Thử Luyện Thây Ma Thượng.


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩


  • Phong cấm.

Nói lên một tiếng nhỏ, Hạc Lâm dùng tay phủi nhẹ xuống phía dưới bầu trời,
phong bế hoàn toàn mọi cảnh vật bên trong Ngọc gia, không vật gì có thể lọt
vào, cũng chẳng có vật nào thoát ra được.


  • Nếu ngươi đã có thể đả bại Võ giả tầng 6, vậy thì…

Hạc Lâm vừa thổi một hơi linh lực nhẹ nhàng xuống dưới Ngọc gia.


  • … mười con thây ma này sẽ có năm con thuộc Võ giả tầng 2, hai con tầng 6,
    một con tầng 7, một con tầng 8, một con cuối là tầng 9.


  • Grừ… gừ… gào…


Hạc Lâm vừa dứt lời, ngay tại khoảng sân có gốc anh đào lớn trước phòng Liêu
Lang chợt xuất hiện mười con thây ma có to, có nhỏ mò từ dưới đất lên, tất cả
chúng đều mang quần áo binh lính sa trường rách rưới, thịt nát lòi lõm chỗ này
chỗ nọ dính khắp trên thân thể, gương mặt thì hóp lại trơ xương, xanh xao dị
thường, nó hoàn toàn biến dạng trông không ra mặt mũi.

Nhưng có điểm đặc biệt, bọn chúng có chiều cao rất khiêm tốn, kẻ thấp nhất
thì cao bằng Liêu Lang hiện tại, cao nhất chỉ hơn Liêu Lang hai cái đầu, cứ
như mười thây ma trẻ em vậy. Hạc Lâm làm điều này cũng chỉ cho đôi bên dễ
chiến đấu, bởi lẽ trong cận chiến, kẻ cao người thấp không nói ai mạnh ai yếu,
chỉ nói chiến đấu bằng cách nào cũng đủ mệt.


  • Chỉ cần đả bại được năm con thấy ma, ngươi sẽ qua ải.

Hạc Lâm giơ hai bàn tay ra, với mười ngón tương ứng như có sợi giây vô hình
nối với mười con thây ma mà di chuyển, điều khiển hành động của chúng để tiếp
cận căn phòng của Liêu Lang.


  • Cái này… đối với một Võ giả tầng 2 nhỏ tuổi không phải là bất công quá hay
    sao?

Phía sau quan sát tình hình, Thành Phùng thấy vậy liền không khỏi nói lên với
ba người còn lại thuộc phân nhánh. Hắn tuy không có quan hệ hay hôn ước con
cháu gì với Liêu Lang, nhưng mà tình cảnh như thế này, hắn phải “thấy truyện
bất bình ra tay tương trợ” lên tiếng kêu ca giúp Liêu Lang.


  • Ngu ngốc, Hạc Lâm đại nhân làm gì cũng điều có nguyên lý của đại nhân,
    người cứ xem tiếp là rõ.

Viễn Nam nhìn như trung niên ngũ tuần lên tiếng, tuy vậy gương mặt lão lại có
chút lo lắng rõ mồn một vì Liêu lang cũng là cháu rể lão. Chuyện đại chiến vài
ngày trước giữa hắn với Ngọc Viên tuy không phân thắng bại do bị Mộc Ấn Long
quát mắng, nhưng giấy tờ có dấu tay máu của Liêu Lang vẫn còn nằm trong tay
lão, lão là gia gia nhà vợ hơn hắn gần trăm tuổi.


  • Ta đơn nhiên biết Hạc Lâm đại nhân có nguyên lý, nhưng mà… ài, bỏ đi.

Thành Phùng dự định là nói thêm, bất quá khi ngẫm lại bản thân dù có nói thì
như thế nào, Hạc Lâm sẽ thu tay hay hạ sức mạnh của bọn thây ma xuống?

Đáp án tất nhiên là không, cho nên Thành Phùng không nói nữa.

Bốn người làn nữa chăm chú nhìn tình hình bên dưới, trong đó nổi bật nhất là
bốn ánh mắt lo lắng và mong chờ thằng cháu rể thể hiện của Ngọc Viên và Viễn
Nam.

Trở về Liêu Lang.

Đoàn thây ma xuất hiện từng bước lại gần dưới sự điều khiển của Hạc Lâm, Liêu
Lang trong phòng cũng liền mở mắt ra, gượng mặt hắn bất giác lộ ra vẻ âm trầm
một mảnh mà thu khí dừng tu luyện, nhẹ mở cửa bước ra ngoài.

Nhìn trong tầm hắn hơn mười con thây ma cứ như xác chết biết di chuyển với đội
hình ba con nhỏ đi phía trước, hai con lớn có thấp cao đi theo phía sau, sau
nữa lại là một con thây ma nhỏ như ba con đầu, tiếp nối là hai con thây ma lớn
nhất, to nhất và đứng cuối cùng là một con nhỏ tương tự như ba con nhỏ đi đầu,
Liêu Lang chỉ là im lặng chốc lát suy tính tình hình.


  • Vì sợ Liêu Lang thật sự có thực lực chiến hạ Võ giả tầng 6 nên Hạc Lâm đại
    nhân chỉ đưa ba con Võ giả tầng 2 lên đầu, còn hai con Võ giả tầng 2 khác thì
    để ra sau xen kẽ, cố ý muốn Liêu Lang phải chạm trán ít nhất là hai con Võ giả
    tầng 6, tầng 7. Đây là Hạc Lâm đại nhân muốn nhìn khả năng chiến đấu của Liêu
    Lang đến tột cùng sẽ đạt đến mức nào a.

Mộc Ấn Long nêu lên ý kiến của bản thân. Ba người khác cũng gật đầu.

Hạc Lâm đích thật là có ý như vậy, tuy nhiên hắn sẽ điều khiển mười con thây
ma này đánh đấm sao cho chân thật nhất, từ thấp lên cao, từ cứng nhắc lên linh
hoạt, nếu Liêu Lang đủ trình độ, hắn thậm chí còn sẽ tập trung điều khiển một
con sao cho nó hành động như chính hắn hành động để chiến tay đôi với Liêu
Lang, bất quá trường hợp này có lẽ sẽ không xuất hiện.

Một tiểu tử lại có thể đánh tay đôi với Đại Đế, thật bùn cười.

Suy ngẫm vài giây, Liêu Lang cấp tốc khởi động cơ thể bằng cách xoay tay, xoay
chân, cổ, đùi, hông, eo,… nhằm đạt được sự linh hoạt, không cho cơ thể quá
cứng ngắc.


  • Hư.

Nhìn đám thây ma di chuyển chậm rãi chỉ còn cách hắn mười mét phía trước, Liêu
Lang lập thể hiện ánh mắt xem thường xen lẫn cùng tiếng hừ kênh kiệu của bậc
quân vương khi thấy một đám kiến cỏ chĩa gương giáo vào mặt.

Hắn xuất kích.

Khí công lưu chuyển, khí lực gia tăng, Thủy linh lực vận chuyển, ánh mắt phóng
đại thu hết tất cả hành động của kịch địch lại. Liêu Lang một bước chân đi ra,
thân thể cấp tốc lao nhanh như một mũi giáo hoàn toàn xông thẳng vào đội hình
thây ma.


  • Điên rồi, tiểu tử thật ngu ngốc.

Hành động của hắn tức thời khiến bốn vị các chủ phân nhánh theo dõi cả kinh,
nói không nên lời mà chỉ có cười khổ trẻ nhỏ háo thắng. Nhìn hình tượng của
Liêu Lang lúc này cứ tựa như là kẻ điên lao đầu vào lửa để tìm rượu, thật hết
sức ngáo đá.

Nên biết, mười con thây ma này không phải thây ma thực sự như bên ngoài, di
chuyển chậm chạp, cứng ngắc, rồi có vài cách đánh liền đánh đi đánh lại, mà
đây là mười con thây ma do chính tay một vi Đại Đế lẫy lừng điều khiển, mười
con thây ma này không phải đồ dễ chơi giống bên ngoài. Liêu Lang lúc này đích
thị là tự tìm chết.

Bất quá, Hạc Lâm không như bốn người, hắn nhìn Liêu Lang di chuyển nhanh đến
liền có dự cảm không lành cho mười con thây ma do chính hắn điều khiển. Vậy
nên ban đầu Hạc Lâm dự là sẽ cho một con thây ma Võ giả tầng 2 đánh chậm rãi
với Liêu Lang hòng kiểm tra năng lực hắn rồi từ từ mà chuẩn bị từng phút một
nâng cao cách đánh thây ma sao cho phù hợp với Liêu Lang, nhưng bây giờ có dự
cảm như thế, hắn tức thời đổi chiến thuật, nâng cao đẳng cấp chiến đấu của
thây ma lên hai tầng.


  • Vụt.

Liêu Lang vừa đến, thây ma có thực lực Võ giả tầng 2 (thây ma tầng 2) đối diện
hắn liền đánh tới một quyền, hai con thây ma tầng 2 khác đứng ở hai bên cũng
đồng thời xuất kích tới hắn, một con đánh ngang qua hỗ trợ con đối diện, một
con thì tiến lên phía trước, chặn đánh Liêu Lang để khi hắn gặp khó thì lùi
liền bị trúng kích.

Hạc Lâm chính là nâng đẳng cấp chiến đấu thây ma từ khừ khờ thành những người
binh lính sa trường đã được tập vợt vài tháng đánh giặc.

“Sượt”

Một ánh mắt của Liêu Lang lướt qua, thời gian như dừng hẳn lại.

“Năm Võ giả tầng 2, còn lại đều trên Võ giả tầng 2”

Mọi hình ảnh hành động của tất cả thây ma liền được lưu vào trong não bộ hắn,
chúng nhanh chóng bị xử lý, phân tích, cuối cùng là đưa ra đề xuất hành động
ứng phó cho Liêu Lang.

“Sượt”

Ánh mắt Liêu Lang lướt lần thứ hai, thời gian đóng băng bị phá vỡ, mọi thứ trở
lại như trước.

Nhìn một quyền ẩn chứa toàn bộ thực lực của Võ giả tầng 2 đánh tới, Liêu Lang
ánh mắt lãnh đạm tựa vô vị, hắn phút chốc nghiêng mình, bàn tay trái nắm lấy
cánh tay, cố định không cho di chuyển, một cước của hắn không chỉ mang theo
thủy linh lực mà còn có cả khí công bên trong lập tức ùa đến, đá bay thân thể
thây ma đi, đụng trúng một thây ma to lớn hơn phía sau, đoạt được cánh tay
phải vừa ra quyền của nó.


  • Vìu.

Đá bay thây ma cũng là lúc chân hắn xoay chuyển bước nhỏ, mang cơ thể tránh
thoát một quyền của thây ma tầng 2 khác vừa đến.


  • Soẹt.

Tay cầm cánh tay nhầy nhụa đang hóa thành bùn đất rơi xuống mặt đất của thây
ma kia, hắn đập thẳng vào mặt thây ma này rồi một cước đá vào eo nó, hất bay
nó về phía sau, trúng thây ma tầng 2 được phân phó bọc hậu hắn.


  • Vù.

Thây bay cũng là lúc Liêu Lang quay người, cấp tốc di chuyển trở về, khi hai
thân thể thây ma tầng 2 đụng nhau, hắn một bước rộng, tay nắm quyền dồn khí
công cùng Thủy linh lực đến, một quyền Thủy Ngưu Vạn Quyền tuy không nặng được
vạn cân nhưng cũng đủ đánh nổ cả hai.


  • Bùng.

Một tiếng nổ nhẹ, hai thân xác thây ma tan tành, bùn đất liền văng tung tóe
bốn phía, dính hết cả quần áo sơ mi trắng của Liêu Lang.


  • Hừ, rác rưởi.

Tay trái bỏ vào túi quần, tay phải cầm một đống bùn đất trong tay, đôi mắt
Liêu Lang không hề chứa bất kỳ tình cảm nào hiện ra.

Quăng miếng đất ra, Liêu Lang quay người lại, lần nữa đối diện với tám thây ma
đang đứng ngây người.

Liêu Lang thoáng chốc liền liếc nhìn lên bầu trời trên cao, ngay vị trí năm
người Hạc Lâm. Hắn đã đoán ra được vài điều.

Phía bên trên không trung, bốn người Ngọc Viên, Viễn Nam, Thành Phùng và Mộc
Ấn Long nhìn nhau không nói nên lời.

Bọn hắn xem ra tiểu tử Liêu Lang này vốn đã không còn là một người còn trong
phạm trù của “tiểu tử”, hắn vốn nên xếp vào hạng “thanh thiếu niên” hoặc người
“trưởng thành” thì đúng hơn. Cách chiến đấu này, cách biểu hiện gương mặt này,
một tiểu tử không thể có được.


  • Lầm rồi, chúng ta đã đánh giá sai thực lực của hắn.

Mộc Ấn Long lắc đầu thở dài. Hắn ban đầu cứ ngỡ Liêu Lang sẽ phải mất khá
nhiều thời gian để xử lý vài con thây ma tầng 2, vì dù hắn có thể đã bại được
Võ giả tầng 6 nhưng đó cũng chỉ là một đứa con nít giống hắn, kinh nghiệm
chiến đấu không có nên mới dễ đả bại, thế nhưng Liêu Lang biểu hiện lúc này,
hắn hiểu hắn đã hoàn toàn sai, Liêu Lang kinh nghiệm chiến đấu ít nhất bằng
với thanh thiếu niên đã trải qua vài chục đến trăm trận chiến.


  • Quả thật là rồng trong người, không những sở hữu minh ngộ, ngộ tính cực
    cao, khả năng di chuyển, chiến đấu cũng thuộc hạng lão luyện. Tiểu tử này… ta
    thật mong ngày có thể nhìn hắn trưởng thành a.

Thành Phùng lên tiếng cảm khái.


  • Ha hả, cháu rể tương lai của ta mà lại.

Ngọc Viên vuốt râu trắng, Viễn Nam bức râu đen đồng thời cười nói, dứt lời cả
hai liền nhìn nhau bằng ánh mắt té lửa. Trong đó, Ngọc Viên âm thầm thề thốt
“nhất định phải ủy được tờ giấy đó, nếu không, không những cháu ta khổ, ta
cũng khổ”


  • Không lẽ… tiểu tử Liêu Lang thấy chúng ta?.

Mộc Ấn Long lần nữa lên tiếng khi thấy Liêu Lang ánh nhìn đúng là vị trí của
bọn họ đang đứng.


  • Không thể nào đâu Các chủ, hắn đã ở bên trong phong cấm của Hạc Lâm đại
    nhân, tất cả hoàn cảnh đều bị phong lại, hắn dù có tinh mắt nhìn xa trăm vạn
    dặm thì cũng tuyệt đối không nhìn ra chúng ta, đó là còn chưa kể hắn chỉ là Võ
    giả, làm sao có thể nhìn ra được cấm trận của cường giả Đại Đế. Có thể là hắn
    ngước lên trời ngắm cảnh chơi thôi.

Thành Phùng lên tiếng.


  • Ừm, hẳn là vậy, nhưng có một điều chắc chắn là hắn đã biết tình cảnh hiện
    tại là như thế nào a.

Mộc Ấn Long nghĩ có lý liền cũng gật gù tán thành. Bốn người lại tiếp tục theo
dõi diễn biến, hoàn toàn bỏ qua gương mặt bất ngờ của Hạc Lâm Đại Đế.

“Công pháp Địa gia cực cấp Thủy Ngưu Vạn Quyền, tiểu tử này lại luyện thành
cấp thứ nhất?”

Hạc Lâm cực kì kinh ngạc và khiếp sợ với một quyền vừa rồi của Liêu Lang.

Một vị Đại Đế như hắn kinh ngạc là vì hắn không ngờ bộ công pháp không những
khó khăn tu luyện, chẳng hề thực dụng về sau lại được Liêu Lang tu luyện.

Khiếp sợ là vì Liêu Lang còn quá nhỏ, cao lăm chỉ sáu tuổi, Hạc Lâm cho thẳng
luôn Liêu Lang là yêu quái, ngay từ trong bụng mẹ liền đã biết tu luyện Thủy
Ngưu Vạn Quyền, thế vậy mà hắn chỉ mất chỉ có 6 năm liền đã tu thành quyền cơ
bản (cấp thứ nhất) của công pháp Thủy Ngưu Vạn Quyền mà người khác, thiên tài
khác phải mất ít nhất là 30, 40 chục năm mới lĩnh ngộ ra quy luật bên trong.

“Minh ngộ thật sự là thứ kinh người, chả trách vì sao trong sách cổ lại nói tổ
tiên ngày xưa lại mạnh mẽ như vậy, quá khinh khủng”

Hạc Lâm liền chắc chắn cho rằng Liêu Lang được như vậy đều là nhờ Minh ngộ hệ
Thủy của bản thân, chứ nếu không thì Liêu Lang sẽ chẳng phải là nhân loại, mà
là quái vật.
Tiếc là hắn lai không biết hắn đã đoán đúng, nhưng mà đúng không phải đúng
việc Liêu Lang minh ngộ, mà đúng việc Liêu Lang chính là quái vật.

Vốn dĩ thông tin Liêu Lang học được Thủy Ngưu Vạn Quyền, bọn người các chủ
muốn cho Hạc Lâm bất ngờ nên không báo cáo, đợi nhìn vẻ mặt biểu hiện của Đại
Đế mà âm thầm vui vẻ, nào ngờ bọn hắn lại bị biểu hiện của Liêu Lang chú ý nên
đã quên mất chuyện này.

“ Xem ra, ta cần phải nặng tay hơn”

Thu xếp tâm thần của một vị Đại Đế đang rung động trước biểu hiện của Liêu
Lang, Hạc Lâm lần nữa điều khiển tám con thây ma được dựng lên nhờ bùn đất di
chuyển.

Hạc Lâm Đại Đế chính là người sở hữu Thổ linh lực, nếu không, hắn tuyệt đối sẽ
không thể tạo ra thây ma bằng bùn đất được.

Bỏ hẳn ba con thây ma tầng 2 lại phía sau cùng hai con thây ma tầng 8, 9. Hạc
Lâm chủ tâm điều khiển hai con thấy ma tầng 6, 7 đối chiến với Liêu Lang.

Hai con thây ma rũ xuống trạng thái cứng ngắc, đôi mắt sáng rực màu đỏ hiện ra
sự linh hoạt như con người khi sòn sống, độ nguy hiểm tăng lên gấp bội. Lần
này, Hạc Lâm quyết định, hắn sẽ là người đối chiến với Liêu Lang thông qua hai
con thây ma này, tất nhiên vì đề phòng Liêu Lang thua quá nhanh, hắn cũng chỉ
từ từ động tác, không ra hết sức.


  • Vụt.

Hai con thây ma tách ra làm hai phía, vụt đến bao vây Liêu Lang trong phạm vi
10m.
Liêu Lang thu hồi tâm thần trên bầu trời vì có cảm giác khác lạ như có người
theo dõi từ trên đó, hắn đảo mắt nhìn hai thây ma.


  • Grào.


  • Gào.


Lần này không đợi Liêu Lang xuất kích trước, hai con thây ma kêu lên một tiếng
liền chạy đến tấn công hắn, khoảng cách càng lúc càng được rút ngắn.

9m, 8m, 7m,…


  • Vô ích.

Liêu Lang nói nhỏ một tiếng, hắn lập tức quay về hướng con thây ma tầng 7 mà
xuất kích, giảm khoảng cách với thây ma tầng 7, tăng khoảng cách với thây ma
tầng 6.

“Quyết định tấn công một con trước để tránh tình trạng bị bao vây khó đói
chiến cả hai cùng lúc, thi hành đánh nhanh thắng nhanh, tiểu tử rất tốt, thế
nhưng mà tại sao lại là tầng 7 mà không phải tầng 6, không lẽ ngươi đã có thực
lực đả bại Võ giả tầng 7?” Hạc Lâm suy ngẫm trong giây lát.

“Hừ, nhưng lần này sẽ không như lần trước, để ngươi dễ dàng đả bại”

Hạc Lâm một ngón điều khiển thây ma tầng 6 tiếp tục đánh đến phía sau lưng,
một ngón điều khiển thây ma tầng 7 ra thế, hiển hiện một bộ võ thuật người
thường hay tu luyện đánh để đánh nhau tới Liêu Lang, định hạ gục hắn đo ván.


Chấn Kinh Thiên Địa! - Chương #18