Q1


Người đăng: ๖☯๖ۣG☯Thoátღಸ

Yêu thú cấp 13 không phải yêu thú cấp 12 ngang với Luyện khí giả tầng 12. Yêu
thú khác với nhân loại, tuy yêu thú không có khả năng tập trung hấp thụ linh
khí để gia tăng tốc độ tu luyện nhưng bù được cái là nó sống lâu cùng với khí
lực tự sinh đã lớn cho nó khả năng một mình chiến đấu với 3, 4 tên nhân loại
cùng cấp.

Yêu thú khi hấp thụ đầy đủ khí lực cực hạn là 5000 cân, cơ thể sẽ bắt đầu biến
đổi, chẳng hạn như thân hình to lên, da dẻ cứng rắn, sắc nhọn,…để chuẩn bị
hình thành “yêu hạch” hóa thành linh thú, yêu thú không có đan điền, yêu hạch
có thể gọi là “đan điền” của chúng. Yêu thú nằm trong thời kì biến đổi để trở
thành Linh
thú được gọi là yêu thú cấp 13.

Con mãng xà này hình thù to lớn, dài chừng 20m, rộng đến gần 2,5m, da thịt dày
hơn 1m và có lẽ nó còn to lớn hơn khi trở thành linh thú, không những thế, dù
chỉ tiếp xúc một lần thông qua việc đứng trên đầu con mãng xà mà đâm mắt nó,
Lâm Minh dưới chân có thể cảm nhận được một lượng lớn khí lực phải đạt đến gần
8000 cân di chuyển không ngừng trong từng thớ thịt dưới lớp da gần như bằng
sắt, thiết của nó, xem ra nếu Xà hồng quả chín hẳn, nó nuốt được sẽ trực tiếp
trở thành Linh thú.

Với những điều kiện thuận lợi mà con xà yêu này có, Lâm Minh vô vọng ngoài
việc tránh né nhiều nhất có thể, đã đến lúc Đan thể hiện.

Lâm Minh và Đan cơ thể như hòa trộn nhưng thật chất không phải vậy, Đan hoàn
toàn có thể tách ra khỏi cơ thể Lâm Minh mà hoạt động độc lập, điều đặc biệt
duy nhất là Đan như tàng hình, không ai có thể thấy vì “Hư Vô ảo thể”.

“Hồn phân tam cực” ngay lúc đầu hắn dùng, chia hồn hắn thành ba phần, một phần
luôn nằm trong Đan để giúp bản thân Đan tu luyện cùng với việc biến đổi dòng
linh lực và nhiều cái biến đổi khác, một phần luôn nằm trong Lâm Minh để duy
trì tốc độ tu luyện cho hắn, một phần cuối cũng là phần hồn chủ thì tuy nằm
trong “Đan” nhưng vẫn có thể điều khiển được Lâm Minh. Đan rời khỏi Lâm Minh
mà hành động, đòi hỏi phần hồn bên Lâm Minh phải ngừng tu luyện, điều khiển
thân thể.

Trong chiến đấu, Đan hắn hầu như không muốn đánh nhau trong tình trạng tàng
hình, vậy thì nào khác gì đánh lén trong khi không ai biết hắn tồn tại, đây là
nhục nhã cực kì đối với một con “quái vật” tồn tại không biết nhiêu năm như
hắn, nhưng tình huống này là bắt buộc, Lâm Minh quá yếu để hắn có thể thông
qua mà chiến đấu, vì lợi ích và cũng chẳng ai thấy, Đan chỉ có thể nói “I’m
sorry” trong cái vẻ mặt không hề bận tâm.

Về sau, hắn có lẽ cần đi đào mộ, xem coi có cái xác nào mạnh mẽ không, để hắn
đến sử dụng, việc tách ra khỏi Lâm Minh là việc sớm muộn, hắn còn có dự định
sau này, hiện tại tồn tại trong Lâm Minh là vì còn cần phải làm vài việc biến
đổi linh lực cùng với bảo vệ bản thân “Lâm Minh”, khi Lâm Minh đủ lớn, hắn sẽ
rời đi, ẩn sâu vào lòng đất truy tìm mộ địa, khai quật ra “con rối” cho bản
thân sử dụng, sức mạnh dòng linh lực của hắn không phải một cơ thể bình thường
có thể chịu đựng, ít nhất là phải thuộc loại “Yêu nghiệt” khi còn sống.

Đan rời khỏi Lâm Minh, hắn trong vô hình tiến thẳng đến con thuyền trên bầu
trời bằng việc sử dụng Phong linh lực tăng phúc cho việc di chuyển trên không,
nếu không làm vậy, với năng lực Nhập Linh cảnh chưa thể “lăng không” và chưa
đủ mạnh để bay nhảy quá cao, hắn không thể tiếp cận con thuyền.

Trong khi đó, bên dưới, Đan vừa rời khỏi, Lâm Minh ngay lập tức dừng hẳn tu
luyện, tiến vào trạng thái “đào tẩu” trước nanh vuốt của con yêu xà.

“Gào grè khòe…”

Con mãng xà đã phát hiện được Lâm Minh cách nó không xa, nó gào lên hăng máu
mà phóng về Lâm Minh một cách điên cuồng, tại nơi đây với năng lực của nó, nó
không thể phát hiện ra trên bầu trời có ba người, nó chỉ cảm nhận được xung
quanh chỉ có Lâm Minh, Lâm Minh và Lâm Minh, nó dứt khoát rời khỏi ổ, rời khỏi
Xà hồng quả mà nó bảo vệ, điều nó cần lúc này là nuốt Lâm Minh vào bụng rồi
quay về nghĩ dưỡng.

Lâm Minh rơi vào tình trạng khó có thể dằn co lâu, theo tính toán hắn chỉ duy
trì việc “đào tẩu” không quá hơn 10 giây, vượt quá thời hạn, tức hắn đang
trong bụng con xà yêu, nhưng như vậy đã đủ.

Đan hắn hoàn toàn có thể giết chết con xà yêu này trong vòng một nốt nhạc bằng
linh lực cường đại của hắn, thế nhưng hắn không làm, đây là bài luyện tập cho
Lâm Minh, hắn cần đợi khi Lâm Minh cực hạn, hắn mới giải quyết, trước hết để
xem bọn “nhóc con” trên đây muốn gì.

“Ầm ầm” hàng loạt những cái cây không chịu đựng được sức lực mà cơ thể và đuôi
con xà yêu gây ra, gãy đổ liên tục, cuộc “đào tẩu” bắt đầu.

Trong khi đó, trên chiếc phi thuyền treo lơ lửng.


  • Ca ca, tên đó thật mạnh.

Thiếu niên Luyện khí cảnh khiếp sợ nhìn Lâm Minh “đùa giỡn” cùng con Xà yêu to
lớn mà không khỏi tự ti bản thân, chiến đấu của Lâm Minh và yêu xà ngay từ đầu
hắn đã ngạc nhiên chứng kiến, những thuật và tốc độ đó, hắn không theo kịp.
Tay hắn đã bắt đầu siếc chặt lại, hắn tự nhủ cẩn phải rèn luyện thêm cho bản
thân, rồi một ngày nào đó, nếu gặp được Lâm Minh hắn sẽ chiến đấu để phân cao
thấp.


  • Đừng lo lắng, đó chỉ là chuyện vặt vảnh mà thôi, đệ phải nên nhớ rằng tên
    đó hiện là Luyện khí tầng 12.

Nhìn ra được vấn đề của tiểu đệ, thiếu niên Linh sư cảnh bề ngoài thì khuyên
bảo, khuyến khích như vậy, nhưng thật ra trong lòng hắn sát tâm nổi lên, tiểu
đệ hắn là người duy nhất còn lại mà hắn có thể yêu thương, tổn thương, đụng
chạm đến nó là ta sẽ giết, giết, giết.


  • Nói không chừng, lát nữa hắn sẽ vào bụng con xà yêu to béo đấy thôi.

Thiếu niên hơi cười cười, có vẻ nói đùa, thật ra hắn đang tính toán dùng chút
linh lực để khiến Lâm Minh bị suy yếu, vấp lỗi, tạo cơ hội để con yêu xà đánh
chém. Nhưng mà hắn nào biết, Đan đang đứng ngay bên cạnh hắn, xác định số phận
của hắn, sát khí Đan cảm nhận từ hắn rõ như mùng 1 tết.


  • Không, đệ không muốn như vậy, ca phải giúp tên đó sống sót, đệ rất mong sau
    này hắn và đệ có một trận chiến.

Thiếu niên kia ngay lập tức lộ vẻ không muốn, đôi măt hán có chút thiết tha
nhìn thiếu niên Linh sư, hắn mong rằng ca hắn giúp đỡ tên bên dưới.


  • Được, ta sẽ giúp, nhưng đợi khi hắn đến cực hạn đã.

Thiếu niên nói với vẻ ngầm đồng ý, thế nhưng có thật là hắn sẽ làm vậy? Đáp
án, mơ đi cưng, hắn nói vậy chỉ là để cho qua chuyện.

Thiếu nữ bên cạnh cũng không có thời gian xen vào cuộc nói chuyện của hai
người, nàng tâm trí bây giờ dán mắt vào Lâm Minh với vô hạn kinh ngạc, cùng
vui mừng.

“Nếu ta đem tiểu tử này về cho sư tôn, chắc chắn ngài sẽ rất vui mừng” nàng ra
quyết định. Từ đầu đến giờ, mọi hành động, kĩ thuật của Lâm Minh đều khiến
nàng sửng sốt, đây còn là một đứa tiểu tử vừa 13, 14 tuổi?

Những bước di chuyển như đoán trước vị trí yêu xà sẽ tấn công, tốc độ tăng
phúc lên cao nhờ vào việc biết vận dụng khôn khéo lực lượng cơ thể kết hợp
cùng các yếu tố bên ngoài, cách tránh né, uốn éo các đòn tấn công linh hoạt
như tất cả đều có tính toán,…nếu đổi là nàng, nàng không cần dùng linh lực mà
chỉ Luyện khí tầng 12, nàng có thể sống quá 2 đòn chớp nháy điên cuồng của con
yêu xà? Chắc chắc là không, nàng sẽ chết.

Đây rõ ràng là một Tông sư (sau này sẽ rõ), một tông sư của tương lai. 13, 14
tuổi đã có tu vi Luyện khí tầng 12, đã đạt đủ yêu cầu gia nhập Vân Hải tông,
nàng cần mang tiểu tử này về làm quà biếu cho sư tôn, nhờ vào dạy dỗ của sư
tôn, nàng chắc chắn rằng “Vân Hải tông” sẽ xuất hiện thêm một vị Tông sư lừng
danh.

“Khà khà” nàng cười, cười âm trầm vì rốt cuộc quy về đâu thì nàng sẽ luôn là
người có được lợi ích vô cùng. Thử nghĩ nếu mang một Tông sư về cho tông môn,
thì nàng sẽ được thưởng những thứ gì, nàng không ngừng nhỏ dãi trong
lòng.

Nàng sắp chuẩn bị ra tay, tiêu diệt yêu xà cứu “mỹ nam” nhìn như người rừng.

Đan nhìn ba người, ba khuôn mặt với biểu cảm khác nhau, hắn nắm rõ như lòng
bàn tay, đã đến giờ phán quyết, Lâm Minh chỉ còn 5 giây.


  • Chết.

Một thanh âm hư vô mờ mịt, phiêu miểu quay cuồng trong tâm trí ba người.

“Phốc” một tiếng kêu bén nhọn đâm vào lòng người.

Không kịp phản ứng, thiếu niên Linh sư chỉ có thể nhướng mắt lên vì hình như
hắn cảm nhận có linh lực đột ngột xuất hiện quanh đây. Đầu hắn bay lên không,
cột máu bắn ra sối xả.

Tranh thủ ngay lúc này, không ai kịp nhìn bất cứ thứ gì, Đan liếc mắt một cái
đối với thiếu niên Luyện khí cảnh, chút ít linh lực thông qua “Hư Vô” mắt
xuyên vào trong đầu thiếu niên, gây ra sự tắt nghẽn khí oxi truyền lên não
trong chốc lát, làm thiếu niên chóng mặt, té ngửa nằm trên sàn thuyền.

Lập tức bỏ qua, Đan mất chưa đến 0,01 giây để dùng linh lực hình thành nên đôi
tay vô hình bóp chặc lấy cổ thiếu nữ xinh đẹp bên cạnh, linh lực kinh khủng
truyền vào cơ thể nàng nhưng không hề phá hoại bất cứ bộ phận nào, nó chỉ là
phong ấn, khiến nàng không thể dùng linh lực.

Hắn bóp, bóp, bóp cho đến khi nàng tạm mất đi ý thức mà ngã xuống bên dưới,
trong cái miệng xinh xắn, đỏ hồng của nàng, nước miếng không ngừng chảy ra vì
thời gian nó bị nghẹn quá lâu mà không thể nuốt vào bụng kết hợp cùng với sự
cố gắng gằng gượng hít thổ không khí.


Chân Tiên Phẩm: Lão Quái Vật Sống Lại - Chương #27