Chương 121: Cấp Độ Ma Hoàng! Âm Ảnh Tướng ...


Người đứng trước rừng cây cũng như Deila, đều là người của đố kỵ vương tộc! Hơn nữa thực lực còn cao hơn cả Delia.

Chẳng lẽ…

“Ta đã phát hiện cái gì đây?”

Giọng nam âm lãnh vang lên:

“Là một con bò sát hèn mọn?”

Giọng nói so với gió lạnh ở Thấp địa còn lạnh lẽo hơn.

Trần Duệ biết hành tung của mình đã bị bại lộ, đành phải đi ra khỏi gốc cây. Trong sương mù cùng những tia nắng ban mai, một nam tử có thân hình cao lớn đang đứng đó. Nam tử này có một bộ tóc dài màu lam, mơ hồ có thể thấy được ngũ quan tuấn tú, mặc áo giáp nửa người màu bạc; phía sau, áo choàng tung bay trong gió.

Mặc dù nam tử không phóng thích lực lượng nhưng theo bản năng Trần Duệ lại cảm giác được một cỗ khí tức đáng sợ. Bị ánh mắt lãnh khốc của nam tử kia nhìn lướt qua, mặc dù ý chí của trần Duệ cao hơn người thường nhưng cũng sinh ra cảm giác được không rét mà run, giống như một con ếch đang bị độc xà 'ngắm nghía' vậy.

Loại lực lượng này có chút quen thuộc... là Con ngươi ác mộng!

Con ngươi ác mộng của nam tử này không cần cố ý thi triển, dường như là trời sinh ra đã như vậy, chỉ cần liếc mắt một cái cũng đã sinh ra một lực uy hiếp mạnh mẽ. Con ngươi ác mộng của Delia còn kém xa so với nam tử này.

“Thì ra là một con bò sát bị trói buộc”

Nam tử tóc dài không che dấu thái độ khinh miệt:

“Nhưng kể cả khi thoát khỏi trói buộc thì bò sát vẫn là bò sát. Nói, Christina ở đâu?".

Giờ Trần Duệ mới biết được quý nữ kia lên là Christina. Hắn miễn cưỡng chống lại uy áp của mộng yểm chi đồng, nhấc xiềng xích trên tay lên nói:

“Bộ dạng ta thế này, làm sao biết được?"

Nam tử thấy hắn chỉ là con kiến hôi trong mắt mình vậy mà lại dám dùng thái độ này nói chuyện với mình thì hừ lạnh một tiếng. Trần Duệ cảm thấy trái tim của mình dường như mình bị người khác không thương tiếc 'tọng' cho một phát, trong nháy mắt dường như đã tắt thở.

Loại công kích bất ngờ này hoàn toàn khác với tinh thần thâm nhập để nhìn trộm của Delia, siêu cấp hệ thống không cách nào chuyển hóa. Hơn nữa hiện tại Trần Duệ không thể sử dụng tinh lực, một tiếng hừ lạnh này đã làm hắn bị thương nặng. Đấy còn là nhờ đặc tính của kĩ năng bị động 'Dẫn Linh' hấp thụ một phần công kích nếu không thì chỉ một cái 'hừ' này đủ làm hắn chết ngay tại chỗ.

Khuôn mặt Trần Duệ sung huyết đỏ bừng, cuối cùng không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng dâng lên cảm giác lạnh lẽo: Nam tử này trông thế mà lại mạnh và tàn nhẫn như vậy, chỉ một câu nói đã muốn mạng người khác!

Nam tử nọ rất bất ngờ khi thấy con kiến hôi không có chút lực lượng này không chết, trong mắt hắn lại hiện lên quang mang nhàn nhạt. Trần Duệ liền thấy sương mù xung quanh nhanh chóng thay đổi, biến thành một đội quân binh sĩ mang mũ giáp đầy đủ, trong tay cầm một lưỡi dao sắc bén đang lao đến chỗ hắn.

Theo trực giác của Trần Duệ thì binh sĩ do sương mù này ngưng tụ thành này nhất định không phải là ảo giác, mà mang theo lực sát thương mạnh mẽ.

Nguy hiểm nhất là, mắt Trần Duệ bỗng hoa lên. Binh sĩ do khí vụ tạo thành càng tiếp cận càng mờ, còn chưa tới trước mặt hắn thì đã hóa thành sương mù tiêu tán.

“Không ngờ, đường đường là Leviathan Bạch Lạc đứng đầu đầu tam ma tướng của đế quốc, vậy mà lại vô duyên vô cớ hạ độc thủ với một kẻ yếu ớt đang bị trói buộc”.

Giọng nói của quý nữ từ sau lưng Trần Duệ vang lên, lời vừa dứt thì người đã xuất hiện ở trước người hắn.

Nghe tên của nam tử này thì cuối cùng Trần Duệ cũng có thể xác định suy đoán trong lòng: Bạch Lạc chính là ca ca của Delia, là người đứng đầu tam ma tướng của đế quốc Âm Ảnh, năm đó từng cưỡng bức Delia gả cho tài chính đại thần.

Không thể ngờ lực lượng của hắn lại cao hơn Deila nhiều như vậy. Trần Duệ mơ hồ có cảm giác, thực lực chân chính của Bạch Lạc đã vượt qua cấp đại ma vương, và có lẽ Christina cũng vậy.

Mặc dù hắn tu luyện từ khi còn là một nhân loại yếu đuối, đến giờ đã đủ để địch lại một cao giai ác ma đỉnh phong. Nhưng so sánh với những cường giả này thì đúng như lời của Christina, hắn chỉ là 'kẻ yếu' mà thôi. Trên Bạch Lạc và Christina chắc chắn là còn có cường giả mạnh hơn, hơn nữa cho dù là ma đế thì cũng không phải lực lượng đỉnh phong.

Một chút đắc ý trước kia của Trần Duệ lập tức không còn bóng dáng, thay vào đó chính là tín niệm vô cùng kiên định - Mạnh lên!

“Tiểu thư chính là quý nữ Christina thần bí nhất trong hoàng thất sao?”

Bạch Lạc làm một lễ tiết tao nhã của quý tộc, so với vẻ lãnh khốc hung tàn vừa rồi thì dường như là một người khác vậy:

“Vô cùng vinh hạnh được gặp tiểu thư!"

Christina hoàn lễ, giọng nói vẫn bình tĩnh:

“Bạch Lạc tướng quân, chẳng lẽ ngài không biết theo dõi một vị nữ sĩ là vô cùng thiếu lễ độ sao?”.

"Quả thật có chút thất lễ!"

Bạch Lạc mỉm cười:

“Chẳng qua, với tư cách là một người ngưỡng mộ, loại truy cầu cố chấp này chắc hẳn là có thể tha thứ. Ta đã tự mình đến đây là muốn mời tiểu thư đến phủ đệ của ta làm khách, không biết tiểu thư có thể vui lòng chấp nhận hay không?”.

“Thật đáng tiếc, ta đã có bạn trai rồi”

Christina liếc nhìn Trần Duệ một cái:

“Đành phải phụ thịnh tình của tướng quân rồi”.

“Thật khó để có thể tin là tiểu thư sẽ chọn một tên phế vật như vậy làm bạn trai.”

Bạch Lạc khinh thường liếc Trần Duệ:

“Hơn nữa, có ai dùng xiềng xích để giam giữ bạn trai mình như vậy không?"

“Không nên xem thường lòng đố kỵ của nữ nhân, đây là ta sợ hắn chạy đi tìm nữ nhân khác!”

Christina lạnh nhạt nói:

“Nếu không có chuyện gì khác thì thỉnh tướng quân không nên làm ảnh hướng tình thú của chúng ta”.

Tình thú? Xiềng xích? Trói buộc? Trần Duệ ở bên cạnh bị lời nói lớn mật của Christina nổ cho không kịp phản ứng.

“Tiểu thư quả nhiên không phải người thường!”

Bạch Lạc nhíu mày:

“Việc đã đến nước này, thân là tướng quân của đế quốc ta nghĩ tiểu thư cần trả lại công đạo cho ta. Sao tiểu thư lại giết thủ hạ ta phái ra bảo vệ muội muội?

“Thì ra mấy tên ngăn cản ta hoàn thành nhiệm vụ của Catherine bệ hạ lại là thuộc hạ của tướng quân. Lần này ta xuất hành là được nữ vương đặc biệt phê chuẩn, chẳng lẽ thuộc hạ của ngươi lại dám chống lại mệnh lệnh của nữ hoàng? Đó không phải là hành vi cá nhân mà là âm mưu quỷ kế của tướng quân sao?"

“Mệnh lệnh của bệ hạ là bảo ngươi cùng nam nhân đến chỗ vắng người này để hú hí sao?”

Bạch Lạc cười lạnh, giọng nói trở nên cay nghiệt.

“Chuyện này cũng không có gì là bí mật cả, trên phương diện tình cảm thì dục vọng vương tộc chúng ta tự do hơn những vương tộc khác nhiều”

Kristina thoải mái nói mà không hề khoan nhượng:

“Ngược lại ta nghe nói Bạch Lạc tướng quân vì mục đích nào đó mà lại đuổi bắt muội muội của mình, bức bách nàng phải gả cho đại thần tài chính già yếu?”.

"Đây là chuyện nhà ta! Không cần người ngoài xía vào"

Sắc mặt Bạch Lạc trở nên âm trầm:

"Tiểu thư đã giết thuộc hạ của ta thì nhất định phải cho ta một công đạo!"

“Lần này ta xuất hành là phụng mệnh của bệ hạ, chẳng lẽ ngươi muốn chống lại mệnh lệnh bệ hạ sao?".

“Thủ lệnh đâu?".

“Thư trao quyền ta đã đưa cho Deila để nàng đi xử lý công việc ở trấn Levin. Nhưng, ở đây còn có chiếc nhẫn Vương tộc chính tay bệ hạ trao cho ta, có thể hành sự tùy theo hoàn cảnh.”

Christina giơ chiếc nhẫn ở ngón tay giữa lên.

"Ta là quân nhân, chưa từng nghe qua chiếc nhẫn vương tộc, chỉ biết phục tùng thủ lệnh do chính bệ hạ ký vào”

Giọng của Bạch Lạc trở nên lạnh lùng, sương mù xung quanh rất nhanh đã tập trung lại:

“Vậy ta chỉ có thể sử dụng thủ đoạn cứng rắn đưa tiểu thư về đế đô, đối chất rõ ràng trước mặt Catherine bệ hạ!"

Lời vừa dứt thì hàng trăm ngàn binh sĩ từ trong sương mù đã xuất hiện xông lên tấn công Christina. Bàn tay Christina rất nhanh vẽ ra một đường, từng làn sóng không khí giống như ngưng thành thực chất. Đội quân binh sĩ kia bị làn sóng này quét qua nhất thời trở thành sương mù như cũ.

“Nguyên tố suy yếu?”

Đội quân sương mù bị phá nhưng Bạch Lạc cũng chả thèm để ý, ngược lại còn khen:

“Quả nhiên thiên phú của tiểu thư rất cao, vậy mà lại có thể thức tỉnh thiên phú của dục vọng vương tộc đến trình độ này! Đáng tiếc là lực lượng vẫn còn hơi yếu, tuy tiểu thư đã tiếp cận cấp độ ma hoàng, trình độ khống chế lực lượng tinh vi đủ làm người ta thán phục. Nhưng không may cho nàng là ta đã hoàn toàn nắm giữ được lực lượng của cấp độ ma hoàng. Tiểu thư rất nhanh sẽ được thể nghiệm sự chênh lệch tuyệt đối giữa hai cấp độ!"

Quả nhiên là cấp ma hoàng. Trần Duệ chấn động. Hắn giật mình không chỉ vì thực lực của Bạch Lạc mà còn vì Christina. Bởi chỉ hắn mới biết, sau khi dùng bảy quả linh quả thì thực lực của nàng đã rớt xuống một cảnh giới lớn, như vậy cảnh giới vốn có của Christina là…

Dù thế nào đi nữa thì hiện tại Christina cũng đang ở trong trạng thái suy yếu, chống lại Bạch Lạc đang ở thời kỳ toàn thịnh chắc sẽ gặp nguy hiểm.

Trên bầu trời chợt xuất hiện một khôi kim loại hình vuông cao bốn mét, nện xuống đầu Bạch Lạc. Thân hình Bạch Lạc lóe lên, khối kim loại này liền đâm xuống mặt đất phía sau hắn, một nửa đã cắm trong lòng đất. Cả rừng cây lá đỏ đều run lên, có thể thấy được lực lượng lớn đến mức nào. Trần Duệ sớm đã được Christina dẫn đến khu vực an toàn.

Khối kim loại kia phảng phất giống như là một vật sống. Nó từ trong đất chui ra rồi nhanh chóng biến ảo thành một hình người cao năm thước, trên mặt trừ 2 con mắt thì không còn gì cả. Trên thân nó khắc các loại ký hiệu kỳ dị, phát ra quang mang màu xanh nhạt. Khối kim loại còn chưa chạm đất thì liền lăng không bay đến chỗ Bạch Lạc, động tác không vì thân thể cồng kềnh mà trì trệ, ngược lại vô cùng nhanh chóng.

Trần Duệ trợn mắt há mồm, siêu nhân? Không đúng! Kim cương biến hình? Cũng không đúng! Không ngờ ma giới vậy mà lại có thứ này!

“Chiến tranh khôi lỗi? Không hổ là là Christina, ngay cả thiên phú cực mạnh của dục vọng vương tộc cũng đã thức tỉnh!”

Chiến tranh Khôi Lỗi giống như chiến sĩ có sinh mạng, phát động thế công cường đại đối với Bạch Lạc. Mặt đất không ngừng chấn động, cây cối ven đường giống như mục nát, bị nhổ tận gốc ném lên không trung. Mặt đất nơi gốc cây bị nhổ đã bị phá thành những lỗ lớn, cho dù là ở phía xa cũng có thể cảm nhận được những luồng sóng khí ép đến. Đây là lần đầu tiên Trần Duệ thấy được cuộc chiến ở cấp bậc này. Hắn cảm thấy hai mắt hoa lên. Với thực lực của hắn bây giờ mà đụng phải loại lực lượng này có lẽ lập tức bị miểu sát.

Tuy chiến tranh khôi lỗi uy thế kinh người nhưng Bạch Lạc vẫn bình thản ung dung né tránh, căn bản không bị chút thương tổn nào. Né tránh một hồi, dường như Bạch Lạc không còn kiên nhẫn nữa. Hắn không tiếp tục né tránh, bàn tay phải mở ra cách không nghênh đón. Chiến tranh khôi lỗi ước chừng còn cách Bạch Lạc khoảng 10 mét thì giống như là bị một bức tường vô hình ngăn lại, động tác nhanh chóng bắt đầu chậm dần.

Thân ảnh Bạch Lạc hơi lay động, hai tròng mắt màu lam đã biến thành màu đen. Tốc độ của chiến tranh khôi lỗi càng lúc càng chậm, khi còn cách Bạch Lạc khoảng 3 mét thì không thể nào tiến lên nữa. Thân thể kim loại bắt đầu run lên, dường như đang gánh chịu áp lực cực lớn.

Bạch Lạc hừ lạnh một tiếng, bỗng xuất hiện phía trên chiến tranh khôi lỗi. Thân thể hắn lao thẳng xuống, hai chân đứng ở phía trên chiến tranh khôi lỗi. “Két” một tiếng, một cái hố lớn có đường kính mấy chục mét xuất hiện, hơn một nửa thân thể của chiến tranh khôi lỗi đã bị nhấn chìm vào lòng đất, nhất thời không thể động đậy. Chiến tranh khôi lỗi không có cảm giác đau, vẫn như cũ cố gắng rút thân thể ra tiếp tục công kích.

Song quyền của Bạch Lạc liên tục đánh xuống, trên không trung chỉ thấy một mảng mơ hồ. Cũng không biết cuối cùng hắn đã đánh ra bao nhiêu quyền, chỉ nghe âm thanh dày đặc vang lên, chiều sâu của cái lỗ nhanh chóng tăng lên.

Ngay khi Bạch Lạc ngừng lại thì chiến tranh khôi lỗi cao năm mét đã trở thành một khối kim loại biến dạng, xung quanh rơi vài mảnh vỡ và hoàn toàn không nhìn thấy hình dạng trước kia.

Bạch Lạc nhướng mày, nhảy ra khỏi cái hố nhưng đã không thấy bóng dáng Trần Duệ và Christina đâu nữa.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #121