Người đăng: ๖☯๖ۣG☯Thoátღಸ
Đêm đã khuya, trời gần như là tối đen như mực, Đan đã nhanh chóng lấy lại một
phần linh lực cho phép bởi đặc tính hấp thụ linh khí cực nhanh của “Hư Vô Ảo
thể”.
Hắn dùng linh lực kéo Lâm Minh lại sát cạnh khúc gỗ mộc mà thay thế con yêu xà
canh giữ, chỉ đợi Lâm Minh tỉnh dậy, cơ thể khỏe hơn là lập tức xử lý ngay Xà
hồng quả chưa chín hoàn toàn.
“Phừng” một ngọn lửa nhỏ đột ngột hiện ra, lơ lửng trên không trung như ma
chơi.
Xuất trình hai chiếc nhẫn trông như bình thường, không có mấy họa tiết cướp
được từ đôi thiếu niên nam nữ, Đan đưa chúng lại gần ngọn lửa được duy trì
bằng linh lực để quan sát cho kĩ.
Đưa qua đưa lại hai chiếc nhẫn gần như giống nhau đến cạnh ngọn lửa, từ hình
thù, dáng dấp, diện tích đồ vật chiếm được hiện trên mặt nhẫn, hắn đưa ra suy
đoán một cách khẳng định.
Nhẫn trữ vật hay còn gọi là nhẫn giới, là một vật được các “Nghệ linh sư” chế
tác
bằng nguyên liệu khan hiếm mà thành, công dụng của chúng không gì khác hơn
ngoài việc cất giữ đồ đạc cho Linh sư, giúp đỡ họ không phải khinh vác nhiều
thứ khi đi đây đi đó.
Tập trung lại chiếc nhẫn giới thứ nhất bên cạnh ngọn đèn, Đan quan sát những
hình ảnh hiện lên ở mặt bên trong của chiếc nhẫn.
Nguyên lý hoạt động của nhẫn giới rất đơn giản, khi muốn cất đi một vật thì
chỉ cần nhấn mạnh vật đó vào mặt bên ngoài của chiếc nhẫn, ngay lập tức vật
phẩm đó sẽ bị thu nhỏ lại vô số lần mà biến mất tại mặt bên ngoài của chiếc
nhẫn, đồng thời mặt bên trong chiếc nhẫn sẽ đột ngột xuất hiện một hình ảnh
nhỏ xíu của vật phẩm đó, khi muốn lấy ra thì chỉ cần sờ ngón tay và truyền ít
linh lực vào hình ảnh vật phẩm tại mặt bên trong của chiếc nhẫn mà bản thân
muốn lấy liền được.
Đan hắn là đang nhìn từng hình ảnh tại nơi đó mà nói, tiếp đến hắn truyền linh
lực vào một số các đồ vật khiến chúng rơi rụng xuống đất, chỉ để lại duy nhất
2 viên linh thạch còn bên trong.
Hắn lại dò xét chiếc nhẫn thứ hai.
Ở chiếc nhẫn này hắn chỉ lôi ra quyển sách, thanh kiếm và 1 viên linh thạch,
bốn bộ đồ và hộp trang điểm hắn để lại, hắn còn nhớ về vụ con Mèo meo, hắn dự
tính khi về sẽ dùng cái này xem như là tặng cho tiểu nữ đã chăm sóc con mèo,
hắn nếu có ơn sẽ trả, nhưng nếu cần thiết, hắn cũng có lúc sẽ giết luôn cả ân
nhân.
Sau khi lấy 1 viên linh thạch nhét vào trong nhẫn giới ban đầu để ba viên cùng
chung vị trí, hắn bắt đầu “cầm” hai thanh kiếm lên.
Nhìn dáng dấp hai thanh kiếm gần giống như nhau, đều mỏng manh, sắc nhọn,
không phân được là dành riêng cho nam hay cho nữ, hắn như xuyên thấu bên trong
hai thanh.
Dùng ngọn lửa ghé sát lại hai thanh kiếm hơn,
Hoa văn này…là một loại trận pháp chúc phúc cấp thấp giúp tăng uy lực khi
thi triển linh lực thông qua thanh kiếm, là một tác phẩm của “Trận pháp sư”.
Nhìn hoa văn ngoằn ngoèo đầy kí tự khó đọc trải dọc khắp cả hai thanh kiếm,
Đan như có điều suy nghĩ, dựa theo hồi xa xưa hắn cũng từ tiểu thế giới đi ra,
hắn có thể đoán rằng thế lực sau ba người này ắt hẳn là sẽ không hề nhỏ nếu so
sánh với thực lực hiện tại của hắn, bởi nếu tính theo tiểu thế giới, có “trận
pháp sư”, “nghệ linh sư”, tất có phải có Linh Hải cảnh là thấp nhất.
Có lẽ khi ta giết chết ba người kia, bọn người sau lưng của họ cũng đã nhận
được tin tử thông qua “Hồn thạch”.
Đan không hề lo lắng về việc này, vì dù có biết thì cũng làm được gì hắn, hắn
là người vô hình, nếu đã vô hình thì sao có thể làm gì được hắn, đối với hắn
đây chỉ là khởi đầu, để trở lại đỉnh phong một cách nhanh nhất, hắn sẽ còn
phải đi ăn cướp thật nhiều, hắn phải lợi dụng “Hư Vô ảo thể” một cách kinh
khủng nhất.
Lâm Minh, hắn chỉ hổ trợ khi đến Linh sư cảnh, sau đó hắn sẽ rời đi, tiến hành
con đường riêng bản thân. Với hắn, Lâm Minh tồn tại chỉ là để hắn trả nợ nhân
sinh ngày trước hắn đã tự tay phá hủy, hoặc cũng có thể hắn muốn hoàn thành
khát khao ngày trước mà hắn đã từ bỏ để bước lên con đường “vô tình”, hắn có
lẽ sẽ muốn Lâm Minh có một cuộc sống bình thường, vui vẻ, hạnh phúc như bao
cường giả khác, một cuộc sống đầy “tình”…
Binh khí bình thường không thể chém linh sư, hay chặc đứt linh lực, vì linh
lực là một sức mạnh mà không phải thứ bình thường có thể đụng được. Linh khí
hay đúng hơn là linh thiết, nó chính là thứ do thiên nhiên tạo thành có khả
năng chặt được các loại linh lực, tất nhiên là còn tùy vào đẳng cấp linh khí
và đẳng cấp người sắp bị chém, chênh lệch quá lớn thì chắc chắn là không thể
chém được, đó là lý do vì sao Đan nói hai thanh kiếm được tạo thành từ linh
thiết cấp thấp.
Linh thiết cấp thấp chỉ có thể chém được Nhập Linh cảnh trung kì trở xuống.
Thế nhưng với sự nhanh nhẹn, linh hoạt cùng với cảm ứng mọi vật xung quanh một
cách sắc bén có được từ các bài luyện tập, Lâm Minh cùng với thanh kiếm đó,
hắn sẽ chém được Linh sư cấp thấp.
Thu hai thanh kiếm vào nhẫn giới đầu tiên, Đan dần tìm đến quyển sách thứ
nhất.
Đây là bộ “thuật” thiên về hướng thân pháp, khiến người học tập và sử dụng có
thể điều khiển, vận hành linh lực dồn xuống đôi chân mọt cách mạnh mẽ, làm cho
đôi chân trở nên linh hoạt, nhanh nhẹn, uyển chuyển hơn trên chiến trường.
“Thuật” cỡ này Đan không cần, và hắn cũng tin rằng, trên thế gian này, ai có
thể có nhiều thứ “thuật” mạnh hơn hắn? Hắn đã là bất bại, đó còn là chưa kể
không có bất cứ người nào có thể giết được hắn, và tất nhiên, “thuật”của hắn
là do hắn sáng tạo dựa trên những nguyên lý thiên địa hắn thấu hiểu.
Cất hai quyển sách vào nhẫn trữ vật thứ nhất, hắn thiêu đốt ba bộ đồ nam phục
cùng với cái cần câu bình thường dù cho Lâm Minh đồ đạc đã gần như rách nát
hôi thối, hắn vẫn không thay bất kì quần áo nào của thiếu niên, bởi hắn không
quen mùi lạ, nhất là mùi nam nhân cùng giới.
Đưa hai chiếc nhẫn đeo lên tay Lâm Minh, Đan liền bắt đầu sáp nhập lại vào
thân thể Lâm Minh, sau đó hắn tiếp tục quá trình biến đổi dòng linh lực, quá
trình này còn là vĩnh viễn liên tục phải làm vì linh khí luôn cứ nhập vào đan
điền để hóa thành linh lực, linh lực ngày một tăng thì quá trình biến đổi lại
càng thêm nhiều.
….
Ba ngày sau,
Lâm Minh tỉnh lại, điều đầu tiên hắn làm, không gì khác hơn ngoài việc mượn
linh lực của Đan để nướng thịt con yêu xà có vẻ đã hơi bốc mùi để ăn, hắn hiện
quá đói, Luyện khí cảnh không ăn tất không thể sống, không có sức lực, hắn bị
buộc phải ăn dù là thịt thối.
Hắn ăn là phải ăn cả ngày, hắn cần lấy lại sức lực để ngày mai còn tiến hành
hấp thụ xà hồng quả, cùng với linh khí từ ba viên linh thạch.
Ngày hôm sau, quá trình hấp thụ linh lực bắt đầu.
Cầm trên tay xà hồng quả, Lâm Minh có vẻ hơn tiếc, thế nhưng hắn cũng phải bỏ
cái quả nho nhỏ như trái chanh mày hồng này vào miệng.
Đan ngay lập tức ra tay,
Hắn đưa linh lực bóp nát xà hồng quả, ngay lập tức cái lượng linh khí dồi dào,
mạnh mẽ từ từng miếng nhỏ của “quả” phát tán ra bên ngoài, tràn ngập trong cơ
thể Lâm Minh khiến cơ thể hắn càng lúc càng phình to, nếu không ngắt đoạn, hắn
tuyệt đối nổ tung.
Đan biết điều này, thế nên hắn có mặt là để lắp đầy cái lỗi này. Hắn dùng linh
lực mạnh mẽ hình thành nên cái bao sức mạnh ngăn chặn một lượng lớn linh khí
tràn ra cơ thể Lâm Minh, để Lâm Minh có thể từ từ thong thả mà hấp thụ linh
khí dư ra bên trong cơ thể hắn, chuyển hóa thành khí lực cho bản thân.
Cứ thế ngày qua ngày, Đan cứ cách một đoạn liền sẽ mở cái “bao linh lực” ra
một chút để linh khí của xà hồng quả tràn ra ngoài cho Lâm Minh hấp thụ…
Khí lực của Lâm Minh tăng lên theo từng ngày, từng giờ, cảnh giới của hắn cũng
đang tăng theo một cách nhanh chóng.