Khu Vực Tây Minh.


Người đăng: Boss

Y đứng đo, nhưng khiến người kho tin la chin người Thạch Hải dường như khong
hề phat hiện, khong biết người thần bi xuất hiện. Du la mở mắt ra cũng như chỉ
trong thấy mảnh đất trống.

"Một trong tứ đại kỳ thu Hỏa Man Đề Bằng, năm đo sớm bị Man Thần diệt chủng,
khong ngờ tại đay con co một luồng phan than. Nếu khong phải Man Cong Hắc Sơn
bộ lạc cho biết thi ta đa bỏ lỡ. Thoi, y noi với ta điều nay tuy co mục đich
rieng, nhưng nếu ta đa thấy con thu nay thi sẽ thỏa man yeu cầu của y vậy. Hai
người tầm thường sơ kỳ Khai Trần cảnh ta chưa để vao mắt, nhưng me bia khu Tay
Minh tồn tại Phong Quyến bộ lạc thi ta từng nghe qua chut it, la dong phụ phat
triển từ Mieu Man." Người bi ẩn thi thao đi tới phia trước, từng bước một,
hướng đi chinh la Phong Quyến Sơn đang trong trạng thai phong ấn.

To Minh trở lại trong thanh đa Phong Quyến bộ lạc, chỗ Ô Sơn bộ lạc hiện tru
ngụ. Bộ dạng của hắn sớm biến trở về gầy yếu va thanh tu, mặc da thu đơn giản,
ngồi trong gian phong Ô Sơn bộ lạc.

Trong mắt hắn co hưng phấn va khẩn trương. Từng hinh ảnh Đại Thử cửa thứ nhất
theo hắn cảm nhận thi tựa mộng ảo, dường như đo khong phải minh ma la người
khac. Đặc biệt từ tren nui trở lại quảng trường, bị mọi người chu ý khiến hắn
khẩn trương tim đập nhanh. Nghĩ tới minh ở trước mặt Tư Khong va ba lao noi
chuyện với Bạch Linh, To Minh cảm thấy đắc ý.

Hắn hit sau, thật khong dễ dang ổn định tam tinh kich động, nhắm mắt cảm nhận
lực lượng khi huyết cuồn cuộn trong người. Tron một trăm sau mươi sợi mau bộc
phat ra sức mạnh khiến thể xac va tinh thần To Minh tran ngập tự tin.

Sợi mau ở giay phut cuối cung tăng them bốn sợi, từ một trăm năm mươi sau biến
thanh một trăm sau mươi.

"Hiện giờ minh la Ngưng Huyết cảnh tầng thứ sau, tầng thứ bảy yeu cầu hai trăm
bốn mươi ba sợi, cach biệt khong lớn lắm…" To Minh thi thao, mắt lộ tia sang
kỳ lạ.

'Minh co thể tu luyện Ô Huyết Trần rồi, con về Trảm Tam Sat cường đại thi con
phải chờ chut nữa.' To Minh tập trung tinh thần tĩnh tọa, trong đầu nhớ tới
toan bộ qua trinh cửa thứ nhất, khoe miệng dần hiện nụ cười.

'Quan trọng nhất la, minh nắm giữ tỉ mỉ! Tam động thi khi huyết động, nếu tam
khong động, khi huyết ẩn nấp. Như vậy khiến minh khong lang phi một chut khi
huyết, co thể khiến sức chiến đấu cang mạnh, tốc độ cũng đạt tới một tầng
khac!'

To Minh hit sau, tinh thần hưng phấn.

'Minh bay giờ them vao Huyết Lan Mau co thể miễn cưỡng hỗ trợ A Cong bảo vệ bộ
lạc, bảo vệ tộc nhan của minh! Minh phải chiến đấu vi bộ lạc!!!' To Minh siết
chặt nắm tay, mắt lộ ra kien quyết.

'Đang tiếc tu vi của minh chưa đủ, sợi mau chỉ co một trăm sau mươi sợi. Nếu
co thể lần nữa tăng them thi tốt rồi…' To Minh nhiu may, suy tư một lat sau
mắt chợt loe.

'Cần mua nhiều thảo dược, luyện chế Sơn Linh Dược nhiều hơn. Đang tiếc, ai.'
To Minh hai mắt ảm đạm. Hiện giờ tui hắn trống rỗng, khong co nhiều tiền mua
đồ.

'Bay giờ bộ lạc tuy luc sẽ gặp phải nguy hiểm, co nhiều chỗ cần thạch tệ, minh
khong thể them ganh nặng cho A Cong. Phải nghĩ xem nen lam sao kiếm số tiền
lớn…' To Minh gai đầu, đang suy nghĩ bỗng hai tai nhuc nhich, nghe ben ngoai
gian phong truyền đếnt thanh am hưng phấn của Ô Lạp.

To Minh đứng dậy, đẩy ra cửa phong, liền thấy từ ngoai cửa lớn bước vao la Bắc
Lăng, Ô Lạp va cả Loi Thần. Phia sau họ thi la A Cong, Tiễn Thủ cung Sơn Ngan.

"Mặc To oai thật. Cac người thấy đo, hắn vừa trở về lập tức hấp dẫn anh mắt
mọi người! Diệp Vọng con chủ động bắt chuyện với hắn. Toi nghe người ta noi
đay la việc vo cung hiếm thấy!" Ô Lạp vẻ mặt hưng phấn, hai mắt kich động, vừa
đi vừa noi với Bắc Lăng, Loi Thần.

"Tuy Mặc To bộ dạng binh thường nhưng rất hấp dẫn. Toi cảm thấy cường giả nen
la như thế. Hắn từ dưới chot trực tiếp len đến đỉnh, đặc biệt khi trở về rất
la binh tĩnh, co khi thế của cường giả. Toi con nhớ đoạn đối thoại giữa hắn va
Diệp Vọng. Một cau: cửa thứ hai toi khong tham gia, khiến biết bao người chấn
kinh!" Ô Lạp hưng phấn vung tay, co thể thấy Mặc To ở trong long co co địa vị
cực cao, khiến co sung bai khong thể kiềm chế.

To Minh đứng ngoai gian phong nhin mọi người đi đến, nhin Ô Lạp hưng phấn, hắn
sờ mũi. Hắn nhớ ro khi ấy minh cực kỳ hồi hộp, cảm giac bị mọi người chu ý
khiến hắn khong khỏe, đau giống như Ô Lạp noi cai gi ma binh tĩnh…

"Mặc To luc trước im lim khong tiếng tăm, hiện giờ đa nổi tiếng vang xa, ten
tuổi truyền khắp Phong Quyến bộ lạc. Chẳng bao lau, tất cả bộ lạc tam phương
ben đay đều sẽ biết đến người nay!" Vẻ mặt Bắc Lăng hiếm khi khong con lạnh
lung, mắt cũng mang sự kich động va hưng phấn.

"Đang tiếc hắn khong phải tộc nhan Ô Sơn bộ lạc ta, ai…nếu Ô Sơn bộ lạc ta
cũng co tinh anh như vậy thi tốt rồi…" Bắc Lăng khẽ thở dai, long chẳng chut
ghen ghet.

Con người chinh la như thế, thường so sanh với người đẳng cấp ngang bằng minh,
một khi vượt qua minh rất nhiều thi kho ma ghen tỵ được. Trừ phi đo la người ở
ben cạnh minh, vi khong con sự bi ẩn che đậy, sẽ co ghen tỵ.

"Đung thế, nếu hắn la Ô Sơn bộ lạc chung ta thi tốt rồi…Mặc To, Mặc To, cac
người nghe xem cai ten thật hay, Mặc To…" Mắt Ô Lạp co tia kỳ lạ, khuon mặt
ửng đỏ, đang lầm bầm chợt thấy To Minh đứng đo thi nhướng may, biểu tinh khinh
thường.

Co nhớ tới lời Loi Thần noi trước đo, nghi ngờ Mặc To co ton kinh va To Minh
la một người, điều nay khiến co thấy đo la sỉ nhục Mặc To.

Loi Thần một đường khong noi lời nao, giờ đay trong thấy To Minh thi lập tức
nhin chằm chằm, cẩn thận xem xet, sau đo anh mắt dần tối tăm. Hiển nhien ga
cũng khong cho la giữa To Minh va Mặc To co mối lien hệ gi.

Con về Bắc Lăng thi đa sớm thấy To Minh đứng đo, phớt lờ hắn, anh mắt lạnh
băng.

"Mặc To cực kỳ bi ẩn, đến hiện tại vẫn khong biết la bộ lạc nao, co lẽ qua mấy
ngay nữa sẽ biết. Đến khi đo chung ta phải đại biểu Ô Sơn bộ lạc người cung
thế hệ đi giao lưu một phen." Bắc Lăng khong nhin To Minh, nhắc tới Mặc To thi
anh mắt lộ ra ton kinh.

"Ừ, nhất định phải đi kết bạn, Mặc To, Mặc To…toi đoan tu vi của hắn nhất định
rất cao, đang tiếc chẳng biết vi sao hắn khong tham gia thi đấu cửa thứ hai,
thứ ba…"

To Minh xem Ô Lạp hưng phấn kich động thi lại lần nữa sờ mũi.

"Co lẽ tu vi của hắn khong cao như vậy, khong tham gia la bởi vi…" To Minh
nhịn khong được bản năng noi thầm một cau.

"To Minh, ngươi noi cai gi!" Ô Lạp vừa nghe lời nay lập tức hai mắt sắc ben
nhin To Minh, biểu tinh lộ ra sự phẫn nộ.

"Ngươi khong co tư cach binh luận Mặc To, tu vi của hắn nhất định cực kỳ cao.
Khong tham gia la bởi vi hắn co việc rieng, la bởi vi hắn khinh thường so
tai!"

To Minh cười khổ, vội nhắm miệng lại. Nhin Ô Lạp tức giận, hắn thật khong biết
nen vui sướng hay bất đắc dĩ đay.

"To Minh, lời nay noi tại đay thi cho qua, ngươi co thể noi ra cau ấy thi chắc
mấy ngay nay cũng từ đau đo biết đến Mặc To. Ta cho ngươi biết, sau khi rời
khỏi đay, tuyệt đối khong thể ở ben ngoai noi lời như thế, sẽ gay rắc rối cho
bộ lạc. Mặc To khong phải hạng người như chung ta co thể binh luận như vậy!"
Bắc Lăng vẻ mặt nghiem tuc nhin To Minh, từ từ mở miệng. Y lam người số một
cung thế hệ Ô Sơn bộ lạc, coi như co tư cach noi ra lời nay.

"To Minh…toi cũng thấy khong nen noi thế. Mặc To đo…cậu khong chinh mắt nhin
thấy, hắn thật rất mạnh, ngay cả Diệp Vọng đều chu trọng hắn! Chung ta khong
tư cach binh luận người nay, hắn…thật rất mạnh!" Loi Thần cũng nhỏ giọng noi.
Noi xong ga hơi chần chờ, anh mắt phức tạp liếc To Minh một cai, dường như
muốn noi them cai gi nhưng cuối cung khong noi.

To Minh lần nữa cười khổ.

"Được rồi, ba người ngay mai con phải thi đấu, đi tu luyện điều dưỡng đi!"
Tiễn Thủ nhiu may quat một tiếng, ba người Bắc Lăng vội im miệng trở về phong
minh.

A Cong Mặc Tang gật đầu với To Minh, anh mắt tran ngập khen ngợi, khong noi
cau nao đi hướng chỗ của minh. Tiễn Thủ va Sơn Ngan theo sat sau, hiển nhien
co chuyện cần thảo luận.

Khi mọi người đều đi hết, To Minh trở lại phong. Hắn biết, A Cong nhất định sẽ
đến, nen hắn ngồi xuống lặng lẽ chờ.

Khong bao lau sau, A Cong khong đến, ngược lại Loi Thần tru trừ đi tới phong
To Minh, ngồi đối diện ngơ ngac ngo hắn.

"Sao vậy?" To Minh nhin Loi Thần bộ dạng chất phac thi bật cười.

"Khong…khong co gi…To Minh, cậu…co phải cậu…" Loi Thần do dự, nghiến răng dứt
khoat hỏi nhỏ. "Co phải cậu thich Bạch Linh?"

To Minh ngay ra.

"Ai, To Minh, mặc kệ cậu co thich co ta hay khong, toi khuyen cậu nen…từ bỏ
đi. Toi cứ thấy Bạch Linh thật sự đẹp thế sao, đau bằng Bạch Phương…" Loi Thần
lầm bầm, biểu tinh kho hiểu.

"To Minh, cậu khong đi quảng trường dưới Phong Quyến Sơn, khong trong thấy
cuối cung Mặc To ở trước mặt mọi người tới chỗ Bạch Linh, noi cai gi đi vong
vong, vong vong cai quai gi! Toi xem hắn la ngứa mắt rồi!" Loi Thần liếc nhanh
vẻ mặt To Minh, vội noi.

"Đang hận nhất la Bạch Linh con đỏ mặt đồng ý. Ai, cậu khong thấy tinh cảnh
đo, ro rang la vừa ý Mặc To. Bạch Linh nay thật khiến người thất vọng!" Loi
Thần lại noi.

To Minh vẻ mặt kỳ quai, chần chờ một chut mới nhỏ giọng noi.

"Loi Thần, toi noi cho cậu biết một bi mật…Thật ra, toi chinh la Mặc To."

Loi Thần ngay ra, sau đo nang tay len muốn sờ tran To Minh bị hắn tranh thoat.
Loi Thần lại khuyen nhủ vai cau, đang muốn noi gi thi nghe ngoai phong truyền
đến tiếng ho khan của A Cong.

Loi Thần nhanh chong đứng dậy, cửa phong mở ra, A Cong mỉm cười tiến đến.

Khong cần A Cong ra lệnh, Loi Thần vội vang cung kinh lui ra, liếc To Minh một
cai, rời khỏi phong. Biểu tinh của ga con hơi lo au, lời To Minh mới noi hu
dọa ga, cho rằng To Minh bị kich thich.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #73