Nhị Giai Võ Linh


Người đăng: Trooper

Sáng sớm tinh mơ, U Ảnh vươn người dậy, nhìn bên cạnh gương mặt khả ái Phượng
nhi. U Ảnh càng quyết tâm phải tăng nhanh thực lực lên, không thể để cho
Phượng nhi lại bảo hộ bản thân như lần trước được. Nếu như lần trước không có
Phượng nhi, thì cái mạng nhỏ này của mình cũng tiêu đời nhà ma a.

.....

Lại trải qua bốn cái nguyệt, U Ảnh giờ này đang cùng một con Lục giai sơ kỳ
Cấp 3 Độc Giác Tê chiến đấu.

Bốn tháng này, U Ảnh lao vào chiến đấu như con thiêu thân, từ Nhất giai sơ kì
Võ Linh lên đến Nhất giai đỉnh phong Võ Linh, chỉ thiếu một chút nữa là đột
phá Nhị giai rồi. Lần này, U Ảnh đã cảm thấy màn chắn đột phá đã hơi buôn lỏng
rồi, cho nên hắn quyết định mượn nhờ áp lực từ Độc Giác Tê để đột phá.


  • "Rốngggg"


  • Kiếm Ngũ


U Ảnh lại vươn kiếm, đâm thẳng chỗ sơ hở của nó lộ ra, kết liễu sinh cơ.

Trải qua hai canh giờ chiến đấu với nó, U Ảnh mệt rã người nhưng vẫn cố gắng,
lết lại đào yêu hạch của nó ra rồi cắt vài miếng thịt trên người nó xuống. Sau
đó, U Ảnh lướt đi về phía ngoài.

Lần này, U Ảnh dự định, đột phá xong rồi về lại Thái Dương thành. Sau đó mua
thêm vật dụng cần thiết rồi tính tiếp.

Một nơi âm u hạp cốc, tràn đầy Ám nguyên tố dày đặt. U Ảnh ngồi xếp bằng trên
đống lá khô, vận chuyển Hắc Ảnh Kiếm Điển.

Đây là một chỗ hạp cốc đã từng nơi cư ngụ của bầy lang quần Ám hệ nguyên tố.
Lần đó, U Ảnh tình cờ ngang qua đây, thấy trong hạp cốc có nhiều Ám nguyên tố
thánh khí hơn những nơi khác, nên hắn quyết định đại khai sát giới hai ngày
một đêm, đem cả bầy lang quần diệt sạch để chiếm nơi đây. Từ đó, cứ sáng lại
đi săn giết yêu thú, tối lại về đây nghỉ ngơi.

Một canh giờ, hai canh giờ lại trôi qua.

"Bành, bành, bành"

Thành công rồi.

Khí tức kéo lên, từ Nhất giai chuyển sang Nhị giai Võ Linh.

U Ảnh không có vì vui mừng quá đỗi mà đình chỉ công pháp, hắn vẫn vận chuyển
bình thương công pháp để vững chắc cơ sở.

Lại qua ba canh giờ, U Ảnh mở mắt ra, cảm nhận cơ thể của mình. Một cú đấm với
toàn bộ thực lực của bản thân vào vách đá.

"ầm ầm ầm"

Nhìn thấy một lỗ sâu im đậm trên đó, U Ảnh mang theo vẻ hài lòng.

Nhị giai Võ Linh, sức chiến đấu của hắn đã tăng lên được một chút. Ở hắn xem
ra, giờ đây, nếu có thể gặp lại con Độc Giác Tê khi sáng, thì chỉ cần mười
kiếm liền kết thức sinh cơ của nó. Không cần phải gian nan vài canh giờ nữa a.
.....

Giữa trưa, U Ảnh đã nhìn thấy trước mặt mình một tòa thành trì. Đây là Thái
Dương thành, thành trì lần trước U Ảnh đặt chân.

Tìm một quán trọ, U Ảnh đặt một gian phòng.

Tắm rửa một phen, U Ảnh liền xuống đi tửu lâu ngồi nghe tin tức.

.....

Tửu lâu hôm nay náo nhiệt hơn lần trước.


  • Này, có nghe gì chưa, hai ngày nữa, Thái Dương thành sẽ tổ chức cỡ lớn đấu
    giá hội a.


  • Ồ, vậy a, vậy mau mau muốn lẹ, chúng ta mau đi săn giết yêu thú, kiếm chút
    yêu hạch để hai ngày sau đáu giá a.


-....

.....

Đấu giá hội a, có lẽ hai ngày sau nên đi xem a.

Đang ngồi nhấm nháp rượu, từ cửa quán xuất hiện một nhóm võ giả. Từ cách ăn
mặc xem ra, bọn họ là cùng một thế lực đi ra. Năm nam tứ nữ, tuổi tầm mười bảy
mười tám đến gần hai mươi tầm đó.

Bọn họ vừa vào, ai ai đều nhìn về phía họ, vẻ mặt đều kiêng kị ra.

Đảo xung quanh một lần, đám người bước về phía của U Ảnh.

Một người mập mạp thanh niên vác đại đao đập bàn U Ảnh nói:

-Tiểu tử, khôn hồn thì cút ra, nhường chỗ cho lão tử, nếu không...

Vừa nói, vừa tản ra khí tức, đè ép đến trên người của U Ảnh.

Từ khí tức người này, U Ảnh có thể nhận ra được, đây chỉ là Bát giai Võ Sư a,
vậy mà dám lớn lối trước mặt hắn. Thật không ngại trước mắt a.

Nhìn lại những người cùng đi theo tên mập thanh niên, U Ảnh thấy đại đa số chỉ
là Bát giai, Cửu giai Võ Sư, chỉ có thanh niên cầm đầu mang trường bào màu
lục, đeo bội kiếm ngang hông là Tam giai sơ kỳ Võ Linh a.

U Ảnh ngước nhìn lại, Ám nguyên tố thuộc tính tản ra, đè ép lại thanh niên mập
mạp, làm cho hắn quỳ xuống gối.

Thanh niên cầm đầu thấy vậy, khẽ nhíu mày một cái nói:

-Các hạ, làm vậy có cảm thấy quá đáng không. Sư đệ của tại hạ chỉ có nói vài câu, các hạ liền làm nhục sư đệ của ta, đây là khinh người quá đáng a?

-" Khinh người? Nếu không phải ta thực lực hơn hắn, có lẽ giờ này, người quỳ ở đây là ta a." Vừa nói, U Ảnh nhếch miệng cười.


  • "Tuy các hạ có Nhị giai sơ kỳ Võ Linh thực lực, nhưng cũng không thể tùy
    tiện vậy a. Chúng ta đại sư huynh thế nhưng là Tam giai sơ kỳ Võ Linh. Biết
    điều thì hãy cút đi chỗ khác, không phải vậy, vừa ra khỏi Thái Dương thành,
    liền là tử kì của ngươi a."

Không đợi thanh niên cầm đầu nói, cô gái có Nhất giai trung kỳ Võ Linh nói
lên. Thanh anh chanh chảnh vang lên, vẻ mặt ngạo ngễ làm cho người nhìn rất
khó chịu.

U Ảnh chỉ nhếch miệng cười, rồi lại ăn tiếp, xem thanh âm của cô gái như gió
thoáng qua tai.

Thấy U Ảnh không đếm xỉa đến bản thân, cô gái nộ. Nhuyễn kiếm tử hông kéo ra,
đâm thẳng tới U Ảnh.

Thấy sư muội mình cử động vậy, thanh niên cầm đầu đại sư huynh vội ngăn cản.
Kéo mấy vị sư đệ, sư muội đi. Trước khi đi, không quên nhìn lại U Ảnh một cái
rồi nhàn nhạt nói một câu:


  • Sư đệ, sư muội thất lễ, mong các hạ bỏ qua.

Nói xong cả đám người ra tửu lâu, hướng về tửu lâu khác đến.

Trên đường, cô gái dậm chân, mặt tức giận nói:

-Sư huynh, chúng ta cứ như vậy bỏ qua tên kia sao?

Người thanh niên cầm đầu nhìn cô gái, vuốt ve gương mặt một cái, ôn nhu nói:

-Sư muội a, không phải chúng ta bỏ qua hắn mà là hiện giờ tại trong thành, chúng ta không tiện ra tay a. Thái Dương thành có quy củ, chỉ có thể lên võ đài giải quyết ân oán, không được phép đánh trong thành đánh nhau, nếu chúng ta ra tay, thì cho dù gia gia muội tới cùng khó bảo đảm hết cả đám chúng ta a.

Dừng một chút, thanh niên lại nói:

-Chúng ta còn có việc trọng yếu hơn, sau đó rồi hãy đợi hắn ra cổng thành rồi giải quyết hắn sau cũng không muộn.

-" Ừm, lần này đấu giá hội, chúng ta phải đấu giá tận tay được tên bán thú nhân đó. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, gia gia sẽ thưởng cho chúng ta mỗi người một viên Thăng Linh đan. Nhờ nó, chúng ta sẽ thăng lên được một giai vị a. Một năm sau, chúng ta đầy đủ thực lực để vào Đông châu học viện a." Suy nghĩ đến bản thân được vào Đông châu học viên, mấy người con mắt ai ai cũng tỏa sáng.

Đông châu học viện hiện giờ đang tụ tập rất nhiều thiên kiêu của Đông châu a.

....

Hai ngày trôi thoáng qua rất mau, ngày hôm nay là ngày Thái Dương thành tổ
chức cỡ lớn đấu giá hội.

Đấu giá hội lần này được tổ chức tại phân hội, phòng đấu giá Bạch Long thương
hội.

Lúc nhỏ, U Ảnh đã từng đến đấu giá một lần tại phòng đấu giá Bạch Long thương
hội ở Đế đô. Lần này, U Ảnh tham gia đấu giá hội tại Hạo Nhật Vương triều a.

Vừa vào sảnh đường, U Ảnh nhìn thoáng qua đánh giá, phân hội này bố trí cũng
giống như ở Đế đô a, chỉ có đều, diện tích không bằng phòng đấu giá tại Đế đô
mà thôi. Xem ra, mỗi phân hội Bạch Long thương hội đều có bố cục giống nhau a.

Thuê một căn phòng đấu giá bình thường tốn hết 1000 kim tệ để tham gia đấu
giá.
....

Một lão giả tay phải cầm quải trượng, tay trái cầm búa gõ lên mặt bàn tại giữa
sảnh phòng đấu giá. Thanh âm khàn khàn vang lên:


  • Lần này, Bạch Long thương hội đấu giá tổng cổng 15 món. Buổi đấu giá hôm
    nay bắt đầu.

Vừa nói xong, từ đằng sau lưng lão giả, suất hiện hai người phụ nữ trung niên,
mang theo một khay đựng một quả linh quả.


  • Đây là Nhược thủy quả, Thủy thuộc tính cấp 2 linh quả. Thích hợp thủy thuộc
    tính võ giả sử dụng. Nó có công cụ cô đọng, chiết suất thánh khí hơn, khi đột
    phá điểm mấu chốt, có thể sử dụng nó, tăng thêm ba phần mười xác suất thành
    công. Giá khởi điểm 550 viên yêu hạch cấp 2. Mỗi lần ra giá, không thêm thấp
    hơn 10 viên yêu hạch.

Lão giả vừa dứt lời thì người nhao nhao hô giá.


  • 560 viên


  • 580 viên


  • 590 viên


  • 600 viên


-....

....

Trong một gian phòng đấu giá đặc biệt, có năm nam tứ nữ đang ngồi tại đây. Đây
là nhóm người ghi hận U Ảnh hai hôm trước làm bọn họ bẽ mặt tại tửu lâu.

Trong đó, một vị thiếu nữa mười bảy tuổi, gương mặt tàn nhan, khí tức tản ra
Bát giai đỉnh phong Võ Sư, nói:


  • Mặc Phàm sư huynh a, linh quả này rất thích hợp với Nhan Hồng sư tỷ a,
    huynh mau đem nó vỗ xuống tặng cho sư tỷ đi.

Thanh niên cầm đầu tên Mặc Phàm sư huynh mỉm cười, quay lại cười nói với thiếu
nữ tên Nhan Hồng có Nhất giai Võ Linh:


  • Nhan Hồng muội muội, muội có có thích nó không, sư huynh liền mua nó tặng
    cho muội.

Nhan Hồng mặt đỏ ửng cúi đầu nói:

-Vậy muội cảm ơn trước Mặc Phàm sư huynh.

-" Ha ha, chúng ta sư huynh muội với nhau mà, khách sáo làm gì " Vừa nói, Mặc Phàm bàn tay nhéo bờ mông của Nhan Hồng, đôi mắt tà tà dâm đãng ngó vào bộ ngực của nàng.


  • 640 viên

.....

Thanh âm của Mặc Phàm vừa hô, cả khán phòng liền im lại. Người vừa nghe liền
hiểu, đây là từ phòng đấu giá đặc biệt a, một đại gia chủ, bọn hắn làm sao mà
có thể theo được. Cho nên rất nhiều người im lặng lại. Chỉ có chút ít người hô
lên. Trong đó có U Ảnh.

Từ thanh âm của Mặc Phàm, U Ảnh đã nhận ra đây là thanh niên cầm đầu đám thiếu
niên thiếu nữ lần trước bản thân đụng tại tửu lâu a. Thật sự là oan gia a. Cần
phải hố bọn hắn một vốn để hả giận mới được. Để bọn chúng biết, ta U Ảnh không
phải là quả hồng mềm để bọn hắn muốn bóp là được a.


  • 650 viên

U Ảnh vừa hô, gương mặt đang tươi cười của Mặc Phàm liền cứng ngắt lại. Giận
dữ hô:


  • 700 viên


  • 710 viên


  • 750 viên


-760 viên

-800 viên

Nghe Mặc Phàm hô tới 800 viên, U Ảnh liền nhếch miệng cười, im lặng không lên
tiếng nữa. Cái giá này đã vượt qua giá ban đầu của linh quả này rồi. Hố chừng
đó đã làm cho U Ảnh hơi hả dạ rồi, nên không cần phải tiếp tục nữa, không thì
ngược lại mình bị hố nữa a.

Thấy không ai hô giá nữa, lão giả gõ

" Bộp, bộp, bộp"


  • Chúc mừng quý khách phòng số 9 phòng đấu giá đặc biệt đấu giá thành công.
    Tiếp theo đó...

Tuy đấu giá thành công, mặc dù Mặc Phàm gương mặt vẫn ráng tươi cười, nhưng
trong lòng thì thầm mắng U Ảnh tám đời tổ tông a.


Chí Tôn Hắc Ám - Chương #14