứng với tiểu sư
muội.

Hối hận?rất tiếc đã muộn.Lệnh Hồ Xung làm sao co thể tranh với Vũ.

Là môt thanh niên thế kỷ 21,chưa bao giờ nói yêu đương nhưng chưa ăn thịt heo
cũng thấy heo chạy.Internet không phải là trò đùa,nó tập hợp tinh túy của bao
nhiêu thanh niên,bao nhiêu thời đại.Vũ chỉ cần cầm ra một vài chiêu còn không
miểu sát Lệnh Hồ Xung.
………………
Trong thành Lạc Dương,mấy hôm nay tiểu cô nương chơi vui quên cả trời đất.Nàng
được dẫn đi thật nhiều nơi,ăn rất nhiều đồ ăn ngon,..nàng còn cứu trợ rất
nhiều người nghèo,thật vui.

Nhưng nàng thích nhất là Vũ sư huynh dạy trực quan.Ừm lúc đầu cảm giác thật kỳ
quái trong thâm tâm nàng bản năng bài xích việc này.Tuy nhiên,cảm giác kia
thật sự rất đẹp rất thoải mái,mỗi lần học xong nàng cảm giác mình như đang bay
bổng trên không trung,cả cơ thể khoan khoái,Nghi Lâm thấy hình như mình đã
nghiện cảm giác này.
-Nghi Lâm,hôm nay ta dạy muội kiến thức mới.
-Tốt,Vũ sư huynh.

Tiểu cô nương rất tự nhiên đồng ý,nàng bây giờ coi đây là điều hiển nhiên
không một tia bài xích.

-Nào,cúi đầu xuống,đúng rồi dùng môi không được dùng răng,lấy lưỡi liếm…tiếp tục như ta dạy muội bóc chuối mấy hôm trước..ừm mút vào!!Úc,thật thoải mái.
-Ngô..Ngô..Vũ sư huynh hảo dương a.

Một lúc sau,Vũ rốt cuộc cũng bạo phát
-Tốt,sư muội đừng phun ra hãy nuốt vào,thứ này rất tốt.
-Ực,nó rất tốt ư sư huynh.
-Ừ,mỹ dung,dưỡng nhan,tăng cường công lực
-Oa,sư huynh thật tốt với muội
-Được rồi,thích là tốt rồi

Hành trình tà ác điều giáo vẫn tiếp tục…

Lúc này phái Hằng Sơn cũng đến Lạc Dương.So với dự tính họ chậm mấy ngày,cũng
phải thôi mấy ngày nay họ vất vả tìm tung tích của Nghi Lâm nhưng tất cả vô
vọng.Cuối cùng Định Giật sư thái quyết định lưu lại một nhóm người tiếp tục
tìm còn lại phần lớn đệ tử tiến đến Lạc Dương,dù sao thì chính sự không thể bỏ
lỡ.

Bước vào thành với tâm trạng lặng trĩu,đi không được bao lâu đoàn người bị một
đám ăn này bâu lại,khóc lóc
-Các vị bồ tát từ bi hãy cứu giúp chúng tôi,mấy ngày nay chúng tôi không có gì ăn rồi
-Đúng vậy a,đứa con bé bỏng của tôi đang ở nhà đợi ăn
-Ôi,mẹ của tôi bị bệnh nặng không tiền mua thuốc
-Aa,chân tôi bị hoại tử,hãy từ bi cứu giúp
….
Định Giật sư thái lập tức ngốc?Tình huống gì thế này?
Các nàng tuy là ni cô nhưng không thiếu bôn ba giang hồ nhưng đã bao giờ gặp
tình cảnh này?không phải lần trước vào thành vẫn bình thường sao?Hay là mới có
nạn đói?

Hơn nữa Định Giật sư thái cho dù muốn giúp cũng không được,các nàng cũng rất
nghèo.
Trong Ngũ Nhạc kiếm phái phái Hằng Sơn thực lực yếu nhất cũng là phái nghèo
nhất,ngoài chút tiền hương khói ít ỏi sinh hoạt phần lớn là tự cung tự cấp.
Từ khi xuất phát đến nay,tất cả chỉ ăn lương khô chuẩn bị từ trước,ngay cả
bánh bao cũng không có mà ăn.

-A di đà phật,các vị thí chủ bần ni cũng muốn giúp nhưng mà thật sự lực bất tòng tâm,ai!!!
Lập tức xôn xao
-Sư thái làm người không thành thật nha
-Đúng vậy,người xuất gia nói dối là không tốt
-Mấy hôm trước không phải người của ngươi xuất thủ rất hào phóng sao?
-Sư thái hãy thương xót a.

Hóa ra mấy tên ăn xin này mấy hôm trước gặp qua Nghi Lâm.Tiểu cô nương không
có khái niệm đồng tiền xuất thủ rất hào phóng,Vũ cũng không muốn làm nàng mất
hứng nên trên cơ bản Nghi Lâm muốn bao nhiêu hắn đều cho.Dù gì tại Lạc Dương
có rất nhiều phú hộ,coi như Vũ làm việc thiện giúp bọn họ.
Còn mấy tên ăn xin lần đầu gặp người ngốc mà nhiều tiền đến vậy.Chúng lập tức
cử người gác ở khắp các con đường đợi Nghi Lâm xuất hiện.Hôm nay thấy mấy
người mặc trang phục như tiểu ni cô hôm trước liền tập hợp đại quân đến đây ăn
vạ.

Người của chúng ta?tiểu ni cô ?Định Giât sư thái bừng tỉnh
-Các người nói có phải là tiểu cô nương cao thế này..ngực như thế này..giọng nói thế này…
-Đúng chính là cô ấy..a đúng rồi đi cùng còn có một nam tử đi cùng.
-Cái gì?còn có một nam tử
Định Giật sư thái giật mình,tính cách Nghi Lâm nàng không lạ gì.Chẳng lẽ hắn
chính là kẻ bắt cóc Nghi Lâm
-Nói ngay,tên nam tử kia ở đâu.
Nhìn Định Giật sư thái thần sắc giận dữ đám ăn xin sợ mất mật
-Tiểu nhân không biết,tiểu ni cô đấy cứu tế xong thì không xuất hiện.
-Hừ!!!cút.
Lần này thì không nhao nhao nữa,đám ăn xin lập tức cút.
Định Giật sư thái lo lắng nói
-Kẻ bắt cóc Nghi Lâm có thể ở trong Lạc Dương,mọi người chia nhau đi tìm.
Nhưng đại đệ tử Nghi Thanh lập tức ngăn cản
-Sư phụ,thành Lạc Dương này quá rộng,chúng ta căn bản không thể tìm được.Không bằng tìm Lưu sư thúc,hắn ở Lạc Dương nhiều năm quan hệ rộng rãi so với chúng ta mạnh hơn nhiều.
-Ừm đúng,là ta quá nóng vội,tất cả đến Lưu phủ.


Chúa Tể Tinh Không Hệ Thống - Chương #15