Người đăng: ๖☯๖ۣG☯Thoátღಸ
“Ta độc ác? Có lẽ” hắn thở dài. Nhìn lại mọi việc hắn làm thì quả thật hắn rất
độc ác nếu dựa trên quan điểm người tốt của Như Ngọc, nhưng đối với cường giả,
mạnh được yếu thua thì việc hắn làm vẫn chưa được gọi là độc ác, vì độc ác chỉ
khi nó ám chỉ việc giết người vô tội, còn gia đình ba người Tam trưởng lão đã
có thù với Vũ Văn, giết bọn họ chỉ là kết thúc một chuỗi ân oán.
Ngay lúc này, Vũ Lăng cùng Đại trưởng lão và vài vị cao tầng còn náng lại tiến
đến gần Vũ Văn.
Vũ Văn dần hồi tỉnh, hắn liếc nhìn hơn 10 người từ trung niên đến bạc đầu xung
quanh bao gồm cả người cha không tình cảm của hắn
Hắn mỉm cười đáp, hắn cũng muốn biết họ dự định sẽ làm gì.
Bọn họ cùng rời đi về một hướng khác.
Và tiếp đến mọi chuyện, không ai có thể biết….
……..
Thời gian trôi qua hơn một tháng.
Quay trở lại với Lâm Minh.
Hắn hiện tại đang ở một nơi nào đó khá sâu trong rừng, xung quanh hoàn toàn
tĩnh lặng, không một bóng người hay yêu thú, có chăng chỉ là tiếng ếch, nhái,
tiếng chim líu ríu, tiếng gió thổi cành cây đung đưa rì rào.
Hắn giữa không gian ấy luyện tập, không ngừng luyện tập, chính xác hơn thì hắn
như luyện một môn võ thuật cổ xưa cực kì vì mỗi khi hắn tung ra từng quyền,
từng cước vào không khí bên cạnh một cách chậm chạp mà không hề có âm thanh dị
động, người quan sát đều sẽ cảm nhận được sự cực kì mạnh mẽ và sắc bén, nó như
xuyên thủng phá vở cả không khí nơi đó.
Tính từ ngày hắn vào rừng sâu đến nay cũng đã hơn một tháng, hai thân thể cũng
có sự tiến bộ nhỏ.
Lâm Minh tu vi từ giữa Luyện khis tầng 2 lên đến Luyện khí tầng 3 với khí lực
được tăng thêm là 314 cân, tốc độ này nếu so với một người bình thường ở Vu
Dương trấn thì nhanh gấp vài chục, vài trăm lần, khiến ai cũng phải á khẩu,
thế nhưng đối với Đan, nó còn quá chậm, rất chậm, phải biết Lâm Minh có Thiên
thể chất cùng với Thượng đẳng linh căn, nếu ở một nơi có linh khí mặn mà hơn,
thậm chí là bình thường chứ không mỏng manh như nơi này thì hắn có khi đã là
Luyện khí tầng 5, 6.
Tốc độ hiện tại đối với hắn là còn thua, thua nhiều người lắm, theo hắn nhớ
thì
lúc xưa, với Thiên thể chất và Thượng đẳng linh căn, hắn có lẽ chỉ cần một
tháng là hoàn thành Luyện khí cảnh, chứ không phải một tháng chỉ tăng lên một
tầng.
Lâm Minh hiện tại tốc độ di chuyển, cử động cơ thể đã có sự linh hoạt cần
thiết, đủ để thực hiện vài loại kĩ thuật mà không cần phải trả giá như trước,
tuy nhiên hắn cần phải luyện tập nhiều nhiều hơn nữa, hắn cần cơ thể linh hoạt
không phải chỉ để đối đầu vượt tầng Luyện khí mà còn là vì tương lai đối diện
với Linh sư. Tối nay, bài luyện tập của hắn sẽ bắt đầu tiến hành bước thứ hai,
“sự cảm nhận”, nắm bắt mọi thứ cả khi “không thấy”.
Đan tu vi rõ ràng hầu như không có tăng, bởi linh khí nhập vào đan điền quá ít
đối với một Linh sư cảnh mặc dù tốc độ hấp thụ linh khí của “Hư Vô Ảo thể” lớn
gấp ngàn lần thân thể “Lâm Minh”, thế nhưng độ nguy hiểm của Đan lại tăng thêm
từng ngày, từng ngày, nếu bây giờ buộc hắn phải đấu với một vị“Ngưng Linh
cảnh” bình thường, hắn dám tự tin bản thân chỉ cần 1 chiêu sẽ “trảm” rớt người
đó ngay lập tức.
Ngày thường không nói đến Đan, không nói đến hắn đang làm gì thì không có
nghĩa Đan hắn không làm gì, ngay từ đầu kể từ lúc hắn biết Đan là một “Nhập
Linh cảnh”, hắn đã bắt đầu quá trình biến đổi dòng linh lực trong cơ thể thành
một loại bén nhọn chí cực có thể phá tan mọi chướng ngại nếu nó đủ mạnh.
Vậy biến đổi dòng linh lực là thứ quái gì, và vì sao khi Đan biến đổi, sức
mạnh của hắn có thể một chiêu sẽ “trảm” một cường giả Ngưng Linh cảnh hơn hắn
một đại cảnh giới?
Trước hết ta nên nói về việc linh lực được tu luyện giả phát ra như thế nào.
Linh khí thông qua linh căn của cơ thể tiến vào đan điền để chuyển hóa thành
linh lực mang lại sức mạnh to lớn cho tu luyện giả, và linh lực sẽ được cất
chứa trong nội thế giới hay còn gọi là thế giới của đan điền (thế giới này
không thể nhìn, nhưng có thể được cảm nhận bởi chính bản thân tu luyện giả, và
tất nhiên tùy vào thể chất, nội thế giới sẽ bao lớn).
Muốn sử dụng được sức mạnh này một cách đơn giản bình thường, tu luyện giả
phải dẫn dắt nó từ trong nội thế giới ra ngoài cơ thể, rồi thông qua mọi nơi
của cơ thể (thường là tay và chân) mà phóng thích ra ngoài, và đó cũng là lý
do vì sao có Luyện khí cảnh, khí lực 3000 cân là yêu cầu thấp nhất để cơ thể
có thể chịu đựng được dòng linh lực thiết yếu đi ngang qua, còn việc nếu sau
này linh lực càng mạnh, vậy cơ thể với khí lực 3000 cân sẽ chịu đựng như thế
nào thì sau này nói.
Sức mạnh linh lực được phóng ra bằng cách này sẽ cách không tác động lên cơ
thể đối phương như một quyền, một cước trực tiếp đầy khí lực, và cái độ dài mà
nó cách không sẽ còn dựa vào năng lực, cảnh giới của người phát.
Thế nhưng, như đã nói đó chỉ là cách đơn giản, bình thường nhất mà bất kì một
Linh sư nào cũng có thể thực hiện. Trong chiến đấu với Linh Sư, nếu một người
chỉ có thể làm được những điều đơn giản đó thì cái chết đến với họ là điều
chắc chắn.
Giữa hai Linh sư với nhau, mọt người giỏi một người kém được phân bại bởi rất
nhiều yếu tố, thế nhưng cái quan trọng, tất yếu và rõ ràng nhất đó là “thuật”
mà họ có thi triển ra cùng với thuộc tính mà họ có.
“Thuật” chính là một loại thi triển linh lực dưới dạng mạnh mẽ hơn và phổ biến
cực kì đối với một Linh Sư cảnh.
Để thực hiện một loại “thuật”đúng nghĩa thì phải có đủ ba yếu tố mà chính bản
thân tu luyện giả khi sinh ra đều đã có, nhưng có điều là họ có nhận biết bọn
chúng tồn tại hoặc biết được ý nghĩa mà bọn mang lại hay không mà thôi, và đó
chính là cơ sở thiết yếu để một Linh sư cùng điều kiện thiên phú có thể mạnh
hơn hẳn so với người khác.
Yếu tố thứ nhất, chắc hẳn một người tu luyện giả điều có thể thấy ngay ngực
của bản thân, đó là “ấn kí hình dạng thuộc tính”, nó chính là cái quy định
thuộc tính cho một tu luyện giả.
Thuộc tính của tu luyện có tất cả 9 hệ “hiện” và 3 hệ “ẩn”. Chín hệ thuộc tính
“hiện” bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Ám, Quang.
Một ví dụ đơn giản, nếu ấn kí trước ngực có hình chiếc lá nhỏ thì thuộc tính
hệ Mộc, một nhánh cây cũng là hệ Mộc, một mầm non cũng là hệ Mộc, nếu là tảng
đá thì là hệ Thổ, bùn đất cũng là Hệ thổ, nếu là nước thì thuộc hệ Thủy, là
lửa thì hệ Hỏa, là một mảnh vàng óng ánh thì hệ Kim, một màn khói đen là hệ
Ám, một màng khói trắng là hệ Quang, mang hình dạng tia chớp là Lôi, mang hình
dạng gió lốc là Phong.
Một tu luyện giả không thể mang trong người hai hay nhiều hơn các loại thuộc
tính, trừ một số trưởng hợp rơi vào thuộc tính “ẩn”, bởi thuộc tính đều sẽ có
sự đối nghịch hoặc tương tác với nhau mà gây ra những sự bạo động trong cơ thể
khiến tu luyện giả nếu may mắn có được sẽ lập tức chết ngay trong bụng mẹ khi
hình dáng con người vừa được hình thành, không có bất kì ai có thể cứu được,
ngay cả thần tiên (trừ một vài người đã vượt qua khỏi phạm trù “con người,
yêu, ma, ….thần, tiên” đó). Đơn nhiên, ngay cả tự nhiên cũng sẽ không hình
thành bất kì sinh linh nào có hai hay nhiều thuộc tính trừ phi nó muốn hình
thành một sinh linh thuộc hệ “ẩn”.
Thuộc tính “ẩn” nói chính ra nó là sự kết hợp các thuộc tính và nó sẽ không hề
có ấn kí biểu hiện hình dạng, vì vậy thường khi đứa trẻ được sinh ra, gia đình
nếu thiếu hiểu biết sẽ tưởng nó là phế vật không thể tu luyện mà bỏ rơi nó,
dẫn đến đứa trẻ may mắn sẽ chết non trên con đường trở thành cường giả thống
lĩnh một phương (Lâm Minh là một ví dụ).
Thuộc tính bao gồm ba hệ. Hệ thứ nhất, Hỗn độn thuộc tính bao gồm sự kết hợp
hài hòa của năm thuộc tính: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Người sở hữu thuộc tính
này thường được người đời ca tụng là “Chiến Thần”.
Hệ thứ hai, Tứ tượng thuộc tính bao gồm sự kết hợp của bốn thuộc tính: Phong,
Lôi, Quang, Ám. Người sở hữu thuộc tính này thường được người đời ca tụng là
“Sát Thần”
Hệ thứ ba, hệ này từ trước đến giờ chỉ xuất hiện một lần duy nhất và trên một
người duy nhất, một người đã từng rung chuyển cả thiên địa khiến ai cũng phải
từ dưới nhìn lên, nhưng sau này từ rất, rất rất lâu vê trước, nghe nói “hắn”
đã đột ngột biến mất một cách kì dị sau khi tự tay chém đi những người thân
yêu nhất, bao gồm cả tông môn của bản thân “hắn”.