Là Người Lại Không Phải Người.


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

*Khổ tâm của tác giả.
Truyện giải thích nhiều là vì.
-Tác muốn đọc giả dễ hình dung hơn một chút vì quan niệm của Tác trong truyện. Quan trọng hơn, còn giúp người mới đọc thể loại tu luyện dễ nhập môn hơn, mọi người biết rồi thì lướt qua thôi. Còn mọi người chịu đọc, sẽ thấy có nhiều điểm khác biệt, đọc qua sẽ thấy "à ra là vậy", không giống truyện bên QQ về nhiều thứ.
- Tất nhiên ban đầu là giải thích nhiều, về sau thì sẽ không giải thích lại
nữa, ai hiểu được thì hiểu. Lúc đó, mọi người đừng bảo là main mạnh theo kiểu
hư cấu nhé. không hề a.
- Văn dỡ, mọi người thông cảm.
- Và nhắc lại lần cuối, vì truyện có giải thích đàng hoàng nên không phải YY,
nhảm bò. Mọi người yên tâm đọc nhé, thanks mọi người theo dõi.
- À, mà từ đây đến hết tuần, bình luận cứ vắng vẻ như mấy ngày nay, Tác sẽ...
xin lỗi mọi người.

............

Đêm khuya, Liêu Lang quyết định thâu đêm, không ngủ.


  • Ta có thể phá được linh lực nhưng phải đợi hồn ta phục hồi thêm vài phần
    nữa, vì với sức lực hiện tại thật khó để thực hiện được với tu luyên giả cao
    hơn tu vi của ta.

Ngồi trước ánh nến sáng lập lòe, Liêu Lang sau cả một buổi trưa và chiều tập
trung nghiên cứu linh lực, hắn cuối cùng kết luận.

Ngày hôm nay, nhờ hồn khôi phục một phần tỷ kết hợp cùng với kiến thức tu
luyện đã có từ 3 năm trước, hắn rốt cuộc hiểu ra một số điều về linh lực, về
thứ sức mạnh cơ bản nhất của thế giới này.

Cơ thể tu luyện giả chia thành năm phần: hấp, hội, chuyển, chứa và dùng.

Hấp là hấp thụ linh khí. Hấp ứng với thiên phú về thân thể, thể chất.

Hội là hội linh khí hấp thụ được vào linh căn. Hội ứng với thiên phú thân thể,
thể chất.
Chuyển là linh căn chuyển hóa linh khí thành linh lực. Chuyển ứng với thiên
phú linh căn.

Chứa là linh căn đưa linh lực vào đan điền, nhốt linh lực tại đó. Chứa và
không gian đan điền không những phụ thuộc vào cảnh giới cấp bậc, mà còn cả về
thể chất và linh căn, hai thứ càng mạnh, đan điền càng rộng, cảnh giới đạt
được sẽ càng cao. Tuy nhiên đây chỉ là suy nghĩ của Liêu Lang, còn bên ngoài
kia, mọi người đều cho rằng đan điền ai cũng như ai, không có sự khác biệt.

Dùng là việc kết hợp nhiều thứ để sử dụng linh lực, phóng thích linh lực ra
ngoài. Dùng ứng với sự thông tuệ, nỗ lực, rèn luyện và ý chí kiên cường, bất
khuất.
Vì có cảnh giới, nên linh lực chắc chắn có cấp độ.

Liêu Lang lấy ví dụ linh lực có cấp độ phân chia từ cấp 1 cho đến vô hạn. Vậy
hắn cho Võ giả tầng 1 là linh lực cấp 1 ứng với không gian đan điền cấp 1,
tầng hai là linh lực cấp 2 ứng với không gian đan điền cấp 2 và cứ thế tính
tới.

Đột phá cửa ải thật ra chính là việc khiến linh lực cấp 1 biến đổi thành linh
lực cấp 2. Việc đột phá cửa ải là có yêu cầu, vì có yêu cấu nên nhiều cảnh
giới sau mới có sự phân chia sơ – trung – hậu, vân vân.

Dựa vào bản thân đột phá từ Võ giả tầng 1 lên tầng 2, Liêu Lang phân tích
rằng, để đột phá phải cần ba điều kiện cơ bản là “linh lực tại cấp độ đó đã
đầy đan điền”, “cảm giác” và “lão thiên có cho hay không cho”.

Võ giả tầng 1 thì có không gian đan điền cấp 1, chất đầy đan điền cấp 1 bằng
linh lực cấp một sẽ mở ra cơ hội đột phá.

Khi linh lực đầy, “cảm giác” sẽ giống như việc đột nhiên trong đầu hiện lên
một cánh cửa bí ẩn, cổ xưa mà người có thể chạm tay vào đẩy ra. Không có cảm
giác đột phá cho đến cuối đời tức dù linh lực đã đầy từ lâu nghĩa là duyên với
con đường tu luyện đã tận.
“Lão thiên có cho hay không cho” là việc người có mở được cánh cửa đó ra hay
không. Không thể mở cánh cửa tức là cảnh giới bị kẹt, nếu trong một thời gian
dài không đột phá được, cảnh giới sẽ dừng hẳn.

Linh Sư xuất ra được linh hóa hình chính là vì linh lực đã đạt cấp 10, nó đã
đủ mạnh, đủ ngưng thực để có thể hóa hình. Cảnh giới càng cao, linh lực càng
mạnh, năng lực của linh lực lại càng được thể hiện theo nhiều kiểu.

Còn về chuyện Liêu Lang nói có thể phá hủy đi linh lực của người khác có tu vi
không được quá cao so với hắn, nghe thì quá mức vô lý thế nhưng lại tuyệt đối
hợp lý.

Liêu Lang, hắn dựa vào khả năng phá hủy Thủy linh lực của bản thân để làm bài
mẫu lý giải linh lực, sau đó hắn hồi tưởng, xâm nhập vào sâu linh lực trước
kia của hắn để nhìn thấu cấu tạo của linh lực, phát hiện ra chúng là vô số các
tinh hoa có hình dạng khác nhau hợp thành hạt, nhiều hạt tụ lại sẽ ra một đốm
linh lực, một đốm hợp lại thành tia linh lực rồi từ từ thanh nguồn linh lực.
Tất cả đều theo một quy tắc, quy luật nào đó.

Có quy tắc, có quy luật, hắn liền sẽ phá bỏ được. Phá vỡ quy luật liên kết của
các tinh hoa, các hạt, các đốm linh lực, hắn sẽ làm tan vỡ toàn bộ linh lực
của địch nhân, phế bỏ tu vi hoàn toàn của họ. Tuy nhiên lại có vấn đề khá khó
khăn hiện lên khi hắn lại tiếp tục sử dụng hồi tưởng, một dạng năng lực quái
đảng thuộc “sức mạnh vô hạn” của hắn, cho phép hắn quay về một cảnh tượng nào
đó của quá khứ để xem xét, suy nghĩ.

Trong một lần hắn hồi tưởng về trận đánh với Liêu Húc và Liêu Lực, hắn dùng ý
thức tiến sâu vào cảnh tượng, xâm nhập vào dòng linh lực của hai người, hắn
phát hiện quy tắc, quy luật cấu thành linh lực cả hai đều khác nhau và khác
của hắn. Trong đó, cấu tạo linh lực của Liêu Lực lại có phần phức tạp hơn hẳn,
của hắn lại là đơn giản nhất.

Từ đó hắn suy ra, tu luyện giả có tu vi cao, linh lực biến đổi thành nhiều cấp
bậc, quy luật cấu thành linh lực biến thành phức tạp, tầng tầng, lớp lớp.

Mà hắn muốn phá được linh lực người khác thì cần phải có hai điều kiện, một là
đã chạm, đã thấy hoặc đã cảm nhận được linh lực của đối phương, hai là nhìn ra
được quy luật cấu tạo của linh lực để dùng “phá vỡ” của “sức mạnh vô hạn” hủy
chúng.

Tu vi đối phương càng cao, quy luật cấu tạo linh lực càng phức tạp, hắn lại
càng tốn nhiều thời gian để nhìn ra, đó là còn chưa kể yết quyết họ tu luyện.
Vả lại việc xâm nhập, nhìn ra quy luật của linh lực là nhờ vào “hồn” hắn, sự
nhìn ra nhanh hay chậm cũng là do “hồn”. Quy luật đơn giản, một phần tỷ hồn
hắn còn nhìn ra được, quá phức tạp thì hắn chỉ đành bó tay.

Đó là tại sao hắn không thể hủy linh lực của người tu vi quá cao. Còn với Thủy
linh lực, do dính một từ “thủy” nên cấu thành linh lực đều như nhau, đây là
kết luận khi hắn so sánh Thủy linh lực của hắn với người đã giúp hắn đạt được
Thủy linh lực. Do vậy, hắn hoàn toàn có thể tự do phá hủy Thủy linh lực mà
không gặp bất cứ trở ngại nào.

Cũng từ việc này, nó lại bắt thang cho hắn tìm đến khả năng giết người mới lạ.
Chỉ cần hồn hắn đủ mạnh, hắn sẽ xâm nhập, xem xét tinh hoa cấu thành cơ thể
con người, sau đó hắn chỉ cần dùng một ánh mắt, địch nhân sẽ tan biến.

Liêu Lang chính là quái vật như vậy.


  • Haizz, tẩy phạt thể chất xong lại tiếp.

Thò tay vào chiếc nhẫn bạc kim mang hình cổ long có thể to nhỏ tùy kích thước
ngón tay người đeo, Liêu Lang nhắm mắt lại, tư tưởng tập trung tìm kiếm đồ đạc
trong chiếc nhẫn.

Nhẫn trữ vật hay giới chỉ, là một công cụ chứa đồ được chế tạo từ vật liệu quý
hiếm kết hợp cùng với trận pháp điêu khắc mà thành. Mỗi loại giới chỉ có độ
rộng lớn chứa đồ khác nhau tùy vào trận pháp được điêu khắc.

Theo Liêu Lang, giới chỉ đơn giản là một cục gạch bị người khoét một cái lỗ
cực kỳ nhỏ rồi được phủ lên một cái trận pháp kì lạ. Khi vật chạm vào nhẫn, tu
luyện giả trích linh lực vào nhẫn để khởi động trận pháp, thu nhỏ vật phẩm lại
rồi đưa vào cái lỗ nhỏ đó.

Khi muốn lấy ra, tu luyện là là Linh Sư cảnh trở lên sẽ dùng bàn tay vô hình
thò vào trận pháp mà lấy ra, người nhìn thì tưởng là biến ra vật phẩm. Còn
không phải tu luyện giả sẽ giống như Liêu Lang, đưa tay không đeo nhẫn đi vào,
lúc đó trong đầu sẽ hiện lên một tầm nhìn cho thấy các vật phẩm nằm nơi nào,
chọn vật phẩm mình cần lấy rồi kéo tay ra khỏi trận pháp là được.


  • Nhà vợ thật tốt, cho ta toàn đồ tốt, haizzz.

Cầm ra một cái lọ tinh xảo tựa như được làm bằng thủy tinh, Liêu Lang đổ ra
một viên đan dược màu xanh lục rồi đậy nắp, cất lọ thuốc vào lại giới chỉ.

Đan dược hắn cầm tên Tấn Đoạn Đan, một loại đan dược cực kì trân quý có thể
giúp người tiêu thụ tấn cấp đoạn trong Phàm thể. Đây là món quà nhỏ Viên lão
tặng kèm cho hắn khi khám xét và biết thể chất hắn không được tốt, chỉ là phàm
thể thất đoạn.

Với lọ Tấn Đoạn Đan gồm ba viên này, lão tin rằng hắn sẽ đạt cực hạn Phàm thể.
Tốc độ hấp thụ linh khí cũng tăng lên đáng kể, trợ giúp cháu rể thêm mạnh mẽ.
Về sau, chỉ cần Liêu Lang biểu hiện và thành công đột phá Linh Sư cảnh, lão
lại xin cha lão đồ tốt nhiều hơn để bồi dưỡng.


  • Mà… thế quái nào lại chỉ giúp ta tấn thăng lên cực hạn phàm thể, không cho
    ta đan dược lên thẳng linh thể, địa thể, thiên thể?


  • Xem ra là cần ta thể hiện thêm.


Than thở một câu, hắn vào phòng tắm, nuốt đan dược vào bụng rồi khoanh chân
trong thùng nước hấp thụ dược lực, cải tạo thân thể.

May thay lời hắn nói không lọt vài tai Viên lão, nếu không thì chắc chắn sẽ
đánh nát mông hắn và mắng “đan dược mà ngươi tưởng kẹo bông gòn bán ngoài
đường chắc, thằng nhãi ngu ngốc”.

Đan dược là thứ vô cùng trân quý, và luôn luôn như vậy cho dù là ở đâu, ở thời
đại nào đi chẳng nữa. Một viên đan dược dù đơn giản nhất, cùi bắp nhất thì
cũng không phải ai cũng có thể mua, sở hữu nó.

Đan dược là thành quả của sự kết hợp giữa Đan sư, nguyên vật liệu cần thiết và
hỏa diễm.

Đan sư chính là người điều khiển, chế tạo đan dược. Họ là những người có danh
phận tôn quý và khó tìm, bởi lẽ người muốn luyện đan thì dễ nhưng muốn trở
thành Đan sư lại khó như lên trời.

Nguyện vật liệu cần thiết có thể là máu huyết yêu thú cấp bậc hoặc chủng loại
quý hiếm, các linh dược khó tìm, dịch phẩm thiên nhiên tạo thành,…

Hỏa diễm là lửa để luyện đan, có thể là Hỏa linh lực, hỏa diễm của yêu thú,
hỏa thạch, hoặc dị hỏa.

Ba thứ quý hiếm tạo nên đan dược, giá trị của đan dược liền trở nên to lớn cực
kỳ.
Cho nên dù là một viên đan dược sơ cấp nhất, chỉ có khả năng tăng tu vi cho võ
giả cũng đã khiến nhà nhà chiếm đoạt vì tương của con cháu trong nhà, một viên
đan được có thể tâng cấp thể cấp lại tương đương với việc tăng tấp độ tiến cấp
tu vi, nó lại là quý trọng dường nào.

Đó là còn chưa nói đến, nguyên vật liệu chế tạo ra đan dược thay đổi thể chất
còn cực kỳ hiếm và khó tìm, ngay cả Dược Các, chủ lò chuyên luyện đan có thực
lực hùng hậu thì cũng chỉ có tài lực luyện ra cao nhất được một viên đan dược
giúp người từ Linh thể cửu tinh thăng lên Địa thể sơ cấp, Linh căn từ Huyền
căn tam phẩm lên Huyền căn nhị phẩm. Nguyên liệu rấy khó tìm và luyện ra cũng
không phải chuyện dễ.

Đan dược tiến thăng thể chất, linh căn trân quý là thế, vậy mà Liêu Lang lại
cứ cho là rau cải bán ngoài chợ, thế lực lớn liền có đầy. Hắn quả thật là một
người không có hiểu biết.

Ba mươi phút sau, Liêu Lang thay thùng nước phát ra mùi hôi đi, tắm rửa thêm
một lần cho sạch sẽ liền bước ra bên ngoài, quay lại chiếc bàn cùng ngọn nến.

Trải qua lần tẩy phạt này, hắn chưa lên được cửu đoạn nhưng chỉ thiếu một
chút, mai ăn thêm một viên ắn chắc chắn sẽ lên được, còn viên cuối sẽ giúp hắn
đạt đến cực hạn phàm thể.


  • Để xem...

Lần nữa thò tay vày giới chỉ đeo trên ngón giữa tay trái, gần cạnh với chiếc
nhẫn màu lam, hắn lôi ra một loạt bốn quyển sách nhìn chung đều có màu xanh
dương của nước biển và mỏng, rất mỏng, chỉ khoảng vài ba trang giấy tạo thành.


  • Thôn Linh tâm pháp.


  • Kinh Thủy Lưu quyết.


  • Lưu Thủy Kiếm pháp.


  • Công pháp Ngưu Thủy Vạn Quyền.


Sau một hồi đọc tên bốn quyển sách, hắn tạm bỏ ba quyển khác quá một bên, trên
tay cầm Thôn Linh tâm pháp mở ra trang đầu xem xét.

Với hắn, chuyện đầu tiên trong tu luyện chính là hấp thụ linh khí, vì vậy hắn
cần phải nghiên cứu tâm pháp trước, những quyển khác lại tính sau.

“Thôn Linh tâm pháp

Người sáng tạo: Thiên tài không rõ danh tính.

Phẩm chất: Tinh cấp chuẩn giai.

Hiệu dụng: Tăng cường sự liên kết với linh khí trong phạm vi 100 mét, giúp tu
luyện giả dưới Linh Hải cảnh tăng tốc độ hấp thụ linh khí từ một thành hai.

Yêu cầu: Không có”


  • Hừm…

Đọc xong trang giới thiệu, Liêu Lang mở ra trang thứ hai. Đập vào mặt hắn
chính là một dạng năm bức tranh nhỏ có vẻ hình cơ thể người đang tu luyện.
Theo hắn, có lẽ đây là hình minh họa.

Nhìn ngắm chúng một chút, hắn lại tiếp tục lật ra trang thứ ba, cũng là trang
cuối cùng của quyển sách.


  • Khẩu quyết?

“Thư thả, tịnh tâm, khí chuyển, dịu hóa, bách nhập, dung”

Liêu Lang thoáng nhìn qua một loạt mười một chữ lớn bên trong, hắn liền cảm
thấy nghi hoặc.

Trừ Vũ kỹ “Ngũ Hổ Quyền” ra, thì đây chính là lần đầu Liêu Lang đụng đến các
quyển tâm pháp, công pháp, yết quyết. Khi chưa đụng, hắn cảm giác sẽ khó khăn
nhưng đến hiện tại, sau khi đọc xong Thôn Linh tâm pháp, hắn thấy bản thân hắn
dường như bị ngu thì phải, nếu không thì tại sao lại dễ như vậy.


  • Để xem.

Bỏ quyển tâm pháp qua một bên, hắn lập tức nhắm mắt tập trung thực hiện những
thứ như bên trong khẩu quyết cùng năm bức hình nhỏ minh họa.

Mất khoảng một phút sau, cảm nhận linh khí thật sự hội tu nhiều hơn bình
thường, dung nhập vào thân thể hắn cũng nhanh hơn gần như là gấp đôi ngày
trước, hắn liền mở mắt ra, không tiếp tục tu luyện.


  • Sức mạnh của ta, hãy cho ta thấy nó…

Hơi bị đứng hình vài giây ngẫm nghĩ, hắn lần nữa nhắm mắt lại tu luyện, thế
nhưng lần này hắn buộc phải áp dụng “sức mạnh vô hạn” để giải đáp quyển tâm
pháp này.

“Ra cách ngươi được hình thành và hoạt động là như vậy”.

Vài giây trôi qua, hắn vừa thức tỉnh liền chộp lấy một quyển Kinh Lưu Thủy
quyết đọc đến.

“Kinh Lưu Thủy quyết

Người sáng tạo: một vị thiên tài của Kinh gia tồn tại vào hai mươi vạn năm về
trước.

Phẩm chất: đỉnh cấp chuẩn giai.

Hiệu dụng: Hóa Thủy linh lực như một dòng chảy êm xuôi, có thể mềm, có thể
cứng để đối phó địch nhân.

Yêu cầu: Thủy linh lực, linh khí hóa hình”.

Liêu Lang lật tiếp trang hai “hình ảnh”, trang ba “khẩu quyết”, trang bốn “một
số kinh nghiệm chiến đấu, vận dụng Kinh Lưu Thủy quyết”.


  • Ạc, hồn không đủ mạnh để thấu hiểu nó.

Sử dụng “sức mạnh vô hạn” để tìm hiểu Kinh Lưu Thủy quyết không thành, hắn lại
lấy quyển Lưu Thủy Kiếm pháp mở ra xem.

“Lưu Thủy Kiếm pháp

Người sáng tạo: Không rõ.

Phẩm chất: Cực cấp chuẩn giai

Hiệu dụng: dùng để giết người. Bao gồm tam thức.

Yêu cầu: Thủy linh lực, linh lực hóa hình”

Hắn lại lật tiếp trang hai, trang ba “hình ảnh thức thứ nhất và sơ đồ vật
hành”, trang bốn, trang năm “hình ảnh thức thứ hai và sơ đồ vật hành”, trang
sáu, trang bảy “hình ảnh thức thứ ba và sơ đồ vận hành linh lực trong cơ thể”,
cuối cùng là trang tám, trang chín “một số kinh nghiệm khi đối địch nên dùng
thức nào đầu tiên, thức nào để phòng thủ, thức nào tấn công quần thể tốt,…”.

Lần này xem xong, Liêu Lang không hề sử dụng năng lực mà hắn chỉ gõ bàn vài
chục giây suy để suy xét thứ gì đó, vì hắn biết, hồn hắn không thể tham khảo
nhưng quyển công pháp thứ bậc cao như vậy, nó vẫn còn yếu, chưa đủ sức.

“Ngưu Thủy Vạn Quyền công pháp

Người sáng tạo: Ngưu Thủy Đại Đế vào mười vạn năm trước, khi còn là thiếu
niên.

Phẩm chất: Tinh cấp Linh giai

Hiệu dụng: Tung ra một ngưu quyền nặng vạn cân bằng thủy linh lực, kích sát
tất cả địch nhân trong phạm vi cố định, đồng thời mạt hóa tất cả lớp phòng
ngự. Đơn nhiên, tùy vào đẳng cấp người tu luyện và địch nhân sẽ có hiệu quả
khác nhau.

Yêu cầu: cần người có tư chất lĩnh ngộ cao và thủy linh lực. Võ giả cũng có
thể tư luyện, tất nhiên, một quyền không thể đạt được vạn cân và không thể hóa
hình chiêu thức đi ra ngoài.”


  • Ồ, quyển này xem ra tốt hơn Ngũ Hổ Quyền.

Liêu Lang gật đầu cảm thấy hứng thú, hắn lại lật tiếp công pháp ra xem.

Trang hai, ba “sơ đồ vận hành chiêu thức đơn giản, hình ảnh minh họa”

Trang bốn, năm “sơ đồ vận hành chiêu thức phức tạp, hình ảnh minh họa”

Trang sáu, bảy “sơ đồ vận hành chiêu thức cuồng vũ, hình ảnh minh họa”

Trang tám, chín, mười “sơ đồ vận hành chiêu thức theo kiểu liều mạnh, hình ảnh
minh họa”

Trang mười một, mười hai, mười ba, mười bốn, mười năm, mười sáu “kinh nghiệm
chiến đấu”.


  • Vậy, chiêu thức đơn giản là như thế này.

Chỉ vừa đóng quyển công pháp lại, một tay hắn đột nhiên hóa thành quyền tung
về phía ngọn nến đang cháy trước mặt, xung quanh tay hắn dường như còn có một
luồng hơi nước lưu động.


  • Xèooo.

Tay hắn chưa chạm ngọn lửa, chỉ là dừng lại gần bên cạnh thì ngọn nến đã bị
dập tắc, âm thanh nó vang lên như bị người dội nước, trông rất quỷ dị.


  • Hừm.

Gật đầu dưới ánh trăng rọi vào phòng, Liêu Lang đứng dậy bước ra bên ngoài.


  • Phức tạp là như thế này.

Đi đến một khoảng trấn trong sân, Liêu Lang lại một quyền tung vào không khí
với hình dạng công kích đều như vừa rồi, nhưng làn hơi nước xung quanh tay hắn
lại như mạnh hơn, thực chất hơn.


  • Hà hà ha…

Tung xong một quyền này, hắn bắt đầu thở hổn hển liên hồi vài giây, điều này
đủ nói lên một quyền này không đơn giản và mất khá nhiều sức Võ giả tầng 1 của
hắn.


  • Phù.

Ổn định lại hơi thở, cơ thể cùng dòng thủy linh nhộn nhạo trong người, bước
đến cây hoa anh đào đang rủ lá nằm ngủ bên cạnh.

Nhặt lên nhúm mười cánh hoa anh đào rụng dưới đất trong ánh trăng sáng tỏa ánh
vàng nhạt, Liêu Lang tức khắc thẩy hết lên không trung để chúng rơi tư tử
xuống


  • Cuồng Vũ là như thế này.

Hai tay cùng gồng sức, hắn liên tục tung ra mười quyền liên tiếp như bão lũ
mưa xa với tốc độ cực nhanh, mỗi quyền đều nằm ở một vị trí khác nhau, nhắm
vào từng cánh hoa anh đào rơi xuống khác nhau.


  • Và… liều mạng là như thế nàyyy.

Liêu Lang chỉ vừa thu hồi quyền lại cùng với sắc mặt sám trắng lạ thường như
bệnh trạng, hắn không đợi những cánh hoa diễn biến sau khi dính trúng một
quyền liền tập trung sức lực, lần nữa vận hành thủy linh lưc theo ghi chép đã
nhớ vào tay phải.

Một quyền có sức mạnh lạ thường được tung đến khoảng không, chính xác hơn là
một con bọ hoa màu đen nhạt đang bay tại đó.


  • Phụt…

Quyền đi nửa đường, Liêu Lang hộc máu lớn như bị người chưởng phách mạnh vào
sau lưng.


  • Rắc… phụt…

Chưa đánh đến con bọ, chỉ còn cách một đoạn 5, 6cm, tay của Liêu Lang liền
phát ra âm thanh gãy đổ, làn da bỗng nứt toát, tia máu bắn ra không ngừng.


  • Phụt.

Lại tiếp tục nôn ra một ngụm máu lớn, Liêu Lang ánh mắt trở nên mơ hồ, tối
tăm, cuối cùng cơ thể hắn gục ngã xuống đất bất tỉnh.


  • Vo ve, vo ve…

Tiếp nối hắn, con bọ đang vui vẻ bay bay thì đột ngột hóa thành thủy dịch, nhỏ
giọt rơi xuống đất đầy quỷ dị…


Chấn Kinh Thiên Địa! - Chương #12