Mỹ Nữ Áo Đỏ


Người đăng: lamtungnguyen

BBây giờ ngồi trên bờ sông vs bộ dạng trái ngược hoàn toàn với khi nãy. vẫn
chiếc áo vải thô màu xám hơi rách rưới nhưng đã sạch sẽ hơn, khuôn mặt non
nớt, ánh mắt có thần lộ ra một tia lanh lợi. Ngồi bên bờ sông, và đang lộ ra
thần sắc như nhớ nhung thứ gì đó ????,miệng hơi lẩm bẩm.

"Cuộc đời ta sau này sẽ ra sao".

"ai biết, chắc chỉ có trời mới biết.

Lâm vĩnh đã quyết định tá túc ở đây 1 đêm, ngày mai tìm đường trở về. Sáng hôm
sau lâm vĩnh đã lên đường từ sớm.. do sống ở đây từ nhỏ rất nhanh tìm đến nhà
.. bị ma thú đuổi nên hắn cũng đã tìm được bà học cho mình .. hết thảy phải có
thực lực mới bảo vệ được bản thân . Lần này trở về lâm vĩnh đã suy nghĩ rất kĩ
càng. quyết định thu dọn đồ đạc và dời núi, đủ thực lực sẽ đi trung châu tìm
sư phụ, nguyên bả lúc trước trong phong thư sư phụ hắn để lại có nói ko có
thực lực bá vương thì ngàn vạn lần ko đc đế n trung châu.Trong một trấn nhỏ
nằm trên đế quốc, có một thiếu niên đang nhẹ nhàng di chuyển, thần sắc lạ
lẫm,một thân áo xám bạc, tiến vào một tưu lâu, hơn nữa tửu lâu này đông đến
lạ thường ,hơn nữa còn toàn là những người trẻ tuổi,. Trong tửu lâu này rất
tấp nập bàn tán đủ câc thể loại truyện trên đời. Đặc biệt lâm vĩnh còn nghe ra
cái gì đó liên quan đê minh tông.

"tiểu nhị cho ta một ấm trà . ".

"dạ có ngay".

Người thiếu niên này chính là lâm vĩnh . "vị huynh đài này có thể cho tiểu đệ
ngồi nhờ chỗ này một lúc được ko. ".

Bỗng nhiên có một thanh niên cũng trạc 15-16 tuổi, 1 thân bạch áo, chắc lá f
công tử nhà nào đó ra ngoài chơi.

"xin cứ tự nhiên, à mà huynh đài cho hỏi, sao tửu lâu này lại đông như vậy.
". Lâm vĩnh hỏi lại. Nghe lâm vĩnh hỏi người thiếu niên kia lại lộ ra thần sắc
cổ quái rồi trả lời : "ngay cả truyện này cũng không biết, chắc huynh là người
từ vùng khác đến". Thấy lâm vĩnh không nói gì, người kia lại nói tiếp :

"huynh đài từ nơi khác đến, vậy đã nghe qua 2 tông một cốc?"

"chuyện này thì đã từng nghe qua", lâm vĩnh trả lời. Nười thanh niên lại nói
tiếp : " gần đây là khu vực mà minh tông tuyển đệ tử, các con cháu thế gia tất
cả đều chạy đến thử vận may". trong phạm vi một dặm quanh nơi này các tửu lâu
và khu trọ tựa hồ khoảng 2 ngày trước đã bị thuê sạch sẽ".

"Nguyên lai là ngươi muốn nhập tông", lâm vĩnh nói. "Chẳng lẽ huynh đến ko vì
mục đích đó, à mà ta quên mất là huynh mới đến".

Hai người nói truyện 1 một lúc lâu, đại khái đã quen nhau . Thanh niên cùng
lâm vĩnh nói chuyện này tên là lưu vũ, người của lưu gia cũng khá có tiếng ở
vùng này. theo như lời tên lưu vũ này nói thì tất cả những con cháu thế gia
đến đây đều đã trải qua tu luyện, và đặc biệt là thực lực chỉ có trên không có
dưới so với lâm vĩnh và độ tuổi cũng bằng hắn chứ không hơn và đặc biệt hơn
nữa là con cháu thế gia này phải lên 10 tuổi mới được tu luyện hơn nữa công
pháp mà họ tu luyện cũng rất bình thường, dưới 10 tuổi họ thường cho con cháu
rèn luyện thân thể để có thể tu luyên dễ dàng, cũng có vài trường hợp đặc
biệt, họ trời sinh đã có thể chất và thiên phú hơn người nen được tu luyện từ
nhỏ. khi hai người hàn huyên chán chê nói đủ chuyện đông tây nam bắc thì lúc
nay sắc trời cũng tối, bèn nói lời từ biệt mỗi người một đường đi về phòng
mình. Khi đang về phòng, nguyên bản lâm vĩnh còn ngó đông ngó tây nên không
cẩn thận đã va trúng phải một cô gái .Ngẩng đầu nhìn lên cô gái. Lâm vĩnh thất
thần, nhưng rất nhanh phục hồi lại vội vàng lên tiếng :

" xin lỗi vị tỉ tỉ này, tại hạ thật tình không cố ý, thành thật xin lỗi ".

Lâm vĩnh có hơi ấp úng, nhưng. lại rất thành khẩn, bởi vì đây là lần đầu hắn
tiếp xúc vs một nữ tử, hơn nữa còn là mĩ nữ tuyệt sắc . Nguyên bản đây là một
tuyệt sắc nhân trẻ tuổi với một thân xiêm y màu đỏ, ngực nở mông cong 3 vòng
đầy đủ, khuôn mặt thanh tú, đôi môi đỏ mọng hơi cong thần sắc lạnh lùng tựa
hồ không để ý đến lâm vĩnh và cứ thế đi qua . Nhưng cô gái này không để đến
lâm vĩnh không có nghĩa là mấy người đi cùng cô gái này sẽ để yên, đặc biệt là
tên trẻ tuổi đi sóng vai cùng cô gái này. Hắn rất khó chịu khi lâm vĩnh chỉ để
ý đến cô gái mà không để ý đến hắn. Nguyên bản tên này tên là Khương sử Ân, là
thiên tài của khương gia, tên này cũng có khuôn mặt hơi tuấn tú, rất ra
giáng một công tử phong lưu tu vi của tại đã là bát tinh kì binh đỉnh phong.

"Ân đại ca, để đệ cho tên này một bài học ,dám đông đến thiên tỉ tỉ".

một tên đi cùng lên tiếng.Khương sử ân không lên tiếng tựa hồ đã đông ý. Khi
tên kia chuẩn bị lên tấn công thì cô gái bông lên tiếng với thần sắc lạnh
lùng:

"không cần đâu ,ta không sao".
Cô gái thì ra tên là Phong thiên tử, là thiên tài trăm năm khó gặp của phong
gia . Bảo sao khương sử ân khó chịu nguyên nhân là do mọi người đều nói rằng
hắn và phong thiên tử này là môt cặp trời sinh. hắn rất thích phong thiên tử
nhưng cô ta tựa hồ không thích hắn lắm. Khi nghe lời cô gái nói, hắn liêc
nhìn cô gái sau đó gia lệnh cho tên kiavới giọng khinh thường :

"cũng chỉ là con tép thôi, động vào bẩn tay chúng ta" nói xong cũ đi theo cô
gái. mấy tên còn lại thấy vậy thì trừng mắt lâm vĩnh rồi cũng đi theo.


Chiến Thần Chi Chiến - Chương #3