Việt Nam,Hà Nội,Trường THPT XXX
Lớp 12A,lúc này đang trong giờ học,không gian thật yên tĩnh chỉ có tiếng cô
giáo giảng bài cùng với tiếng bút vở sột soạt.Bỗng một âm thanh bất ngờ vang
lên phá vỡ sự yên lặng hiếm có của một đám quỷ sứ
_Vũ, ai cho em ngủ trong giờ học! Em ra khỏi lớp ngay cho tôi.
Tiếng quát bất ngờ làm Vũ chợt tỉnh,mơ màng nhìn lên thấy vẻ mặt giận dữ của
cô giáo chủ nhiệm.Vũ rất tự giác đứng lên đi ra khỏi lớp,việc này hắn quen
rồi.
Cùng lúc đó trong lớp học những thanh âm nhao nhao vang lên.
-Oa! Thằng Vũ này liều thật,tiết học của bà la sát Hiền mà cũng dám ngủ
Học sinh A thán phục nói
-Cái gì dám hay không dám,tiết nào nó chẳng ngủ với lại nó ngủ cũng đúng
Học sinh B tiếp lời
-Sao lại thế?
-Hừm,mấy hôm trước thằng Dũng lớp bên nhờ nó cày thuê lên cao thủ nên dạo này có thời gian rảnh thằng Vũ đều cày thuê rồi đến lớp ngủ bù.
-Móa,liều vậy…nick đồng 5 hell elo mà nó cũng dám nhận,lại còn đòi lên cao thủ nữa.
-xì..sao không?mày không biết việc gì không làm được bằng tiền sẽ làm được bằng rất nhiều tiền à?Thằng Dũng trả gấp mười lần giá thị trường.
-Đúng là con nhà đại gia,chịu chơi thật mà thôi rank Việt Nam lại sặp thêm một thằng óc chó.
-Cái gì lại thêm,vốn dĩ vẫn có một thằng óc chó chỉ là bây giờ nó óc chó ở một đẳng cấp cao hơn thôi.
Hai thanh niên rất vui vẻ trò truyện nhưng nào biết trên bục giảng một đôi mắt
trìu mến tràn đầy vị tha đang dõi theo và từ từ tiến lại hai người.
Cô Hiền trìu mến nói
-A và B nói chuyện trong giờ học ảnh hưởng các bạn học tập…lên sổ đầu bài.
Nghe âm thanh đấy A sững sờ,còn B thì giật mình quen miệng văng tục
-Ơ..dm…ặc
-Oh! Lại còn nói tục,ngày mai cả hai gọi phụ huynh đến gặp tôi,nhớ chưa
Lập tức xung quanh hàng loạt ánh mắt thương hại nhìn về phía hai người.Thôi
rồi,hai tên này xác cmn định,ngày mai không biết còn sống mà trở về
không.Ôi,huynh đệ,mong huynh ra đi có ngày trở về.
Còn lúc này Vũ-nhân vật chính của chúng ta đâu?
Là một học sinh có kinh nghiệm bị đuổi ra khỏi lớp lâu năm,Vũ rất tự nhiên mặc
định đây là giáo viên đồng ý cho hắn nghỉ sớm.Còn việc bị lưu ban…nha..cái này
thì không lo.Chỉ cần không phạm pháp hay bị kỷ luật nặng thực sự bị lưu ban
còn khó hơn tốt nghiệp.
Đường phố vẫn đông đúc,dòng người qua lại nườm nượp vội vã.Vũ vừa đi vừa thầm
nghĩ
-Ừm,nên ra quán net mình sắp cày xong rồi với lại tí nữa mình cũng phải quay lại lấy cặp sách.
Bỗng tiếng còi xe inh ỏi vang lên Vũ nhìn lên,một chiếc xe đang lao rất nhanh
vào một cô bé qua đường,không kịp suy nghĩ Vũ lao ra đẩy cô bé….
Rầm!!!Rầm!!!
Xung quanh vang lên hàng loạt âm thanh hỗn loạn có tiếng khóc,tiếng người hò
hét,tiếng bánh xe rê trên mặt đường,…nhưng Vũ chỉ cảm thấy thế giới xung quanh
đang dần chìm vào hắc ám,mí mắt lặng dần,mình sắp chết ư?hóa ra chết là như
thế này…tĩnh lặng!
Thiên Vũ đại lục
Trong một khu rừng rậm,một thanh niên đang nằm trên mặt đất,đôi mắt nhắm
nghiền,trường bào rách nát,trên người chằng chịt vết thương có nơi máu đã khô
có nơi máu vẫn chảy.Thanh niên này chắc hẳn đã trải qua một cuộc chiến dai
dẳng khốc liệt.
Bỗng nhiên lúc này một vệt sáng lóe lên bay vào đỉnh đầu của thanh niên đó.
Vũ tỉnh lại đầu óc mơ màng xung quanh một mảnh mông lung.Mình chưa chết ư?đây
là đâu?thiên đường hay địa ngục?có lẽ là địa ngục,một thằng chỉ biết chơi game
như mình làm sao có thể lên thiên đường được.
Nhưng trước mắt lại có một thanh niên đang đứng,Vũ giật mình
_Ngươi là ai?Đây là đâu?
_Ta là Lạc Long Ngạo.Đây là thần hải của ta.
_Thần hải ? Đó là cái gì ?Tại sao ta lại ở đây,ta không phải đã chết sao.
Lạc Long Ngạo không trả lời.Hắn nhìn Vũ một hồi,ánh mắt tang thương thâm thúy
phảng phất có thể nhìn thấu thế gian.
Một lúc sau Lạc Long Ngạo chậm rãi nói
_Anh bạn ta sắp chết, ý thức sắp tan biến mà ngươi cũng đã chết.Không cần hỏi
ta vì sao ngươi lại ở đây,ta cũng không biết.Có lẽ ngươi là cơ hội mà ông trời
ban cho chúng ta.Bây giờ nếu ngươi muốn sống ngươi hãy hứa với ta một điều.
Vũ mông lung,trong chốc lát tiếp nhận quá nhiều điều khó hiểu, hắn cảm giác bộ
não mình có chút xử lý không kịp
-Ta đã chết ư nhưng tại sao ta vẫn còn nhận thức ?
-Đây là linh hồn của ngươi.Anh bạn ta không có nhiều thời gian để nói chuyện với ngươi,ta sắp tan biến rồi nhưng mối huyết hải thâm thù của Lạc gia chưa báo,những anh em Thiên Kiếm tông của ta chết không nhắm mắt.Ta không cam tâm nhưng ta lực bất tòng tâm vì vậy ta chỉ có thể xin lỗi ngươi.Anh bạn,ta tuy vận dụng bí thuật của bổn môn linh hồn tổn thương quá nặng không thể chữa trị nhưng nó vẫn mạnh hơn linh hồn của ngươi nhiều.Cho dù ta có tan biến nhưng vẫn đủ sức đánh tan linh hồn của ngươi,chỉ khi ta tự nguyên tan biến ngươi mới có cơ hội đoạt xá sống lại.
Nghe được mình có cơ hội sống lại Vũ quá đỗi vui mừng.Hắn mới mười tám
tuổi,cuộc đời còn quá nhiều điều hắn chưa trải nghiệm.
Tuy còn nhiều điều chưa rõ lắm nhưng đọc qua vố số tiểu thuyết xuyên không,Vũ
cũng đại khái đoán được có lẽ mình xuyên qua dị giới,đây chắc là ý thức tinh
thần của mình.Và quan trọng nhất nhìn Long Ngạo vẻ mặt nghiêm túc Vũ biết nếu
không chấp nhận lời đề nghị của hắn thì mình sẽ mất cơ hội phụ thể sống
lại.Không thể phủ nhận,là một thanh niên thế kỷ 21 năng lực tiếp thu của hắn
vẫn rất mạnh.
-Ta phải làm gì mới có thể khiến ngươi tự nguyện tan biến ?
-Ngươi hãy hứa với bản tâm của mình cả đời cố gắng báo thù cho Lạc gia và Thiên Kiếm tông nếu không chết không siêu sinh,linh hồn tan biến không nhập luân hồi.Nhanh lên thời gian của ta sắp hết…
Lạc Long Ngạo hét lớn thúc giục Vũ.
Mọi việc xảy ra quá nhanh khiến Vũ không kịp suy nghĩ.Thôi thôi còn sống là
còn tất cả.
-Được rồi ta hứa :Ta,Vũ Song Vũ xin thề sẽ dốc hết sức lực và tâm huyết cả đời để báo thù cho Lạc gia và Thiến Kiếm tông nếu không chết không siêu sinh.
-Anh bạn cảm ơn,xin lỗi,ta thật sự không còn cách nào khác không cần tha thứ cho ta,hận ta cũng được nhưng nếu có thể hãy chăm sóc Nhu nhi giúp ta,đây là một phần trí nhớ của ta coi như là quà tạ ơn.
Bóng dáng Long Ngạo mờ dần,thanh âm cũng yếu dần rồi biến mất.
Keng !Chúc mừng ký chủ phụ thể thành công hệ thống kích hoạt ..10% ..20%...
100%.
Một lượng ký ức khổng lồ tràn vào,đầu Vũ đau như búa bổ.
A.a..a.a..hét thảm một tiếng,không kịp nhận biết thanh âm vừa vang lên Vũ lập
tức bất tỉnh.
Khi mở mắt ra nhìn xung quanh.Đây là một mảnh rừng rậm bát ngát,lại nhìn trên
người vết thương đã được chữa trị chỉ còn những vết máu đã khô,chậm rãi hồi
tưởng lại chuyện vừa xảy ra.
Đây là một đại lục rộng võ đạo thịnh hành với hàng trăm,hàng ngàn chủng tộc
khác nhau sinh sống.
Nơi đây có rừng rậm Thiên Lam bao la bát ngát,là thiên đường của linh thú cùng
tinh linh tộc sinh sống.
Phía cực nam là địa bàn của ma tộc,quanh năm tối tăm,lạnh lẽo.Đây là mảnh lục
địa hắc ám,quanh năm chinh chiến,các tộc ác ma,mỵ ma,thi tộc,..tranh đấu không
ngừng.
Phía bắc là một vùng biển bao la,nơi đây hải tộc,nhân ngư tộc sinh sống.Đây là
nơi cực nhiều thiên tài địa bảo nhưng cũng là nơi nguy hiểm,khí hậu thất
thường.
Nhân tộc chủ yếu sinh sống ở phía đông đại lục gồm ba quốc gia lớn Việt
quốc,Nam quốc,Mặc quốc cùng hai đại giáo phái Quang Minh thánh giáo và Huyết
Ma giáo.
Trong đó Nam quốc đứng đầu là tứ linh tông gồm bốn điện chân long,huyền quy,kỳ
lân,kim phượng điện.Mặc quốc là bậc thầy chế tạo cơ quan Mặc cung thống
lãnh.Việt quốc đứng đầu là Thiên Kiếm tông.
Quang minh thánh giáo nằm giáp phía nam lục địa,là thế lực chủ yếu của nhân
tộc để chống lại ma tộc không cho chúng xâm chiếm,tàn sát nhân tộc.
Huyết ma giáo là ma giáo khét tiếng,chuyên dùng máu người luyện công chính vì
vậy chúng một khi xuất hiện luôn bị các đại đế quốc tìm cách tiêu diệt.
Năm đó tông chủ Thiên Kiếm tông Lạc Long Quân cùng phu nhân Âu Cơ bị tông chủ
tứ linh tông Kim Vô Địch cùng bốn điện chủ phối hợp với giáo chủ huyết ma giá
Huyết Thiên Xích tập kích.
Trận chiến đó cực kỳ khốc liệt,thiên địa ảm đạm,không gian vỡ vụt,hàng trăm
nghìn nhân tộc bị tai vạ.Cuối cùng Lạc Long Quân Cùng Âu Cơ thua,vẫn lạc.
Từ đó Lạc gia bị huyết tẩy,Thiên Kiếm tông bị xóa sổ.Lạc Long Ngạo là con trai
duy nhất của hai vợ chồng tông chủ Thiên Kiếm tông,hắn dưới sự yểm trợ hi sinh
của tộc may mắn chạy thoát nhưng cuối cùng vẫn bị truy sát kiệt lực mà
chết.Còn Nhu nhi là em gái của Lạc Long Ngạo,nàng từ nhỏ theo một vị thần bí
cường giả thu nhận chỉ thỉnh thoảng cuối năm mới về thăm nhà một lần cho nên
mới thoát kiếp nạn.