16:lâm Bình Chi Nhập Hố


Trong lúc phái Hằng Sơn tiến về Lưu phủ,cách đó không xa tại một khu rừng rậm.
Ầm ầm sấm sét gào thét,chớp giật liên hồi.
Một thiếu niên chật vật bước đi trong cơn mưa tầm tã.Hắn quần áo rách
rưới,bước chân phù phiếm,đôi môi xám ngắt vì lạnh nhưng nếu nhìn kỹ thiếu niên
đó không khó để nhận ra nét cao quý trên khuân mặt.
Chỉ mấy ngày trước hắn vẫn là thiếu gia cao quý,vẫn là công tử phủ phó tổng đô
thống vậy chỉ sau một đêm tất cả chấm hết.
Trong cái đêm kinh hoàng đó mọi người chết hết,cha mẹ cũng mất tích chỉ có hắn
chạy thoát.Giờ đây hắn đói rét lang thang như một con chó không nhà.
Hắn là Lâm Bình Chi.
Khập khiễng bước đi từng bước,từng bước,hắn cố gắng chịu đựng đói rét tiến lên
phía trước.Nếu là bình thường hắn đã sớm gục gã nhưng hi vọng,thù hận chèo
chống hắn bước đi tiến về Lạc Dương.
Tất cả chỉ vì một câu nói của cha hắn trước khi mất tích
-Bình Chi,hãy cố gắng đến Lạc Dương,tại ngôi nhà tổ phía nam hẻm trúc,trong đó có Tịch Tà kiếm pháp chân chính của Lâm gia ta.
Nhưng hắn không biết mọi cố gắng đều uổng công Tịch Tà kiếm pháp đã nằm trong
tay Vũ.
Trong một gian phòng,Vũ đang ngồi uống trà từ từ xem xét chiếc áo cà sa ghi
lại Tịch Tà kiếm pháp.
Biết rõ nguyên tác Vũ rất nhanh tìm thấy nó.
Tịch tà kiếm pháp,ba sao :Quỳ Hoa bảo điển bản thiếu,kiếm pháp quỷ mỵ,tu luyện
cực nhanh nhưng dễ dàng bị dục hỏa công tâm tầu hỏa nhập ma,cần tự cung để
luyện.
Vũ gật gù,không tồi,bảy mươi hai đường tịch tà kiếm pháp này yêu cầu tư chất
không cao,cơ bản tất cả mọi người đều dễ dàng tu luyện chỉ cần có đủ tàn nhẫn
tự cung.
Nghĩ thử xem nếu kiếm pháp này lọt vào tay triều đình sẽ thế nào.Với tư nguyên
thái giám hùng hậu trong cung đình chỉ một thời gian ngắn cam đoan N nhất lưu
cao thủ sẽ xuất hiện,đến lúc đó giang hồ còn không bị triều đình quét sạch.
Xem ra phái Thanh Thành dễ dàng huyết tẩy phủ phó tổng đô thống có rất nhiều
bàn tay thúc đẩy,ngồi xem trò hay tìm kiếm hư thực Tịch Tà kiếm pháp.
Không ai không biết đạo lý mang ngọc mắc tội,Lâm Viễn Đồ võ công cực cao uy
chấn giang hồ vậy mà con của hắn Lâm Chấn Nam võ công bình thường.Hiển nhiên
tất cả mọi người đều cho rằng hắn tư chất quá kém nhưng nếu nó rơi vào tay
mình thì sao?Nhân tính tham lam vì lẽ đó Lâm gia diệt môn chỉ là điều sớm
muộn.
Nhìn một hồi rất nhanh Vũ nhớ kỹ toàn bộ,kiếm pháp này khi về chủ thế giới sẽ
là công cụ chủ yếu để Vũ bồi dưỡng thuộc hạ.
-Hệ thống tinh luyện Tịch Tà kiếm pháp.
-Keng,thu được 30 tinh hoa võ công.
-Hệ thống,cần bao nhiêu tinh hoa võ công để nâng cấp độc cô cửu kiếm.
-Keng,400 tinh hoa cùng yêu cầu tu luyện đến cảnh giới phản phác quy chân.
-Sặc,lại gấp 10 lần,hệ thống quá khó còn không bằng ta đổi công pháp cao cấp hơn.
-Keng,rất hợp lý,khi ký chủ dùng tinh hoa nâng cấp thành công sẽ luyện thành võ công đó ở cảnh giới tương tự.
Vũ cười cười,mình vẫn xem thường hệ thống,công năng của nó vẫn rất nghịch
thiên.
Hơi nhìn về phía tây một chút,đại hội rửa tay chậu vàng sắp bắt đầu,xem ra Lâm
Bình Chi cũng sắp đến,mình cũng nên làm vài thứ.
Nghĩ liền làm hắn cầm bút viết viết.Một lúc sau tác phẩm hoàn thành,hắn thỏa
mãn gật gù đi sang phòng bên cạnh.
-Nghi Lâm mở của cho ta.
Rất nhanh của mở,tiểu cô nương thò đầu ra nhìn hắn
-Vũ sư huynh có chuyện gì không
Vũ khoát tay
-Vào trong rồi nói.
Hai người ngồi đối diện với nhau,Vũ đi vào việc chính
-Nghi Lâm,sư phụ của nàng đã đến Lạc Dương.Mấy hôm nay họ đi khắp nơi tìm muội,nên trở về không muốn để sư thái lo lắng.
-Vũ sư huynh,huynh có đi cùng muội không?
Vũ lắc đầu nói
-Không,ta còn có việc cần phải xử lý.
Tiểu cô nương lập tức mất hứng,giọng buồn buồn,lí nhí nói
-Vậy nha,….Vũ sư huynh,huynh có thể dạy muội buổi cuối không?
Vũ sững sờ,đây là lần đầu Nghi Lâm chủ động yêu cầu nhưng rất nhanh sảng khoái
đáp ứng
-Tất nhiên
Dứt lời hắn ôm lấy Nghi Lâm,hai tay nhanh chóng công thành chiếm đất.
Tiểu cô nương nhắm mắt hơi thở gấp gáp,Vũ một tay vuốt ve đỉnh ngọc phong mềm
mại co giãn tay kia cũng không nhàn rỗi cọ xát rừng rậm tươi tốt.
-Nghi Lâm ngực muội to hơn trước nha..ồ muội lại ướt rồi…
Khẽ ngắt hai điểm hồng hồng,Nghi Lâm thân hình lấp tức run lên,vặn vẹo eo nhỏ
hơi thở càng gấp gáp,khẽ rên.
……….
Bên ngoài dòng người vãn tấp nập.
Đêm đến tại một con hẻm nhỏ vắng vẻ,một thiếu niên lấm lét nhìn trái nhìn phải
như sợ bị theo dõi,một lúc sau hắn nhanh chóng bước vào ngôi nhà nhỏ.
Bước vào Lâm Bình Chi nhanh chóng lật tung mọi vật tìm kiếm tung tích kiếm
phổ,rất nhanh sau bức tranh cổ hắn tìm thấy một quyển sách cũ kỹ trên đó có
bốn chữ Tịch Tà kiếm pháp.
Vũ đứng ở gần đó nhìn Lâm Bình Chi cười cười,kiếm phổ đó đúng là hắn đặt
vào,vì lo lắng Lâm bình Chi không tìm ra hắn để ở vị trí khá dễ tìm nếu không
với IQ của Lâm Bình Chi sợ rằng tìm mãi không thấy.
Quá đỗi vui mừng Lâm Bình Chi nhanh chóng mở ra,đập vào mắt hắn là tám chữ
vung kiếm tự cung xưng bá giang hồ.
Lâm Bình Chi sững sờ,hắn còn trẻ đang trong tuổi sung sức,nữ sắc đối với hắn
có sức hấp dẫn rất lớn.Cố nén ngạc nhiên hắn xem tiếp,một đoạn khẩu quyết ảo
diệu hiện ra,chỉ cần nhìn thôi Lâm Bình Chi cảm thấy nội lực mình đang tăng
trưởng nhanh chóng,tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Hắn chấn động,quá lợi hại xem ra nó là thật nhưng người hắn rất nhanh nóng
lên,tiểu đệ cũng có dấu hiệu ngọ nguậy.Khựng lại,hắn biết đây là dục hỏa phát
tác.
Nhìn kiếm phổ nhìn mình lại nhớ tới cha mẹ,Lâm Bình Chi do dự.
Còn Vũ nhìn Lâm Bình Chi bộ dạng xoắn xuýt,tay cầm chủy thủ nâng lên lại hạ
xuống ý cười trong mắt càng đậm,kịch vui còn ở phía sau.
Một lúc sau,như hạ quyết tâm Lâm Bình Chi nhắm mắt,hai môi mím chặt,bàn tay
run rẩy dứt khoát một đao chém xuống,aaaa tiếng gào đau đớn như lợn chọc tiết
vang lên trong màn đêm.
Lập tức cố nén đau đớn cầm máu,hai tay cẩn thận cầm vị huynh đệ chung sống bao
năm gói kỹ,hắn cầm lên kiếm phổ tu luyện nội công,nhưng càng luyện hắn càng
cảm giác không đúng.Có gì đó sai sai.
Cho đến khi hắn mở đến trang thứ tám một dòng chữ nữa hiện ra:kỳ thực không
cần cắt cũng có thể luyện võ công này.
Sốc,Lâm bình Chi cứng người,hắn tin tưởng lời cha hạ thật lớn quyết tâm chấm
dứt đời thanh niên vậy mà quyển kiếm phổ này lại đùa bỡn hắn.Phốc một ngụm máu
phun ra,phía dưới vốn vừa cầm máu lại rỉ ra.
Phốc Vũ ở bên ngoài xem kịch vui cũng không nhịn được cười một tiếng.
Lâm Bình Chi tan vỡ,thoáng chốc thế giới quan tan vỡ,hắn cảm thấy tất cả đều
phản bội hắn.Cố nén đau đớn hắn chầm chậm lật từng trang tiếp theo.Từng hình
đồ hiện ra nhưng càng nhìn càng nhảm nhí,những hình vẽ này rõ ràng chỉ dành
cho trẻ con,nó đang cười hắn,quyển kiếm phổ thỏa thỏa đùa giỡn hắn.Lâm Bình
Chi phẫn nộ,hai mắt đỏ ngầu,khuân mặt văn vẹo,hắn xé điên cuồng xé vừa xé vừa
điên cuồng chửi rửa.
Nhưng có một trang giấy cực kỳ dẻo dai hắn xé không được,Lâm bình Chi thoáng
nhìn lại một dòng chữ với nét chữ quen thuộc giống hệt hai trang kia:kỳ thực
luyện ngược hình vẽ có thể mọc lại.
Oa phun ngụm máu lớn hắn lăn ra bất tỉnh.
Hahaha,vốn xem cuộc vui bên cạnh Vũ rơi xuống đất cười lăn lộn như tên điên.
Ôi dm,chết mất,diễn sâu vãi hahaha.
Một lúc sau hắn mới bình ổn lại,phủi phủi bụi đất trên người khinh thường nhìn
Lâm Bình Chi nắm ngấp ngoải ở đấy lắc mình biến mất.
Vũ không có một chút gánh nặng tâm lý.Vẫn câu nói cũ,kẻ đáng thương không đáng
trách,đáng trách là con đường hắn chọn.
Lâm Bình Chi không nên mượn San nhi làm cầu nối báo thù,không nên cưới nàng
rồi dày vò nàng đau khổ càng không nên giết nàng để lấy lòng Tả Lãnh Thiền.
Tuy nó chưa xảy ra nhưng người hắn chọn lại là Nhạc Linh San,điều này khiến Vũ
không thể tha thứ.
Cứ từ từ chơi,cuộc đời của ngươi còn dài.


Chúa Tể Tinh Không Hệ Thống - Chương #16