Lâm Vĩnh


Người đăng: lamtungnguyen

Ở gần một bờ sông cách nơi sảy ra vụ cướp. có một người thiếu niên chừng 15-16
tuổi, mặt mày sáng sủa tóc búi gọn gàng, đặc biệt trên bắp tay người này còn
có vết bớt nhỏ hình thoi mày hồng..Nguyên bản anh chàng này chính là người đã
cứu gia đình 3 người lúc nãy. Người này tên là Lâm vĩnh, năm nay chính thức
bước vào tuổi 15 ,đây là lân đầu tiên hắn đi xa nhà như thế.. Nguyên bản là
nhà hắn chân của u lạc sâm lâm ... từ lúc sư phụ nhận nuôi hắn đến nay đã 13
năm ,mà đây là lần đầu hắn tiếp xúc với ngoại nhân. .Thực ra hắn cũng đã từng
thấy đệ tử của các tông phái đi rèn luyện lịch lãm, nhưng sư phụ hắn đã từng
nhắc nhở là tốt nhấn nên tránh xa,và hắn cũng thực hiện.. Nói đến vị sư phụ
của lâm vĩnh, ông tên là Chu Hòa một thầy thuốc có tiếng tăm rất lớn tại đế
cuốc. nhưng vì một sự cố mà ẩn cư tại chân của u lạc sơn mạch. Người đời đềo
cho rằng ông đã chết. nhưng trong một lần 13 năm về trước, trong lúc đi hái
thuốc bỗng thấy tiếng trẻ khóc trong một hang động, tìm đến thì ông thấy lâm
vĩnh bây giờ . Ông mang đứa trẻ về nuôi dưỡng nhận làm đệ tử và chuyền hết y
thuật đời mình cho nó . Ông đã suy nghĩ là sẽ ko truyền thụ phương pháp tu
luyện cho nó vì muốn nó ko dính đến truyện giang hồ. Nhưng mà khi lên tám tuổi
bỗng có một sự cố đã xảy đến.. chiếc ngọc giản mà năm xưa lão đoạt đc trong
một di tích cổ nhưng ko làm cách nào mở ra được khi lâm vĩnh tò mò lấy ra
ngịch thì bỗng nhiên có phản ứng. Chiếc ngọc này bên trong chứa một bộ công
pháp, ông ta cho rằng lâm vĩnh có duyên vs võ đạo nên đã cho hắn tu luyện nó.
Nhưng từ khi mà hắn tu luyện môn công pháp này tốc độ tu luyện rất chậm, so ra
rất giống vs tu luyện công pháp phẩm chất kém nhất, tuy nhiên hắn vẫn ko chán
nản mà rấn kiên chì tu luyện . Lên đến 14 tuổi. Có một lần đi hái thuốc trở về
bỗng không thấy sư phụ của mình thì hắn đã đi tìm khắp nơi vẫn ko thấy, lâm
vĩnh lúc này đã lộ ra một tia bát an. khi quay lại nhà ,thấy đc một phong thư
bên cạnh còn có một giới chỉ . Trong thư nói rằng : sư phụ ẩn cư ở đây nhiều
năm là do muốn giải chất độc ở trong người, năm xưa do sơ xuất đã bị địch nhân
hãm hại chúng phải một loại độc vô cùng cường hãn, nếu không nhanh phong ấn
thì đã mất mạng. bây giờ kịch đôc lại phat tác mà vẫn chưa tìm ra cách giải
nên quyết định đi trung châu 1 chuyến. Nếu kiếp nạn qua đc thì thầy trò nhất
đinh sẽ gặp lại nhau. Ngoài ra trong thư còn nói đến thứ ở trong giới chỉ là
tất cả các thảo dược quý hiểm ,và một bộ chiến kĩ thành danh của lão. bộ chiến
kĩ này có cấp bậc địa giai có tên là liệp địa quyền.. hơn nửa lão cũng dặn dò
kĩ giang hồ hiểm ác, ra ngoài phải cẩn thận. Lúc đó lâm vĩnh đã rất cảm động,
xong lại thương tâm vì sư phụ giấu mình chuyện bị trúng độc hắn từ nhỏ sống vs
sư phụ nên đã xem sư phụ như người thân duy nhất của mình, biết sư phụ mình
bi trúng độc hắn rất lo lắng ,nhưng cũng rất nhanh chấn tĩnh lại... từ lúc sư
phụ hắn đi đến bây giờ, lâm vĩnh đã đc 1 năm ,lâm vĩnh sống tự lập cũng đã
quen ,chiến kĩ liệp địa quyền hắn cũng luyện đến tiểu thành, chỉ có tu vi của
hắn vẫn rấ thấp và tu luyện rất chậm, vẫn chỉ ở mức tứ tinh kì binh, xét trên
tinh huyền đại lục có thể nói hắn là người tu luyện chậm nhất từ trước tới
nay. lúc trươc sư phụ đã tưng nói tren tinh huyên đại lục cấp bậc đc chia
thành : kì binh ,linh giả, huyền sư, bá vương, minh hoàng mỗi cấp độ chia
thành 1 giai .... Trên cao nữa thì đợi tu vi lên cao sẽ tự khắc biết. còn công
pháp và chiến kĩ thì chia thành 4 cấp độ thiên địa huyền hoàng...Tuy rằng liệp
địa quyền tu đến tiểu thành nhưng thực lực tứ tinh kì binh lại ko thể nào phát
huy được uy lực chân chính của nó, hơn nữa sử dụng mất rất nhiều linh khí
trong nội thể nên chỉ có thể sử dụng một lần.Quay về hiện tại ,lúc này lâm
vĩnh vừa mới tắm rửa xong ,đơn giản là vào giây phút này của ngày hôm qua, khi
lên núi hái thảo dược, thật đen đủi vì hắn gặp phải một con cự hùng ma thú cấp
một hậu ki bị nó đuổi bán sống bán chết, cuối cùng trượt chân rơi xuống núi
vào một đầm lầy khiến mặt mũi đen thui lấm lem khắp người, quỷ ko ra quỷ,
người không ra người. chưa kịp tẩy sửa thì đã nhìn thấy đám cướp nên cứ như
vậy ta tay giúp đỡ.


Chiến Thần Chi Chiến - Chương #2